80s toys - Atari. I still have
Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 21
5 sao 5 / 5 ( 44 đánh giá )

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa - Chương 12

↓↓
Hạ Khánh Dương đã được đệ tử phi báo trước về kết quả trận đánh.


Nghe nói Vân Long đuổi chạy Ma Diện Tú Sĩ, lòng lão vô cùng cao hứng.


Lữ trưởng lão cũng vậy, nên xuống bếp ra tay diệu thủ. Khi bọn Vân Long bước vào Tiền gia trang đã nghe mùi thịt chó thơm lừng.


Đám cao thủ cac phái vốn quen chay tịnh nên lẳng lặng bỏ vào hậu viện, không dám ở lại vì sợ Ô nhi m tấm thân tu hành.

bạn đang xem “Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Phi Hà cũng thích thú trước mùi quyến rũ ấy bèn hỏi:


- La lão ca, trong bếp nấu gì mà thơm quá vậy?


La trưởng lão gãi đầu đáp:


- À! Đó là thịt dê thôi, nhưng nhờ bàn tay thần kỳ của Lữ trưởng lão nên mới có mùi thơm khác thường như vậy.


Lão nói xong, đưa mắt ra hiệu cho mọi người rồi cười khỏa lấp:


- Hà muội! Hạ lão đại ca đang chờ, chúng ta mau vào trong! Quả nhiên, Hạ Khánh Dương đang ngồi chờ một mình trước bàn tiệc.


Lão nóng nảy chỉ vào mấy thau nước để sát tường:


- Các ngươi cứ rữa tay tại đây rồi vào bàn ngay, ta sốt ruột lắm rồi! Bọn Vân Long tuân lệnh. Phi Hà là gái đẹp nên vào trong thay áo rồi mới trở ra. Khi nàng lên đến đã thấy Lữ trưởng lão ngồi bên bang chủ và trên bàn có thêm mấy dĩa thịt nướng, da vàng ươm trông rất gợn thèm.


Nàng không để ý trong mắt mọi người có chút gì bí ẩn. Ghế bên cạnh Vân Long vẫn còn trống. Nàng hiểu mọi người đã cố ý để lại cho riêng nàng.


Phi Hà e lệ ngồi xuống.


Thần Toán thư sinh ngồi cạnh, liền gắp ngay mấy miếng thịt thơm tho bỏ vào chén Phi Hà.


Hạ bang chủ nâng chén, tươi cười nói:


- Chung này chúc mừng Long đệ đã đánh bại lão Ma Diện đáng ghét.


Cả bàn đồng hô chúc mừng rồi cạn chén.


Họ Hạ lại cầm đũa thúc giục mọi người gắp thức ăn.


Phi Hà cũng nhỏ nhẹ gắp miếng thịt ăn thử, nàng thấy ngon miệng.


Nhưng La Thiên Hùng lại bắt nàng phải ăn thịt này chung với một loại rau và một miếng vàng nhạt giống như gừng. Nàng làm theo lời lão và thấy hương vị càng bội phần đậm đà.


Nàng liếc qua thấy Vân Long cũng rất ưa món này nên mạnh miệng ăn hết chén. Vân Long điềm nhiên gắp thêm cho nàng và bảo:


- Hà muội ăn đi rồi ráng mà cầu khẩn Lữ lão ca dạy cho cách nấu nướng. Sau này ta có thèm nàng sẽ nấu cho ta ăn.


Phi Hà ngoan ngoãn nghe lời ăn hết rồi gắp thêm, cố nắm lấy hương vị của món ăn. Bỗng nhiên nàng ngẫng đầu lên chớp đôi mắt thơ ngây hỏi:


- Long ca! Ờ Bắc kinh có loại dê này không vậy?


Hạ Khánh Dương không nén nổi nữa, ôm bụng bật cười hô hố, cái cười vốn hay lây, những người còn lại cũng cười theo.


Phi Hà ngơ ngác, thẹn thùng vì không biết mình thất thố ở chỗ nào.


Lữ trưởng lão thấy tội nghiệp bèn cười bảo:


- Đây là thịt chó chứ không phải thịt dê.


Phi Hà ở Nga Mi cũng đã quen chay tịnh, chỉ khi xuống núi nàng mới ăn mặn. Nhưng nghe đến thịt chó nàng không khỏi rùng mình, bao nhiêu thức ăn như muốn trào ra khỏi miệng.


Nhưng nàng thà chết chứ không bao giờ để Vân Long thất vọng. Chẳng lẽ chàng thích ăn mà nàng lại tỏ ra ghê tởm hay sao?


Phi Hà cố nén tất cả trở lại, mắt nàng đỏ hoe vì cảm giác nôn nao. Chợt có một bàn tay nóng ấm vỗ nhẹ liên tục vào lưng nàng và giọng Vân Long âu yếm rót vào tai.


- Cố lên Hà muội, đừng làm các lão ca mất vui. Sau này ai sẽ nấu cho ta ăn đây?


Những lời nói dịu dàng, ngọt ngào đó đã tiếp sức cho nàng. Phi Hà không còn cảm thấy khó chịu nữa, nàng cười thẹn thùng phân bua:


- Xin chư vị thứ lỗi, vì quá bất ngờ nên muội không chuẩn bị kịp, thực ra món này rất ngon.


Nói xong, nàng thản nhiên gắp một miếng bỏ vào miệng ăn ngon lành.


Thấy Vân Long gật đầu tỏ vẻ hài lòng, nàng phấn khởi và bắt đầu thực sự thấy ngon miệng.


Hạ Khánh Dương lắc đầu khâm phục:


- Hà muội quả là kỳ nữ tử.


Mọi người đều giơ ngón tay lên khen ngợi.


Độc Cô Thiên ngắm nhìn Phi Hà, chạnh lòng nhớ đến hiền thê.


Lữ trưởng lão rót đầy chén nâng lên mời mọi người uống cạn. Ông cười hỏi Vân Long:


- Long đệ, hôm trước ngươi có nói đến việc đi Miêu Cương, chẳng hay bao giờ sẽ khởi hành?


- Có lẽ đệ phải lên đường thật sớm, vì đại bại trận này Ma Diện bắt buộc phải cầu viện đến Thánh Giáo. Nếu đệ đến tr hơn sứ giả của lão, sẽ khó hòng lung lạc được Độc Thánh.


Chàng biết Phi Hà cà Độc Cô Thiên đều muốn tháp tùng nên bảo với họ:


- Miêu Cương là nơi hiểm địa, đầy dẩy sơn lam, chướng khínvà độc vật.


Ta may mắn được uống Xích Long hoàn nên không e ngại. Vì vậy, ta sẽ đi một mình, hơn nữa lần này, với mục đích thương lượng, không cần phải đi nhiều người, nếu không thành ta cũng đủ sức thoát thân.


Hai người biết ý chàng đã quyết nên không dám nói gì.


Sáng hôm sau, Vân Long nhờ Thần Toán thư sinh gắn cho một hàng râu mép và hóa trang bộ lông lốm đốm của Phong nhi biến thành màu đen bóng.


Chụp chiếc nón rộng vành lên đầu, chàng từ giã mọi người, bắt đầu cuộc hành trình gian khổ vào đất địch. Phi Hà cố nuốt lệ, chờ chàng đi khuất rồi mới ôm mặt chạy vào nhà thổn thức.


Hạ Khánh Dương đã vẽ sơ đồ đường sá nên chàng cũng đỡ bỡ ngỡ.


Chàng vượt sông Dương Tử đi suốt một ngày, đến chiều tối đã tới phân đà Qúy Châu ở ngoại thành như bao phân đà khác.


Thấy không có ai để ý, chàng cho ngựa đi thẳng vào cổng. Hai gã khất cái tay cầm gậy trúc nhảy ra cản lại:


- Sao các hạ đường đột cưỡi ngựa vào mà không thông báo?


Vân Long cười mát, xuống ngựa hỏi:


- Phân đà chủ Nghiêm Toàn có đây không?


Nói xong chàng đưa Hắc Trúc lệnh phù ra, hai tên đệ tử kinh hải nhất tề sụp xuống thi lễ :


- Đệ tử phân đà Qúy Châu ra mắt trưởng lão. Phân đà chủ đang an giá trong hậu xá.


Vân Long cau mày, nghĩ thầm tên này quả là tắc trách, mới xẩm tối đã say rượu ngủ vùi. Qúy Châu lại là căn cứ địa của Thánh Giáo, sao gỉã lại có thể lơ là phòng vệ, an tâm ăn nhậu như vậy? Vân Long linh cảm ở đây có điều gì khác thường.


Chàng hỏi tiếp:


- Ngoài Nghiêm Toàn, ai là người chức phận cao nhất?


- Kính cáo trưởng lão, còn có phân đà phó tên gọi Khưu Luân, hiện đang đọc sách trong sảnh đường.


Vân Long nghe nói y đang đọc sách không khỏi hài lòng, chàng bảo:


- Các ngươi âm thầm báo cho Khưu Luân biết ta đang ở tại khách điếm gàn đây nhất. Tối này, dắt theo năm đệ tử đến đó gặp ta. Nếu hai người hở ra cho Nghiêm Toàn biết thì đừng làm đệ tử Cái Bang nữa.


Hai tiểu cái biết sự tình nghiêm trọng, thất kinh hồn vía sụp xuống gập đầu:


- Trưởng lão yên tâm, bọn đệ tử nào dám vi phạm bang quy.


Vân Long quay ngựa đi thẳng vào cổng thành, thấy bên đường có một khách điếm nhỏ, sạch sẽ, chàng liền ghé vào.


Chàng tắm rửa thay áo xong chợt nghe có tiếng gõ cửa và giọng người nói nhỏ:


- Đệ tử là Khưu Luân xin được bái kiến trưởng lão.


Chàng khêu tỏ ngọn đèn rồi ra mở cửa, Khưu Luân và năm tên khất cái bước vào. Vân Long xua tay không cho bọn họ hành lễ :


- Bất tất đa lễ , các ngươi cứ ngồi lên ghế. Ta có chuyện muốn hỏi.


Sáu người phụng ý cùng an tọa, đưa mắt nhìn chàng chờ đợi.


Vân Long chăm chú quan sát thấy Khưu Luân mặt mũi đoan chính, tuổi trạc ba mươi, trên người mặc chiếc áo thư sinh vá đầy miếng vá nhưng sạch sẽ. Năm tên còn lại tuổi đã trên dưới sáu mươi, mặt mũi khắc khổ nhưng không có nét gian xảo.


Chàng tin mình nhận xét người không lầm, nên lấy Hắc Trúc Lệnh phù ra đặt trên bàn:


- Các người đầu nhập Cái Bang đã nhiều năm, chắc là nhớ rõ bang quy có hình phạt nào dành cho những kẻ phản bang và dối trá thượng cấp chứ? Nay ta chấp chưởng lệnh phù, thay mặt bang chủ yêu cầu các người nói rõ nội tình của phân đà Qúy Châu và hành vi của Nghiêm Toàn.


Khưu Luân nghiêm trang bước đến trước lệnh phù, quỳ xuống lạy ba lạy rồi đứng dậy vòng tay thưa:


- Bẩm trưởng lão, đệ tử chờ giây phút này đã lâu. Qúy Châu xa cách tổng đà gần ba trăm dặm và lại là cứ địa của Thánh Giáo nên ít khi bang chủ và các trưởng lão đến thị sát. Nay có trưởng lão giá lâm, đệ tử xin cáo tường mọi lẽ.


Gã dừng lại lấy hơi rồi nói tiếp:


- Nửa năm nay, phân đà chủ Nghiêm Toàn thay đổi cách sống, thích ăn ngon mặt đẹp, thường xuyên vào thành uống rượu, nô đùa với kỷ nữ. Bọn đệ tử đem bang quy ra khuyên can thì hắn bảo:


Chấp pháp trưởng lão là cậu ruột của ta, các ngươi đừng phí lời. Bọn đệ tử không biết y lấy đầu ra tiền để phung phí nên rất lo lắng trong lòng. Định mật báo tổng đà, nhưng chưa kịp thực hiện thì tối nay đã được gặp trưởng lão.


Chàng biết chúng vị thân mà làm ngơ vì sợ hãi Pháp cái nên chẳng mật báo về.


Vân Long nghiêm mặt hỏi năm tên đệ tử kia:


- Khưu Luân nói vậy có điểm nào sai không?


Bọn chúng đồng thanh xác nhận.


Chàng gật đầu bảo:


- Khưu Luân, ngươi viết ngay tờ cáo trạng rồi cùng ký tên vào. Sáng mai ta sẽ tới phân đà.


Khưu Luân có biệt hiệu là Cùng Toan Cái nên tinh thông chữ nghĩa, lát sau đã thảo xong rồi cả bọn ký tên vào.


Họ cáo từ trở về phân đà mà lòng thấp thỏm không yên.


Sáng hôm sau, chàng lên ngựa trở lại phân đà, dù còn sớm nhưng vì lý do nào đó, đệ tử tụ tập khá đông.


Vân Long điềm nhiên bước vào. Khưu Luân cung kính ra tiếp đón.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Chữa bệnh "buồn"

Chữa bệnh "buồn"

Hắn nghe buồn âm ỉ, làm tổ trong từng ngóc ngách tâm hồn mình đã lâu,...Và thế là

30-06-2016
Mặt trời tĩnh lặng

Mặt trời tĩnh lặng

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ''Tháng năm không trở lại''.) Có người

27-06-2016
Người trẻ chông chênh

Người trẻ chông chênh

Người trẻ lạc lõng, người trẻ băn khoăn,, người trẻ phân vân và rồi người trẻ

24-06-2016
Tôi, Em và Lão

Tôi, Em và Lão

Thế là đã gần một trăm ngày sau cái chết của lão, một cái chết khá đột ngột. Khi

01-07-2016