Duck hunt
Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 32 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 32 - Huyết quỷ 2

↓↓
Gia nhân già điềm nhiên đáp:


- Năm nay, nô tài được sáu mươi tuổi, nô tài còn đi đến địa phương nào ? Và đi để làm gì ?


Tiết Võ không nói gì nữa.


Lão biết, cả hai không còn đường để đi nữa.

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Bỗng, lão gọi:


- Ngươi lại đây, uống rượu với ta !


Gia nhân già không từ chối, chậm chậm bước đến, rót cho chủ nhân một chén rượu trước, rồi mới rót cho mình.


Tay lão ta run run.


Tiết Võ nhìn lão gia nhân, động niềm luyến tiếc.


Cũng có thể Tiết Võ tự luyến tiếc lấy mình, xuyên qua gia nhân già.


Lão gật đầu, tiếp:


- Phải đó. Ta nhớ, năm nay, ngươi được sám mươi tám tuổi, chúng ta đồng niên kỷ với nhau.


Gia nhân già cúi đầu:


- Đúng vậy.


Tiết Võ tiếp:


- Ta còn nhớ, lúc ngươi vào đây, thì ta lên tám.


Gia nhân già gật đầu:


- Đúng vậy.


Tiết Võ ngẩng mặt lên không, thở dài một tiếng, rồi tiếp:


- Từ đó đến nay, sáu mươi năm đã qua ! Sáu mươi năm qua như thoáng mắt. Thời gian nhanh chóng quá !


Gia nhân già gật đầu:


- Đúng vậy !


Tiết Võ tiếp:


- Chẳng hiểu ngươi còn nhớ, trong đời ngươi, ngươi đã giết bao nhiêu người hay không ?


Gia nhân già đáp:


- Đại khái, trên hai mươi, dưới ba mươi mạng !


Tiết Võ hỏi:


- Còn nữ nhân ? Bao nhiêu đóa hoa bị dày vò trong bàn tay bạo của ngươi ?


Gia nhân già cười.


Nụ cười làm da mặt lão nhăn hơn:


- Cái đó thì ... không kể nổi !


Tiết Võ cười nhẹ:


- Ta còn nhớ, năm trước đây, ngươi dan díu với một liễu đầu mới được bổ sung vào trang viện. Và ngươi đã được sáu mươi bảy tuổi rồi, chứ nào phải còn non trẻ gì ! Ngươi đừng tưởng là ta không hay biết.


Gia nhân già không phủ nhận, cười đáp;


- Tiểu liễu đầu đó, thực ra chẳng xứng đáng gì, song nô tài cũng đã lén lút chủ nhân, cho nàng thêm một trăm lượng bạc, ngoài cái số đồng đều phân phối.


Tiết Võ gật đầu:


- Đối với nữ nhân, ngươi thường rộng rãi lắm, ta hiểu !


Gia nhân già tiếp:


- Về việc đó, nô tài học đúng theo phong cách của chủ nhân.


Tiết Võ cười lớn:


- Hái mạng người, ta hơn ngươi, hái hoa biết nói, ta cũng chẳng thua ngươi ! Ngươi học ta là phải !


Gia nhân già thản nhiên:


- Đúng vậy


Tiết Võ kết luận:


- Cho nên, ta nghĩ, chúng ta thỏa mãn lắm rồi !


Gia nhân già gật đầu:


- Sống như vậy, kể như quá đủ !


Tiết Võ cười vang:


- Uống, chúng ta cạn mỗi người ba chén !


Nhưng, họ chỉ uống được hai thôi.


Họ vừa rót chén thứ ba, thì một người bước vào.


Người đó, mặt trắng xanh, mang đao đen, bước chân thọt.


Phó Hồng Tuyết vào, và vào khu trang viện, chứ chưa vào tận đại sảnh. Hắn đứng bên cạnh cây ngô đồng.


Vào thu, ngô đồng là một biểu hiện của tiêu sơ ! Một trong các biểu hiện của tàn tạ, cái thứ tàn tạ thê lương, chứ không chết rủ như vào mùa đông.


Tay hắn vẫn nắm chuôi đao.


Tiết Võ nhìn hắn, hắn nhìn Tiết Võ.


Hắn cất tiếng trước:


- Các hạ họ Tiết ?


Tiết Võ gật đầu.


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Tiết Đại Hán là con của các hạ ?


Tiết Võ gật đầu.


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Mười chín năm trước, trong một đêm tuyết đổ trắng trời ...


Tiết Võ chợt chận lời hắn:


- Các hạ bất tất phải hỏi. Người mà các hạ tìm, chính là lão phu đây !


Phó Hồng Tuyết gằn từng tiếng:


- Chính các hạ ?


Tiết Võ gật đầu.


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Sự tình đêm đó, các hạ còn nhớ rõ không ?


Tiết Võ gật đầu:


- Tuyết trắng, máu hồng ! Nhớ từng chi tiết một ! ...


Phó Hồng Tuyết trầm giọng:


- Xin cho nghe !


Tiết Võ thuật:


- Đêm đó, bên cạch Mai Hoa Am, khi tại hạ đến đó, nhiều người đã có mặt rồi.


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Những ai ?


Tiết Võ lắc đầu:


- Không thể nhận ra. Mỗi người có bao mặt cẩn thận không ai nhận được ai. Mà cũng không ai phát xuất một âm thanh nào.


Phó Hồng Tuyết nín lặng.


Tiết Võ tiếp:


- Tại hạ tin là những người đó cũng không nhận ra tại hạ. Bởi lúc đó, tại hạ không mang chiếc thiết phủ này. Tại hạ dùng một thanh quỷ đầu đao.


Phó Hồng Tuyết trầm giọng:


- Cứ thuật lời !


Tiết Võ tiếp:


- Bọn tại hạ đứng trên tuyết, chờ rất lâu. Khí lạnh từ bốn phía, từ trên, từ dưới, tạo thành một áp lực nặng nề, ai cũng có căn bản tu vi khá thâm hậu, song không chịu nổi cái rét cóng càng phút càng gia tăng. Cuối cùng, từ đâu đó, một người cất tiếng: "Mọi người đều đến đông đủ rồi !"


Phó Hồng Tuyết hỏi:


- Mã Không Quần phải không ?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Không từ bỏ

Không từ bỏ

Sau đây là một câu chuyện có thật về cách Tổng thống Abraham Lincoln ứng xử trước

24-06-2016
Cốc chanh muối

Cốc chanh muối

Anh quay số: "Tôi đã mặc hết một lượt những chiếc áo được em thắt sẵn cavat

30-06-2016
Chưa bao giờ kết thúc!

Chưa bao giờ kết thúc!

Em cũng bình thản đi bên tôi suốt khoảng thời gian hai năm ấy như một người bạn,

30-06-2016
Khúc phim cuối

Khúc phim cuối

Anh đọc tin tức ở từng dòng, rồi lại ngồi gõ tên nàng lên Google. Anh không gọi

30-06-2016
Tin tốt lành

Tin tốt lành

"Ý nghĩa cuộc sống không phải ở chỗ nó đem đến cho ta điều gì, mà ở chỗ ta có

24-06-2016
Nhà vua và con vẹt

Nhà vua và con vẹt

Nhà vua và hoàng tử mỗi người nuôi một con Vẹt. Hai con Vẹt ấy cũng là hai cha con.

24-06-2016
Nếu anh yêu em sớm hơn

Nếu anh yêu em sớm hơn

Thổi tiêu cũng như yêu một ai đó. Không sớm, không muộn mà phải đúng thời điểm,

24-06-2016