Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 21
5 sao 5 / 5 ( 103 đánh giá )

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa - Chương 11

↓↓
Ninh Hạ là vùng thảo nguyên khô cằn, cây cối còn thưa thớt, tiêu điều hơn cả Tuy Vi n. Tám ngày sau, Vân Long đã cùng Độc Cô Thiên vượt qua lĩnh thổ Ninh Hạ, đi vào địa phận Cam Túc. Ờ đây núi non trùng điệp, đèo dốc cheo leo, hiểm trở. Khi đến chân dãy núi Côn Luân, cả hai ghé vào khách điếm để ăn uống và nghỉ ngơi. Sau hơn hai tháng tắm nắng thảo nguyên, da Vân Long đã đen sạm lại, râu ria đầy mặt. Độc Cô Thiên cũng chẳng khác gì. Họ lại mặc trang phục trắng của miền sa mạc nên nếu không phải người thân e khó nhận ra.


Thiên Ma Giáo đã đặt phân đà Cam Túc nhưng ở trong thành. Khu vực này vẫn thuộc địa hạt ảnh hưởng của phái Côn Luân. Ngày lễ khai giáo của Thiên Ma, chưởng môn Côn Luân là Vô Ảnh Kiếm Lộ Đắc Tuân không đến dự có lẽ vì lão cho rằng cứ địa của bổn phái ở tít trên núi cao, d thủ khó đánh, Thiên Ma Giáo sẽ không làm gì được. Bản tính họ Lộ vô cùng kiêu ngạo, mục hạ vô nhân, lòng vẫn bất phục hai phái Võ Đang và Thiếu Lâm. Thần Toán Thư Sinh đã mấy lần thuyết phục phái Côn Luân tham gia vào liên minh bạch đạo đều bị Lộ Đắc thẳng thắn chối từ.


Nhắc lại, Vân Long và Độc Cô Thiên tắm rửa xong bèn xuống tầng dưới để dùng bữa. Khách điếm này vốn kiêm cả tửu lâu. Hai người tùy tiện gọi vài món đặc sản địa phương rồi cùng nhâm nhi chén rượu. Bỗng ngoài cửa có một toán năm người bước vào. Rồi lại một toán sáu người nữa.


Họ làm như không quen biết nhau, ngồi riêng mỗi toán một bàn. Bọn này mặc y phục thương nhân, nhưng đôi mắt sắc bén của Vân Long đã nhận ra vũ khí dấu kín trong áo và bọc hành lý. Chàng liền ra dấu cho nhị đệ rồi vận công lắng nghe xem chúng nói gì. Một tên trong bọn hỏi nhỏ:

bạn đang xem “Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Phó giáo chủ đã đến chưa?


- Đến rồi, người đang ở trong khách điếm bên kia.


- Chừng nào thượng sơn?


- Sáng mai, đường đi hiểm trở không thể đánh đêm được.


Bọn này khi vào đã quan sát kỷ không thấy ai có vẻ là khách giang hồ nên hơi thiếu cảnh giác. Vân Long biết ngay chúng là giáo đồ Thiên Ma theo Ưng Ma đến đây để tập kích phái Côn Luân. Chàng dùng Vô Tướng Truyền Âm nói cho Độc Cô Thiên biết. Hai người tiếp tục ăn uống như hai gã lái buôn từ quan ngoại vào. Bảo kiếm đấu trong áo khoát rộng nên không ai thấy được.


Ăn uống xong, Độc Cô Thiên cố tình dùng tiếng Mông Cổ gọi tiểu nhị tính tiền. Hai người giả say dắt nhau loạng choạng, bước lên lầu, như không biết võ công.


Lát sau, bọn giáo chúng Thiên Ma cũng đã no sya nên lên ngủ ở phòng bên cạnh. Trống canh năm vừa điểm, Vân Long nghe bên kia vách có tiếng động, chàng gọi Độc Cô Thiên dậy, hai người rửa mặt ngồi chờ bọn Thiên Ma đi khuất mới chui ra cửa sổ đi theo. Đường lên núi Côn Luân quả là hiểm trở, bọn giáo chúng lên hết đoạn đường nghìn trượng bắt đầu thở dốc. Mồ hôi ướt đẩm lưng áo, Vân Long đoán chừng Ưng Ma đang dẫn đầu. Chàng ngước lên, thấy xa xa thấp thoáng mấy nóc đạo quân.


Tiếng cười âm u kinh khiếp của Ưng Ma phá tan bầu không khí tĩnh mịch của núi cao.


Bọn giáo chúng vội vàng tung mình lên chạy đến nhập vào đội ngũ sau lưng Ưng Ma. Anh em Vân Long cũng mau chóng phi thân đến núp sau lưng một gốc tùng cổ thụ đối diện cổng đạo quan.


Ưng Ma cao giọng bảo hai đạo sĩ đang đứng trước cổng:


- Hai ngươi vào báo với Lộ Đắc Tuân rằng có phó giáo chủ của Thiên Ma Giáo đến thăm.


Hai đạo sĩ nghe Ưng Ma họi thẳng tên tộc của chưởng môn không khỏi tức giận. Nhưng biết Ưng Ma là hung thần nên vội chây ngay vào bẩm báo.


Lát sau Vô Ảnh Kiếm xuất hiện, bước chân lão vẫn ung dung, điềm tĩnh. Chòm râu dài đen nhánh phất phơ trước ngực trông cũng có vẻ tiên phong đạo cốt, nhưng không dấu được vẻ cao ngạo trên khuôn mặt lạnh như sương.


Lão vòng tay nói:


- Thiên Ma Giáo và phái Côn Luân như nước sông, nước giếng không xâm phạm lẫn nhau. Chẳng hay phó giáo chủ đến đây có gì chỉ giáo?


Ưng Ma ngửa cổ cười lớn:


- Thiên Ma Giáo thế thiên hành đạo, nhất thống võ lâm để đem lại thanh bình. Nếu ngươi thức thời thì hãy quy phục, bằng không gà chó cũng chẳng tha.


Lộ Đắc Tuân biết đại họa đã giáng xuống đầu phái Côn Luân nhưng vẫn lạnh lùng đáp:


- Tuân này tuy kém tài nhưng cũng không đến nỗi sợ chết mà làm mất thanh danh bao đời của Côn Luân. Hôm nay, nếu chẳng may đạo quán thành tro, những đệ tử sống sót sẽ xây dựng lại, tiếp tục truyền thống của tổ sư. Đệ tử Côn Luân thà làm ngọc vỡ chứ không chịu làm ngói lành.


Bọn đệ tử đứng sau lưng hô Lộ phấn khích đồng rút kiếm hô to:


- Quyết tử! Vân Long không ngờ Vô Ảnh Kiếm lại là người cương liệt, bất khuất như vậy.


Ưng Ma tưởng với uy danh của mình có thể dọa dẫm được Lộ Đắc Tuân đầu phục mà khỏi cần chiến đấu. Ngờ đâu họ Lộ lại quyết liệt phản kháng, Ưng Ma động nộ khí ra lệnh cho đám giáo đồ khởi chiến.


Họ Lộ thấy vậy bèn rút kiếm xông thẳng vào Ưng Ma, hy vọng tiên phát chế nhân. Gần trăm đệ tử Côn Luân cũng ào ra tấn công bọn Thiên Ma.


Kiếm pháp Côn Luân quả danh bất hư truyền, Lộ Đắc Tuân vung kiếm vẽ nên những bông hoa màu sáng bạc bao trùm lấy Ưng Ma. Nhưng lão ác ma nào có coi họ Lộ ra gì, song trảo vung lên phong tỏa kiếm chiêu, thản nhiên va chạm với bảo kiếm mà vẫn không hề hấn gì. Bảo kiếm bật ra ngân dài như rên rỉ. Vô Ảnh Kiếm không ngờ hai tay của Ưng Ma lại không sợ bảo kiếm nên hơi chột dạ. Ông đổi chiến thuật, chú tâm tấn công vào những yếu huyệt trên người đối phương, cố tránh va chạm.


Hai bên quyết đấu đã được hai chục chiêu, có vẻ như không phân thắng bại.


Cục diện bên ngoài cũng vậy. Nhân thủ hai bên ngang nhau, nhưng trước tinh thần bất khuất của Côn Luân cũng nhất thời chưa ai chiếm được thượng phong.


Ưng Ma thấy đã gần bốn chục chiêu mà vẫn chưa hạ được Lộ Đắc Tuân nên động sát khí, dở pho Phi Ưng Thần Trảo, tung mình lên không đánh xuống những luồng kình phong nặng như núi đổ. Thanh kiếm trong tay Vô Ảnh Kiếm rung lên bần bật như muốn rời khỏi tay.


Bọn giáo đồ Thiên Ma thấy phó giáo chủ đã áp đảo được đối thủ nên cũng phấn khởi hét lớn, vung đao lăn xả vào đám đệ tử Côn Luân, tình thế đã thay đổi.


Vô Ảnh Kiếm chủ trương tự lập, tự tồn, ít khi cho môn đệ hạ sơn hành hiệp giang hồ, nên bọn đạo sĩ Côn Luân thiếu hẳn kinh nghiệm chiến đấu. Thường ngày đồng môn đấu với nhau cũng có ba phần tương nhượng, nay đột nhiên lâm vào cảnh loạn chiến đầu rơi máu đổ không khỏi ngỡ ngàng.


Bên này, Lộ Đắc Tuân cắn răng nắm chặt bảo kiếm, vận toàn lực chống đỡ những chiêu sấm sét của Ưng Ma. Nhưng võ công hai bên chênh lệch quá xa, trước sau gì họ Lộ cũng bại vong.


Ưng Ma chợt cười lên ghê rợn, xuất chiêu Phi Ưng Tróc Nguyệt, muôn ngàn trảo ảnh chụp xuống đầu đối thủ. Vô Ảnh Kiếm thấy nguy liền dùng chiêu Thuần Dương Đảo Hải chống lại. Tiếng kiếm trảo chạm nhau vang dội rồi tắt lịm. Lộ Đắc Tuân bắn ra sau nửa trượng, đạo bào bị xé rách tan, bảo kiếm nằm lăn lóc dưới đất.


Ưng Ma bật cười ngạo ngh :


- Sao, bây giờ ngươi đã chịu quy phục chưa?


Họ Lộ biết mình sắp chết nhưng vẫn quyết liệt đáp:


- Đừng hòng, Tuân mỗ kém tài không địch lại ngươi đành chịu chết tạ tội với tổ sư, ngươi cứ xuống tay đi.


Ưng Ma rít lên ghê rợn:


- Được, ta sẽ xé ngươi ra làm tám mảnh xem đám tổ sư dưới suối vàng có còn nhận ra hay không?


Lão vừa định vung trảo hạ thủ thì bên tai có tiếng quát như sấm:


- Khoan đã Ưng Ma! Bóng người đáp xuống cạnh Lộ Đắc Tuân, y phục màu trắng, khăn bịt mặt màu đen.


Bên phía đệ tử Côn Luân cũng có thêm một người trợ chiến. Trang phục giống hệt như người đứng cạnh họ Lộ. Kiếm pháp người này nhanh như điện chớp, vừa vào tham chiến đã hạ liền ba tên giáo chúng.


Bọn đạo sĩ Côn Luân mừng rỡ lấy lại được tinh thần. Phe Thiên Ma bắt đầu rối loạn.


Ưng Ma quan sát thấy thân hình gã bịt mặt có vẻ giống tên mắt xanh Tiêu Vân Long, nhưng nhìn thanh kiếm trong tay thì không phải.


Lão gằn giọng hỏi:


- Tiểu tử kia là ai mà dám xen vào chuyện của ta?


Người bịt mặt cười nhạt bảo:


- Thiên Ma Giáo ôm dã tâm thống trị giang hồ. Sau đó cướp lấy ngôi thiên tử. Đại ác, đại nghịch như vậy ai cũng có quyền tru diệt. Ta khuyên lão nên rời bỏ Thiên Ma Giáo như Hiên Viên Liệt để được chết toàn thây.


Ưng Ma nộ khí xung thiên, vung trảo đánh liền. Vân Long thản nhiên vung Vô Cực Kiếm lên chống cự. Ưng Ma càng đánh càng thấy đối phương võ công bao la như biển. Bất cứ chiêu nào lão xuất ra cũng bị chặn đứng từ trong trứng nước. Ưng Ma nổi giận đánh liền một lúc năm chiêu. Nhưng cuối cùng thì chẳng chiêu nào được thi triển vẹn toàn. Lão vừa xuất được nửa chiêu đã thấy mũi kiếm của đối phương âm thầm lướt qua trảo ảnh chĩa vào yếu huyệt. Ưng Ma chưa bao giờ gặp địch thủ có kiếm pháp tinh diệu đến dường này, nên không khỏi kinh hoàng. Lão bèn đổi sang lối giao chiến trực diện, dùng nội công thâm hậu để thắng đối phương. Ưng Ma bắt đầu sử dụng pho Phi Ưng Thần Trảo, những luồng kình phong sấm sét thi nhau đổ xuống đầu địch thủ. Vân Long tiếp liền mấy chưởng thấy khí huyết nhộn nhạo bèn quyết tâm dùng tuyệt chiêu khắc địch. Chàng vận đủ mười hai thành công lực, quán chú vào thân kiếm xuất chiêu đầu trong Vô Cực Tam Kiếm. Không còn kiếm ảnh, chỉ thấy một vầng sáng bay lên rồi phủ xuống đầu Ưng Ma. Lão thét lên một tiếng đau đớn, tung người đào thoát khỏi đấu trường.


Bọn giáo chúng nghe tiếng thét, quay lại thấy Ưng Ma đã cao bay xa chạy, liền bỏ cuộc chạy theo.


Vân Long bước đến bên Vô Ảnh Kiếm, cất tiếng hỏi:


- Lộ chưởng môn bị thương có nặng không?


Lộ Đắc Tuân đứng dậy, bao nhiêu hùng tâm tráng khí đã không còn.


Bao năm qua, lão tự hào kiếm pháp của mình độc bộ võ lâm. Nào ngờ hôm nay thảm bại dưới tay Ưng Ma trong vòng chưa tới sáu mươi chiêu.


Đến khi thấy người bịt mặt kiếm pháp tinh kỳ, chưa đến ba mươi chiêu đã đánh bại Ưng Ma, lòng lão hoàn toàn nguội lạnh.


Vô Ảnh Kiếm tự biết hôm nay mạng mình và các đệ tử Côn Luân được bảo toàn là nhờ vào công sức của hai người bịt mặt này. Lão sụp xuống lạy tạ:


- Tuân này suốt kiếp không quên ơn tương trợ hôm nay.


Vân Long lật đật đỡ lão dậy:


- Lộ chưởng môn đừng làm vậy! Đạo nghĩa giang hồ là sát cánh cùng nhau giáng mặt vệ đạo, đem lại thanh bình cho võ lâm. Môi hở thì răng lạnh, Thiên Ma Giáo quy tụ toàn bộ bọn ác ma, nếu chúng ta không tương trợ lẫn nhau thì sớm muộn gì võ lâm cũng chìm trong ma chướng.


Vô Ảnh Kiếm vô cùng hổ thẹn. Lão nghe giọng biết chàng còn rất trẻ nên chắp tay nói:


- Kính thỉnh thiếu hiệp và vị huynh đài kia vào trong khách sảnh đàm đạo.


Lão quay sang bảo đám đệ tử thu dọn chiến trường, chôn cất người chết và băng bó cho những ai bị thương.


Vân Long lúc này mới có thời gian chiêm ngưỡng Thuần Dương đạo quán, đại điện thờ tam thánh của phái Côn Luân. Tuy không lớn bằng Ngọc Hư Cung của Võ Đang, nhưng cũng rất uy nghi, cổ kính. Mái ngói rêu phong, bốn góc cong vút như vuốt rồng, bốn hàng cột lớn bằng gỗ quý đen bóng. Tổ sư Côn Luân Hà Túc Đạo quả là người có khiếu thẩm mỹ tinh tế.


Khách sảnh nằm bên phải đạo quán, có bàn bát tiêu nằm trước một hương án cao. Trên có bức họa chân dung Hà Túc Đạo và lư trầm thơm ngát.


Lộ Đắc Tuân mời khách an tọa rồi vào sau thay áo. Một tiểu đồng xinh xắn bưng trà lên nhìn hai người bịt mặt với vẻ ngưỡng mộ, hắn chúm chím cười rồi lui ra.


Vân Long chợt nhớ mình còn bịt mặt vội tháo khăn, Độc Cô Thiên cũng làm theo.


Lát sau, Vô Ảnh Kiếm ra đến lấy lại phong thái uy nghiêm của bậc tôn sư nhưng đã mất đi vẻ cao ngạo thường ngày.


Lão thấy bọn Vân Long tháo khăn để lộ khuôn mặt sạm nắng, đầy râu trông vô cùng anh tuấn và uy vũ.


Lộ Đắc Tuân kéo ghế ngồi xuống rồi vòng tay kính cẩn nói:


- Xin nhị vị thiếu hiệp cho Tuân này được biết đại danh.


Vân Long đáp lễ rồi nói:


- Tại hạ tên gọi Tiêu Long Vân, còn đây là nhị đệ Độc Cô Thiên.


Lộ Đắc Tuân đã từng được nghe một đệ tử tục gia về núi kể lại di n biến cuộc khai giáo tại Thiên Ma Cốc nên mừng rỡ:


- Cửu ngưỡng! Tuân này được biết Tiêu công tử võ công tuyệt thế, đã bại Đồ Nhu và Ưng Ma, cứu quần hào khỏi bẫy rập của Thiên Ma, lòng hâm mộ đã lâu.


Hai bên đàm đạo về cục diện giang hồ. Cuối cùng họ Lộ nói:


- Ưng Ma trận này bị trọng thương chắc còn lâu mới dám trở lại đây.


Côn Luân xin gửi ngay mười đệ tử đến Thiểm Tây góp sức cùng đồng đạo.


Vân Long nói lời cảm tạ và xin cáo từ.


Hai người trở lại khách điếm thu xếp rồi lập tức lên đường.


* * * Nhờ hai tuấn mã đều là ngựa quý nên ba ngày sau họ đã vượt qua sông Hoàng Hà, đi vào địa phận Thiểm Tây. Ờ đây cũng núi non trùng điệp, đường sạn đạo gập ghềnh, phong cảnh hoang sơ, kỳ vĩ lảm say đắm lòng hào kiệt.


Nhưng càng vào sâu, đường sá càng d đi, hai bên đường ruộng lúa xanh tươi. Lưu vực sông Dương Tử mầu mỡ phì nhiêu nên dân cười sinh sống rất đông.


Huynh đệ Vân Long đã thay y phục Trung Nguyên, râu ria nhẵn nhụi, lấy lại vẻ anh tuấn thường ngày.


Tây An là thủ phủ của Thiểm Tây, tuy không gần đường thủy lộ nhưng lại là cửa ngõ của cả một vùng phía Bắc Ba Thục gồm Ninh Hạ, Cam Túc, Thanh Hải nên vô cùng sầm uất, phồn thịnh.


Trên đường tấp nập những đoàn xe chở thổ sản Ba Thục về các tỉnh giàu có, trù phú ở Giang Đông và ngược lại.


Vân Long không ghé vào những cơ sở kinh doanh đồ sộ của Tài Thần đặt tại đây. Chàng chọn một khách điếm nhỏ để tránh tai mắt Thiên Ma.


Làn da đen đúa và chiếc nón rộng vành cũng là một cách hóa trang hữu hiệu.


Tắm rữa xong, chàng và Độc Cô Thiên tìm đến một phân đà Cái Bang ở ngoại thành. Thấy chung quanh vắng vẻ hai người bước vào.


Hai gã khất cái gác cổng định hỏi bỗng thấy trong lòng bàn tay khách lộ ra Hắc Trúc lệnh phù vội sụp xuống lạy:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Độc thoại

Độc thoại

Thực ra thì chị không cần cười tươi như thế làm gì. Chỉ tổ cho Phong đong đầy thêm

30-06-2016
Em ở đâu - Marc Levy

Em ở đâu - Marc Levy

Giới thiệu: Thủa niên thiếu, họ luôn ở bên nhau. Với niềm lạc quan của tuổi trẻ,

15-07-2016 10 chương
Ngốc thế

Ngốc thế

  Người đâu mà ngốc thế không biết! *** "Nè, Nam làm cái gì vậy hả?". Giọng nhỏ

23-06-2016
Hai chiếc USB

Hai chiếc USB

Sáng nào cũng vậy, trước giờ đi làm, Diệp Thư lại đứng trước gương, cẩn thận

30-06-2016
Sắc màu của tình bạn

Sắc màu của tình bạn

Audio - Có một ngày sắc màu của thế giới này bắt đầu tranh luận với nhau xem ai có

01-07-2016
Mùa chim bẫy

Mùa chim bẫy

Nhìn anh tôi lại nhớ mùa chim bẫy về cùng mùa lúa chín với hương cốm thơm lừng thuở

24-06-2016

Insane