Old school Easter eggs.
Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 2 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 32 - Huyết quỷ 2

↓↓

Như vậy, mối hận cừu không còn đáng báo phục nữa.

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Không báo phục hận cừu, thì hắn sống để làm gì ? Thiên chức không còn, thì cuộc sống hết ý nghĩa !


Thần sắc chết, nụ cười nơi miệng xác chết vẫn còn, song biến vẻ kỳ quái đáng sợ.


Rồi máu từ mắt rỉ ra, máu từ miệng rỉ ra, từ mũi, từ tai rỉ ra.


Thất khiếu lưu huyết.


Phó Hồng Tuyết không thể nhìn xác chết lâu hơn. Hắn nghĩ càng ly khai nơi này sớm, càng bớt xốn xang hơn !


Hắn quay mình.


Diệp Khai hiện ra trong tầm mắt hắn, rất gần.


Diệp Khai, một âm hồn bất tán, ám hắn luôn luôn, bất cứ trong trường hợp nào.


Diệp Khai nhìn xác chết, vẻ quái dị hiện lộ nơi gương mặt chàng.


Đinh Vân Lâm ở phía sau chàng. Nàng không dám nhìn xác chết như chàng. Nàng lại càng không dám nhìn những xác chết biến thể đáng sợ như môi xệch, mắt lồi, thất khiếu lưu huyết ...


Phó Hồng Tuyết lạnh lùng:


- Ngươi lại đến đây ?


Diệp Khai gật đầu:


- Tại hạ lại đến !


Phó Hồng Tuyết gằn giọng:


- Tại sao ngươi cứ theo ta ?


Diệp Khai hỏi lại:


- Chẳng lẽ chỉ có mỗi một mình các hạ là được đến đây thôi ?


Phó Hồng Tuyết nín lặng.


Lần này, thực sự không phải không muốn gặp Diệp Khai tại đây.


Bởi, hắn vừa nhận ra, sự cô độc, niềm kinh sợ của hắn chừng như giảm thiểu với sự hiện diện của Diệp Khai.


Cũng có thể chẳng phải hắn luôn luôn không muốn gặp Diệp Khai.


Bởi, hầu như sự có mặt của Diệp Khai rất cần cho hắn trong một vài trường hợp.


Bất quá, hắn không nói ra, hay có nói cũng nói một cách khác.


Hắn không muốn có bằng hữu. Hắn không muốn ai thương cảm hắn !


Đinh Vân Lâm vẫn đem mấy chiếc lục lạc con nơi mình, qua mỗi cử động, lục lạc khua vang. Những lúc khác, lục lạc vang nghe vui tai.


Hiện tại, tiếng vang nghe nhạt nhẽo, vô vị làm sao.


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Tại sao ngươi mang thứ đó trên người ?


Đinh Vân Lâm bỉu môi:


- Giá như ngươi có mang hàng trăm chiếc nơi mình, ta cũng chẳng hỏi tại sao ngươi mang !


Phó Hồng Tuyết nghẹn lời.


Bình thời, hắn cảm thấy quá cô độc, bắt buộc hắn phải nói một câu gì.


Nói không hợp, thì thôi !


Không nói chi được, hắn bước đi.


Diệp Khai chợt gọi:


- Đợi một chút !


Bình thường, ai gọi như vậy, hắn không dừng chân. Bây giờ, hắn đứng lại.


Dừng lại rồi, hắn còn quay mình.


Diệp Khai thốt:


- Hai người này, không do các hạ giết !


Phó Hồng Tuyết gật đầu, nhận là phải.


Diệp Khai tiếp:


- Cũng không phải họ tự sát !


Phó Hồng Tuyết chớp mắt:


- Ạ ? Không phải ?


Diệp Khai lắc đầu:


- Không phải !


Phó Hồng Tuyết kinh ngạc.


Bởi hắn biết, Diệp Khai không thuộc hạng người tùy tiện mà nói cho vui miệng.


Hắn thốt:


- Chính mắt ta thấy họ cầm đao tự đâm vào ngực.


Diệp Khai tiếp:


- Dù khôgn có thanh đao đâm vào ngực, họ cũng không thể không chết.


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Tại sao ?


Diệp Khai giải thích:


- Bởi vì họ trúgn độc trước khi đâm đao vào ngực.


Phó Hồng Tuyết trầm giọng:


- Trong rượu có độc ?


Diệp Khai gật đầu:


- Một loại độc cực kỳ lợi hại.


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Họ đã uống độc dược, sao lại còn tự đâm vào ngực làm chi ?


Diệp Khai từ từ thốt:


- Họ không uống độc dược ! Họ không biết trong rượu có độc.


Phó Hồng Tuyết trố mắt:


- Thế ai bỏ độc vào rượu ?


Diệp Khai thở dài:


- Đó là điều tại hạ đang tìm hiểu !


Phó Hồng Tuyết nín lặng.


Việc gì, Diệp Khai không hiểu, thì trên đời này không mấy kẻ hiểu được !


Diệp Khai tiếp:


- Kẻ bỏ độc vào rượu của Tiết Võ, phải là người rất quen thuộc trong gia đình này.


Phó Hồng Tuyết đồng ý.


Diệp Khai tiếp:


- Tiết Võ biết, các hạ sẽ đến tìm lão, lão nghĩ là tất phải chết, nên giải tán gia nhân, rồi chờ các hạ.


Phó Hồng Tuyết không nói gì.


Dọc đường đến đây, hắn có thấy người từ Hảo Hán Trang bỏ đi nơi khác.


Diệp Khai tiếp:


- Người hạ độc, vốn là không lạ đối với nơi đây, thì đương nhiên phải biết Tiết Võ quyết chết.


Phó Hồng Tuyết không nói gì.


Đạo lý đó rất thông thường. Ai ai cũng có thể hiểu.


Diệp Khai tiếp:


- Đã quyết chết rồi, thì Tiết Võ cần gì phải bỏ độc vào rượu ?


Điều này thì khó hiểu thật.


Tuy nhiên, Phó Hồng Tuyết đưa ra một ý nghĩ:


- Biết đâu Tiết Võ chẳng muốn vậy ?


Diệp Khai lắc đầu:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Ngọng nước mắm

Ngọng nước mắm

Hai đứa yêu nhau chắc không ai trong xóm trọ biết, mọi người vẫn thấy nó gọi anh

24-06-2016
Tình yêu và tham vọng

Tình yêu và tham vọng

(khotruyenhay.gq) - Mày không biết liêm sỉ à, cướp người yêu người khác vui lắm

29-06-2016
Tình yêu là gì?

Tình yêu là gì?

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Ngọn hải đăng

Ngọn hải đăng

"Đừng bao giờ rời mắt hay buông tay khỏi người mình yêu nhé. Bởi chỉ một tíc tắc

24-06-2016
Mẹ ơi, ba...

Mẹ ơi, ba...

Ba có thói quen hay nói một mình, mẹ đừng lấy làm phiền lòng mẹ nhé! Chẳng qua là vì

25-06-2016