Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 101 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 5 - Phách tán hồn phi

↓↓

- Không biết.

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Vạn Mã Đường chủ buông mạnh:


- Dưới đất, ngay chỗ giết người !


Diệp Khai trố mắt:


- Dưới đất ?


Vạn Mã Đường chủ đáp:


- Hung thủ giết người xong, chôn đao dưới đất, rất tiếc hắn vội vàng không lấp kín hố, nên dễ bị phát hiện !


Diệp Khai cau mày:


- Thanh đao quý như vậy, sao lại đem chôn ?


Vạn Mã Đường chủ cười lạnh:


- Có lẽ vì hung thủ là người không bao giờ mang đao !


Diệp Khai hơi sửng sờ.


Bỗng, chàng phá lên cười, rồi lắc lắc chiếc đầu, rồi hỏi:


- Hay là đường chủ cho rằng thanh đao đó là vật của tại hạ ?


Vạn Mã Đường chủ lạnh lùng:


- Nếu các hạ là bổn đường chủ, các hạ sẽ nghĩ làm sao ?


Diệp Khai thốt:


- Nhưng tại hạ không phải là đường chủ !


Vạn Mã Đường chủ tiếp:


- Đêm qua, sau canh tư, Lạc Lạc tiên sinh, Mộ Dung công tử, Phó công tử, và vị nhân huynh Phi Thiên, ai ai cũng trở về phòng. Việc đó có bằng chứng cụ thể !


Diệp Khai thốt:


- Sở dĩ thế, vụ án giết người, không phải là do họ gây nên !


Vạn Mã Đường chủ chớp mắt sáng ngời, cao giọng tiếp:


- Còn các hạ ? Đêm qua, sau canh tư, các hạ ở đâu ? Có ai chứng minh sự hiện diện của các hạ ?


Diệp Khai thở ra:


- Nào có ai đâu !


Vạn Mã Đường chủ không hỏi tiếp nữa, sát khí bắt đầu bừng hiện lại nơi gương


mặt.


Có tiếng chân người vang lên, nặng nề.


Hoa Mãn Thiên và Vân Tại Thiên bước đến sau lưng Diệp Khai.


Vân Tại Thiên lạnh lùng cất tiếng:


- Xin mời Diệp huynh !


Diệp Khai hỏi:


- Mời làm cái chi ?


Vân Tại Thiên buông gọn:


- Mời đi ra !


Diệp Khai thở dài, lẩm nhẩm:


- Ngồi lại đây, sung sướng quá, lại không cho ngồi, mời ra ngoài làm chi chứ !


Chàng chậm chậm đứng lên.


Vân Tại Thiên rút chiếc ghế của chàng, dẹp qua một bên.


Vạn Mã Đường chủ bỗng thốt:


- Thanh đao này là vật của các hạ, các hạ hãy cầm lấy ! Hãy tiếp nhận !


Y vung tay, thanh đao bay đi xoắn vòng tròn, thành nhiều khu ốc, vút đến trước mặt Diệp Khai.


Diệp Khai không đưa tay đón bắt.


Thanh đao quét ngang, trúng tay áo chàng, một tiếng soạt vang lên, tay áo tét, tiếp theo một tiếng bốp, đao cắm xuống mặt bàn, sáu bảy tấc.


Diệp Khai lại thở dài, lẩm nhẩm:


- Quả thật là một thanh đao tốt ! Rất tiếc không phải vật của tại hạ !


Sau cùng, Diệp Khai cũng phải rời khỏi đại sảnh.


Hoa Mãn Thiên, Vân Tại Thiên, như hai cái bóng, bám dính phía sau.


Ai ai cũng nghĩ, ra đi lần này, Diệp Khai không còn trở vào nữa !


Và trên đường đời, họ sẽ chẳng còn gặp lại chàng ở bất cứ nơi đâu, trừ trong mộng !


Ra khỏi khách sảnh là chàng làm một cuộc vĩnh du !


Ai ai cũng luyến tiếc chàng, bi thương cho chàng, song không ai đứng lên, nói một lời gì, hoặc cầu tình nơi đường chủ, hoặc tiễn biệc chàng khi vĩnh quyết.


Cả Phó Hồng Tuyết cũng im lặng.


Thần sắc của y cực kỳ lãnh đạm, gần như y có vẻ khinh miệt, biếm nhẻ. Y khinh miệt, biếm nhẻ, lãnh đạm ai ? Vạn Mã Đường hay Diệp Khai ? Có lẽ cả hai !


Vạn Mã Đường chủ đảo mắt quanh một vòng, rồi trầm giọng hỏi: - Có vị nào có điều chi cần nói về sự việc này chăng ? Phó Hồng Tuyết chợt cất tiếng:


- Chỉ có mỗi một câu này !


Vạn Mã Đường chủ thốt: - Xin cho nghe !


Phó Hồng Tuyết hỏi: - Nếu như Đường chủ giết lầm người ?


Vạn Mã Đường chủ lạnh lùng đáp: - Giết lầm ! Thì còn giết nữa ! Giết mãi, chứ sao ! Phó Hồng Tuyết từ từ gật đầu, buông gọn: - Tại hạ hiểu rồi !


Vạn Mã Đường chủ lại hỏi: - Các hạ còn muốn nói chi nữa chăng ?


Phó Hồng Tuyết lắc đầu:


- Hết rồi !


Vạn Mã Đường chủ từ từ cầm đũa, thốt: - Xin mời ! Cháo sắp nguội rồi đó !


Dương quang sáng lạn, chiếu rực lá cờ.


Đi dưới dương quang, Diệp Khai ngửa mặt lên, hớp không khí trong lành, cười nhẹ, thốt:


- Hôm nay trời tốt quá !


Vân Tại Thiên lạnh lùng:


- Phải ! Một ngày tốt trời !


Diệp Khai tiếp:


- Trong một ngày tốt trời như thế, chỉ sợ chẳng có ai tưởng đến cái chết !


Vân Tại Thiên tặt lưỡi:


- Rất tiếc vô luận ngày tốt trời hay xấu trời, mỗi ngày đều có người chết !


Diệp Khai thở ra:


- Phải ! Đích xác rất tiếc !


Hoa Mãn Thiên bỗng chen lời: - Đêm qua, sau canh tư, các hạ thực sự ở tại đâu ? Diệp Khai điềm nhiên: - Ở tại một nơi không có bóng người !


Hoa Mãn Thiên thở dài:


- Đáng tiếc ! Đáng tiếc ! Đích xác đáng tiếc ! Diệp Khai chớp mắt:


- Cái gì đáng tiếc ?


Hoa Mãn Thiên đáp:


- Các hạ còn nhỏ tuổi, mà phải chết như thế này, chẳng đáng tiếc lắm sao ?


Diệp Khai mỉm cười:


- Ai nói tại hạ muốn chết ? Tại hạ không hề tưởng chết một điểm nhỏ kia mà !


Hoa Mãn Thiên trầm gương mặt:


- Chính tại hạ cũng không tưởng các hạ chết. Nhưng rất tiếc có một cái gì không đáp ứng thì sao !


Diệp Khai hỏi:


- Cái chi ?


Hoa Mãn Thiên hạ tay xuống, vỗ vỗ vào chiếc bao da rộng bằng bàn tay, đeo nơi hông.


Một tiếng soảng trong trẻo vang lên.


Hắn rút ra một thanh nhuyển kiếm. Hắn vung tay, một tiếng rẹt vang theo, thanh nhuyển kiếm vươn dài thẳng cứng.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Đồi nho xanh

Đồi nho xanh

Hai mươi bảy tuổi, Kim chợt nhận ra: nho hãy còn xanh lắm .... *** Kim ngồi bật dậy

26-06-2016
Của mình của người

Của mình của người

Và hoa ở nhà người, bèo ở ao vườn người, trang phục của người, sự dịu dàng của

23-06-2016
Kết thúc hoàn hảo

Kết thúc hoàn hảo

(khotruyenhay.gq) Hắn đứng trầm ngâm nhìn chàng trai tội nghiệp đang nằm sõng soài trên

01-07-2016
Cái đuôi

Cái đuôi

Cậu ấy vẫn hỏi cái câu cũ rích năm xưa "mẫu con trai cậu thích là gì?" và tôi cũng

24-06-2016
Lấy Chồng Xứ Lạ

Lấy Chồng Xứ Lạ

Kim Thy rất siêng năng chơi thể thao nên tuy dáng dấp thanh mảnh nhưng lại khá mạnh

22-07-2016 16 chương
Người thứ 3

Người thứ 3

Mai Anh không đến sân bóng. Duy về, vô định. Bước chân qua con đường đến nhà Mai Anh

01-07-2016
Ác ma - Liên Liên

Ác ma - Liên Liên

Giới thiệu: Trích đoạn 1 "Cháu sẽ biết điều nghe lời. . . . . ." Thấy lão gia gia

15-07-2016 11 chương

XtGem Forum catalog