Polaroid
Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 11
5 sao 5 / 5 ( 114 đánh giá )

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long - Chương 6 - Bước bước nguy cơ

↓↓

- Ngươi muốn giết y ?

bạn đang xem “Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Vô Kỵ đáp:


- Ta không thể giết y.


Tiểu Lôi hỏi:


- Tại sao ?


Vô Kỵ đáp:


- Bởi vì ta biết y cũng tuyệt không thể giết ta.


Tiểu Lôi hỏi:


- Vì ngươi biết y tuyệt sẽ không giết ngươi, cho nên hôm đó ngươi mới tìm y thanh toán món nợ đó ?


Hôm đó là ngày hai mươi bảy tháng ba năm ngoái, món nợ đó là món nợ chàng chuẩn bị hoàn trả lại cho Liễu Tam Canh.


Tiểu Lôi biết chuyện đó:


- Hôm đó vốn là ngày lành hoàng đạo, cũng là ngày đại hỷ của ngươi, ngươi không ngờ còn để y tìm tới, chỉ là vì ngươi biết rõ thứ người như y tuyệt sẽ không giết ngươi vào ngày đó để đòi nợ.


Vô Kỵ thốt:


- Ta xem chừng biết chút ít.


Tiểu Lôi nói:


- Xem ra ngươi thật không khờ chút nào.


Cô nương mặc quần đỏ bỗng lại thở dài:


- Nếu quả hắn khờ một chút, hắn đã không còn sống tới bây giờ.


Tiểu Lôi chung quy đã đi. Không ai hỏi tới Diệu Thủ Nhân Trù, giữa những người đó căn bản không có tình cảm với nhau.


Tiểu Lôi quả thật có cách khống chế bọn họ, không cần biết bọn họ có ý đồ gì đối với Tiểu Lôi, Tiểu Lôi nhất định có thể tự chiếu cố lấy mình.


Cho nên Vô Kỵ tịnh không đề tỉnh nó, chỉ hy vọng nó không quá "như ý", một người nếu quả mọi sự đều rất như ý, sau này khó tránh khỏi biến thành không như ý.


Liên Nhất Liên xem chừng rất sợ Vô Kỵ chất vấn nàng, không đợi Vô Kỵ mở miệng, nàng đã xen lời:


- Ta biết sư huynh muội các người nhất định có rất nhiều chuyện muốn nói, ta không thể ở lại với các người, hiện tại cho dù trời có sập ta cũng trước hết phải đi ngủ một giấc rồi mới nói sau.


Cho nên hiện tại trong phòng chỉ còn lại hai sư huynh muội bọn họ.


Cô nương mặc quần đỏ miễn cưỡng cười cười:


- Ngươi nhất định không tưởng được bất chợt có một sư muội đi tìm ngươi, ngươi xem chừng căn bản không có sư muội.


Vô Kỵ nói:


- Ta không có.


Cô nương mặc quần đỏ thốt:


- Ngươi đương nhiên càng không tưởng được vị sư muội đó là ta.


Vô Kỵ nói:


- Ta quả thật không tưởng được.


Chàng nhìn nàng ta, cười cười:


- Ngươi giả gái thật giống đó chứ.


Cô nương mặc quần đỏ đó lẽ nào không phải là nữ nhân ?


Nàng ta cúi đầu:


- Ta làm như vậy là vì bất đắc dĩ.


Vô Kỵ hỏi:


- Ngươi có phải có phiền lụy gì không ?


Cô nương mặc quần đỏ thở dài:


- Phiền lụy của ta thật là lớn.


Vô Kỵ hỏi:


- Phiền lụy gì ?


Cô nương mặc quần đỏ đáp:


- Có một đối đầu cực kỳ lợi hại muốn tìm bắt ta, ta bị bọn chúng bức bách không còn đường đi, cho nên chỉ còn nước tìm đến ngươi.


Vô Kỵ hỏi:


- Bọn chúng là ai ?


Cô nương mặc quần đỏ đáp:


- Ta tịnh không muốn ngươi giúp ta đi đối phó bọn chúng.


Vô Kỵ hỏi:


- Sao vậy ?


Cô nương mặc quần đỏ đáp:


- Bởi vì bọn chúng là người rất không dễ đối phó, ta tuyệt không thể bắt ngươi vì ta mà đi mạo hiểm. Ta cũng biết chính ngươi nhất định cũng còn có chuyện khác để làm.


Vô Kỵ tịnh không phủ nhận, Cô nương mặc quần đỏ nói:


- Cho nên ta chỉ bất quá hy vọng ngươi có thể để cho ta tạm thời trốn ở đây, ta tin rằng bọn chúng tuyệt không thể tìm đến đây.


Nàng ta thở dài, lại nói:


- Ta vốn không muốn chuốc thêm phiền lụy cho ngươi, nếu quả ngươi có khốn khó, ta lúc nào cũng có thể đi.


Vô Kỵ hỏi:


- Bọn ta có phải là bằng hữu không ?


Cô nương mặc quần đỏ đáp:


- Ta hy vọng là vậy.


Vô Kỵ thốt:


- Một người có lúc khốn khó, không đến tìm bằng hữu thì tìm ai ?


Cô nương mặc quần đỏ nhìn chàng, trong mục quang tràn ngập vẻ cảm kích.


Nhưng lúc Vô Kỵ vừa quay mình, ánh mắt của nàng ta đã biến đổi, biến thành vừa âm trầm vừa ác độc.


Nàng ta đến đây đương nhiên không phải thật là vì muốn trốn tránh kẻ thù, nàng ta đến đây để giết người.


Người nàng ta muốn giết là Triệu Vô Kỵ.


Hiện tại nàng ta còn chưa xuất thủ chỉ bất quá vì nàng ta chưa nắm chắc có thể đối phó Triệu Vô Kỵ.


Nàng ta đang chờ cơ hội.


Bởi vì "nàng ta" là "bằng hữu" tân giao của Vô Kỵ, Lý Ngọc Đường, cũng là Đường Ngọc !


Vô Kỵ nhất định có nằm mộng cũng không thể tưởng được vị bằng hữu đó là Đường Ngọc.


Chàng quay mình, nhìn cội ngô đồng ngoài khách sảnh, trầm tư rất lâu, chợt thốt:


- Ngươi không thể lưu lại đây.


Đường Ngọc thoát miệng hỏi:


- Sao vậy ?


Vô Kỵ đáp:


- Bởi vì ta sáng sớm ngày mai đã phải đi ra ngoài, để ngươi một mình ở lại đây, ta không an tâm.


Đường Ngọc nói:


- Vậy ta ...


Vô Kỵ thốt:


- Ngươi có thể theo ta đi, giả làm thuộc hạ của ta, ta kêu người chuẩn bị một cỗ xe lớn, ta tin rằng ai ai cũng không thể vào xe của ta tìm người.


Đường Ngọc hỏi:


- Ngươi chuẩn bị đi đâu ?


Vô Kỵ đáp:


- Đến Xuyên Trung.


Chàng mỉm cười, lại nói:


- Những người đó đang tìm ngươi ở vùng lưỡng hà, ngươi lại đi đến Xuyên Trung, đó không phải là rất hay sao ?


Đường Ngọc cũng cười:


- Thật là cực hay.


Y thật cảm thấy cực kỳ hay.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Chiều nay mưa

Chiều nay mưa

Cơn mưa lại về trước ngõ làm ủ dột cả một buổi chiều. Mưa thường đến với

23-06-2016
Đi qua miền thương

Đi qua miền thương

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Trong

25-06-2016
Để dành

Để dành

Hoá ra, người đàn ông trẻ con đó đã từng có một nỗi sợ vô hình ở tuổi

24-06-2016
Hà Nội chờ

Hà Nội chờ

"Phương ạ, có những điều đã mất rồi thì không bao giờ trở lại được, nhưng có

28-06-2016
Sau làn khói thuốc

Sau làn khói thuốc

Kỷ niệm cũng có thể khiến vật vô tri vô giác trở thành một bóng ma ám ảnh đến

24-06-2016
Là chính mình

Là chính mình

“Tuổi trẻ lạc lối. Cuộc đời này, gặp nhau đã là một mối duyên...”. *** Phương

23-06-2016
Xe bus tình yêu

Xe bus tình yêu

Tôi cuống cuồng chạy theo xe buýt đang từ từ lăn bánh rời khỏi bến. Lên đến nơi,

26-06-2016