Cổ Cồn Trắng

Cổ Cồn Trắng


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 25 đánh giá )

Cổ Cồn Trắng - Chương 14

↓↓
Thực hiện kế hoạch của Ban chuyên án M12 về xác minh hiềm nghi với những đối tượng chính, trong đó có Vũ Văn Hưng và Hoàng Văn Túy; Giám đốc Trần Phúc giao cho Tường trực tiếp đi phúc cung tên Nguyễn Văn Tám bởi lẽ các anh tin rằng hắn vẫn chưa nói hết.

Sau khi được đảm bảo là sẽ không bị án tử hình, tên Tám đã khai ra vô vàn chuyện quái quỷ về đường dây ma túy mà hắn là một trong những tên quan trọng nhất.

Tám khai rằng hắn đã vận chuyển hàng trăm bánh hêrôin và ngót hai trăm kilôgam thuốc phiện từ Lào về trong nhiều năm qua. Qua những lời khai của hắn cộng với tài liệu trinh sát, Ban chuyên án M12 đã xác định được rằng việc tên Tám bị bắt là do sự mâu thuẫn ăn chia trong nội bộ đường dây.

Người muốn thực hiện âm mưu một mũi tên bắn "trúng ba đích" chính là Thiếu tá vũ Văn Hưng, Đội phó đội trinh sát thuộc Phòng Cảnh sát Phòng chống tội phạm về ma túy của Công an tỉnh.

bạn đang xem “Cổ Cồn Trắng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Hưng vốn là một cảnh sát hình sự và cũng chuyên về đấu tranh chống ma túy. Năm 1998, Phòng Cảnh sát Phòng chống ma túy được thành lập, Hưng được điều sang làm đội phó. Điều bất ngờ nhất với Ban chuyên án M12 là về những lời khai của tên Tám về Hưng. Hóa ra là Hưng đã tham gia buôn bán ma túy từ rất lâu bởi lẽ Hưng quê ở huyện Tương Dương tỉnh Nghệ An. Tương Dương được coi là địa điểm trung chuyển ma túy lớn nhất khu vực miền Trung. Hưng bảo kê cho một đường dây buôn bán thuốc phiện từ những năm đầu thập niên 90. Về sau này, Hưng còn trực tiếp chỉ đạo một nhánh khác và chính vì muốn độc quyền làm ăn nên Hưng đã bày kế đưa tên Tám vào bẫy. Tên Tám bị bắt sẽ làm cho đường dây do Hoàng Vàn Túy tức Túy "đen", chủ trang trại Thiên Sơn, cầm đầu run sợ và buộc phải phụ thuộc vào đường dây của Hưng - Đó là mục tiêu thứ nhất.

Tên Tám nếu bị tử hình thì cũng là bài học những tên khác vì đã không chịu cống nạp cho Hưng - Đó là mục tiêu thứ hai. Còn điều thứ ba mới quan trọng, đó chính là Vũ Văn Hưng muốn thâu tóm toàn bộ mạng lưới buôn bán vận chuyển ma túy trên địa bàn tỉnh vào tay mình. Khi tên Tám bị chính quân của Hưng phục kích bắt quả tang đang chở hêrôin, Hưng đã mớm cho Tám là đừng có khai gì cả mà cứ việc nhận tội. Nếu tỏ ra thành khẩn thì chắc chán là sẽ được cứu. Nguyễn Văn Tám không biết đó là mưu kế của Hưng nên từ đầu đến cuối, hắn một mực khai là do tham tiền nên "nhỡ" chở thuê. Suốt trong thời gian từ lúc bị bắt rồi ra Tòa lãnh án tử hình và trong những ngày chờ ra pháp trường, lúc nào Tám cũng tin rằng hắn không thể nào chết và sẽ được giảm án xuống... hai mươi năm. Thế rồi cho đến khi thần chết đã cận kề, lúc đó hắn mới choàng tỉnh!

Cũng nhằm bóc cho được mặt nạ của Vũ Văn Hưng, Ban chuyên án M 12 đã đề nghị lãnh đạo Bộ Công an cho áp dụng một loạt các biện pháp nghiệp vụ đặc biệt, trong đó có cả việc bố trí lực lượng ngoại tuyến theo dõi di biến động của Hưng.

Nhưng với kinh nghiệm của một người làm trinh sát hình sự lâu năm, Hưng vẫn tỏ ra bình thản và không có bất cứ một hành động nào tạo ra sự nghi ngờ cho người khác.

Nhưng với tất cả những gì mà Ban chuyên án có được và nếu đó là sự thật thì rõ ràng đây là tên tội phạm đặc biệt nguy hiểm.

Từ hôm được hoãn thi hành án tử hình, do yêu cầu nghiệp vụ và cũng là để bảo vệ mạng sống cho Tám nên Tường cho chuyển Tám sang buồng giam khác có điều kiện sống tốt hơn và Tường đã bố trí bốn cơ sở giám sát hắn. Đó cũng là những phạm nhân được Tường giáo dục, cảm hóa và trong nhiệm vụ đặc tình trại giam, họ đã giúp anh phá được một số vụ án. Tên Tám được bảo vệ an toàn tuyệt đối nhằm tránh tất cả mọi âm mưu thủ tiêu hay sát hại hắn. Thậm chí Giám đốc Trần Phúc còn yêu cầu người chỉ huy khu vực buồng giam và hai cán bộ quan giáo trực tiếp trông coi Tám phải làm bản cam đoan là chịu kỷ luật nếu để xảy ra chuyện gì với tên Tám.

Phải mất hơn nửa giờ sau khi làm thủ tục trích xuất phạm nhân, tên Tám mới được dẫn ra buồng hỏi cung. Trông anh ta có vẻ tươi tỉnh và khá bạo dạn. Tám chào hỏi Tường và Đức như thể đã quen thân và tự nhiên lấy thuốc lá trên bàn châm hút, không cần xin phép. Hành động của anh ta dường như đã toát lên một điều, đó là cơ quan công an đang cần mình. Đức tỏ vẻ khó chịu, anh hỏi:

- Hôm nay, chúng tôi muốn nghe anh trình bày rõ mối quan hệ của anh với Hoàng Ngọc Quả, với ông Vũ Văn Hưng. Chúng tôi cũng phải thông báo để anh biết: Những lời khai của anh vừa rồi còn khá nhiều chỗ quanh co, giấu giếm. Chúng tôi chỉ có thể gửi đơn lên Tòa án, Viện Kiểm sát và Chủ tịch nước xem lại mức án cho anh khi mà thấy anh xứng đáng được sống. Còn nếu không, chắc chắn sẽ không có chuyện tha chết lần hai cho anh.

Đức nói xong bèn nhìn anh ta bằng ánh mắt sắc lạnh và đầy vẻ đe dọa. Mặc dù đây không phải là lần đầu tiên Tám nghe những câu răn dạy kiểu này nhưng ánh mắt của Đức cộng với sự lạnh lùng của Tường làm anh ta hiểu rằng đây không phải là những lời dọa nạt suông:

- Thưa hai cán bộ, tôi đã khai rất thành khẩn.

Tường đứng dậy, đi quanh trong phòng hỏi cung chật hẹp:

- Ban đầu thì chúng tôi cũng tin là anh khai thành khẩn, nhưng hóa ra chúng tôi đã quá cả tin. Chúng tôi không còn nhiều thời gian nữa đâu và anh thì càng không có nữa. Buổi hỏi cung hôm nay có thể là lần cuối cùng, mọi sự tùy thuộc vào anh đấy.

- Vâng, thưa cán bộ, tôi hiểu. Đúng là có những điều tôi chưa nói hết.

- Anh hiểu thế là thức thời đấy. Nào ta bắt đầu Anh đã giao hàng cho anh Quả bao nhiều lần trong bốn năm qua?

- Thưa cán bộ, làm sao nhớ nổi ạ. Nhưng ít nhất là mỗi tháng một lần. Có tháng vào dịp trước tết giao ba lần. Còn khối lượng, lần giao nhiều nhất là năm kilôgam. Tôi đã khai báo lần trước.

- Ngoài anh ra, còn ai nữa nhận hàng từ Na ư về giao cho Quả?

- Dạ thưa, còn hai cán bộ hải quan và một cán bộ biên phòng.

- Vẫn là những người mà anh đã khai?

- Vâng ạ?

- Hàng trắng, ai thường trực tiếp giao cho anh?

- Thưa cán bộ, tôi nhận hàng từ Lý A Va người Mông, ở ban Táu, xã Na ư.

- Các anh hẹn nhau thế nào?

- Như tôi đã nói, có ai đó trực tiếp liên lạc vời Lý A Va về khối lượng hàng, chất lượng, thời gian... Tôi chỉ được biết là cứ đến ngày, giờ qui định, tới địa điểm giao nhận, đem về, đưa cho Quả và có hai lần đưa cho ông Hưng...

- Anh giao hàng cho ông Hưng ở đâu?

- Ông Hưng là công an, cho nên ông ấy rất cẩn thận. Thông thường, tôi chỉ được biết nơi giao hàng khi đã về đến Hà Nội hoặc về tỉnh. Khi xe về đến bãi, thậm chí có khi đang chạy trên đường thì có người đến thông báo là sẽ giao hàng tại đâu. Có vài lần ông Hưng trực tiếp chặn xe tôi lại và lấy hàng.

- Ông ta chặn xe của anh bằng cách nào?

- Chúng tôi có ám hiệu. Nếu thấy có xe máy hoặc ôtô chạy phía sau mà nháy đèn pha xin vượt liên tiếp năm lần thì phải giảm tốc độ và dừng lại ngay.

- Ông Hưng có mặc cảnh phục bao giờ không?

- Tôi chưa thấy và thú thực, tôi cũng chỉ biết ông Hưng một lần duy nhất. Đó là một lần ông ấy trực tiếp nhận năm bánh hêrôin từ tôi, còn các lần khác thì có người khác cùng đi với ông ấy đến nhận hàng.

- Vậy theo anh, ai là người giữ mối quan hệ với Lý A Va?

Tám lặng đi một hồi rồi nói:

- Đó là một cô gái. Nhưng... nhưng cô ta đã chết cách đây sáu tháng, tức là sau khi tôi bị bắt mười ngày.

- Anh nói rõ hơn?

- Cô ấy tên là Lò Thị Xuân, người dân tộc Thái, quê gốc ở xã Thanh Xương, huyện Điện Biên Phủ. Nhưng sau này cô ấy chuyển về thị trấn Mường áng và bán hàng cơm, rồi đến năm 1999, lại chuyển về thị trấn Thuận Châu, Sơn La và cũng vẫn bán cơm phở. Tôi biết được điều này chính là từ Hoàng Ngọc Quả. Thông thường mỗi khi nhận hàng, Quả nói cho tôi biết và sau đó tôi lái xe đến địa điểm, nhận đúng ám hiệu quy định là giao hàng, sau đó đem về cho Quả. Quả nói với tôi rằng có một người rất quan trọng, là đàn bà, nhưng gần như là "phó chỉ huy" của cả nhóm. Tôi gặng hỏi thì Quả không nói. Nhưng do một sự tình cờ, sau này tôi gặp Quả ở thị trấn Thuận Châu, tại nhà của xuân. Hôm đò Quả hơi say nên bảo tôi: "Đây là người kiếm công ăn việc làm cho chú mày. Đẹp gái đấy nhưng chớ có dại mà đùa vào".

Thế rồi đêm đó, Quả nói với tôi chính Xuân là người trực tiếp liên hệ với Lý A Va và nhận lệnh từ một ai đó dưới xuôi. ông Hưng cũng có quan hệ rất chặt chẽ với Lò Thị Xuân. Chính Hưng đã nhiều lần đi công tác ở Sơn La, Lai Châu và đều ăn nghỉ, thậm chí ngủ lại chỗ Xuân. Dư luận đồn rằng ông Hưng với cô Xuân có quan hệ bồ bịch, nhưng theo chỗ tôi biết thì cũng chỉ là lợi dụng lẫn nhau mà thôi. Cô xuân có rất nhiều người tình. Tôi biết chắc chắn là có một ông thiếu tá bộ đội biên phòng cửa khẩu Tây xuyên, trạm trưởng trạm hải quan Tây xuyên, anh phó công an huyện Mường La...

- Vậy Xuân chết thế nào?

- Hồi tôi mới bị bắt, một hôm nghe đài có nói về một phụ nữ tên là Xuân người Thái ở Thuận Châu, do theo tà đạo, bị dụ dỗ rằng cần phải hiến dâng thân mình cho Chúa Trời thì mới có cuộc sống cực lạc phía bên kia, thế là cô ta ăn lá ngón chết. ít lâu sau, có thằng buôn hêrôin ở Lai Châu về Hà Nội, cũng bị bắt và nói cho tôi biết là cái chết của cô Xuân mờ ám lắm. Buổi chiều cô ấy còn đang rất vui vẻ, nhưng sáng hôm sau thấy đã chết cứng trong buồng. Trong nhà còn mấy nắm lá ngón và có một ấm đun nước chứa đầy lá ngón đã đun. Gia đình chỉ báo chính quyền là con gái tự tử và vật nài xin công an huyện không khám nghiệm tử thi. Nhưng người khâm liệm cô ấy thì bảo không phải là uống lá ngón vì ngộ độc loại lá này thì mặt mũi tím bầm và chảy máu mũi máu mồm, đằng này cô ta chết mà như ngủ. Tôi thì lại nghi thế này: Tôi bị bắt, bọn chúng sợ tôi khai ra lộ đường dây, cho nên thằng Quả, chúng phải cho đi làm chỗ khác, còn Xuân phải giết đi để cắt một mắt xích. Tôi sợ rằng nếu chúng biết tôi được hoãn thi hành án tư hình thì thằng Quả thế nào cũng bị chúng cho đi "tàu suốt" để bịt đầu mối.

- Anh còn biết những gì về ông Hưng?

- Dạ thưa, không nhiều nhưng cũng không ít. Chính ông Hưng chỉ huy tổ vây bắt tội, tuy ông ấy không lộ mặt nhưng tôi nghe lỏm được mấy ông công an nói chuyện. Còn những việc khác, tôi đã khai...

- Thôi được rồi, anh có nhớ mặt ông Hưng không?

- Có chứ ạ. Lần trước tôi đã chỉ cho cán bộ rồi còn gì - Tám nói và lại hình dung ra trong đầu cảnh hắn được bí mật đưa đến công an tỉnh để nhận mặt Hưng. Lần đó, lúc đầu hắn đã chỉ nhầm.

- Hôm nay chúng tôi muốn kiểm tra lại trí nhớ của anh.

Tường bày ra trên bàn khoảng hai chục tấm ảnh cán bộ cảnh sát mặc cảnh phục theo kiểu ảnh chứng minh công an. Tám liếc nhìn các tấm ảnh một lượt và lấy ra ngay tấm ảnh của Hưng rồi nói quả quyết:

- Người này. Chính người này.

Buổi trưa, ăn cơm xong, Bình "vịt" buông rèm kín mít rồi lao lên giường vồ lấy Quả... Từ hôm Quả đến ở, Bình "vịt" nom phởn phơ hẳn và người lúc nào cũng rừng rực một nỗi thèm khát đàn ông. Quả tuy cũng là người có sức lực nhưng cũng không thể nào chiều cho thỏa nhưng ham muốn thể xác của ả. Lắm lúc hắn cũng muốn quát vào mặt Bình "vịt" rằng, "Cô làm gì mà hệt như con ngựa cái thế" , nhưng rồi nghĩ đến phận mình đang được ả che chở, Qua lại cắn răng phục vụ.

Bình âu yếm bảo Quả:

- Bây giờ mình đi ngủ nhé, em lên Nhật Tân đàm phán thuê nhà. Tối nay là chúng mình lên nhà mới rồi.

Bình đi khỏi nhưng Quả không thể nào ngủ được mặc dù người mệt rã rời. Nằm mãi cũng buồn, hắn ngó ra sông Hồng và thấy trời nổi gió đông nam khá lớn làm mặt sông cuộn sóng. Trời đang oi mà có gió đông nam là câu sông dễ được cá to Quả nghĩ thế rồi chồm dậy. Hắn mò ra chợ, mua một bộ lòng gà chưa làm sạch mang về cắt từng đoạn khoảng chục phân rồi bỏ vào chiếc ống bơ sửa bò và lấy cần câu mang ra bờ sông. Quả mắc mồi vào những chiếc lưỡi câu khá to, loại người ta vẫn dùng để câu ếch hay câu cá quả. Cứ mỗi cần, Quả buộc ba lưỡi câu, cách nhau hơn một mét và dưới cùng là cục chì to như ngón chân cái. Nước sông Hồng chảy xiết, nếu không có chì to kéo chìm xuống thì lưỡi câu sẽ bị kéo phăng. Thả cần mới được dăm phút, Quả đã thấy một sợi cước đột nhiên căng vút ra rồi lại chùng. Quả nhấc cần khẽ cuộn bát câu chầm chậm. Đầu cần bỗng vít xuống, rần rật. Quả búng vội đầu cành và chợt thấy một sức nặng ghê gớm dưới sông kéo cả chiếc cần câu xuống. Biết là cá to đã dính, Quả dựng đầu cần và thả cước cho cá chạy. Con cá cứ kéo cước chạy phăng phăng. Mấy lần Quả định gò lại nhưng sợ đứt cước nên lại thôi Thoáng cái con cá đã kéo đi gần hết trăm mét cước. Quả hốt hoảng căng tay gò lại Con cá ngoan ngoãn chạy ngược nước và dạt dần vào bờ. Một cảm giác sung sướng đến tê người tràn ngập khiến Quả ngây ngất. Con cá này ít cũng phải năm cân, mà chạy thong thả nhưng chắc chắn kiểu này, chỉ có giống cá nheo.

Quả chợt nghĩ không biết được con cá to, làm thế nào mà ăn cho hết. Có lẽ phải bảo Bình cho vào bao tải rồi mang ra chợ phố Hòe Nhai bán buôn.

Đang miên man với nhưng suy nghĩ về con cá thì bỗng Quả thấy lành lạnh sau lưng. Hắn quay ngoắt lại và đờ mặt ra khi thấy một nòng súng đen ngòm chĩa thẳng vào mặt:

- Mày kêu lên, tao bắn ngay.

- Các anh... các anh là ai.

- Câm ngay - Gã cầm súng chính là Hùng "sát thủ" dằn giọng:

Quả ném chiếc cần câu và định lao xuống dòng sông Hồng đỏ ngầu phù sa chảy cuồn cuộn nhưng không kịp nữa rồi. Một tên cao to như vận động viên bóng chuyền đã kịp vồ lấy Quả và ôm Cứng để cho thằng khác úp ngay chiếc khăn tẩn thuốc mê vào mũi. Quả giãy giụa điên cuồng nhưng thoáng cái, người hắn chợt nhẹ bầng... Như những ke uống rượu say dìu nhau về hai tên xốc nách Quả, còn một tên đi sau. Chúng đưa Quả lên chiếc xe Toyota đỗ ngoài đường lớn. Trên xe đã có tên ngồi cầm lái và nổ máy sẵn.

Chỉ ít phút sau, chiếc xe đã phóng như ma đuổi trên đường. Kẻ lái xe tỏ ra là có tay nghề cao. Đường Hà Nội đông như thế mà chiếc xe chạy.nhu đánh võng, vượt tất cả các xe cùng chiều.

Hùng "sát thủ" ngồi ghế trước ngoái lại nhìn Quả đang ngoẹo đầu ngủ mê mệt:

- Mày còn ống thuốc ngủ nào không?

- Em có mang theo đây - Tên ngồi cạnh Quả nói.

- Mày bẻ ra, dốc vào mồm cho nó.

- Chả cần đâu anh ạ. Hít cả liều thuốc ấy, phải ngủ ít là cũng hai giờ.

Nghe nó nói vậy, Hùng cũng thấy yên tâm. Hắn bỗng nói bâng quơ:

- Không hiểu ông" hói" nhà mình sẽ xử lý thằng này như thế nào? Tao ớn cảnh lại phải cho nó "lên bàn thờ ăn hoa quả" lắm rồi.

- Theo em, mình cứ giao nộp nó cho ông "hói", còn xử lý thế nào, kệ ông ấy.

- Đừng đùa, lại đến tay bọn mình chứ không ai khác đâu.

Ra đến đường cao tốc Thăng Long - Nội Bài khi sắp đến chân cầu thì tên lái xe phát hiện thấy một tốp cảnh sát giao thông đang dùng máy đo tốc độ kiểm tra xe. Hắn hốt hoảng phanh xe lại và cho chạy rất chậm, nhưng hành động đó không qua được mắt cảnh sát. Nhìn thấy một cảnh sát giơ biển hiệu lệnh bắt xe đỗ dẹp vào, Hùng quát khẽ:

- Mày cho xe vọt qua đi...

- Ông không nhìn thấy chiếc Trao đỗ kia à? Có mà chạy lên trời - Rồi hắn quay sang nói với Hùng - Tao mới bị thu bằng... Trong lúc cảnh sát hỏi, mày lái xe biến ngay nghe chưa.

Hùng giật mình, nhưng rồi nghiến răng nói

- Thật khốn kiếp. Tao đã bảo đi theo đường Láng - Hòa Lạc thì không nghe. xe còn nhiều xăng không?

- Chạy được hai trăm cây số nữa.

- Xe vừa dừng lại, một anh cảnh sát giao thông đeo hàm đại úy tiến đến và giơ tay chào theo điều lệnh một cách chiếu lệ:

- Anh xuất trình giấy tờ xe và bằng lái.

- Thưa anh, em đi vội quá, không kịp mang giấy xe, còn bằng lái.. bằng lái... của em đây.

Hắn lúng búng nói rồi lục túi lấy ra mảnh giấy:

- Em mới bị thu bằng... giấy hẹn giải quyết ở đây ạ

Anh cảnh sát đang xem thì chiếc xe tô bỗng nổ máy và chồm lên, lao vút đi. Gã lái xe vội vã gào tướng lên:

- Này... thằng điên! Mày cướp xe của tao à?

Rồi hắn cuống quít giục cảnh sát:

- Các anh ơi, cứu em với. Các anh đuổi nó hộ em. Tốn bao nhiêu, em xin chịu.

Anh đại úy ra lệnh:

- Các đồng chí giữ tên này lại. Còn hai đồng chí theo tôi.

Nhưng thật không nay cho các cảnh sát là người lái xe lại vào quán cà phê cách đó trăm mét uống nước. Khi anh em gọi được người lái xe thì chiếc xe kia đã biến mất tăm. Nhưng nghĩ là xe cảnh sát là xe Toyota Trao đời mới lại có đèn còi ưu tiên nên các cảnh sát giao thông vẫn quyết định phóng ôtô đuổi theo. Chiếc xe chồm lên, bánh xe miết vào mặt đường ghê rợn.

Chiếc xe của bọn bắt Hoàng Ngọc Quả chạy quá nhanh và Hùng " sát thủ" cũng tỏ ra là một gã lái xe không tồi. Đến một ngã ba, chúng rẽ tay phải tắt đường chạy về hướng huyện Đông Anh.

Xe cảnh sát chạy đến ngã ba và chạy chậm lại lưỡng lự, và thoáng thấy phía xa có chiếc giống như vậy, họ vội đuổi theo.

Hùng "sát thủ" thở hắt ra khi nhìn vào gương chiếu hậu không thấy ánh đèn ưu tiên của xe cảnh sát, nhưng hắn không cho xe giảm tốc độ.

Hùng cho xe rẽ vào một con đường đất đỏ như. son, hắn giải thích:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Hòe Viên

Hòe Viên

Tên truyện: Hòe ViênTác giả: Tổng Công Đại NhânThể loại:Truyện trinh thámTình trạng:

20-07-2016 53 chương
27 Nhát Dao Bí Ẩn

27 Nhát Dao Bí Ẩn

Tháng năm tươi đẹp, tiết xuân còn chưa đi hết, mùa hè đã nhanh chóng kéo đến, thời

20-07-2016 6 chương
Âm Mưu Thay Não

Âm Mưu Thay Não

Và có lẽ nhiều bạn đọc đang băn khoăn không hiểu cuộc sống của nhân vật Hà Phan

20-07-2016 48 chương
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
Mùi Hương Trầm

Mùi Hương Trầm

"Mùi hương trầm" là ký sự du hành tại Ấn Độ, Trung Quốc và Tây Tạng của tác giả

20-07-2016 29 chương
Tiệc Báo Thù

Tiệc Báo Thù

Nếu bạn đã từng đọc Kỳ Án Ánh Trăng của tác giả Quý Cổ Nữ thì sẽ biết tác

19-07-2016 40 chương
Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Một tiểu thuyết ngôn tình kết hợp với trinh thám hấp dẫn của Đinh Mặc, tuy

20-07-2016 77 chương
Hòe Viên

Hòe Viên

Tên truyện: Hòe ViênTác giả: Tổng Công Đại NhânThể loại:Truyện trinh thámTình trạng:

20-07-2016 53 chương
Người Đẹp Trả Thù

Người Đẹp Trả Thù

Lòng hận thù của con người rồi cũng đến lúc kết thúc, tình yêu đã giúp Tiểu Nê

20-07-2016 28 chương
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
Người thủ thư

Người thủ thư

(khotruyenhay.gq) Nga chợt tỉnh dậy bởi một âm thanh loạt xoạt. Cô đã ngủ quên và

01-07-2016
Sau mưa

Sau mưa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Lần đầu

27-06-2016
Món nợ đời

Món nợ đời

(khotruyenhay.gq) Hắn đuổi ả ra khỏi nhà. Hình như ả chỉ chờ có vậy. Thật ra nếu

30-06-2016
Chết thử!

Chết thử!

Bước vào lớp, khuôn mặt hớn hở của tôi lập tức ỉu xìu khi nhìn thấy hai đứa

24-06-2016
Buồm và mái chèo

Buồm và mái chèo

Buồm và mái chèo Chiếc thuyền đánh cá đang giương cánh buồm trắng của mình đi

24-06-2016
Làm bạn cũng được...

Làm bạn cũng được...

Làm bạn cũng được mà, có thể chém gió hàng giờ, có thể lắng nghe chuyện của nhau,

24-06-2016
Cơn say cuối cùng

Cơn say cuối cùng

Đó là lần đầu tiên anh nói dối Hân. *** Tin nhắn đến từ một số máy lạ: - Anh

29-06-2016
Chuyện Tình Hoàng Gia

Chuyện Tình Hoàng Gia

Tên truyện: Chuyện Tình Hoàng GiaTác giả: Du HuyễnThể loại: Truyện TeenTình trạng:

26-07-2016 6 chương

XtGem Forum catalog