Ring ring
Gả Hạnh Không Hẹn

Gả Hạnh Không Hẹn


Tác giả:
Đăng ngày: 23-07-2016
Số chương: 37
5 sao 5 / 5 ( 13 đánh giá )

Gả Hạnh Không Hẹn - Chương 06

↓↓
Lâm Nguy Tranh Giành



Trong tay Cổ Vô Song chỉ còn lại kẹo đường Hồ Lô. . . . . .

Liếc hắn một cái, cười cười, "Công tử tựa hồ có đề nghị tốt hơn?"

bạn đang xem “Gả Hạnh Không Hẹn ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Chân Bất Phàm hừ một tiếng, cũng không sợ đối phương người đông thế mạnh, "Đám ô hợp, khó làm nên trò trống gì, vì sao phải kiêng dè lo sợ?"

Người cầm đầu túm chặt dây cương, chỉ thấy tuấn mã giương chân lên (hai chân trước con ngựa giơ lên), bụi đất tung bay, nhóm người xem náo nhiệt cả kinh vội vàng lui về sau. Ngay sau đó nghe thấy người kia rống giận, "Ngươi nói cái gì!?"

Người cầm đầu kia vốn là hạng người vạm vỡ, tất nhiên không cách nào nhịn được, hây một tiếng đánh roi về phía Chân Bất Phàm.

Cổ Vô Song âm thầm sờ khối ngọc rách nát giấu ở giữa đai lưng, sau đó lui lại mấy bước.

Thành thật mà nói, hôm nay đã ở trong tay Chân Bất Phàm, xen lẫn ở trong khối "Trân bảo hiếm thấy" kia có "Vật ngoại thân" của nàng. . . . . . Ừm, so sánh mà nói, hình như sáng long lanh hơn bảo bối chân chính một chút. Bản thân so với Ngọc Thạch mà nói, cũng đáng tiền hơn mới đúng. . . . . .

Ài, thất sách.

Tiếp theo Cổ Vô Song làm ra bộ dáng bị hoảng sợ, phối hợp với Xuân Đào thét chói tai, vinh quang thành lập một tổ hai người nhát gan.

Lý đại thúc kia nhận tiền của người, đương nhiên phải thay người tiêu tai, trượng nghĩa ngăn ở trước hai người nàng, mang bộ mặt nghiêm túc.

Tình thế, hết sức căng thẳng.

Không ngờ Chân Bất Phàm không trốn không tránh, đứng yên.

Ngay tại lúc cái roi kia sắp đánh vào trên người hắn, hắn đột nhiên đưa một tay ra, cứng rắn đón lấy cái roi kia —— trái lại chân mày cũng không nhíu một lần.

Người cầm đầu nhóm đạo tặc kia cũng không ngờ tới lại có người có thể dễ dàng đón lấy một roi của chính mình, còn chưa kịp khiếp sợ, cái roi trong tay đột nhiên bị một lực kéo làm mất thăng bằng, không kịp buông roi ra, bị lôi xuống ngựa.

Con ngựa bị giật mình, giương chân hí lên.

Đạo tặc kia giận dữ gầm lên, nhảy xuống, một chân quỳ xuống đất làm chậm lại lực kéo, ngay sau đó hai chân hắn xuất lực, ổn định chính mình, ngoặt khuỷu tay lại, cố định roi ở bên trong tay mình .

Cố gắng cùng Chân Bất Phàm giằng co.

Vẻ mặt Chân Bất Phàm hoàn toàn khinh thường sức lực của đối phương, lại giống như sức mạnh của một người đã ăn uống no nê, mà không cần ăn no bụng, hôm nay liền dễ dàng kéo cái roi kia, nhìn góc độ này, bàn tay kia ẩn giấu sức mạnh, lúc trước đỡ một kích kia làm nơi hổ khẩu* hơi ửng hồng, lại càng lộ rõ khí khái hơn. (*Hổ khẩu: khoảng giữa ngón cái và ngón trỏ)

Làm cho người ta không thể không phỏng đoán, người nam nhân này, rất mạnh.

Đột nhiên một đạo tặc khác vung tới thêm một roi, thêm hai người khác cũng ôm roi trong tay, vội vàng nói "Lão đại", liền thấy đạo tặc kia buông lỏng roi, bàn giao lại cho người kia.

Nhảy lên ngựa, hét một tiếng: "Giá!"

Cả người lẫn ngựa đều chạy về phía Chân Bất Phàm.

Roi dài chừng hai trượng ba. (1 trượng = 1/3 m)

Trong lúc đó đội ngũ kia đặc biệt tiến gần. Chân Bất Phàm vẫn không nói một lời, nhưng chân mày thoáng xiết chặt, mím chặt môi, gân tay nổi lên, hiển nhiên bắt đầu bạo phát sức lực ——cùng một người một ngựa giằng co lần nữa.

Giờ phút này một người cởi ngựa vừa tới, roi thứ ba rơi xuống.

Tay phải Chân Bất Phàm nắm những thứ "Tài vật bên thân " kia của Cổ Vô Song, chỉ là khi phản ứng, hẳn là nên nắm những thứ kia thì lại tiếp được roi.

Một khuyên tai bằng ngọc trai rơi xuống .

Cái túi rớt xuống đất.

Lại tiếp tục giằng co, bởi vì một vật nhọn nào đó, đã mấy ngón tay chảy máu.

Nhiễm đỏ cái roi kia một chút.

Ừm, hẳn là do trâm cài đầu.

Thở dài, mặc dù nàng yêu tiền tài, vì tiền tài mà có thể chảy mồ hôi bôn ba, nhưng mà chảy máu rơi lệ thì thật không cần—— lúc này mặc dù đoạt trâm cài đầu kia về, cũng không thể sử dụng rồi, đưa cho hắn là được rồi.

Chỉ là lại có thể cùng hai con ngựa giằng co, nam nhân này quả nhiên là dã man.

Ngộ nhỡ hắn thật muốn đánh, nàng chẳng phải là. . . . . .

Cổ Vô Song đột nhiên bị một sức mạnh kiềm chế tại chỗ.

Hiển nhiên nàng đánh giá thấp sự thông minh của kẻ địch, có lẽ là bản thân nàng không đủ cẩn thận, không vội vàng thoát khỏi hiện trường.

Người này từ phía sau nàng ra tay, cánh tay chế trụ ở cổ nàng, nặng nề đè ở trước vai nàng, trong nháy mắt làm nàng khó thở.

Tiếp theo một cây chủy thủ bén nhọn lạnh như băng để ở trước cổ nàng, chính là nghe người nọ mang theo một hơi thở đầy mùi tỏi hôi thúi rống lên một câu, "Giao bảo vật ra đây!"

Vốn là Xuân Đào đang bị kịch hay trước mắt thu hút đi sự chú ý, bây giờ quay đầu lại, chợt thét lên một tiếng, hai tay che miệng lại. Nhưng lại làm người sau lưng dùng sức kiềm chế Vô Song hơn.

Lý đại thúc e sợ sẽ đả thương nàng, không có biện pháp, chỉ có thể duy trì tư thế đứng ở một bên.

Người vây quanh cũng rất nể mặt, còn phân ít sự chú ý tới trên người nàng.

Cổ Vô Song đè ép lo lắng, nặn ra một nụ cười, cố gắng hóa giải làm giảm bớt cảm xúc của đạo tặc, không chút do dự trốn tránh trách nhiệm, "Bây giờ toàn bộ đồ đều ở trong tay Chân công tử Chân Bất Phàm."

Chân Bất Phàm cũng phát hiện tình thế biến hóa, bỗng nhiên buông lỏng hai tay ra, thả roi ra, hai con ngựa đột nhiên không yên, lại lộc cộc lộc cộc lộc cộc chạy mất. . . . . .

Mắt thấy ở bên trong tay kia, dưới cái trâm cài đầu, Ngọc Thạch đã vỡ vụn, thành bột theo gió biến mất.

Nát. . . . . .

Cổ Vô Song quẫn rồi.

Trên người cũng không có Ngọc Thạch khác, thật muốn hai tay giao ra khối ngọc thạch kia?

Chỉ là nàng cũng không hiểu rõ kẻ đạo tặc phía sau, ngộ nhỡ giết con tin thì làm sao?

Hơn nữa. . . . . .

Cổ Vô Song chỉ có thể chính mình thừa nhận, vào lúc này, nàng lại tin tưởng Chân Bất Phàm. Bởi vì bây giờ nhìn Lý đại thúc xác thực có chút không đáng tin.

Nhưng nàng cũng không có nắm chắc, rốt cuộc Chân Bất Phàm có ra tay cứu nàng hay không. . . . . .

Chỉ là tiếp đó Chân Bất Phàm lạnh mặt nói một câu, "Đây thật sự là ngọc thạch kia?"

Một cỗ cảm giác bị áp bức cuồn cuộn không dứt.

Cổ Vô Song nhíu mày, thầm nghĩ có phải vừa bắt đầu Chân Bất Phàm đã biết ngọc thạch kia là giả hay không. . . . . .

Nhưng nếu như nói ở trong tay nàng, sợ rằng đạo tặc sẽ tiến hành lục soát trên người nàng.

Nếu là giả bộ ngu, đoán chừng sẽ phiền não cho Chân Bất Phàm.

"Giao ra đây!" Đạo tặc sau lưng rõ ràng muốn tấn công Chân Bất Phàm bằng khí thế, tay chân không rung, chỉ là giữ chủy thủ chặt hơn, hiển nhiên cũng không phải là hạng người thương hoa tiếc ngọc, chủy thủ trực tiếp đâm rách da, làm máu chảy ra.

Một cảm giác nhoi nhói đột ngột xâm nhập.

Khốn kiếp!

Mặc dù nàng đã 27, nhưng da nàng vẫn mềm mịn như cũ có được hay không!

Da nào chịu nổi tàn phá như vậy!

Chỉ là tên đạo tặc này rõ ràng là người liều mạng, mới có thể được phái tới đảm đương nhiệm vụ lớn như thế. . . . . . Cắn răng nghiến lợi. Cổ Vô Song dứt khoát mạnh tay một lần, vào lúc này, dù thế nào cũng không thể để tên đạo tặc kia biết mình đang sợ, khẽ cắn răng hít sâu, tận lực hòa hoãn giọng nói: "Giao ra đây? Chủy thủ của ngươi làm ta cảm thấy sinh mạng của mình đang bị uy hiếp, nếu giao ra, sao biết được ngươi có thuận tiện giơ tay chém xuống hay không? "

"Vậyngươi muốn đi đời nhà ma?"

Cổ Vô Song híp mắt, người sau lưng có gan lớn, mạnh mẽ ngoan độc, hung thần, miệng thối. . . . . . Thậm chí còn có thể nói một đôi câu thành ngữ, thật sự không dễ ứng phó.

"Tất nhiên không muốn. . . . . ." Cổ Vô Song cố gắng trì hoãn thời gian, "Cho nên ta có ý định giao ngọc thạch ra."

Không ngờ Chân Bất Phàm nhíu lông mày, "Ngươi dám!"

Im lặng một hồi lâu.

"Ta có gì không dám!" Cổ Vô Song đột nhiên rống lên một câu!

Bây giờ nàng đang chảy máu, mụ nội nó con gấu! Mỗi tháng phải trải qua một lần thì thôi (chuyện hàng tháng của phụ nữ đó), tại sao lại muốn nàng thấy máu bây giờ! Hắn là một người Hán dã man tại sao lại rống nàng?

Đoán chừng chưa bao giờ có nữ tử nào dám rống với hắn, Chân Bất Phàm mơ hồ ngẩn ra, cũng nheo mắt lại, "Ngươi chỉ có thể giao cho ta!"

"Không thể nào!" Cổ Vô Song cũng lười giả bộ, nàng cũng từng là thanh niên, cũng từng nhiệt huyết mười phần, "Nếu ngươi nhận thua, chịu để người khác cười nhạo!"

"Giao ngọc thạch ra đây!"

"Nằm mơ!"

Đạo tặc kia không muốn làm người ngoài cuộc, kiềm chế không cho nàng động đậy, rống lên, "Ngươi không giao?"

"Giao!" Rõ ràng Chân Bất Phàm đang cố gắng kiềm chế, mắt của Cổ Vô Song cũng không nháy mắt một lần.

"Ngươi dám!" Chân Bất Phàm rống lên một tiếng.

"Tại sao không dám?"

"Có bản lãnh thì ngươi giao cho hắn!"

"Vậy ngươi hãy mở mắt to ra mà xem, nhìn cho rõ ràng!"

Cổ Vô Song hơi hơi nghiêng mặt, thoáng ngừng thở ngăn không phải ngửi thấy miệng thối của kẻ kia, sau đó nói rõ ràng: "Ngươi buông ta ra trước, ta sẽ lập tức đưa cho ngươi!"

"Ngươi dám!" Chân Bất Phàm tiến lên, một đạo tặc khác vội vàng tiến lên ngăn cản.

Tốn công vô ích mà thôi.

"Ta liền dám!" Cổ Vô Song nói với người sau lưng, "Ngươi buông ta ra!"

Đạo tặc kia biết nữ tử này vì tranh hơn thua mà không có gì là không dám, suy nghĩ trong chốc lát, lại thật sự buông nàng ra.

Lý đại thúc tiềm phục một bên đã lâu, giờ phút này chớp đúng thời cơ, một kiếm đi tới.

Cổ Vô Song lảo đảo bước chân, Xuân Đào tiến lên.

Rốt cuộc thoát khỏi nguy hiểm.

Vậy mà lúc này đây Chân Bất Phàm cũng nhích tới gần nàng, đôi mắt ưng khóa chặt trên người nàng, một tay đưa ra, nói: "Đưa đây!"

Chương trước | Chương sau

↑↑
Hoàng Hậu Xấu Xí

Hoàng Hậu Xấu Xí

Trích đoạn:Dám động vào Vương phi tương lai, không có chém đầu của nàng ta đã xem

20-07-2016 10 chương
Hoa vô lệ - Suly

Hoa vô lệ - Suly

Giới thiệu: Nàng Giao dịch hoàn tất... Hắn chiếm lấy nàng, đẩy nàng vào thế giới

15-07-2016 69 chương
Hoàng Hậu Xấu Xí

Hoàng Hậu Xấu Xí

Trích đoạn:Dám động vào Vương phi tương lai, không có chém đầu của nàng ta đã xem

20-07-2016 10 chương
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Cưới Cô Vợ Non Nớt

Cưới Cô Vợ Non Nớt

Nếu bạn nào đã đọc Ai Cho Anh Lên Giường, Cô Vợ Nhỏ Cay Cú Không Chọc Được của

21-07-2016 9 chương
Nắm giữ một trái tim

Nắm giữ một trái tim

Buổi sáng, trên bậu cửa sổ, ánh sáng chan hòa, thứ ánh sáng dìu dịu, đìu hiu, buồn

01-07-2016
Cánh đồng

Cánh đồng

Có câu chuyện vui. À mà không biết là vui hay buồn. Rầm hay lễ gì đó nhà luộc gà

23-06-2016
Me hài ola ngày 30-06-2016

Me hài ola ngày 30-06-2016

Có những câu nói vô cùng đơn giản nhưng nó luôn khiến chúng ta, những người hằng

30-06-2016
Mối Tình Đầu - Sogood

Mối Tình Đầu - Sogood

Đầu tiên phải kể sơ qua thế này.. lớp em là lớp cá biệt, tuần nào cũng đội sổ

17-07-2016 28 chương