Hoắc Vũ Hoàn nói:
bạn đang xem “Chỉ đao - Nam Kim Thạch” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
- Nhưng mà bức Bách Lý Đồ phải chăng đã bị hung thủ lấy rồi ? Trong bức Bách Lý đồ có gì bí mật mà phải khiến cho hung thủ giết người bịt miệng chứ ? Những việc này chúng ta không phải cần làm sáng tỏ hay sao
La Vĩnh Tường chợt ngạc nhiên hỏi:
- Ý của đại ca là muốn đi Hà Giang Phủ một chuyến ?
Hoắc Vũ Hoàn gật gật đầu đáp:
- Tam đệ nghĩ thế nào ?
La Vĩnh Tường trầm ngâm suy nghĩ một hồi rồi nói:
- Từ đây đến Hà Giang phủ rất xa, trong một ngày không thể nào đi đến nơi được. Tốt nhất bây giờ chúng ta đợi nhị ca đến đây rồi hẵng hay.
Hoắc Vũ Hoàn đáp:
- Ngu huynh cho rằng không phải đợi tam đệ đến. Chúng ta có thời gian là ba ngày, nếu như thúc ngựa nhanh một chút thì có thể sớm đến nơi.
Đại ca, cửu muội và Lâm cô nương đây sẽ lên đường đến Hà Giang phủ, như vậy hiệu quả điều tra ra hung thủ sẽ càng tốt hơn.
Tối đa mười ngày hoặc nửa tháng chúng ta sẽ trở lại.
La Vĩnh Tường nói:
- Nếu như vậy đại ca hà tất phải đích thân lên đường. Việc này để cho Lâm cô nương va Mânh huynh đệ đi là được rồi...
Hoắc Vũ Hoàn đột nhiên sa sầm nét mặt nói:
- Mạnh huynh đệ và Lâm cô nương tuy không phải là huynh đệ trong Hoàn Phong Thập Bát kỳ. Nhưng đã đồng một kẻ thù thì chúng ta không nên phân biệt.
Việc này nếu ta không đích thân đi, chẳng lẽ lại để cho họ chịu cực khổ hay sao ?
La Vĩnh Từng bèn đứng xuôi tay nói:
- Tiểu đệ chỉ vì an toàn cho đại ca nên nghĩ...
Hoắc Vũ Hoàn liền ngắt lời :
- Không cần phải nói nữa.
Đệ đã biết tính tình của ta, phàm những việc gì ta đã quyết thì có khuyên cũng vô ích.
La Vĩnh Tường không còn cách nào khác đành phải gật đầu hỏi:
- Bao giờ đại ca lên đường ?
Hoắc Vũ Hoàn xua tay nói:
- Càng sớm càng tốt. Đệ hãy bảo bọn họ chuẩn bị sẵn ngựa.
Trước khi trời sáng, ngu huynh sẽ khởi hành.
La Vĩnh Tường không còn gì để can ngăn Hoắc Vũ Hoàn nên đành sai Lý Thuận đi lo việc đó.
Trong lúc Lý Thuận đi chuẩn bị ngựa, Hoắc Vũ Hoàn liền thấp giọng căn dặn La Vĩnh Tường:
- Tất cả mọi việc ở đây ngu huynh giao hết cho đệ toàn quyền xử lý...
Nhưng trước khi ngu huynh trở về nên nhớ kỷ ba việc này...
La Vĩnh Tường cung kính nói:
- Đại ca cứ việc căn dặn
Hoắc Vũ Hoàn nói:
- Thứ nhất, không nên để các huynh đệ lộ diện cho anh em họ Long biết, và cũng không được xung đột với người của Yến sơn.
La Vĩnh Tường gật gật đầu.
Hoắc Vũ Hoàn nói tiếp:
- Thứ hai, phải dốc hết toàn lực bảo vệ an toàn cho Tiểu Nguyệt sơn trang, cũng như không để hung thủ biết được Quỉ Nhãn Kim Xung vẫn còn sống.
La Vĩnh Tường liền đáp:
- Điều này tiểu đệ biết.
Đột nhiên giọng nói của Hoắc Vũ Hoàn thấp xuống, cơ hồ chỉ muốn nói với La Vĩnh Tường mà thôi:
- Phải ngầm để ý Kim Xung phu nhân. Nhà họ Kim vốn có tiếng là xảo quyệt, vì vậy lời nói của Quỉ Nhãn Kim Xung không thể hoàn toàn tin cậy được.
La Vĩnh Tường hơi sững sốt:
- Đại ca muốn chỉ...
Đúng lúc ấy Lý Thuận đã dắt đến ba con ngựa khoẻ mạnh.
Hoắc Vũ Hoàn liền nói lớn cướp lời của La Vĩnh Tường:
- Đệ phải hết sức thận trọng khi phải quyết định một việc gì. Mạnh huynh đệ đây là một người thông minh tuyệt đỉnh, ngu huynh đặc biệt để người ở lại đây là muốn đệ có một trợ thủ đắc lực.
Mong rằng đệ hiểu được dụng ý của ngu huynh.
La Vĩnh Tường nhìn nhìn Mânh Tôn Ngọc, rồi dường như chợt hiểu ra điều gì liền gật gật đầu, nhưng không nói câu nào.
Lý Thuận vừa dắt ngựa đến liền lớn tiếng nói:
- Trang chủ nghe nói Hoắc Đại hiệp sắp ra đi nên người rất lo lắng. Hiện tại trang chủ ở trong mật thất hầu ngài, vậy xin mời Hoắc đại hiệp đến đấy.
Hoắc vũ Hoàn cười lớn cắt ngang lời Lý Thuận:
- Ta có việc tạm thời rời khỏi sơn trang, chỉ mấy ngày sau sẽ trở lại, việc này có gì đâu mà phải lo lắng !
Lý Thuận nói:
- Tất cả sinh mạng trong sơn trang này đều nhờ vào Hoắc đại hiệp...
Hoắc Vũ Hoàn liền tiếp lời:
- Không cần phải khẩn trương, ta đã nhờ La đệ và Mạnh huynh đệ đây chuyển lời cho trang chủ, hơn nữa có họ Ở đây cũng giống như ta vậy thôi.
Dứt lời, Hoắc Vũ Hoàn bảo Thiết Liên Cô và Lâm Tuyết Trinh lên ngựa
La Vĩnh Tường bước theo vài bước thấp giọng nói:
- Đại ca xin hãy bảo trọng, đi sớm về sớm !
Hoắc Vũ Hoàn gật gật đầu nói:
- Đừng quên những lời ngu huynh vừa căn dặn.
Dứt lời, Hoắc Vũ Hoàn thúc hai đầu gối vào hông ngựa, con tuấn mã từ từ cất bước.
Thiết Liên Cô và Lâm Tuyết Trinh cũng lập tức phóng lên ngựa.
Cả ba liền phi nhanh ra khỏi cổng sơn trang.
Thiết Liên Cô toàn thân mặc màu hồng, giống như một cánh hồng mai rực rỡ; Lâm Tuyết Trinh y phục trắng tinh chẳng khác gì tuyết trắng giữa mùa đông.
Hai người đi hai bên Hoắc Vũ Hoàn. Chẳng mấy chốc, cả ba đã khuất bóng trong đêm khuya.
La Vịnh Tường đứng nhìn cho đến khi bóng họ từ từ khuất hẳn, đột nhiên buông một tiếng thở dài khó hiểu.
Không biết tại sao lão nhìn cảnh tượng trước mặt mà trong lòng tự nhiên hơi cảm thấy buồn buồn...
Kỳ quái là kể từ khi Phi Thiên Dộc Lâu Âu Nhứt Bằng bị thương đào tẩu đến nay không hề thấy lão quay trở lại.
Ngay cả Thần Toán Tử Liễu Nguyên và huynh đệ của Long Bá Đào cũng chẳng thấy lộ diện nữa.
Sự yên tĩnh kỳ lạ này hiển nhiên không phải là dấu hiệu tốt.
La Vĩnh Tường đem nhiệm vụ bảo vệ Quỷ Nhãn Kim Xung và phu nhân giao cho Mạnh Tôn Ngọc. Còn mình ngầm cho những huynh đệ trong Hoàn Phong Thập Bát Kỳ ngày đêm luân phiên canh giữ phía trước tiền trang, không dám có một chút sơ hở.
Đến chạng vạng ngày thứ ba thì Qui pháp sư Vô Vi đạo trưởng đã đến Tiểu Nguyệt sơn trang.
La Vĩnh Tường liền thân hành ra ngoài nghênh tiếp Vô Vi đạo trưởng vào trong sơn trang.
Chưa kịp chào nhau thì La Vĩnh Tường đã vội hỏi:
- Nhị ca, tình hình của nhà họ Đơn như thế nào rồi ?
Vô Vi đạo trưởng có vẻ tức giận nói:
- Thôi, đừng nhắc đến nữa...
Ngừng một lát, đạo trưởng tiếp:
- Nơi quỉ quái ấy làm cho người ta sợ đến chết đi được. Ta đã sống hơn nửa cuộc đời, nhưng có thể nói lần đầu tiên gặp việc quái lạ như vậy...
La Vĩnh Tường sốt ruột hỏi:
- Nhị ca gặp phải chuyện quái lạ gì ?
Vô Vi đạo trưởng thở dài nói:
- Đệ thật sự muốn nghe tình hình nhà họ Đơn hay sao ?
Ta có thể nói với đệ rằng, nơi đó ở trong một sơn cốc hẻo lánh bên triền núi phía tây. Ở trong sơn cốc có nuôi mấy ngàn con gia súc, nhưng tuyệt đối không có một người.
La Vĩnh Tường vẫn không hiểu:
- Dọn nhà à, thế bọn họ đi đâu ?
Vô Vi đạo trưởng đáp:
- Phong Đô thành.
Chương trước | Chương sau