Pair of Vintage Old School Fru
Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 21
5 sao 5 / 5 ( 70 đánh giá )

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa - Chương 9

↓↓
Tối hôm ấy, lợi dụng bóng đêm Thần Toán Thư Sinh dắt bọn Vân Long rời Đào gia trang lên đường.


Sơn Tây và Hà Bắc giáp với nhau, lại không có sông lớn chia cách, nên đường sá cũng d đi.


Bảy ngày sau đã đến phàn thành. Đệ tử Cái Bang phân đà Sơn Tây báo cáo rằng bọn Thiên Ma đã tập trung tại thành Diên An bên kia sông.


Tổng trại của Nhất Bá nằm cạnh Hoàng Hà. Trang Sĩ Hổ không phải là thủy tặc, lợi tức của ông thu được từ hàng trăm thuyền vận tải xuôi ngược trên đoạn sông năm trăm dặm từ Sơn Tây đến Bột Hải. Nghĩa là họ Trang độc quyền kinh doanh thủy bộ.

bạn đang xem “Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Các thuyền buôn xuôi Hoàng Hà ra biển bắt buộc phải sang hàng tại bến phàn thành. Giá cả chỉ cao hơn chút ít mà lại an toàn, nên khách thương hồ cũng không có gì để phàn nàn.


Nhờ vậy, họ Trang nuôi sống được vợ con của hai ngàn thuộc hạ là những người sống bằng nghề trạo phu, khuân vác.


Gọi là tổng trại cho có vẻ uy phong chứ thực ra cũng chỉ là một gia trang. Những bức tường vây quanh lại khá cao và cánh cổng bằng gỗ dầy trông rất nặng nề, chắc chắn.


Bốn võ sĩ cao lớn mang đao đứng gác, sắc mặt lộ vẻ lo lắng.


La trưởng lão bước đến trước cổng bảo bọn võ sĩ:


- Ngươi vào báo với tổng trại chủ là có anh em Cái Bang đến thăm.


Một tên lập tức chạy vào. Lát sau Trang Sĩ Hổ bước ra, thấy bọn Vân Long lão vui mừng khôn xiết, bật cười ha hả:


- Quả là hoàng thiên hữu nhãn, có La trưởng lão và các huynh đệ đến đây thì Hổ này còn sợ gì bọn Thiên Ma Giáo nữa.


Hoàng Hà Nhất Bá mời mọi người vào khách sảnh dùng trà.


Lão thấy Tố Tâm vai mang trường kiếm mà mặt hoa lại đỏ hồng, khép nép bên cạnh Vân Long nên lấy làm lạ hỏi rằng:


- Chẳng hay cô nương xinh đẹp này là ai mà có vẻ thẹn thùng thế này?


La trưởng lão cười bảo:


- Nàng là Đông Phương Tố Tâm, hôn thê của Tiêu công tử.


Trang Sĩ Hổ cười lớn vòng tay chúc mừng:


- Cung hỉ, cung hỉ! Tiêu công tử có được hiền thê nhan sắc phi phàm.


Vân Long chỉ mỉm cười, còn Tố Tâm xấu hổ giấu mặt vào lưng chàng.


La trưởng lão hỏi họ Trang:


- Ngày mai đã là hạn chót, chẳng hay Trang đệ đã chuẩn bị thế nào rồi?


Nhất Bá nói:


- Đệ đã tập trung ở đây năm trăm anh em võ công khá nhất, quyết liều một trận với bọn Thiên Ma Giáo.


Vân Long hỏi:


- Chẳng hay bản lãnh thủ hạ Trang huynh so với hắc y võ sĩ của Thiên Ma cao thấp ra sao?


Trang Sĩ Hổ buồn rầu lắc đầu:


- Anh em thủy lộ chỉ quen nghề sông nước. Chứ võ công có là bao so với bọn giáo chúng. Nếu đụng trận chắc chắn sẽ thương vong không ít.


Vân Long nghiêm sắc mặt nói:


- Tiểu đệ có vài kế mọn xin nói ra để Trang huynh thẩm xét.


Nhất Bá biết rõ tài trí của Vân Long nên cả mừng:


- Công tử trí tuệ thông thần, Hổ này vô cùng khâm phục. Nếu được công tử giúp cho thì hai ngàn anh em thủy đạo có cơ thoát nạn.


Vân Long xua tay rồi nói tiếp:


- Bọn Thiên Ma muốn đến đây ắt phải vượt sông. Thủ hạ Trang huynh thiện nghề thủy chiến sao không đánh chúng giữa sông? Dù đất Tứ Xuyên có một đoạn Dương Tử Giang chảy qua nhưng chắc gì bọn chúng đã quen nghề sông nước?


Trang Sĩ Hổ tỉnh ngộ vỗ bàn nói lớn:


- Diệu kế! Ta lấy sở trường để đánh sở đoản của đối phương thì làm gì không thắng.


La trưởng lão bàn thêm:


- Trận thủy chiến sẽ làm cho chúng tiêu hao không ít và mất đi nhuệ khí. Lúc đó, chúng ta phục sẵn tại bờ sông đánh thêm một trận nữa, bọn Thiên Ma chắc chắn sẽ bại vong.


Hoàng Hà Nhất Bá y kế, cho gọi bào đệ là Trang Sĩ Khải đến bố trí lực lượng.


Mọi người ăn uống rồi nghỉ ngơi. Hải Thị Song Hùng cũng đã dẫn ba mươi sáu khôi y đao thủ đến nơi.


Trời còn mờ sáng, Trang Sĩ Hổ đã vác Cửu Tiết Cương Tiên dẫn bọn Vân Long và một trăm năm mươi thủ hạ ra phục nơi bờ sông. Toán khôi y cũng đi theo.


Ánh dương quang ló dạng làm tan màn sương mù trên mặt sông. Thủ hạ họ Trang nằm gọn trong lòng những chiếc thuyền nhỏ hiền lành, mỗi thuyền chỉ thấy có một ngư phủ ngồi câu cá.


Xa xa, từ bờ Tây có ba chiếc thuyền lớn đang giương buồm tiến đến.


Khi chúng ra đến giữa sông, mấy chục bóng người từ thuyền con lặng lẻ chui ra lặn xuống nước.


Lát sau, ba tiếng nổ vang lên như sấm. Khói bốc cao và ba chiếc đại thuyền nghiêng sang một bên nhưng không chìm hẳn.


Bọn giáo đồ Thiên Ma hỗn loạn nhảy ra khỏi thuyền.


Lúc đó, hảo hán sông Hoàng tay cầm đoản đao như những con kình ngư âm thầm ập đến tấn công.


Quả như Vân Long dự đoán, phần đông bọn võ sĩ áo đen sử dụng trường đao nặng nề nên khi xuống nước khó mà xoay sở linh hoạt được.


Máu nhuộm đỏ cả một vùng.


Trang Sĩ Khải thấy phe mình đang giữ cơ tất thắng phấn khởi quát lớn, đốc thúc thủ hạ tấn công ráo riết, đã có đến vài chục tên giáo đồ bỏ xác dưới sông.


Nhưng từ trong khoang của chiếc thuyền thứ ba, Ưng Ma và hai hộ pháp đã chui ra, họ đứng trên thuyền dùng Phách Không Chưởng đánh thẳng xuống đầu thủ hạ họ Trang.


Ưng Ma dương đôi cánh bay lượn từ thuyền này sang thuyền khác vung trảo chụp lấy địch thủ.


Trang Sĩ Khải đã được lệnh từ trước nên không tham chiến, hú vang ra lệnh cho thủ hạ rút lui.


Ưng Ma quát bảo thuộc hạ cướp lấy những con thuyền câu để vượt sông.


Lão cũng biết trên bờ ắt phải có phục binh, nhưng nộ hỏa đã làm mờ tâm trí, lão nghĩ mình thần công vô thượng, chỉ cần lên đến đất bằng thì còn ai là đối thủ nữa.


Chiếc thuyền con chở Ưng Ma và tam, ngũ hộ pháp dẫn đầu, lướt vào bờ như tên bắn.


Khi con thuyền còn cách bờ vài ba trượng, cả ba như những cánh chim bay lượn rồi đáp xuống mặt đất.


Từ sau một thân thuyền củ nát, bọn Vân Long phi thân ra tập kích.


Tố Tâm, Trang Sĩ Hổ và La trưởng lão đánh với Quỷ Trảo Sử Hồn và Bạch Cốt Hung Thần. Vân Long đơn thân đối địch với Ưng Ma. Chiêu tập kích chỉ làm ba ác ma giật mình chứ không bị thương tích.


Ưng Ma thấy người trước mặt mình chính là gã công tử họ Tiêu, đã từng dùng thủ pháp Phong Quyền Hồi Đao đả thương mình ở Thiên Ma Cốc, lão bật cười ghê rợn, rít lên:


- Tiểu ca nhi, hôm nay ta sẽ xé ngươi ra thành từng mảnh nhỏ! Không phải ngẫu nhiên mà giang hồ gọi lão là Ưng Ma, ngoài đôi cánh da dưới nách, đôi tròng mắt màu vàng, chiếc mũi cong và cái miệng nhọn thể hiện đầy đủ dung mạo của một con chim ưng hung dữ.


Vân Long thấy sát khí phủ mờ khuôn mặt quái dị, không phải rung động. Nhưng chàng biết hiện nay võ công chàng đã tiến thêm một bậc.


Ưng Ma muốn đánh bại chàng cũng không d.


Chàng mỉm cười bảo:


- Ưng Ma đừng giận quá mất khôn. Trong lúc thi đấu tối kỵ để nộ hỏa công tâm.


Nghe chàng dở giọng dạy đời, Ưng Ma càng thêm tức giận, giương song trảo chụp đến. Kình phong từ trảo tâm nặng như núi đổ.


Vân Long không dám chậm tr xuất chiêu Tứ Tượng Khai Hoa, nhuy n kiếm chạm vào trảo phong ngân lên thánh thót.


Phi Ưng Thần Trảo lừng danh thiên hạ, hai bàn tay đầy móng vuốt của Ưng Ma được bao bọc bằng một lớp chân khí rắn chắc như thép nên không sợ gì bảo kiếm. Lão bốc cao người lên rồi chụp xuống đối thủ như một cánh hải ưng bắt mồi trên sóng biển.


Chàng bình tỉnh dở pho Thái Cực Tuệ Kiếm chiết chiêu với Ưng Ma.


Sau vài chục chiêu, mồ hôi đã đượm trên trán chàng.


Bên kia, bọn Tố Tâm vây chặt nhị vị hộ pháp Thiên Ma. Đường kiếm của nàng kỳ ảo và vô cùng lăng lệ. Trang Sĩ Hổ không ngờ cô gái hay thẹn thùng này lại lợi hại đến thế. Lão phấn khởi vung cương tiên tấn công mãnh liệt.


Ngọn trúc trượng của Thần Toán Thư Sinh như con linh xà điểm vào yếu huyệt đối phương.


Nhưng Quỷ Trảo Sử Hồn và Bạch Cốt Hung Thần Giả Quyền là hai ác ma đã thành danh từ hai mươi năm trước, đâu d gì chịu thua ai. Sử Hồn múa cây quỷ trảo bằng huyền thiết, Giả Quyền vũ lộng bạch cốt phiến, cả hai cười đanh ác dở sát chiêu quyết lấy mạng địch thủ.


Cách đó không xa, bọn giáo chúng Thiên Ma chỉ còn không đầy sáu mươi đang loạn chiến với ba mươi sáu khôi y đao thủ và hàng trăm tráng sĩ thủy đạo Hoàng Hà.


Hải Thị Song Hùng mặt bịt khăn lại xông xáo như hổ dữ. Bọn giáo đồ dù dũng mãnh cách mấy cũng không đương nổi lực lượng đông gấp bội.


Hơn nữa, hai gã họ Tả như hung thần bác sát, thần lực kinh nhân, đồng côn vung đến đâu là bọn giáo đồ phải dạt ra đến đấy.


Khoái kiếm của Độc Cô Thiên cũng tài tình không kém, gã lạnh lùng thọc kiếm vào thân xác của bọn giáo đồ.


Thấy phần thắng đã nghiêng hẳn về phía mình, Độc Cô Thiên tung mình đến hỗ trợ cho bọn Tố Tâm vì vậy hai lão hộ pháp Thiên Ma bắt đầu gặp nguy.


Ưng Ma thấy hai mặt trận của hộ pháp và giáo chúng đã rối loạn. Lòng đã nóng như lửa đốt, quyết sớm hạ cho được Vân Long để rảnh tay tiếp ứng. Lão hú lên một tiếng, dương cánh bốc lên thật cao, song trảo biến thành ngàn vạn bàn tay, trảo ảnh giăng mắc trong không gian như một tấm lưới chụp xuống đầu địch thủ. Vân Long vận công lực đến độ chót, đôi mắt đổi thành màu xanh biếc vung kiếm xuất chiêu Thiên Nhân Đồng Tham. Thân hình chàng biến mất trong màn kiếm quang, bay lên đón lấy chiêu Thiên võng Khôi Khôi của Ưng Ma. Kiếm khí chạm phải trảo phong nổ vang như sấm. Ưng Ma ôm ngực gào lên đau đớn rồi tung người đào tẩu. Bọn Sử Hồn, Giả Quyên và giáo chúng thấy phó giáo chủ thọ thương phải bôn đào, lòng hoảng sợ đánh liền mấy chiêu rồi cũng tìm lối thoát thân. Bọn Tố Tâm, Hải Thị định truy giết nhưng nhìn thấy Vân Long ngã quỵ xuống nên không còn lòng dạ nào để đuổi theo, kéo nhau chạy đến bên chàng.


Vân Long lúc này đã bật ngữa ra, vạt áo trước rách tung, trên ngực phải còn in dấu trảo đen sì, năm dấu móng sâu hoắm đang rỉ máu.


Tố Tâm kinh hoàng buông kiếm ôm lấy thân chàng khóc sướt mướt.


Thần Toán Thư Sinh biết mạng chàng như chỉ treo chuông, vội điểm nhanh các yếu huyệt trước ngực để cầm huyết và bảo vệ tâm mạch. Bọn Tả Phi, Tả Kiếm và Độc Cô Thiên quỳ một bên mắt đổ lệ ròng ròng.


La trưởng lão quát bảo Tả Phi:


- Ngươi còn khóc làm gì, mau bế đại ca về tổng trại. Còn Hải Long lấy ngay tuấn mã của Vân Long chạy về Bắc Kinh rước Xích Long Quái Y.


Cả hai không dám chậm tr , lập tức thi hành.


Tả Phi nhẹ nhàng ôm lấy đại ca chạy như điên về trang viện, đặt lên giường. La trưởng lão đuổi mọi người ra ngoài rồi dựng chàng ngồi lên, áp tay hửu vào hậu tâm, cố dùng nội công quy tụ chân khí khai thông những kinh mạch đang bế tắc trong người chàng. Máu trong miệng Vân Long vẫn rỉ ra không dứt. Chừng hơn một tuần trà sau, mồ hôi đã tuôn ướt đẫm y phục họ La, mặt lão đỏ bừng như say rượu. Thần Toán Thư Sinh bỗng buông tay lảo đảo bước xuống giường. Mọi người ùa vào hỏi, lão chỉ lắc đầu rồi ngồi bệt xuống đất vận công điều tức. Chừng một canh giờ sau lão đứng dậy gượng cười bảo:


- Long nhi đã vượt qua hiểm cảnh nhưng các ngươi phải cùng ta thay phiên truyền công lực để bảo vệ cho nguyên khí không bị tản mác. Nếu kéo dài được mươi ngày, Quái Y đến kịp sẽ có sinh cơ.


Lão móc túi lấy ra ba hoàn linh đơn đưa cho Tố Tâm rồi bảo:


- Ngươi hãy cho Long đệ uống thuốc rồi vận công truyền lực cho hắn.


Tố Tâm gạt nước mắt làm theo lời dạy. Vì Vân Long còn mê man bất tỉnh nên nàng phải dùng miệng để đưa thuốc vào. Mặt thẹn thùng đỏ chín như hoa đào, nàng cắn răng cho chồng uống thuốc rồi vận khí truyền công. Nội lực Tố Tâm cũng khá thâm hậu nên cầm cự được hơi lâu. Khi nàng kiệt lực, có người lập tức thay thế. Té ra trong cả bọn, trừ La trưởng lão, công lực của Độc Cô Thiên là cao nhất. Trang Sĩ Hổ chỉ chịu được chưa đầy nửa tuần trà là đã bật ngửa ra.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Lời nguyền Ebola

Lời nguyền Ebola

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Ba tháng

25-06-2016
Em nhớ anh

Em nhớ anh

16 tuổi. Em nhận thức rằng mình không đẹp. Khi còn nhỏ, em đã ngại soi gương để

29-06-2016
Bán bia

Bán bia

Năm giờ chiều, em bắt đầu công việc như thường lệ. Quán em làm ở gần bờ kè vốn

28-06-2016
Không từ bỏ

Không từ bỏ

Sau đây là một câu chuyện có thật về cách Tổng thống Abraham Lincoln ứng xử trước

24-06-2016
Bà tôi

Bà tôi

"Cháu ơi cháu ngủ với bà Mẹ cháu mót cà đến tận non trưa Cháu ơi cháu đã ngủ

23-06-2016
Sở thích

Sở thích

Em thích nhìn người khác từ trên cao, từ đằng xa và nhất là từ đằng sau. Vì em thấy

24-06-2016
Không chỉ là kỉ niệm

Không chỉ là kỉ niệm

Dù điều gì mang chúng ta đến với nhau không quan trọng, quan trọng là chúng ta nhận ra

25-06-2016