Pair of Vintage Old School Fru
Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 21
5 sao 5 / 5 ( 61 đánh giá )

Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa - Chương 8

↓↓
Mọi người nghỉ qua đêm trong khe núi, trời gần sáng chia tay nhau phân tán vào màn sương lạnh.


Quái Y bảo Vân Long:


- Trong hơn nửa tháng nữa, chắc chắn Thiên Ma Giáo sẽ chưa có hành động gì. Ta sẽ đưa ngươi đến phó ước với một người bạn già.


Sau sáu ngày ngược lên phía bắc, họ đã đến vùng núi Quát Thương Sơn. Còn vài ngày nữa là đến tết Nguyên Tiêu nên trời lạnh lẽo vô cùng.

bạn đang xem “Bích nhãn thần quân - Ưu Đàm Hoa” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Dù cả năm người đều có võ công thâm hậu, nhưng Vân Long vẫn ghé vào một tiểu trấn mua năm cái áo hồ cừu và mũ lông cáo để chống lạnh và che mắt bọn giáo chúng Thiên Ma Giáo. Gay go nhất là tìm áo cho hai gã khổng lồ họ Tả. Vân Long đã phải trả số bạc gấp ba lần để chủ tiệm may áo mới.


Từ ngày rời Lạc Dương, lòng chàng luôn vương vấn hình bóng kiều di m của Phi Hà, nhưng vì an nguy của võ lâm, chàng không thể đi tìm nàng được. Hai tên họ Tả cũng vậy, nhưng sợ Vân Long nên không dám nhắc đến Hà tiểu muội.


Lên đến lưng chừng núi có một bình đài rộng rãi, xung quanh lưa thưa một hàng cây cao phủ đầy bông hoa tuyết. Quái Y ngước mặt nhìn lên trời thấy chưa đến chính ngọ liền bảo:


- Chúng ta ngồi tạm trên những phiến đá này, rồi ta sẽ kể cho các ngươi nghe nguồn cơn của cuộc phó ước hôm nay.


Lão dừng lại chờ mọi người ngồi xuống rồi bắt đầu nói:


- Ta với Tử Nhiêm Công Đông Phương Bạch là bằng hữu thâm giao đã mấy chục năm. Lão ta có một đứa con gái tuổi vừa mười tám, dung nhan cực kỳ di m lệ, tên gọi Tố Tâm. Đông Phương Bạch cưng nàng như châu ngọc. Hết lòng truyền dạy nên võ công nàng rất cao siêu. Vì vậy Đông Phương Tố Tâm trở nên kiêu ngạo, mục hạ vô nhân. Ta vì tình bạn mở miệng khuyên can thì Tử Nhiêm Công bênh con mà nói rằng:


- Tâm nhi có kiêu ngạo cũng là phải lẽ vì trong đám hậu sinh tuổi dưới hai mươi, tìm đâu ra một kẻ có thành tựu võ công như nó?


Ta lúc đó cũng đã ngà say nên cười bảo:


- Võ công của Tâm nhi có gì đáng kể, ta đã gặp vài thiếu niên còn lợi hại hơn nhiều mà vẫn khiêm cung l độ.


Đông Phương Bạch đùng đùng nổi giận bảo:


- Vậy ngươi hãy mau đi tìm tên thiếu niên ấy lại đây so tài với Tâm nhi.


Nếu y thắng, ta sẽ nhận mình không biết dạy con. Nếu y thua ta sẽ cắt đứt tình bằng hữu với ngươi. Đúng ngày này năm sau, ta sẽ đưa Tâm nhi đến phó ước tại bình đài lưng núi.


Ta cũng nổi giận trước tính ngang bướng của lão nên bảo:


- Ta đồng ý, nhưng nếu người đó thắng, ta mong ngươi tặng cho hắn bảo vật gì đó để thưởng công mới phải đạo.


Tử Nhiêm Công suy nghĩ rồi bảo:


- Nếu tên tiểu tử đó thắng được Tâm nhi thì y quả là kỳ tài hiếm có. Để ta xem, nếu quả tướng mạo y đường chính, khí độ quang minh lỗi lạc thì sẽ gả Tâm nhi cho và truyền dạy một chiêu kiếm khoáng cổ tuyệt kim.


Ngay ta vì không phải là đồng nam nên cũng chỉ luyện được năm thành.


Tâm nhi là phận nữ nhi nên không thích hợp.


Ta chấp nhận điều kiện ấy nên lang bạt giang hồ suốt một năm qua, may gặp công tử đáp ứng được mọi điều kiện của Tử Nhiêm Công.


Vân Long nghe nói đến việc hôn ước, lòng bối rối nói với Quái Y:


- Tiền bối cũng biết tấm thân tiểu sinh đã thuộc về võ lâm, sống chết lúc nào không rõ. Nếu kết hôn chẳng phải làm hại đời Tố Tâm cô nương hay sao?


Quái Y suy nghĩ rồi bảo:


- Không sao, ngươi chỉ cần đánh thắng Tâm nhi cho lão già Đông Phương Bạch tỉnh ngộ và không tuyệt giao với ta, còn chuyện hôn ước mình cứ không nhận là xong.


Mặt trời đã lên đến đỉnh đầu, ánh nắng không xuyên qua nổi bầu trời u ám, lạnh giá của mùa đông mà chỉ le lói tỏa ra một luồng sáng nhạt và dịu dàng.


Bỗng từ xa trên núi có hai bóng người phi thân xuống. Đó là một lão già mặc bạch bào, tóc trắng như sương nhưng bộ râu lại có màu hung tía.


Bên cạnh là một thiếu nữ mắt phượng, mày li u, xinh đẹp không kém Phi Hà nhưng thần thái vô cùng kiêu ngạo. Nàng lạnh lùng đưa mắt nhìn bọn Quái Y. Khi thần quang của nàng lướt đến khuôn mặt anh tuấn của Vân Long, lòng không khỏi rung động. Nhưng vì Tố Tâm tự cho mình là kỳ nữ võ lâm nên ra vẽ thản nhiên.


Xích Long Quái Y bước lại vòng tay thi l :


- Đông Phương Bạch, hôm nay ta y hẹn phó ước. Người ta chọn chính là cậu bé mười bảy tuổi kia. Tên hắn là Tiêu Long Vân.


Tử Nhiêm Công không nói gì, quay sang quan sát Vân Long thấy chàng chính khí lẫm lẫm, phong độ anh hùng hiện rõ, dung mạo lại anh tuấn tuyệt luân, lão thầm nghĩ:


- Tiểu tử này đúng là kỳ lân xuất thế, cốt cách phi phàm. Nếu Tâm nhi lấy được người chồng như thế thì ta mãn nguyện biết chừng nào. Nhưng không biết võ công hắn ra sao, nếu chẳng may thua Tâm nhi thì quả là đáng tiếc! Lão hiền hòa hỏi Vân Long:


- Tiêu công tử chắc đã nghe Quái Y lão kể lại đầu đuôi câu chuyện rồi chứ? Ta phải nói trước cho công tử biết rằng võ công của Tố Tâm rất cao siêu, ra tay lại quyết liệt. Xin công tử hãy cẩn trọng. Nếu có hậu quả gì xin tạ lỗi trước.


Xích Long Quái Y lấy làm lạ trước vẻ quan hoài của lão già ngang ngạnh này đối với Vân Long. Lão suy nghĩ và chợt hiểu ra, Quái Y bật cười khanh khách bảo:


- Thú vị thật, thú vị thật, ngươi đừng lo, Tiêu công tử kỳ tài quán thế đã từng một chỉ hạ Nhu Kiếm Đồ Phu, một đao đuổi chạy Ưng Ma làm sao thua con bé ngốc của ngươi được.


Tử Nhiêm Công nghe kể thành tích của chàng, lòng mừng rỡ nhưng vẫn còn bán tín, bán nghi. Lão làm bộ lạnh lùng nói:


- Đừng nhiều lời, cứ để Tố Tâm lĩnh giáo Tiêu công tử rồi mới biết ai hơn ai.


Vân Long mỉm cười bước đến trước mặt Tố Tâm vòng tay thi l rồi nói:


- Tại hạ vì một lời giao ước với Quái Y nên hôm nay xin mạo muội lãnh giáo cô nương.


Tố Tâm mặt lạnh như sương bảo:


- Ta dùng kiếm, còn ngươi muốn sử dụng vũ khí gì tùy ý.


Vân Long hỏi lại:


- Chẳng hay chúng ta có giới hạn số chiêu hay không?


Đông Phương Bạch đáp thay con gái:


- Trong vòng một trăm chiêu, bên nào rơi kiếm hoặc thọ thương trước thì coi như thua.


Quái Y đồng ý gật đầu.


Vân Long không muốn dùng nhuy n kiếm, vì sợ mang tiếng ỷ vào thần vật để thủ thắng. Chàng bảo Độc Cô Thiên cho mượn trường kiếm.


Hai bên vào trận, Tố Tâm kiêu ngạo bảo:


- Ta nhường nhươi xuất chiêu trước vì ta là chủ.


Vân Long lắc đầu đáp:


- Tại hạ đấu với nữ nhi bao giờ cũng nhường ba chiêu.


Tố Tâm thấy đối phương còn cao ngạo hơn mình và có ý chê nàng phận gái yếu đuối nên nổi giận vung kiếm đánh liền.


Đông Phương Bạch ngoài tính ngang ngạnh, chìu con, còn là một kỳ tài võ học. Vì ít xuất hiện giang hồ nên không ai biết võ công ông chẳng kém gì Bích Nhãn Thần Quân. Tuổi già mới có được một mụn con gái, vợ lại sớm qua đời nên ông dồn hết tình thương cho Tố Tâm, đem sở học một đời dạy nàng, lại xin Xích Long Quái Y một viên Xích Long Hoàn để bồi bổ công lực.


Do đó, kiếm chiêu của Tố Tâm rất huyền ảo và mãnh liệt. Nhưng rất tiếc, Lăng Vân Bộ Pháp của Bích Nhãn Thần Quân kỳ tuyệt thiên hạ. Thân hình Vân Long như phiêu phướng, tiêu sái, nương vào kiếm phong mà bay lượn, tránh khỏi ba chiêu đầu của đối phương, trên miệng chàng vẫn nở nụ cười tươi. Tố Tâm cảm giác đối thủ chế gi u mình nên dồn thêm chân lực vung kiếm xuất tuyệt chiêu Tinh Xạ Đẩu Ngưu. Mũi kiếm bắn ra những điểm sáng loé mắt và lạnh lẽo bao phủ toàn thân Vân Long. Đông Phương Bạch thấy con gái mình đã động sát cơ không khỏi lo thầm cho chàng. Bọn Độc Cô Thiên và Tả Phi, Tả Kiếm đã biết rõ bản lĩnh của Vân Long nên rất an tâm, rì rầm cười nói, bàn luận. Quái Y cũng hoàn toàn tin tưởng ở chàng nhưng lòng lão mơ hồ nhận thấy bộ pháp của Vân Long có vẻ gì rất quen thuộc, lão trầm ngâm suy nghĩ.


Vân Long muốn mài dũa bớt tính khí của Tố Tâm nên vận toàn lực tấn công, kiếm phong rít gió, nhanh như chớp giật. Chiêu này nối chiêu khác cuốn tới như giông bão, chàng đánh một mạch mười lăm chiêu đẩy Tố Tâm lùi lại hơn một trượng.


Độc Cô Thiên vẫn tự hào mình là tay khoái kiếm số một giang hồ, nay thấy thủ pháp kỳ tuyệt của Vân Long không khỏi tâm phục, buộc miệng khen:


- Hảo khoái kiếm, Thiên này không thể bì kịp.


Tố Tâm nghe gã tán dương đối thủ của mình, lòng vừa thẹn, vừa giận, vận công đến độ chót, quán chú vào thân kiếm quát lên một tiếng thánh thót, thân hình nương theo kiếm quang chụp lưỡi kiếm xuống đầu Vân Long. Thì ra nàng cũng đã bước vào ngưỡng cửa của Ngự kiếm thuật.


Đông Phương Bạch thấy con gái dùng đến tuyệt kỷ thủ mạng không khỏi giật mình. Lão quát lớn:


- Tâm nhi.... Đừng....! Vân Long cũng nổi hàn khí, bốc người lên biến thành một trái cầu kiếm khí đón lấy sát chiêu. Tiếng sắt thép va chạm khủng khiếp, hai người rơi xuống. Mọi người định thần quan sát thấy Vân Long thần sắc an tường, ôm kiếm đứng mỉm cười, còn Tố Tâm kiếm đã rời tay, khăn cột đầu bị chém đứt nên mái tóc huyền óng ả xõa tung ra.


Tố Tâm biết mình đại bại, xấu hổ đến run người, phi người chạy đến ôm lấy cha gục vào vai ông khóc nức nở.


Quái Y cũng đến bên Tố Tâm xoa đầu vỗ về:


- Ngươi còn khóc lóc làm gì nữa, chẳng phải bá phụ đã tìm cho ngươi một đấng lang quân vô cùng xứng đáng đấy sao? Hay ngươi khóc vì mừng?


Tố Tâm thẹn thùng ngưng khóc, núp ra sau lưng Đông Phương Bạch rồi cất tiếng trách móc Quái Y:


- Bá phụ nói kỳ quá! Đông Phương Bạch thấy Vân Long tuổi trẻ tài cao thật đáng mặt làm rể ông nên cười ha hả chắp tay nói:


- Xích Long huynh, đệ xin nhận lỗi đã quá nuông chìu con cái nên Tâm nhi sinh ra tự cao tự đại, mất đi tính dịu dàng, thuần hậu của nữ nhi. Nay đệ xin y ước.


Lão chưa kịp nói xong thì Quái Y đã cướp lời, lạnh lùng nói:


- Bây giờ cha con ngươi mới biết núi cao còn có núi cao hơn à? Ngay như ngươi chắc gì đã là địch thủ của Ma Diện Tú Sĩ?


Tử Nhiêm Công giật mình:


- Sao? Ma Diện tái xuất giang hồ rồi à?


Xích Long gật đầu:


- Phải, hắn bây giờ là giáo chủ Thiên Ma Giáo. Như Ưng Ma công lực thần thông cũng chịu ép mình làm phó giáo chủ thì đủ biết võ công hiện nay của Ma Diện đã cao thâm đến đâu rồi.


Đông Phương Bạch tư lự hồi lâu rồi nói:


- Chuyện Ma Diện sẽ tính sau, quân tử nhất ngôn, ta sẽ truyền chiêu kiếm vô địch và gả Tố Tâm cho công tử.


Vân Long bối rối cầu cứu Quái Y:


- Lão tiền bối....! Xích Long quay lại nói với Tử Nhiêm Công:


- Tiểu tử này là người ứng kiếp của đại cục võ lâm, trước sau cũng phải đối mặt với Ma Diện Tú Sĩ, sống chết chưa biết rõ. Vậy ngươi có sợ con gái ngươi góa bụa hay không? Hơn nữa, liệu Tâm nhi có ưng thuận cuộc hôn ước đầy rủi ro này chăng?


Tử Nhiêm Công quay lại hỏi Tố Tâm:


- Tâm nhi, con đã nghe Xích Long bá bá nói rồi đấy. Nếu con từ chối thì ta cũng chẳng ép.


Tâm nhi giờ đây đã trở lại nét thùy mị, đoan trang, nàng thẹn thùng cúi mặt nói lí nhí:


- Phận nữ nhi, phụ thân định sao con cũng vâng lời.


Tả Kiếm thấy nàng yểu điệu như thục nữ, mất hẳn vẻ đằng đằng sát khí lúc đầu, mặt đỏ hồng vì xấu hổ lại càng thêm xinh đẹp. Gã không dằn được cười lớn nói oang oang:


- Ối chà! Đại tẩu nhỏ nhẹ như vậy mới phải, chứ dữ dằn quá đại ca không dám cưới đâu.


Vân Long vừa tức cười vừa thẹn đỏ mặt lên nạt hắn:


- Ngươi có im đi không?


Tả Kiếm sợ hãi, chạy lại núp sau lưng Tả Phi và Độc Cô Thiên.


Tố Tâm nghe tên ngốc nói không biết giấu mặt vào đâu, nước mắt nàng rưng rưng.


Đông Phương Bạch bỗng nói:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Cậu bạn Xiên Que

Cậu bạn Xiên Que

Dành tặng cho những ai đã từng là học sinh cuối cấp, vật vã với điểm số và các

24-06-2016
Nó là em con

Nó là em con

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Tôi còn

25-06-2016
Hối không kịp

Hối không kịp

Một anh chồng mệt mỏi vì phải làm việc quần quật trong khi cô vợ được ở nhà sung

01-07-2016
Lát cắt của tình yêu

Lát cắt của tình yêu

Người ta nói: Chia tay xong mong làm bạn. Nhưng với anh, tình bạn ấy quá mong manh mà

29-06-2016