Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 11
5 sao 5 / 5 ( 4 đánh giá )

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long - Chương 6 - Bước bước nguy cơ

↓↓

Trên đường cơ hội của y đương nhiên càng nhiều, vừa đến Xuyên Trung, càng như là dê lọt vào miệng cọp.

bạn đang xem “Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Cả chính y đều không tưởng được vận khí có thể tốt như vậy, hoàn toàn không phải tổn phí công phu.


Y nhịn không được hỏi:


- Bọn ta chuẩn bị lúc nào động thân ?


Vô Kỵ đáp:


- Sáng sớm ngày mai là đi liền.


Đường Ngọc hỏi:


- Vị Liên công tử kia có phải cũng cùng đi ?


Vô Kỵ đáp:


- Gã không thể đi.


Đường Ngọc hỏi:


- Tại sao ?


Vô Kỵ đáp:


- Bởi vì gã sợ ta đánh bể đầu gã.


Vô Kỵ cũng lộ vẻ rất khoái trá.


Chàng vốn thích trợ giúp bằng hữu, hà huống đi Xuyên Trung ngàn dặm tịch mịch, có thể có một bằng hữu kết bạn động hành càng là một chuyện làm cho người ta khoan khoái.


Chàng một mực đưa vị bằng hữu đó về phòng khách rồi mới đi.


Nhìn theo bóng chàng đi ra, Đường Ngọc cơ hồ nhịn không được muốn cười lớn.


Lần này cái chết của Triệu Vô Kỵ đã định.


oo Đêm càng khuya, càng tĩnh lặng.


Nếu quả là trước đây, một khi Triệu Vô Kỵ về nhà, nhất định sẽ đánh thức mọi người dậy, huyên thuyên với chàng, uống rượu với chàng.


Chàng luôn luôn thích nhiệt náo, nhưng hiện tại chàng đã biến đổi, cả chính chàng cũng cảm thấy mình đã biến đổi.


Chàng tuy không phải là một hiếu tử mặt sầu mày khổ, bi phẫn tuyệt vọng, khiến cho người ta nhìn thấy phải thương tâm đến mức khó chịu, nhưng chàng cũng không còn là một Triệu Vô Kỵ phong lưu phóng khoáng có gì nói đó như trước đây.


Hiện tại chàng đã học tàng giấu lời nói trong tâm, trong tâm chàng nghĩ gì, chỉ có tự chàng biết.


Bởi vì chàng không muốn bị lừa nữa, cũng không muốn chết.


Đình viên tịch mịch.


Trong đình viên tăm tối, không ngờ còn có ánh đèn thấp thoáng thiểm động qua song cửa.


Ánh đèn yếu ớt, có lúc sáng, có lúc tắt.


Nơi đó chính là thư phòng của Triệu Giản Triệu nhị gia, từ lúc Triệu nhị gia tạ thế, nơi đó luôn luôn bỏ không, rất ít có ai đi lại, nửa đêm canh ba càng không thể có người.


Nếu quả không có người, làm sao có ánh đèn thiểm động ?


Vô Kỵ lại xem chừng không cảm thấy kỳ quái, chuyện có thể khiến cho chàng cảm thấy kỳ quái xem chừng không có nhiều.


Trong thư phòng quả nhiên có người, người đó không ngờ là Liên Nhất Liên.


Vô Kỵ lẳng lặng tiến vào, đứng sau lưng nàng nhìn, chợt nói:


- Ngươi tìm gì vậy ? Chưa tìm ra à ?


Liên Nhất Liên giật mình quay đầu lại, ngẩn người.


Vô Kỵ thốt:


- Nếu ngươi chưa tìm ra, ta có thể phụ ngươi tìm, nơi này ta rất rành.


Liên Nhất Liên chầm chậm đứng lên, phủi vạt áo, không ngờ lại cười cười:


- Ngươi đoán thử ta tìm cái gì ?


Vô Kỵ đáp:


- Ta không đoán ra.


Liên Nhất Liên hỏi:


- Ta đương nhiên là tìm trân châu tài bảo, lẽ nào ngươi còn chưa nhìn ra ta là độc hành đại đạo ?


Vô Kỵ thốt:


- Nếu quả ngươi là độc hành đại đạo, vậy ngươi không thể không chết đói.


- Ồ ?


Vô Kỵ thốt:


- Nếu ngươi vạn nhất không chết đói, cũng nhất định bị người ta bắt, lột hết quần áo, treo lên cây, đánh cho đến chết.


Chàng cười lạnh, lại nói:


- Bởi vì ngươi không những mưu kế dở hơi, hơn nữa tay chân luýnh quýnh, ngươi đi trộm đồ ở đâu, người bên ngoài đều nghe được hết.


Liên Nhất Liên hỏi:


- Hiện tại ngươi có phải muốn treo ta lên cây ...


Bốn chữ "lột hết quần áo" nàng không những không dám nói ra, cả nghĩ đến cũng không dám nghĩ.


Vô Kỵ thốt:


- Ta chỉ bất quá muốn hỏi ngươi vài câu, nhưng ta hỏi một câu, ngươi trả lời một câu, nếu ngươi không trả lời, ta phải ...


Liên Nhất Liên hỏi:


- Ngươi phải làm gì ?


Vô Kỵ đáp:


- Ngươi sợ ta làm gì nhất, ta sẽ làm như vậy.


Mặt Liên Nhất Liên đã đỏ hồng, tim đập thình thịch càng lúc càng nhanh.


Vô Kỵ thốt:


- Ta biết ngươi không phải họ Liên, cũng không phải tên là Liên Nhất Liên.


Chàng trầm mặt, cười lạnh:


- Ngươi tốt hơn hết là mau nói ra ngươi thật ra họ gì ? Đến đây làm gì ? Tại sao lại cứ như âm hồn bất tán lẩn quẩn bên ta ?


Liên Nhất Liên cúi đầu, tròng mắt len lén liếc liếc, chợt thở dài:


- Ngươi lẽ nào một chút cũng không nhìn ra ?


Vô Kỵ đáp:


- Ta nhìn không ra.


Liên Nhất Liên thốt:


- Nếu một cô gái không thích ngươi, sẽ không đến tìm ngươi !


Vô Kỵ nói:


- Không thể tìm.


Liên Nhất Liên cúi đầu càng thấp, làm như bẽn lẽn mắc cỡ, dịu dàng thốt:


- Vậy ngươi hiện tại nên hiểu rõ ta tại sao lại đến tìm ngươi.


Vô Kỵ nói:


- Ta còn chưa minh bạch.


Liên Nhất Liên cơ hồ nhảy dựng lên, la lớn:


- Lẽ nào ngươi là con heo ?


Vô Kỵ nói:


- Cho dù ta là heo, cũng không phải là heo chết.


Liên Nhất Liên chợt cười.


Lúc nàng bắt đầu cười, người của nàng đã rướn lên, tay huy xuất, phóng ra ám khí của nàng.


Người đi lại trên giang hồ, trên mình ít nhiều gì đều có mang ám khí, chỉ tiếc ám khí của nàng đã không độc lạt, thủ pháp cũng không mấy xảo diệu, so với độc môn ám khí của Đường gia thì thật quá thua xa.


Nếu quả nàng cười rất ngọt ngào, rất mê hồn người, làm cho người ta không tưởng được nàng đột nhiên xuất thủ, chắc cũng rất lợi hại.


Chỉ tiếc nàng cười không mấy tự nhiên.


Chính nàng cũng biết dùng phương pháp đó đối phó Triệu Vô Kỵ, hy vọng thành công không lớn lắm.


Chỉ tiếc nàng lại không còn biện pháp nào khác.


Không tưởng được phương pháp đó không ngờ rất hữu hiệu, Triệu Vô Kỵ không ngờ lại không rượt theo.


oo Gió vuốt ve bờ má, đêm khuya âm hàn, nóc nhà cao vút đã bị nàng chọc thủng một lỗ.


Trong tâm nàng chợt có thứ cảm giác kỳ quái, phảng phất hy vọng Vô Kỵ sẽ đuổi theo.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Dì Nhỏ Của Tôi

Dì Nhỏ Của Tôi

Tên truyện: Dì Nhỏ Của TôiTác giả: Nguyễn Bích Hồng (Caycodai)Thể loại: Truyện

26-07-2016 26 chương
Trong veo học trò

Trong veo học trò

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Người ta vẫn

27-06-2016
Nhật Ký Làm Bố

Nhật Ký Làm Bố

Tên truyện: Nhật Ký Làm BốTác giả: Đang cập nhậtThể loại: Truyện VOZTình trạng:

18-07-2016 13 chương
Ông chồng khó tính

Ông chồng khó tính

Audio - Ở một làng nọ, có một người đàn ông rất khó tính, ông luôn nghĩ vợ mình

30-06-2016
Hồng nhan bạc phận

Hồng nhan bạc phận

Chưa đầy 16 tuổi em đã rực rỡ như một bông hoa nở sớm. Em không giống các bạn trang

29-06-2016

XtGem Forum catalog