pacman, rainbows, and roller s
Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 139 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 5 - Phách tán hồn phi

↓↓

- Tiêu đại thúc có nói với tại hạ.

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Mã Phương Linh thoáng đỏ mặt, cười một tiếng, tiếp:


- Còn ngươi, ta biết tên ngươi là Diệp Khai.


Diệp Khai gật đầu:


- Tại hạ biết, thế nào cô nương cũng tra cứu tên tại hạ !


Mã Phương Linh cúi đầu thấp hơn một chút.


Qua một lúc lâu, nàng lại đứng lên, nhìn mảnh trăng chếch sâu về Tây, nhẹ giọng nói:


- Ta ... ta phải trở về !


Diệp Khai bất động bất ngôn. Nàng muốn về, cứ về, muốn ở, cứ ở. Chàng không ngăn cản, không đuổi xô.


Mã Phương Linh quay mình định bước đi, song chưa bước. Rồi nàng hỏi:


- Ngươi chuẩn bị lúc nào ra đi ?


Diệp Khai còn nằm ngửa tại chỗ, lâu lắm mới đáp:


- Tại hạ không đi ! Tại hạ chờ cô nương.


Mã Phương Linh cau mày:


- Chờ ta ?


Diệp Khai tiếp:


- Vô luận tại hạ ở bao lâu, Tiêu đại thúc của cô nương cũng không đuổi xô tại hạ.


Mã Phương Linh quay đầu nhìn chàng, điểm một nụ cười rồi tung mình bước đi như con én liệng.


Diệp Khai vẫn còn nằm tại chỗ, chờ thái dương lên.


Đêm dần dần tàn, rồi thái dương lên, lúc đó chàng mới đứng dậy, nhắm hướng ngọn cờ mà đi.


Cổ chàng khô như cháy, vừa đi chàng vừa hé miệng hớp sương gió lạnh cho dịu sức nóng nơi mình.


Chàng về đến cổng.


Nơi cổng có hai người mường tượng chờ chàng về.


Trong hai người đó chàng nhận ra Vân Tại Thiên liền, còn người kia, chàng chưa kịp nhìn đến, là quay mình chạy vào Vạn Mã Đường.


Diệp Khai điểm một nụ cười, vẫy tay chào.


- Sớm ghê !


Vân Tại Thiên trầm gương mặt, nhạt giọng đáp:


- Sớm lắm !


Diệp Khai lại hỏi:


- Tam Lão Bản ! Còn ngủ chứ ?


Vân Tại Thiên lắc đầu:


- Đang ở tại khách sảnh chờ các hạ. Mọi người đều có mặt tại đó.


Vào khách sảnh, Diệp Khai đảo mắt nhìn quanh, thấy ai ai cũng khoác bộ mặt trầm trầm.


Trước mặt họ có thức điểm tâm, song chưa ai cầm đến đũa, muổng.


Lạc Lạc Sơn ngoẻo đầu xuống mép bàn, chừng như còn say.


Diệp Khai cười nhẹ, vẫy tay chào tập thể:


- Các vị thức sớm quá.


Không ai đáp. Nhưng ai ai cũng nhìn chàng, ánh mắt vừa lạnh, vừa kỳ quái !


Phó Hồng Tuyết vẫn như lúc nào, cúi đầu, nhìn bàn tay đặt nơi chuôi đao.


Tại bàn có chiếc ghế bỏ trống, trước ghế, có sẵn chén đũa muổng.


Diệp Khai ngồi xuống ghế đó.


Chàng múc cháo, thản nhiên ăn, ăn một chén, bốc vỏ một hột gà, ăn xong một quả trứng, lại múc cháo.


Chàng ăn một hơi ba chén cháo, ba quả trứng.


Khi chàng buông đũa, uổng, Vạn Mã Đường chủ từ từ thốt:


- Bây giờ thì không còn sớm nữa đó !


Diệp Khai gật đầu:


- Hết sớm rồi.


Vạn Mã Đường chủ bắt đầu hỏi cung:


- Đêm qua, sau canh tư, ai ai cũng có mặt tại phòng. Còn các hạ ?


Diệp Khai đáp:


- Tại hạ không có mặt tại phòng !


Vạn Mã Đường chủ hỏi:


- Các hạ ở đâu ?


Diệp Khai mỉm cười:


- Tại hạ không ngủ được, nên rời phòng đi hoang, không ngờ đi mãi đến trời sáng !


Vạn Mã Đường chủ hỏi:


- Có ai chứng minh cho không ?


Diệp Khai cười nhẹ:


- Tại sao lại phải có người chứng minh ?


Vạn Mã Đường chủ quắc đôi măt sắc như đao, gằn từng tiếng:


- Tại vì có người muốn đòi lại mười ba sanh mạng !


Diệp Khai cau mày:


- Mười ba sanh mạng ?


Vạn Mã Đường chủ chầm chậm gật đầu:


- Mười ba nhát đao, mười ba mạng người ! Đao cực sắc !


Diệp Khai hỏi:


- Chẳng lẽ, sau canh tư, có mười ba người chết vì đao ?


Vạn Mã Đường chủ căm hờn:


- Phải ! Mười ba người chết do một người giết ! Mười ba chiếc đầu, lìa khỏi xác !


Diệp Khai thở dài:


- Chó ngựa, vô cớ ! Người cũng vô cớ ! Kẻ nào đó hạ thủ cay độc thật !


Vạn Mã Đường chủ nhìn vào mặt chàng hỏi:


- Chẳng lẽ các hạ không hay biết việc đó ?


Diệp Khai đáp gọn:


- Không hề hay biết !


Vạn Mã Đường chủ đột nhiên vươn tay.


Diệp Khai trông thấy một thanh đao nơi tay y. Đao chớp sáng, sắc bén vô cùng.


Nhìn lưỡi đao, Vạn Mã Đường chủ hỏi:


- Các hạ thấy thanh đao này như thế nào ?


Diệp Khai đáp:


- Rất tốt !


Vạn Mã Đường chủ cười gằn:


- Nếu đao không tốt thì mười ba chiếc đầu làm gì rơi rụng ?


Chợt, y quắc mắt nhìn Diệp Khai, cao giọng hỏi:


- Thanh đao này, chẳng lẽ các hạ chưa hề thấy ?


Diệp Khai lắc đầu:


- Chưa hề !


Vạn Mã Đường chủ hỏi:


- Các hạ có biết thanh đao này nằm tại đâu chăng ?


Diệp Khai lại lắc đầu:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Hàng xóm ở Seatle

Hàng xóm ở Seatle

Bên kia hồ là Đại học Tổng hợp Washington. Tôi thuê một căn nhà gỗ bập bềnh mặt

28-06-2016
Chơi vơi Ba mươi

Chơi vơi Ba mươi

Phụ nữ, khi đã có chồng con, khi đã trải qua mọi cung bậc của yêu đương rồi, lòng

24-06-2016
Vĩnh biệt Huyền Trân

Vĩnh biệt Huyền Trân

Ai đó nói, hình như ông nhà văn Đoàn Thạch Biền, rằng mẫu số chung của những mối

24-06-2016
Nhà hoang

Nhà hoang

(khotruyenhay.gq) - Có lẽ phải đưa mẹ về quê! Ở thế này mệt mỏi lắm – Anh nói -

27-06-2016
For My First Love

For My First Love

Cậu bước vào cuộc đời tớ vào một ngày ve kêu đầu mùa. *** Thi tốt

24-06-2016