Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 83 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 4 - Thế giới của người chết

↓↓

- Nhưng tôi không phải là kẻ hiếu sắc, vì vậy điểm này bị sai rồi.

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Diệp Linh nói :


- Điểm đó không sai đâu.


Lục Tiểu Phụng tức giận lên, chàng hỏi :


- Tôi có vô lễ với cô bao giờ chưa?


Diệp Linh nói :


- Không có, đến giờ vẫn chưa, nhưng lúc anh nhìn tôi đó, cặp mắt của anh cứ như...


Lục Tiểu Phụng vội vã ngắt lời cô :


- Cô nói có điểm nào sai?


Diệp Linh cười cười nói :


- Mặt anh chẳng dày gì lắm, anh còn biết đỏ mặt.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Không lẽ cô nghĩ rằng cả đời tôi chưa bao giờ đỏ mặt sao? Không lẽ cô tin lời người ta nói đến mức đó sao?


Diệp Linh chớp mắt, hỏi ngược lại :


- Anh có biết ai nói những lời đó không?


Lục Tiểu Phụng không biết :


- Ai?


Diệp Linh nói :


- Lão Đao Bả Tử.


Người đó, cái tên đó, tại sao lại có một ma lực lớn như vậy?


Lục Tiểu Phụng hỏi dò :


- Ông ta là lão đại của bọn cô?


Diệp Linh nói :


- Không những là lão đại của chúng tôi, mà còn là ông chủ của chúng tôi, ông già của chúng tôi.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Ông ta rốt cuộc là một người như thế nào?


Diệp Linh nói :


- Làm mọi người cam tâm tình nguyện nhận ông ta là cha của mình, anh nghĩ ông là là hạng người như thế nào?


Lục Tiểu Phụng nói :


- Tôi không biết, trước giờ chưa có ai chịu làm con tôi, trước giờ tôi cũng không muốn làm con của ai.


Diệp Linh nói :


- Anh chỉ bất quá muốn biết họ tên lai lịch của ông ta thôi chứ gì?


Lục Tiểu Phụng không thể phủ nhận :


- Quả thật tôi muốn biết, muốn biết chết đi được.


Diệp Linh lạnh lùng nói :


- Nếu anh muốn biết thật, e rằng sẽ muốn luôn cái mạng của anh đó.


Vẻ mặt của cô bỗng trở thành nghiêm trang :


- Nếu anh muốn sống cho yên ổn nơi đây, thì anh đừng đi dò thám chuyện người khác, nếu không...


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Nếu không thì sao?


Diệp Linh nói :


- Nếu không dù võ công anh có cao cường gấp trăm lần đi nữa, anh cũng sẽ tùy thời tùy lúc bị mất tích đó.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Mất tích?


Diệp Linh nói :


- Mất tích có nghĩa là, tự dưng con người anh không thấy đâu, trên đời này nhất định không ai biết anh đã đi về đâu.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Nơi đây thường hay có người bị mất tích sao?


Diệp Linh nói :


- Thường có.


Lục Tiểu Phụng thở ra, chàng cười khổ nói :


- Tôi cứ ngỡ nơi đây an toàn lắm, quy củ lắm.


Diệp Linh nói :


- Nơi đây vốn rất có quy củ, có ba thứ quy củ.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Ba thứ quy củ gì?


Diệp Linh nói :


- Không được tìm hiểu quá khứ người khác, không được mạo phạm Lão Đao Bả Tử, lại càng không được vi phạm mệnh lệnh của ông ta.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Ông ta muốn tôi làm gì, tôi sẽ phải làm vậy?


Diệp Linh gật đầu, nói :


- Ông ta nói anh ăn cức, anh sẽ ăn cức.


Lục Tiểu Phụng chỉ còn nước cười khổ.


Diệp Linh lại hỏi chàng :


- Anh có biết tại sao tôi lại đây nói cho anh biết bao nhiêu đây chuyện?


Nụ cười của Lục Tiểu Phụng bỗng biến thành khoan khoái :


- Dĩ nhiên là vì cô thích tôi.


Diệp Linh cũng cười theo :


- Xem ra ông ta cũng không sai điểm nào, mặt anh dày dến mức, rất có thể ngay cả mủi thương cũng đâm không thủng vào.


Cô cười còn tươi hơn cả hoa, còn ngọt ngào hơn cả đường, cô nhỏ nhẹ nói tiếp :


- Nhưng nếu anh vi phạm quy củ của tôi, tôi sẽ lột cái lớp da dày trên mặt của anh làm đôi giày ngủ cho tôi.


Lục Tiểu Phụng nhịn không nổi lại cười khổ :


- Ít ra cô cũng nên nói cho tôi biết cô có quy củ gì chứ.


Diệp Linh nói :


- Tôi chỉ có hai quy củ, không được đụng tới Đại Diệp Tử, không được để đàn bà bước vào cửa nhà Lục công quán.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Đại Diệp Tử là một người?


Diệp Linh nói :


- Đại Diệp Tử là chị của Tiểu Diệp Tử, Lục công quán là công quán của Lục Tiểu Phụng.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Lục công quán nằm ở đâu?


Diệp Linh nói :


- Chính là nơi đây.


Cô lại nói tiếp :


- Bắt đầu từ bây giờ, nơi đây là nhà của anh, tối lại anh phải ngủ ở đây, ban ngày tốt nhất là anh nên thật thà nằm trong nhà, tôi có thể lại kiểm tra bất cứ lúc nào.


Lục Tiểu Phụng lại bật cười, nụ cười thật kỳ quái.


Diệp Linh trừng mắt lên hỏi :


- Anh dám cười tôi?


Lục Tiểu Phụng nói :


- Không phải tôi cười cô, tôi đang cười tôi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Thầy Giáo Yêu Nghiệt

Thầy Giáo Yêu Nghiệt

Trích đoạn:Hạo Khang đứng bên ngoài rất muốn xem hết màn đấu này nhưng anh không

21-07-2016 59 chương
Người chồng điên

Người chồng điên

"Cô câm miệng cho tôi!" Chưa kịp phản ứng được chuyện gì đang xảy ra, một cái tát

30-06-2016
Con Mèo Đen

Con Mèo Đen

Đời giáo viên có lẽ chỉ cần thế là đã cảm thấy đủ hạnh phúc. *** Sau một

24-06-2016

XtGem Forum catalog