Polaroid
Cổ Cồn Trắng

Cổ Cồn Trắng


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 19 đánh giá )

Cổ Cồn Trắng - Chương 07

↓↓
Sáng sớm nào cũng vậy, khi TV bắt đầu phát chương trình thể dục buổi sáng thì Lựu dậy và bắt đầu công việc thường ngày là tưới cây cảnh, quét lá rụng trên sân ngôi nhà 4 tầng rất đẹp của Lê Minh. Sáng nay, Lựu đang tẩn mẩn cắt đi những chiếc lá úa già của cây sung cảnh thì có một chiếc xe con đến đỗ ngoài cổng. Một người đàn ông đeo kính cận mở cửa xe ra và vẫy anh ta.

- Anh có phải là Lựu, anh trai Long Xếch?

- Vâng.

- Thằng Long đã trốn trại giam. Thế nào công an cũng tìm đến anh... Hôm nay, trở về nhà ngay và dặn vợ là từ lâu không biết nó đi đâu, làm gì nghe chưa. Nếu sai nửa chữ là chết đấy. Cả anh cũng vậy, cũng phải là "ba không".

bạn đang xem “Cổ Cồn Trắng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

- Vâng ạ.

- Gói cá kho hôm nọ đem cho thằng Long, không được nhận, vứt đâu rồi?

- Dạ... dạ, tôi ném xuống mương..

- Mương cạn hay có nước?

- Có... có nước ạ. Đang bơm nước..

- Mày lừa bố mày không xong đâu! Lúa đang đỏ đuôi, có tháng nào điên bơm nước vào ruộng?

- Dạ! Có... có nước ạ - Lựu lắp bắp, mặt tái mét.

- Muốn sống thì câm mồm lại. Con vợ mày lắm nhời quá, phải dặn nó. Còn gói cá ấy nếu mày vứt trên bờ là coi chừng!

Nói xong, người đàn ông lạ mặt đó lên xe đi thẳng. Lựu cố nhớ nhưng rõ ràng chưa gặp hắn ta bao giờ. Mấy hôm trước, có hai gã thanh niên đến đưa cho Lựu gói cá kho, gói ruốc, năm phong lương khô và mấy gói kẹo bánh. Đầu tiên thì chúng nhũn nhặn:

- Chúng em là bạn Long Xếch. Biết tin nó bị bắt, có chút quà gửi vào, anh làm ơn đưa giúp. Đây là tiền để anh đi xe, biếu cán bộ làm thủ tục tiếp tế.

- Tôi không biết các anh là ai, các anh đi mà gửi tiếp tế cho nó?

- Bọn em cũng là dân "oi khói" vào đấy ngại lắm, nhỡ có ông quán giáo nào quen mặt, rách việc ra.

- Tôi không đi được - Lựu cương quyết.

Một tên giở mặt ngay:

- Này ông đùa với bọn này đấy à? Đến thằng Long, tao bảo gì là phải làm, huống là cái thứ chân đất mắt toét như mày. Chiều nay, đem vào. Cố gửi túi cá kho, nói là em mày dân nhà quê, thèm án cá trê kho sung nghe chưa. Tao mà thấy không đi, đừng có trách.

- Tôi còn phải xin phép ông Minh.

- Ông ấy đi nghỉ mát rồi, xin ai? Nhớ đấy, một giờ chiều, lấy xe máy của thằng gác, đi tiếp tế. Chúng tao sẽ có người theo dõi mày làm thế nào.

Nhớ lại chuyện cũ, Lựu thừ người ra. Anh không hiểu tại sao em mình lại đi giết người và hình như nó làm thuê cho ai đó. Anh nhớ lại mấy tháng trước trong một lần về quê, Long Xếch hớn hở khoe với mẹ:

- Mẹ ơi, con sắp có nhiều tiền để chữa mắt cho mẹ rồi. Mắt của mẹ bị đục thủy tinh thể, thay đi là sáng ngay. Chữa mắt cho mẹ xong, con làm lại nhà cho mẹ.

- Cha bố anh, làm như cướp được tiền ấy. Tao chả cần nữa. Mày cứ lo thân mày, kiếm tiền lương thiện, cưới vợ đi rồi đẻ cho bà đứa cháu, thế là được rồi.

- Con sẽ lấy vợ, cuối năm nay.

- Thế hả? Nó quê ở đâu, làm gì?

- Nó là thợ uốn tóc trên tỉnh. Bố mẹ nó chuyên nuôi lợn con để bán.

- Thế là con nhà lao động. Lấy được.

Trong bữa cơm, Long nói đã xin được việc cho Lựu:

- Em đã kiếm được việc làm cho anh rồi. Công việc chỉ là chăm nom cây cảnh, bón phân, tưới nước, bắt sâu, dọn dẹp khu sân vườn. Cơm nuôi ba bữa, lương tháng ba trăm ngàn và mỗi năm vài bộ quần áo.

- Thật hả chú - vợ Lựu mừng cuống lên - Bao giờ đi làm?

- Mai đi theo em lên nhận việc luôn. Mà này, làm ở nhà người ta, thấy khách khứa vào thì cụp mắt xuống, chớ có nhìn ngang nhìn ngửa, nói càng ít càng tốt và nhất là không bao giờ được hỏi về ông chủ.

Khi ra làm được ít ngày, được ông chủ Lê Minh ứng trước cho hai tháng lương, Lựu mừng lắm. Nhưng chả vui được bao lâu thì một hôm ông Minh gọi Lựu ra:

- Tôi phải báo cho anh một tin dữ. Thằng Long nhà anh phạm tội đánh bạc rồi giết người. Bị công an bắt rồi?

- Trời ơi! Giờ nó ở đâu hả ông?

- Còn ở đâu ngoài cái trại giam của công an tỉnh. Nó làm nên tội phải chịu. Lẽ ra tôi phải cho anh về quê vì dù sao anh cũng là anh trai của kẻ giết người. Nhưng nể tình thằng Long, tôi vẫn để anh làm. Vả lại về quê, khổ lắm. Cố mà chắt bóp, chữa đôi mát cho cụ. Thằng Long chỉ muốn thế.

- Em xin cảm ơn bác. Xin bác thương cho, nhà em nghèo quá. Em bây giờ mà phải về quê thì không mở mày mở mặt ra được.

- Chính vì vậy mà tôi để anh ở lại, tuy nhiên anh phải hết sức giữ gìn. Với người lạ đừng có hở mồm nói là anh thằng Long. Cứ nói là em họ xa của vợ tôi.

° ° °

Tại trại giam công an tinh, giám đốc Công An tỉnh triệu tập cuộc họp khẩn cấp, ngoài Ban giám thị trại giam còn có Trưởng phòng Cảnh sát Hình sự Lê Quang Cường, trưởng phòng Cảnh sát Điều tra Vũ Văn Đắc, đội trưởng đội Cảnh Sát Đặc Nhiệm, trưởng công an thành phố... Giám đốc nói gay gắt:

- Tôi không hiểu nổi tại sao Ban giám thị lại cẩu thả đến như vậy trong việc canh gác phạm nhân nguy hiểm. Giao một tên tử tù cho hai cảnh sát bảo vệ mà tuổi nghề của họ mới được tính bằng tháng. Làm sao họ biết được nhưng thủ đoạn vượt ngục của phạm nhân? Để phạm trốn là mắc khuyết điểm lớn nhưng tệ hại hơn nữa Ban giám thị cùng phòng Cảnh sát Hình sự tự động đi truy lùng, không báo cáo giám đốc... Mười hai giờ đồng hồ sau khi phạm trốn, chúng tôi mới được biết... Và bây giờ thì hắn đã lặn không còn thấy sủi tăm. Nhưng điều lạ lùng nhất là cho đến nay không được một bản cung nào tử tế của hắn cả. Không làm được rõ vì sao hắn giết Thắng Trố; ai là kẻ đồng phạm với hắn... Đã thế lại còn đổ lỗi cho cậu Tường.

Giám thị trại giam đứng dậy:

- Báo cáo giám đốc chúng tôi nhận khuyết điểm. Quả thực đầu tiên cũng nghĩ đơn giản là một tên rạch bụng mũi khâu lại, làm sao có thê chạy xa được...

Lê Quang Cường xin nói tiếp:

- Chúng tôi đã rà soát toàn bộ cáo nơi mà tên Long có khả năng đến nhờ vả, nhưng chưa phát hiện ra dấu vết hắn. Các trinh sát cũng đã theo dõi toàn bộ làng Vân Hòa quê của hắn.

- Chỉ thằng ngu mới trở về quê ngay sau khi trốn trại. Hàn vừa mới khâu ở bụng vì thế cần phải có bác sĩ chăm sóc vết mổ, phải tiêm thuốc kháng sinh... Các anh hãy truy tìm theo hướng đó. Ngoài ra, cho rà soát toàn bộ các mối quan hệ của tên Long Xếch. Việc truy tìm tên Long, tôi giao cho phòng Cảnh sát Hình sự chịu trách nhiệm chính. Đội Điều tra trọng án cử một tổ ba người phối hợp. Mỗi ngày báo cáo kết quả điều tra lên tôi một lần..

Giám thị trại giam:

- Báo cáo đồng chí giám đốc, tôi xin nhận kỷ luật. Còn về hai cậu cảnh sát bảo vệ trẻ... xin giám đốc cho hướng xử lý.

- Xử thế nào, anh em cảnh sát nghĩa vụ mới tăng cường, đã được học ngày nào về công tác dẫn giải, canh gác phạm nhân; lại đang tuổi ăn, tuổi ngủ. Cán bộ chỉ huy đơn vị bảo vệ phải kiểm điểm và có hình thức ky luật nghiêm.

- Báo cáo giám đốc, có một người có thể tìm ngay ra chỗ tên Long.

Giám thị nói tiếp:

- Ai vậy?

- Đồng chí Tường. Theo tôi biết thì đồng chí Tường rất quan tâm đến tên Long. Chính đồng chí ấy đã nhiều lần yêu cầu tôi phải bảo vệ tốt tên Long, đặc biệt phải đề phòng hắn tự sát hoặc bị đầu độc. Không phải ngẫu nhiên mà đồng chí Tường lo lắng như vậy.

- Được rồi, tôi sẽ trao đổi với Tường. Tôi tin là cậu ta chưa mất chất công an đâu.

° ° °

Cường trở về nhà, vừa tới cổng thì có hai người chặn lại và đưa cho Cường một gói nhỏ:

- Các anh là ai? Cái gì thế này?

- Dạ, anh cứ đọc thử sẽ rõ. Chào anh.

Cường vào nhà mở gói giấy. Anh giật mình, trong đó toàn đô la và một lá thư in bằng máy vi tính: Thưởng trước một phần ba cho anh. Số còn lại sẽ có sau. Chúc may mắn".

° ° °

Tường vô cùng ngạc nhiên khi biết tin Long Xếch trốn thoát. Anh điện thoại cho Lưu, Thành, Đức đến công ty. Nhưng họ chưa kịp đến thì Trần Phúc, Giám đốc Công an tỉnh đến văn phòng.

- Chào ông giám đốc công ty - giám đốc Công an tỉnh tươi cười và có vẻ như đùa cợt.

- Chào thủ trưởng. Chắc anh đến vì vụ thằng Long?

- Phải. Bây không tìm thấy thằng Long thì có là mặt mo. Hôm qua, văn phòng Bộ truyền lệnh của Thứ trưởng phải báo cáo gấp và yêu cầu kiểm điểm làm rõ trách nhiệm của cá nhân.

- Anh đánh giá thế nào về chuyện tên Long trốn thoát?

- Điều đó tôi đang muốn hỏi cậu đây.

- Nó trốn thoát là may cho ta đấy.

- Sao, may thế nào? - Giám đốc Trần Phúc không giấu được vẻ ngạc nhiên.

Tường mở ngăn kéo lấy ra mảnh giấy thu được trong gói cá hôm trước, đưa cho giám đốc xem. Giám đốc nhìn anh dò hỏi, Tường thong thả:

- Báo cáo anh, cho đến giờ, tôi có thể khẳnng định ở thành phố ta có một băng nhóm tội phạm có tổ chức hoạt động mang màu sắc xã hội đen rất nguy hiểm. Nhóm này hoạt động bao trùm trên các lĩnh vực buôn lậu, cá độ bóng đá, bảo kê nhà hàng, vũ trường, cho vay nặng lãi và sẵn sàng giết người thuê theo đơn đặt hàng. Băng của Tiên Chỉ tuy cũng lớn nhưng hoạt động quá lộ liễu và khá đơn giản. Bọn này mới là ghê. Đặc biệt là tên trùm... Hắn là kẻ rất biết giấu mặt và che đậy hành vi của mình. Những tài liệu trinh sát về hắn, Tổng cục An ninh đã có báo cáo lãnh đạo Bộ..

Giám đốc gật đầu:.

- Tôi đã được đọc. Quả thực không ai ngờ đó lại là Lê Minh. Tôi cũng đã lường ra sự nguy hiểm của hắn cho nên cậu phải hết sức cẩn thận. Cũng theo tài liệu trinh sát hắn còn có quan hệ cực kỳ chặt chẽ bởi một số cán bộ công an, tòa án, kiểm sát và cả chính quyền tỉnh. Vì thế quan điểm chỉ đạo phá vụ án này của lãnh đạo Bộ là tìm ra đủ chứng cứ để bắt hắn vì một tội nào đó như buôn lậu chẳng hạn, tiếp theo đó là lần ra toàn bộ đường dây của chúng và kiên quyết loại ra khỏi đội ngũ công an những phần tử thoái hóa biến chất. Không còn nghi ngờ gì nũa, bọn tội phạm có tổ chức muốn tồn tại thì phải mua chuộc được cán bộ công an và chính quyền. Nếu đối chiếu theo những tiêu chí về một tổ chức Mafia thì bọn này chính là mầm mống của mafia vì chúng đã có hành động móc nối với bọn buôn lậu, mafia quốc tế để tiến hành tẩy cửa tiền. Trở lại chuyện tên Long, ý đồ của cậu thế nào?

- Thực ra, tên Tiên Chỉ hoàn toàn không giết Oanh Sói mà Oanh chết bởi bàn tay của kẻ khác. Đó là người có quan hệ mật thiết với ả, có lẽ ả đã từng yêu, từng chung sống với người đó. Vì một lý do nào đó kẻ kia đã ra tay giết ả... Sau đó, hắn đã hướng dư luận tập trung vào Tiên Chỉ và để đẩy cơ quan điều tra phải ra tay với Tiên Chỉ. Cũng chính hắn thuê Long Xếch giết Thắng Trố để đổ vạ cho Tiên Chỉ. Hắn dùng một mũi tên bắn hai đích. Thứ nhất là giết Oanh, kẻ đã nắm nhiều bí mật về hắn, thứ hai là triệt được Tiên Chỉ để thâu tóm toàn bộ mạng lưới xã hội đen ở thành phố, ngăn chặn việc Tiên Chỉ nhập hàng lậu và trở thành độc quyền. Hắn làm được điều đó chính là vì hắn nắm trong tay được một số cảnh sát và vì hắn không điều chỉnh được tôi cho nên hắn phải tìm cách loại tôi ra khỏi cuộc chơi. Kẻ đó có lẽ chính là Lê Minh.

- Chỉ còn hai tháng nữa là bầu cử Hội đồng nhân dân cấp tỉnh thành, quận, huyện, chính vì thế phải sớm lột mặt nạ của hắn.

- Không thả con thỏ thì chó không đuổi, anh hãy cứ để cho tên Long được "thoải mái" lẩn trốn chút ít. Chắc chắn sẽ có bọn đi tìm tên Long. Báo cáo anh, theo tôi biết thì Long Xếch nhận lời giết Thắng Trố là muốn có tiền để chữa mắt cho mẹ, làm lại ngôi nhà đã nát... Hắn quả là một thằng con có hiếu, chi có điều hắn muốn thể hiện cái hiếu đó theo cách bất hiếu nhất, ấy là đã để cho mẹ hắn đau khổ. Rất có thể là theo thỏa thuận, sau khi giết Thắng Trố xong, hắn sẽ được nhận tiền và trong trường hợp hắn bị bắt, hắn phải tự sát. Số tiền đã thỏa thuận đó sẽ giao cho anh trai Long, sau khi hắn chết. Lá thư này là lần thứ hai mà tên chủ kia giục hắn chết. Lần trước, hắn đã trộn thuốc độc xy-a-nuya vào kẹo, gửi cho Long...

- Sao cậu không báo cáo?

- Lúc đó, anh đi công tác nước ngoài. Liệu tôi báo cáo cho ai đây? Liệu ai có thể giữ kín chuyện cho. Hiện nay có một vấn đề này, anh phải hết sức lưu ý. Đó là một số văn bản tối mật bị lọt ra ngoài và phóng viên của mấy tờ báo đã có được.

Tường lấy ra một số văn bản copy đóng dấu "Tối Mật" đưa cho giám đốc:

- Đây là văn bản anh báo cáo Tổng cục xây dựng lực lượng về tình trạng mất đoàn kết nội bộ ở Công an huyện Mỹ Hà. Đóng dấu tối mật hẳn hoi, vậy mà tay phóng viên Huân cũng có được. Hậu qua là ta chưa kịp xử lý thì báo chí đã làm om lên. Còn đây, báo cáo của anh về việc đồng chí Thúy ở phòng Hậu Cần có biểu hiện tham ô 100 triệu... cũng đóng dấu tối mật. Vậy mà phóng viên báo Thanh Niên Thành Phố cũng có. Thậm chí báo cáo của anh về vụ tham nhũng ở văn phòng Tỉnh ủy gửi lãnh đạo Bộ cũng bị lọt ra ngoài. Theo tôi biết, ở cơ quan Tham mưu tổng hợp và một số đơn vị nghiệp vụ đều có cán bộ nhận tiền hằng tháng của các báo và lén cung cấp tin về các vụ án cho họ.

Nghe những điều Tường nói, giám đốc Trần Phúc lộ rõ vẻ lo lắng:

- Nguy hiểm quá, thế mà tôi không biết gì. Chỉ thị của Bộ về quản lý hoạt động báo chí xem ra không thiêng. Ở tỉnh bạn, mấy vụ án vừa rồi chưa làm ra đâu vào đâu, hết trưởng phòng nọ, phó phòng kia lên TV khoe thành tích... Cuối cùng chứng cứ không đủ truy tố tội phạm, phải bắt đi tập trung cải tạo, thế là nhân dân lại chửi cho, bảo rằng công an ăn tiền, làm giảm nhẹ tội cho đối tượng. Vậy là vạ từ mồm mà đến đấy.

- Theo tôi dự đoán, rất có khả năng sẽ còn một đội quân khác đi lùng Long Xếch ngoài quân của phòng Cảnh sát Hình sự và đội Điều tra trọng án.

- Đó là ai?

- Là quân của Lê Minh. Chắc chắn hắn sẽ huy động hết đệ tử ra lùng Long Xếch với mục đích là thanh toán hắn. Đó là chưa kể hắn cũng sẽ không tiếc tiền để bồi dưỡng cho cảnh sát hình sự truy lùng tên Long. Chính vì vậy cần phải cứu tên Long khỏi sự thanh toán của tên Minh.

- Đồng chí Thứ trưởng hỏi cậu là có cần thêm lực lượng để hỗ trợ không?

- Hiện nay thì chưa cần. Tuy nhiên, anh liên hệ với phòng Cảnh sát Hình sự Công an Hải Phòng. Đề nghị anh Dương trưởng phòng, cung cấp cho toàn bộ tài liệu trinh sát về quá trình hoạt động trước đây của Minh. Đặc biệt là những gì nói về mối quan hệ giữa hắn và Oanh. Còn để Thành, Đức tập trung giúp cho việc điều tra, xin anh tạo điều kiện cho hai cậu ấy vắng mặt tại đơn vị..

- Khó gì, ba ngày nữa, có lớp bồi dưỡng nghiệp vụ ở Hà Nội, cử hai cậu ấy đi là được chứ gì?

- Vâng, thế thì tốt quá. Rất cảm ơn anh.

- Minh đã rót hàng cho cậu theo thỏa thuận chưa?

- Mới có tý chút. Hắn đang thăm dò... Hình như tháng tới có mặt cuộc chuyển hàng về đấy.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Cây Tỏi Nổi Giận

Cây Tỏi Nổi Giận

Cây tỏi nổi giận, vốn tên sách là Bài ca củ tỏi Thiên Đuờng, nhưng căn cứ vào cốt

20-07-2016 30 chương
Cây Tỏi Nổi Giận

Cây Tỏi Nổi Giận

Cây tỏi nổi giận, vốn tên sách là Bài ca củ tỏi Thiên Đuờng, nhưng căn cứ vào cốt

20-07-2016 30 chương
Hòe Viên

Hòe Viên

Tên truyện: Hòe ViênTác giả: Tổng Công Đại NhânThể loại:Truyện trinh thámTình trạng:

20-07-2016 53 chương
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
Hòe Viên

Hòe Viên

Tên truyện: Hòe ViênTác giả: Tổng Công Đại NhânThể loại:Truyện trinh thámTình trạng:

20-07-2016 53 chương
Mật Mã Tây Tạng

Mật Mã Tây Tạng

Tên truyện: Mật Mã Tây TạngTác giả: Hà MãThể loại: Trinh Thám - Phưu Lưu - Truy Tìm Kho

19-07-2016 233 chương
Cuồng Vọng Phi Nhân Tính

Cuồng Vọng Phi Nhân Tính

Câu truyện rất logic và hợp lí, miêu tả sâu sắc tâm lí nhân vật nhất là những

19-07-2016 38 chương
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
Mùi Hương Trầm

Mùi Hương Trầm

"Mùi hương trầm" là ký sự du hành tại Ấn Độ, Trung Quốc và Tây Tạng của tác giả

20-07-2016 29 chương
Lòng tốt

Lòng tốt

Ăn rau không chú ơi? Một giọng khàn khàn, run run làm gã giật mình. Trước mắt gã, một

30-06-2016
Cơn nắng mơ màng

Cơn nắng mơ màng

Đôi khi, mở lòng mình với một người xa lạ lại thấy an yên đến lạ thường. Chỉ

26-06-2016
Âm Mưu Thay Não

Âm Mưu Thay Não

Và có lẽ nhiều bạn đọc đang băn khoăn không hiểu cuộc sống của nhân vật Hà Phan

20-07-2016 48 chương