Polly po-cket
Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 78 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 32 - Huyết quỷ 2

↓↓
Gia nhân già điềm nhiên đáp:


- Năm nay, nô tài được sáu mươi tuổi, nô tài còn đi đến địa phương nào ? Và đi để làm gì ?


Tiết Võ không nói gì nữa.


Lão biết, cả hai không còn đường để đi nữa.

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Bỗng, lão gọi:


- Ngươi lại đây, uống rượu với ta !


Gia nhân già không từ chối, chậm chậm bước đến, rót cho chủ nhân một chén rượu trước, rồi mới rót cho mình.


Tay lão ta run run.


Tiết Võ nhìn lão gia nhân, động niềm luyến tiếc.


Cũng có thể Tiết Võ tự luyến tiếc lấy mình, xuyên qua gia nhân già.


Lão gật đầu, tiếp:


- Phải đó. Ta nhớ, năm nay, ngươi được sám mươi tám tuổi, chúng ta đồng niên kỷ với nhau.


Gia nhân già cúi đầu:


- Đúng vậy.


Tiết Võ tiếp:


- Ta còn nhớ, lúc ngươi vào đây, thì ta lên tám.


Gia nhân già gật đầu:


- Đúng vậy.


Tiết Võ ngẩng mặt lên không, thở dài một tiếng, rồi tiếp:


- Từ đó đến nay, sáu mươi năm đã qua ! Sáu mươi năm qua như thoáng mắt. Thời gian nhanh chóng quá !


Gia nhân già gật đầu:


- Đúng vậy !


Tiết Võ tiếp:


- Chẳng hiểu ngươi còn nhớ, trong đời ngươi, ngươi đã giết bao nhiêu người hay không ?


Gia nhân già đáp:


- Đại khái, trên hai mươi, dưới ba mươi mạng !


Tiết Võ hỏi:


- Còn nữ nhân ? Bao nhiêu đóa hoa bị dày vò trong bàn tay bạo của ngươi ?


Gia nhân già cười.


Nụ cười làm da mặt lão nhăn hơn:


- Cái đó thì ... không kể nổi !


Tiết Võ cười nhẹ:


- Ta còn nhớ, năm trước đây, ngươi dan díu với một liễu đầu mới được bổ sung vào trang viện. Và ngươi đã được sáu mươi bảy tuổi rồi, chứ nào phải còn non trẻ gì ! Ngươi đừng tưởng là ta không hay biết.


Gia nhân già không phủ nhận, cười đáp;


- Tiểu liễu đầu đó, thực ra chẳng xứng đáng gì, song nô tài cũng đã lén lút chủ nhân, cho nàng thêm một trăm lượng bạc, ngoài cái số đồng đều phân phối.


Tiết Võ gật đầu:


- Đối với nữ nhân, ngươi thường rộng rãi lắm, ta hiểu !


Gia nhân già tiếp:


- Về việc đó, nô tài học đúng theo phong cách của chủ nhân.


Tiết Võ cười lớn:


- Hái mạng người, ta hơn ngươi, hái hoa biết nói, ta cũng chẳng thua ngươi ! Ngươi học ta là phải !


Gia nhân già thản nhiên:


- Đúng vậy


Tiết Võ kết luận:


- Cho nên, ta nghĩ, chúng ta thỏa mãn lắm rồi !


Gia nhân già gật đầu:


- Sống như vậy, kể như quá đủ !


Tiết Võ cười vang:


- Uống, chúng ta cạn mỗi người ba chén !


Nhưng, họ chỉ uống được hai thôi.


Họ vừa rót chén thứ ba, thì một người bước vào.


Người đó, mặt trắng xanh, mang đao đen, bước chân thọt.


Phó Hồng Tuyết vào, và vào khu trang viện, chứ chưa vào tận đại sảnh. Hắn đứng bên cạnh cây ngô đồng.


Vào thu, ngô đồng là một biểu hiện của tiêu sơ ! Một trong các biểu hiện của tàn tạ, cái thứ tàn tạ thê lương, chứ không chết rủ như vào mùa đông.


Tay hắn vẫn nắm chuôi đao.


Tiết Võ nhìn hắn, hắn nhìn Tiết Võ.


Hắn cất tiếng trước:


- Các hạ họ Tiết ?


Tiết Võ gật đầu.


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Tiết Đại Hán là con của các hạ ?


Tiết Võ gật đầu.


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Mười chín năm trước, trong một đêm tuyết đổ trắng trời ...


Tiết Võ chợt chận lời hắn:


- Các hạ bất tất phải hỏi. Người mà các hạ tìm, chính là lão phu đây !


Phó Hồng Tuyết gằn từng tiếng:


- Chính các hạ ?


Tiết Võ gật đầu.


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Sự tình đêm đó, các hạ còn nhớ rõ không ?


Tiết Võ gật đầu:


- Tuyết trắng, máu hồng ! Nhớ từng chi tiết một ! ...


Phó Hồng Tuyết trầm giọng:


- Xin cho nghe !


Tiết Võ thuật:


- Đêm đó, bên cạch Mai Hoa Am, khi tại hạ đến đó, nhiều người đã có mặt rồi.


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Những ai ?


Tiết Võ lắc đầu:


- Không thể nhận ra. Mỗi người có bao mặt cẩn thận không ai nhận được ai. Mà cũng không ai phát xuất một âm thanh nào.


Phó Hồng Tuyết nín lặng.


Tiết Võ tiếp:


- Tại hạ tin là những người đó cũng không nhận ra tại hạ. Bởi lúc đó, tại hạ không mang chiếc thiết phủ này. Tại hạ dùng một thanh quỷ đầu đao.


Phó Hồng Tuyết trầm giọng:


- Cứ thuật lời !


Tiết Võ tiếp:


- Bọn tại hạ đứng trên tuyết, chờ rất lâu. Khí lạnh từ bốn phía, từ trên, từ dưới, tạo thành một áp lực nặng nề, ai cũng có căn bản tu vi khá thâm hậu, song không chịu nổi cái rét cóng càng phút càng gia tăng. Cuối cùng, từ đâu đó, một người cất tiếng: "Mọi người đều đến đông đủ rồi !"


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Mã Không Quần phải không ?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Một chuyến xe

Một chuyến xe

Audio - Tôi là một tài xế taxi. Không nhiều tài xế nhận làm việc ca đêm. Riêng tôi, vì

01-07-2016
Trăng Lạnh

Trăng Lạnh

Con đường nhỏ dẫn vào xóm lao động nghèo buổi chiều mưa thật lầy lội.

24-06-2016
Nước mắt rơi chung

Nước mắt rơi chung

Bạn rơm rớm nói, ông tặng cái chết của mình cho người dân như một cơn mưa phúc

28-06-2016
Cốc chanh muối

Cốc chanh muối

Anh quay số: "Tôi đã mặc hết một lượt những chiếc áo được em thắt sẵn cavat

30-06-2016
Hòe Viên

Hòe Viên

Tên truyện: Hòe ViênTác giả: Tổng Công Đại NhânThể loại:Truyện trinh thámTình trạng:

20-07-2016 53 chương
Chú À, Anh Không Biết Yêu

Chú À, Anh Không Biết Yêu

Chú À, Anh Không Biết Yêu xoay quanh về trong lúc Chu Mông Mông vì chuyện chênh lệch tuổi

22-07-2016 54 chương