XtGem Forum catalog
Thất chủng binh khí 6 - Ly Biệt Câu - Cổ Long

Thất chủng binh khí 6 - Ly Biệt Câu - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 10
5 sao 5 / 5 ( 39 đánh giá )

Thất chủng binh khí 6 - Ly Biệt Câu - Cổ Long - Chương 6 - Chín trăm thạch gạo

↓↓

- Thành Long Hội tuy thông thường giết người, nhưng trước giờ không giết người vô duyên vô cố, nếu ngươi không đắc tội bọn họ, bọn họ sẽ không đụng gì đến ngươi.

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 6 - Ly Biệt Câu - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lam Đại tiên sinh trầm ngâm:


- Trừ phi bọn họ có bí mật gì bị ngươi biết ra.


Đồng tử của Dương Tranh bỗng thu nhỏ lại, hình như y sực nghĩ ra điều gì, một điều y tạm thời không muốn nói ra.


Lam Đại tiên sinh thở ra:


- Ta xem người nên đi theo ta thôi, hiện tại Thanh Long hội đã tìm đến ngươi, thiên hạ chỉ e có một mình ta mới cứu được mạng của ngươi.


- Cám ơn ông.


- Cám ơn nghĩa là gì ?


Lam Đại tiên sinh lại hỏi:


- Là chịu ? Hay là không chịu ?


- Tôi chỉ muốn đi theo con đường của tôi.


Dương Tranh nói:


- Cho dù là con đường chết, tôi cũng phải đi tới xem sao.


Lam Đại tiên sinh nhìn y lom lom, lắc đầu cười khổ.


- Hạng người như ngươi, thật tình ta cũng nên để cho ngươi chết mặc ngươi, nhưng không chừng sau này ta còn phải cứu ngươi lần nữa.


Lão ta nói:


- Bởi vì thật tình ngươi rất giống một người.


- Ai ?


- Một người bạn ta quen biết lúc trước.


Lam Đại tiên sinh hình như có vẻ cảm khái:


- Tuy y không thể coi là người tốt, nhưng y là bạn của ta, cả đời y chỉ có một mình ta là bạn thôi !


- Tôi phải là bạn của ông, cũng không xứng đáng làm bạn của ông.


Dương Tranh nói:


- Ông cứu mạng của tôi, tôi cũng không có cơ hội báo đáp lại ông, vì vậy sau này ông không cần phải cứu thêm tôi lần nữa.


Nói xong câu đó, y kéo tay Lữ Tố Văn, đi một mạch không quay đầu lại.


Đi một đoạn đường thật xa, Lữ Tố Văn mới nhịn không nổi hỏi y:


- Em biết anh không phải là hạng người không biết điều, tại sao anh đối xử với ông ta như vậy ?


Nàng hỏi Dương Tranh:


- Có phải anh biết thế lực của Thanh Long hội lớn quá cho nên anh không muốn liên lụy đến ông ta ?


Dương Tranh không mở miệng ra.


Lữ Tố Văn nắm chặt lấy tay y:


- Bất kể ra sao, em đã theo anh rồi, dù có đi vào con đường chết, em cũng đi theo anh.


Dương Tranh ngẫng mặt nhìn trời, nhìn sao trời lấp lánh trong đêm, y thở phào ra một hơi dài:


- Vậy thì mình về nhà trước đã.


- Về nhà ?


Lữ Tố Văn hỏi:


- Nhà mình ở đâu ?


- Hiện tại tuy chưa có, nhưng sau này nhất định sẽ có.


Lữ Tố Văn cười, nụ cười đầy ngọt ngào tình tứ:


- Chúng mình trước kia cũng có tình yêu, anh có nhà, em cũng có nhà, nhưng từ nay về sau, hai đứa mình chỉ có một nhà thôi.


Đúng vậy, sau này hai người chỉ có thể có một nhà thôi ... Nếu hai người còn chưa chết, nhất định sẽ có một nhà thôi.


Một cái nhà nho nhỏ mà ấm cúng.


oo Nhưng nhà của Địch Thanh Lân không phải vậy.


Không chừng y không có nhà, y có chỉ bất quá là một tòa trạch đệ to lớn thế thôi, không phải là nhà.


Trạch đệ của y tuy to lớn hùng vĩ, nhưng làm cho người ta cảm thấy lạnh lẽo, lạc lõng thế nào đó, đến lúc trời tối, ngay cả Phúc tổng quản cũng không dám ở trong đó một mình.


Phúc tổng quản không phải họ Phúc, y họ Địch.


Địch Phúc đã sống trong phủ Địch hầu hai mươi năm nay, từ nhỏ lớn lên cho tới lúc làm tổng quản không phải là một chuyện gì dễ dàng.


Y biết Tiểu Hầu cùng đi với Ưng tiên sinh về nhà, hiện giờ tuy còn chưa thấy mặt Ưng tiên sinh, nhưng y không dám hỏi. Bởi vì y đã nhìn ra giữa tiểu hầu gia và Ưng tiên sinh nhất định có một sự liên hệ gì đó rất đặc biệt.


Y không hề muốn biết sự liên hệ giữa bọn họ rốt cuộc là thứ gì.


Dù cho y có biết, y cũng làm bộ như không biết, không những vậy, còn nhất định sẽ tìm cách mau mau quên đi.


Địch Thanh Lân mỗi khi về lại nhà đều đến chỗ Phật đường nơi mẹ y hồi sinh tiền hay lại, tu tĩnh nửa ngày, trong khoảng thời gian đó, bất cứ là ai cũng không được làm phiền nhiễu y, không có ai ngoại lệ.


Địch phu nhân lúc chưa vào làm dâu nhà Địch hầu là một mỹ nữ nổi danh trong giang hồ, cũng là một tay hiệp nữ nổi tiếng giang hồ, một thủ Tiên Nữ kiếm pháp nghe nói đã được hết chân truyền của chưởng môn phái Nga Mi là Mai sư thái.


Bà lấy lão hầu gia rồi, còn có lúc hay cưỡi ngựa ra ngoài một mình, trượng kiếm hành hiệp giang hồ, ôn lại mộng cũ ngày xưa.


Nhưng đến lúc sinh xong tiểu hầu gia, bà ta bèn chuyên tâm để vào chuyện Phật, có khi quanh năm không bước ra khỏi Phật đường một bước.


Lão hầu gia qua đời rồi, thái phu nhân cũng đi theo. Bọn họ đã hưởng tận vinh hoa phú quý trên thế gian, lúc chết cũng hoàn toàn không bị khổ sở chuyện gì.


Nhưng lúc bọn họ còn sống, hình như cũng không được khoái lạc cho lắm.


Tiểu hầu gia về nhà được hai ngày, mới gọi Phúc tổng quản lại, hỏi những chuyện y không thể không hỏi, thật ra cũng không đáng phải hỏi.


Lần này y ra khỏi phủ xong, có một chuyện thật quái lạ đã xảy ra.


- Mấy hôm trước bỗng có người đem lại chín trăm thạch gạo, đáng lý ra tiểu nhân không dám nhận, nhưng người đem lại có nói, đây là của người bạn rất thân của hầu gia là Long đại gia đặc biệt đem lại chúc cho thêm phúc thêm thọ.


Phúc tổng quản nói:


- Vì vậy tiểu nhân cũng không dám không nhận.


... Chín trăm thạch gạo rốt cuộc là bao nhiêu gạo ? Nuôi được bao nhiêu người ?


Chuyện đó e rằng rất ít người có thể trả lời cho được.


Trên đời này đa số người e rằng chưa từng thấy qua bao nhiêu đó gạo, người đã đem chín trăm thạch gạo tặng người ta, e rằng có thể đếm được trên đầu ngón tay.


Nhưng tiểu hầu gia không hề thay đổi nét mặt, chỉ hững hờ nói:


- Gạo đâu ?


- Đều đã được đem vào chỗ phòng khố nơi dùng để tích trữ lương thực khi nào lão hầu gia chuẩn bị xuất chinh.


Địch Thanh Lân gật gật đầu, lộ vẻ mãn ý.


Phúc tổng quản lại nói:


- Sáng sớm hôm nay có hai người khách lại tìm tiểu hầu gia, cũng nói là bạn thân của tiểu hầu gia, không những vậy còn nói là do cái vị Long đại gia tặng gạo ấy phái lại.


Vì vậy tiểu nhân không dám không giữ bọn họ lại đây.


Địch Thanh Lân cũng không lộ vẻ kinh ngạc gì, chỉ hỏi y:


- Người đâu ?


- Đều ở Thính Nguyệt Tiểu Trúc.


Trăng không có âm thanh, làm sao nghe được nhĩ ?


Chỉ vì trăng không có âm thanh mà mới nghe được, nghe là nghe mặt trăng của vô thanh, nghe là nghe vô thanh của mặt trăng.


... Có lúc vô thanh không phải còn hay hơn cả có sao ?


oo Không có trăng, nhưng có sao, ánh sao chiếu yên lặng trên giấy bọc cửa.


Trăng không có âm thanh, sao cũng không có lời.


Trong phòng của Thính Nguyệt tiểu trúc có hai người đang ngồi yên lặng ở đó, ngồi yên lặng uống rượu, uống Nữ Nhi hồng, Hoa Tứ gia uống không nhiều, nhưng người kia thì lại uống không ít, làm như ít có cơ hội uống được thứ rượu ngon ở Giang Nam vậy.


Lúc Địch Thanh Lân bước vào, hai người đều đứng dậy nghinh tiếp, Hoa Tứ Gia hỏi câu đầu tiên là:


- Long gia đem đến chín trăm thạch gạo, tiểu hầu gia đã thu nhận được chưa ?


Lấy bản tính khéo léo và lễ phép của Hoa Tứ gia, đáng lý ra là phải nói ra vài câu khách sáo trước rồi mới nói đến chuyện chính, nhưng y vừa gặp mặt đã hỏi ngay đến chín trăm thạch gạo, mà đây là do người khác đem cho Địch Thanh Lân, hoàn toàn không có gì liên hệ đến y, vậy mà y xem còn quan trọng hơn cả Địch Thanh Lân.


- Tôi đã thu nhận cách đây hai ngày rồi.


Địch Thanh Lân nói:


- Nhưng đến bây giờ vẫn chưa có ai động đến nó.


- Vậy là quá tốt rồi.


Hoa Tứ gia thở phào một tiếng, tươi mặt nói:


- Tiểu hầu gia chắc đã đoán ra được mấy thạch gạo đó từ đâu ra ?


Địch Thanh Lân hững hờ cười lên một tiếng nói:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Hoa hồng tặng Rose

Hoa hồng tặng Rose

Hoa hồng đỏ là loại hoa cô thích nhất, tên cô cũng là Rose, nghĩa là hoa hồng. Mỗi năm

30-06-2016
Viên sỏi

Viên sỏi

Nhớ Cụ, mà chưa về được để thắp cho cụ một nén nhang, vì cuộc đời cứ kéo tôi

29-06-2016
Hiện thân

Hiện thân

"Tôi, hay chúng ta, bất kỳ ai cũng có thể là hiện thân cho sự tốt lành và ấm áp" (-

25-06-2016
Khi tình đầu trở lại

Khi tình đầu trở lại

Trên thế giới này, mỗi ngày mỗi giờ ta gặp qua biết bao nhiêu người, có người trở

25-06-2016
Viết về mẹ!!!

Viết về mẹ!!!

Viết về mẹ... đó là điều mà tôi chưa bao giờ nghĩ đến, cũng như chưa bao giờ thích

24-06-2016
Sinh sau vài phút

Sinh sau vài phút

Và cho dù có chuyện gì xảy ra, tôi cũng sẽ đánh đổi tất cả để Trang luôn được

30-06-2016