Mạnh Tôn Ngọc hơi né sang một bên, rồi vung đao chém mạnh xuống cánh tay trái cuả hắn.
bạn đang xem “Chỉ đao - Nam Kim Thạch” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
"Keng" một tiếng, thanh đao toé lửa như chém fải vào một thanh sắt.
Bóng đen kia không bị thương mà hắn còn trở tay lại dùng ngũ chỉ chụp lấy lưỡi đao, đồng thời dùng tay fải chém mạnh vào thân đao nhanh như chớp.
Thanh đao cứng như vậy liền bị gãy thành hai đoạn.
Mạnh Tôn Ngọc sững sốt lùi về sau mấy bước.
Bóng đen nhân cơ hội này xông nhanh ra cửa như cơn lốc> Thoáng một cái, bóng dáng cuả gã đã mất hút trong màn đêm.
Còn gã tăng nhân bị trúng Hoàng Fong châm ở chân bị Lâm Tuyết Trinh chặn lại ở cửa bên fải.
Cả hai chưa đánh tới hai chiêu, thì đột nhiên gã tăng nhân tháo xâu chuỗi bằng xương trắng đang treo trên cổ xuống ném mạnh về fiá Lâm Tuyết Trinh.
Lâm Tuyết trinh vội vàng đưa đao lên đỡ.
Lưỡi đao vừa chạm vào xâu chuỗi, những hạt chưỡi bèn bốc cháy lập tức.
Hơn 100 hạt chuỗi bốc cháy bắn liên tục vào người Lâm Tuyết Trinh. Y phục trên người nàng cũng lập tức bắt đầu bốc cháy.
La Vĩnh Tường từ fiá sau thấy vậy, lập tức lướt nhanh về fiá Lâm Tuyết Trinh. Đợi đến khi dập tắt được lửa trên người cuả nàng thì gã tăng nhân kia không biết đã đào tẩu tự lúc nào.
Lâm Tuyết Trinh y fục tả tơi, nhưng nàng vẫn dậm chân nói:
- Các vị không cần fải lo cho ta, hãy mau mau đuổi theo hai tên hung thủ kiạ..
La Vĩnh Tường lắc lắc đầu nói:
- không cần đuổi nữa, võ công cuả chúng không kém gì so với chúng tạ Nếu có đuổi theo cũng chỉ là vô ích mà thôi.
Lâm Tuyết Trinh nói:
- Chẳng lẽ sự khó nhọc cuả chúng ta bỏ ra đều vô nghiã hay sao ?
La Vĩnh Tường mỉm cười nói:
- Cũng có thể nói không thể không có thu hoạch. Hai vị đã chánh diện cùng với bọn chúng giao đấu, chắc bấy giờ cũng còn nhớ rõ diện mạo của bọn chúng.
Chỉ cần điểm này chúng ta sẽ không khó điều tra ra được lai lịch cuả bọn chúng.
Mạnh Tôn Ngọc nói:
- Tiểu đệ thật hổ thẹn, đã để cho hắn đoạt đao đào tẩu mất.
Nhưng mà tiểu đệ còn nhớ rất rõ dung mạo cuả hắn. Hắn ta tuổi ngoài lục tuần, trên trán có tám chín cái buoứ thịt.
Lâm Tuyết Trinh cũng nói:
- Ta cũng thấy rõ bóng đen kia là một tăng lữ, thân hình hắn béo fì, tuổi khoảng ngũ tuần.
La Vĩnh Tường thần sắc hơi thay đôi?, quay sang nhìn Hoắc Vũ Hoàn hoi?:
- Đại ca, nói vậy chẳng lẽ kẻ thù đã tìm đến đây rùi sao ?
Hoắc Vũ Hoàn gật gật đầu đáp:
- Ngu huynh đến trễ một bước nên chưa nhìn kỹ diện mạo cuả chúng.
Nếu như theo ngu huynh đoán, thì 8/10 bọn họ là...
Lâm Tuyết Trinh sốt ruột hỏi:
- Bọn họ là ai ?
Hoắc Vũ Hoàn nói:
- Củu Đầu Long Vương Dương Fàm và Phi Thiên Độc Lâu Âu Nhứt Bằng.
Lâm Tuyết Trinh hoi? với giọng ngạc nhiên:
- Tại sao biết được là bọn họ ?
Hoắc Vũ Hoàn chậm rãi nói:
- Tên Dương Fàm kia chính là vang chủ Long Thuyền bang, trên trán cuả lão ta có chín cái buoứ thịt nên được gọi là Cửu Đầu Long Vương.
Còn Âu Dương Nhứt Bằng hiệu là Phi Thiên Độc Lâu, lại cũng có hiệu là Ác Hành Giả. 108 hạt Bích Lịch Độc Lâu niêm châu cuả lão chính là một loại ám khí lợi hại trong thiên hạ.
Mạnh Tôn Ngọc chen vào:
- Thế công fu của Cửu Đầu Long Vương Dương Fàm là loại công fu gì mà lại có thể dùng tay không đoạt đao, không hề sợ lưỡi đao bén.
Hoắc Vũ Hoàn cười nói:
- không fải hắn không sợ lưỡi đao, nhưng mà trên tay hắn có mang găng tay được đặc chế bằng da Giao Long, vì vậy những loại binh khí bình thường không thể nào sát thương được.
Mạnh Tôn Ngọc ồ một tiếng:
- Thì ra là như thế...
Hoắc Vũ Hoàn chợt hoi?:
- Tam đệ, đệ nấp dưới quan tài tại sao lại bị chúng fát hiện ?
La Vĩnh Tường cười khổ:
- A ! Đây gọi là "Bách mật nhứt sợ" (trăm điều kín một điều hở).
Đệ định đợi cho tên Âu Nhứt Bằng kia trong lúc mở nắp quan tài sẽ ra taỵ Nhưng đệ lại quên trên quan tài có một dấu chưởng ấn.
Âu Nhứt Bằng vừa chạm tay vào quan tài liền fát hiện khả nghi, nên hắn liền thối lui ra. Cho nên Hoàng Fong ch6am chưa kịp gây sát thương cho hắn.
La Vĩnh Tường vô cùng ngạc nhiên vội vàng bấm nút ống châm "vèo" một tiếng, bảy cây Hoàng Fong châm cùng một lúc bắn nhanh ra như điện chớp.
Gã tăng nhân đang thối lui ra sau thì liền la lên một tiếng. Lập tức gã tung mình bay nhanh ra khỏi bức màn.
La Vĩnh Tường không chút chần chừ rời khỏi chỗ nấp ngaỵ Một mặt phi thân đuổi theo, mặt khác lớn tiếng quát:
- Bằng hưũ, định muốn bỏ chạy sao ?
Tiếng quát này đã làm kinh động đến Mạnh Tôn Ngọc và Lâm Tuyết Trinh đang ở bên ngoài linh đường.
Hai người lập tức tuốt đao ra xông vào trong.
Mỗi người cầm đao đứng chắn ngay cửa ra vào.
Đồng thời lúc ấy Hoắc Vũ Hoàn cũng từ Tây Khoa viện d6ãn theo 10 tên võ sư nhất tề xông vào tiếp ứng.
Hai bóng đen mới đến lập tức bị rơi vào thế kẹp ỏ giưẵ, nhưng cả hai vẫn bình tĩnh không hề sợ hãi.
Bọn họ chia hai đầu xông ra ngoài.
Một trong hai tên xông về fiá cưa? bên trái. Lập tức hắn gặp fải sự cản trở cả Mạnh Tôn Ngọc. Hắn nhanh nhẹn đưa tay đoạt lấy thanh đao trong tay cuả chàng.
Mạnh Tôn Ngọc hơi né sang một bên, rồi vung đao chém mạnh xuống cánh tay trái cuả hắn.
"Keng" một tiếng, thanh đao toé lửa như chém fải vào một thanh sắt.
Bóng đen kia không bị thương mà hắn còn trở tay lại dùng ngũ chỉ chụp lấy lưỡi đao, đồng thời dùng tay fải chém mạnh vào thân đao nhanh như chớp.
Thanh đao cứng như vậy liền bị gãy thành hai đoạn.
Mạnh Tôn Ngọc sững sốt lùi về sau mấy bước.
Bóng đen nhân cơ hội này xông nhanh ra cửa như cơn lốc> Thoáng một cái, bóng dáng cuả gã đã mất hút trong màn đêm.
Còn gã tăng nhân bị trúng Hoàng Fong châm ở chân bị Lâm Tuyết Trinh chặn lại ở cửa bên fải.
Cả hai chưa đánh tới hai chiêu, thì đột nhiên gã tăng nhân tháo xâu chuỗi bằng xương trắng đang treo trên cổ xuống ném mạnh về fiá Lâm Tuyết Trinh.
Lâm Tuyết trinh vội vàng đưa đao lên đỡ.
Lưỡi đao vừa chạm vào xâu chuỗi, những hạt chưỡi bèn bốc cháy lập tức.
Hơn 100 hạt chuỗi bốc cháy bắn liên tục vào người Lâm Tuyết Trinh. Y phục trên người nàng cũng lập tức bắt đầu bốc cháy.
La Vĩnh Tường từ fiá sau thấy vậy, lập tức lướt nhanh về fiá Lâm Tuyết Trinh. Đợi đến khi dập tắt được lửa trên người cuả nàng thì gã tăng nhân kia không biết đã đào tẩu tự lúc nào.
Lâm Tuyết Trinh y fục tả tơi, nhưng nàng vẫn dậm chân nói:
- Các vị không cần fải lo cho ta, hãy mau mau đuổi theo hai tên hung thủ kiạ..
La Vĩnh Tường lắc lắc đầu nói:
- không cần đuổi nữa, võ công cuả chúng không kém gì so với chúng tạ Nếu có đuổi theo cũng chỉ là vô ích mà thôi.
Lâm Tuyết Trinh nói:
- Chẳng lẽ sự khó nhọc cuả chúng ta bỏ ra đều vô nghiã hay sao ?
La Vĩnh Tường mỉm cười nói:
- Cũng có thể nói không thể không có thu hoạch. Hai vị đã chánh diện cùng với bọn chúng giao đấu, chắc bấy giờ cũng còn nhớ rõ diện mạo của bọn chúng.
Chỉ cần điểm này chúng ta sẽ không khó điều tra ra được lai lịch cuả bọn chúng.
Mạnh Tôn Ngọc nói:
- Tiểu đệ thật hổ thẹn, đã để cho hắn đoạt đao đào tẩu mất.
Nhưng mà tiểu đệ còn nhớ rất rõ dung mạo cuả hắn. Hắn ta tuổi ngoài lục tuần, trên trán có tám chín cái buoứ thịt.
Lâm Tuyết Trinh cũng nói:
- Ta cũng thấy rõ bóng đen kia là một tăng lữ, thân hình hắn béo fì, tuổi khoảng ngũ tuần.
La Vĩnh Tường thần sắc hơi thay đôi?, quay sang nhìn Hoắc Vũ Hoàn hoi?:
Chương trước | Chương sau