Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 108 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 5 - Phách tán hồn phi

↓↓

Hai bên có hai hàng chữ nhỏ hơn, một hàng là: Bạch Thiên Vũ phu thê chi mộ, hàng kế là: Bạch Thiên Dũng phu thê chi mộ ! Dưới ba hàng chữ xuôi xuống, có một hàng chữ ngang: hiệp táng tại đây !

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Vạn Mã Đường chủ quỳ trước mộ, lâu lắm, y mới đứng lên, quay mình lại.


Những nếp nhăn trên mặt y, chừng như sâu hơn trước đó mấy phút.


Diệp Khai đứng cách xa xa, im lặng.


Nắng sớm chưa sưởi ấm không khí quanh vùng, chàng cảm thấy lành lạnh.


Thực ra, tâm hồn lạnh, chứ không phải thể xác lạnh.


Vạn Mã Đường chủ nhìn chàng, một lúc lâu, hỏi:


- Các hạ thấy chứ ?


Diệp Khai gật đầu:


- Một mộ phần !


Vạn Mã Đường chủ hỏi:


- Biết ai chứ ?


Diệp Khai lại gật:


- Bạch Thiên Vũ, Bạch Thiên Dũng ...


Vạn Mã Đường chủ hỏi tiếp:


- Quen không ?


Diệp Khai lắc đầu:


- Toàn là những tên lạ !


Vạn Mã Đường chủ u buồn tiếp:


- Họ là những huynh trưởng của tại hạ, thân tình hơn cốt nhục !


Diệp Khai gật đầu, bây giờ mới biết tại sao y có cái hiệu Tam Lão Bản.


Vạn Mã Đường chủ lại hỏi:


- Các hạ có hiểu tại sao tại hạ chôn chung họ một chỗ chăng ?


Diệp Khai lắc đầu.


Vạn Mã Đường chủ nghiến răng, nắm chặt hai tay, tiếp:


- Khi tại hạ tìm được xác họ, thì những chiếc xác đều bị lang sói gặm nhẳn thịt, còn trơ lại bốn đống xương tàn. Bất cứ ai cũng không nhận ra được bộ xương nào của người nào !


Diệp Khai rùng mình, nắm cứng hai tay. Lòng bàn tay ướt mồ hôi lạnh.


Vạn Mã Đường chủ ngẩng mặt, nhìn phương trời xa thẳm, ánh mắt mơ màng ...


Một lúc sau, y hỏi:


- Các hạ hiện tại thấy được cái gì ?


Diệp Khai đáp:


- Đồng cỏ bao la, đất rộng mênh mang !


Vạn Mã Đường chủ chỉ tay về một hướng:


- Có thấy địa phương đó chăng ?


Diệp Khai lắc đầu:


- Xa quá, không thấy rõ !


Vạn Mã Đường chủ tiếp:


- Khung trời không biên giới đó là của tại hạ đấy !


Niềm xúc động bốc lên, y cao giọng tiếp:


- Sanh mạng người, vật, cỏ cây, nhà cửa gồm trong khung trời đó, là tài sản của tại hạ. Tất cả thuộc quyền sử dụng của tại hạ ! Sanh trưởng tại đó, lập căn cứ tại đó !


Diệp Khai nghe, chỉ có nghe chứ nói tiếng gì thích hợp ?


Chàng không hiểu đối tượng. Không hiểu những gì ẩn chứa trong mấy câu tâm sự


đó.


Một lúc lâu, Vạn Mã Đường chủ tiếp:


- Vô luận là ai, muốn bảo vệ một cơ nghiệp như thế, tất không phải dễ dàng !


Diệp Khai thở dài:


- Đích xác là khó khăn lắm !


Vạn Mã Đường chủ nói:


- Các hạ có biết, làm sao tại hạ tạo dựng nỗi một cơ đồ như thế chăng ?


Diệp Khai lắc đầu:


- Chịu chơi !


Vạn Mã Đường chủ vụt cởi khuy áo bày bộ ngực với vô số vết đao, kiếm không đếm nổi.


Diệp Khai chưa từng thấy một bộ ngực mang nhiều vết sẹo như vậy !


Vạn Mã Đường chủ cao giọng tiếp:


- Bao nhiêu vết sẹo này, là cuộc đánh đổi với cơ nghiệp đó ! Cái giá rất đắc, song món hàng đánh đổi kể cũng đáng giá lắm chứ ! Ngoài ra, còn tâm trí, máu, mồ hôi, ngần ấy thứ góp công, tạo thành. Không kể vô số huynh đệ của tại hạ hiến sanh mạng cho cái kết quả của ngày nay !


Diệp Khai thở dài:


- Tại hạ hiểu !


Vạn Mã Đường chủ gằn từng tiếng:


- Cho nên vô luận là ai, đừng hòng cướp tài sản đó nơi tay tại hạ. Vô luận là ai, cũng không hy vọng mãn nguyện !


Diệp Khai gật đầu:


- Tại hạ hiểu !


Vạn Mã Đường chủ thở gấp, tâm tư kinh động mạnh, y có phần nào buông lời trầm tịnh.


Dù sao, thì y cũng cao tuổi rồi, khí lực đâu còn đầy đủ như hàng thanh thiếu ?


Có phải đó là điều bi ai nhất của các bậc anh hùng trở về già chăng ?


Khi lấy lại điều hòa khí huyết, y quay người lại, vỗ tay lên vai Diệp Khai, cất giọng ôn tồn thốt:


- Tại hạ biết, các hạ là một thiếu niên có chí khí cao, thà chết chứ không để hoen ố danh dự kẻ khác. Con người như các hạ, trần gian phỏng có mấy tay ?


Diệp Khai điềm nhiên:


- Tại hạ hành sự chỉ do tự tác, việc có nên làm hay không, có chi đâu đường chủ quá khen !


Vạn Mã Đường chủ tiếp:


- Các hạ làm như vậy rất đúng ! Tại hạ tưởng là phải kết giao bằng hữu với các hạ ! Thậm chí, tại hạ cũng có thể nhận các hạ là con rễ ...


Bỗng y trầm gương mặt, ánh mắt chớp sáng như thép đeo, y nhìn sửng Diệp Khai, gằn từng tiếng:


- Nhưng, tốt hơn, các hạ nên ly khai nơi này gấp !


Diệp Khai cau mày:


- Đi gấp ?


Vạn Mã Đường chủ gật đầu:


- Phải ! Đi ! Đi gấp. Càng đi gấp càng tốt !


Diệp Khai trố mắt:


- Tại sao ?


Vạn Mã Đường chủ tiếp:


- Tại vì nơi đây có nhiều phiền phức, vô luận là ai, ở đây rồi cũng ngửi phải mùi máu tanh !


Diệp Khai cười nhạt:


- Tại hạ không sợ phiền phức, không ngại ngửi máu tanh !


Vạn Mã Đường chủ cao giọng:


- Nhưng nơi đây, đáng lẽ các hạ không nên đến. Lỡ đến rồi, thì phải đi gấp !


Diệp Khai hỏi:


- Đi đâu ?


Vạn Mã Đường chủ tiếp:


- Về chốn quê hương ! Chính nơi đó mới là địa phương an thân lập mạng của các


hạ.


Diệp Khai từ từ quay mình, đối diện với đồng cỏ bao la, mơ màng hỏi:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Sự hoàn hảo của chúa

Sự hoàn hảo của chúa

Trong một bữa tối gây quỹ do trường Chush tổ chức, người cha một học sinh đang theo

29-06-2016
Có duyên không phận

Có duyên không phận

Một con dao, một dòng máu đỏ, một cái xác ôm một người. Tiếng gió rít mạnh mùa

27-06-2016
Khoá tâm

Khoá tâm

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016

XtGem Forum catalog