Disneyland 1972 Love the old s
Thất chủng binh khí 3 - Bích ngọc đao - Cổ Long

Thất chủng binh khí 3 - Bích ngọc đao - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 5
5 sao 5 / 5 ( 98 đánh giá )

Thất chủng binh khí 3 - Bích ngọc đao - Cổ Long - Hồi 4 - Đêm trăng đi câu con rồng xanh

↓↓

Y nói xong câu đó, lập tức phát hiện ra mình lỡ lời.

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 3 - Bích ngọc đao - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Gương mặt của Hoa Hoa Phong, chỉ thoáng chốc đã biến ra như một kẻ đòi nợ, cô cười nhạt nói:


- Xem ra tối hôm qua anh được diễm phúc quá nhỉ ?


Đoàn Ngọc đỏ mặt nói:


- Anh ... anh ...


Hoa Hoa Phong lớn tiếng nói:


- Anh đã hưởng phúc vậy, dù có chịu chút tội, cũng là đáng lắm.


Hình như cô quên mất đây là nhà người khác, hình như cô quên bọn họ đến đây làm gì.


Nghe nói rằng một người đàn bà nổi ghen lên, ngay cả hoàng đế lão tử cũng còn không quản thúc được, huống gì là Đoàn Ngọc.


Đoàn Ngọc chỉ còn nước cười khổ, chỉ còn nước nóng ruột ra đó.


Nào ngờ trong phòng ngay cả một chút động tĩnh cũng không có, người bên trong hình như toàn bộ đã ngủ say như chết.


Tùy tiện nhìn thế nào, Thiết Thủy không phải là kẻ ngủ say như chết được như vậy. Hoa Dạ Lai thì có thể, nghe nói, mấy người đàn bà dâm đãng đều ham ngủ.


Không lẽ tối hôm nay y không có mặt tại đây ?


Hoa Hoa Phong cắn chặt môi, cô bỗng xông lại, lấy móng tay chọt lủng miếng giấy dán cửa sổ.


Thật tình cô không phải là nhân tài chuyện trộm cướp, cô chẳng biết tay phải thấm nước miếng trước, cho khỏi chọt lủng giấy phát ra tiếng động.


Chỉ nghe "bốc" một tiếng, cô chọt lủng một lỗ lớn thật lớn trên cửa sổ.


Gương mặt của Đoàn Ngọc đã muốn trắng bệch ra, nào ngờ trong phòng vẫn còn không có tí động tĩnh gì.


Trong phòng không lẽ không có người ?


Trong phòng quả thật không có người.


Không những không có người, ngay cả đồ đạc trong phòng đều đã được dọn sạch, nơi đây biến thành một cái phòng không, chỉ còn thừa ba chậu hoa để trên cửa sổ, quên không đem đi.


Đoàn Ngọc ngẩn mặt ra.


Hai người ở trong căn phòng trống lỗng đó thộn mặt ra một hồi.


Hoa Hoa Phong nói:


- Không chừng cái chỗ anh lại buổi sáng không phải chỗ này.


Đoàn Ngọc gật gật đầu.


Hoa Hoa Phong nói:


- Anh đi rồi, Hoa Dạ Lai sợ anh trở lại tìm cô ta, vì vậy cô ta bèn dọn đi luôn.


Đoàn Ngọc nói:


- Vậy thì sáng nay, căn nhà tôi đã đến, bây giờ lại đi đâu mất ?


Hoa Hoa Phong nói:


- Không chừng nó ở gần đâu đây, nhưng hiện tại anh lại tìm không ra.


Đoàn Ngọc thở ra, y cười khổ nói:


- Không chừng tôi gặp phải quỷ.


Hoa Hoa Phong cười nhạt nói:


- Anh vốn đã gặp phải quỷ rồi mà, không những vậy mà là nữ quỷ nữa đấy.


Đoàn Ngọc không dám nói gì thêm, may mà y không nói gì thêm. Bởi vì chính ngay lúc đó, y bỗng nghe bên ngoài có một tiếng còi thật kỳ quái.


Cái loại tiếng còi đó, thông thường là ám hiệu của kẻ dạ hành phát ra.


Quả nhiên có kẻ dạ hành bên ngoài, bọn họ nghe có hai người đang nói chuyện bên ngoài.


- Ngươi có chắc là ở đây không ?


- Nhất định không sai, ta mới đến tháng trước.


- Nhưng tại sao trong nhà chưa có ai ra ?


- E rằng đã ngủ cả.


- Trong giang hồ còn ai dám nhắm vào đây ? Người quen ngày tháng êm ả thái bình, dĩ nhiên là ngủ say hơn chút.


- Nhưng ...


- Ta không sai đâu, mình vào trong xem thử rồi tính sau.


- Cứ như vậy mà vào sao ?


- Mọi người đều là người nhà với nhau, sợ gì ?


Giọng nói tuy từ ngoài tường vọng vào, nhưng trong đêm vắng, nghe rõ mồn một.


Đoàn Ngọc nhìn nhìn Hoa Hoa Phong, thì thầm nói:


- Hai người này hình như là bạn bè gì với chủ nhân nhà này.


Hoa Hoa Phong nói:


- Vì vậy, mình chỉ cần hỏi thử bọn họ, là có thể biết chủ nhân nơi này rốt cuộc là ai.


Cô không đợi Đoàn Ngọc đồng ý, đã nhảy ra khỏi song.


Hai người ngoài kia cũng đang nhảy qua tường vào, hai người đều ăn mặc kình trang, hiển nhiên đều là kẻ giang hồ đi đêm.


Bọn họ thấy Hoa Hoa Phong, lập tức một bàn tay đưa lên trời, một bàn tay chỉ xuống đất, làm ra cái tư thế thật kỳ quái.


Hoa Hoa Phong cũng làm tư thế in hệt như họ.


Hai người này đồng thời lại hỏi một câu thật kỳ quái:


- Hôm nay là mồng mấy tháng mấy ?


Hoa Hoa Phong đảo quanh tròng mắt, nói:


- Mồng hai tháng hai.


Hai người này bấy giờ mới thở phào ra, gương mặt lộ vẻ mỉm cười, đồng thời ôm quyền thi lễ.


Một người có vẻ cao hơn trong bọn, ôm quyền nói:


- Huynh đệ Chu Sâm, thuộc mồng ba tháng ba, có công chuyện đến Trấn Giang nhân, trên đường qua quý địa, đến đây bái phỏng.


Hoa Hoa Phong nói:


- Qúa lời, quá lời.


Chu Sâm nói:


- Long đầu lão đại đã ngủ rồi sao ?


Hoa Hoa Phong nói:


- Ông ta có chuyện phải ra ngoài, hai vị có chuyện gì, cứ việc nói với tôi cũng được.


Chu Sâm ngần ngừ, cười vả lả nói:


- Huynh đệ chúng tôi thật không may mắn, ở trong thành thử thời vận thua hết cả tiền đi đường, lâu nay nghe tiếng Long lão đại chiếu cố anh em rất tận tình, vì vậy tính lại đây mong ông ta giúp đỡ chút đỉnh.


Hoa Hoa Phong cười nói:


- Đã là người trong nhà, các ngươi không đến đây, Long lão đại mà biết được, không chừng lại nổi giận.


Chu Sâm cười nói:


- Chúng tôi nếu mà không nghe cái tiếng khẳng khái của Long lão đại, cũng không dám đến đâu.


Hoa Hoa Phong quay đầu lại, hướng về Đoàn Ngọc đang ở trong nhà vẫy tay mấy cái, rồi nói:


- Đem năm trăm lượng bạc ra đây, tặng hai vị đại ca này làm lộ phí.


Đoàn Ngọc nói:


- Vâng.


Y đành phải nhảy ra cửa sổ, móc mười tờ ngân phiếu trong người ra, đang tính đếm năm tờ, Hoa Hoa Phong đã đưa ngân phiếu toàn bộ qua, miệng cười nói:


- Chút đỉnh "ý tứ", Chu đại ca thu giùm cho.


Chu Sâm tiếp lấy ngân phiếu, mặt mày tươi rói, cám ơn liền liền:


- Không ngờ Hoa cô nương còn khẳng khái hơn cả Long lão đại.


Hoa Hoa Phong nói:


- Người nhà mà khách khí quá, là làm khách đó.


Chu Sâm cười nói:


- Anh em chúng tôi đã nghe đại danh của Hoa cô nương từ lâu, hôm nay được gặp cô nương, thật là may mắn quá chừng.


Hoa Hoa Phong nở nụ cười quyến rũ nói:


- Hai vị không gấp gì, cứ ở lại đây hai ngày, chờ Long lão đại về gặp mặt rồi đi sau.


Chu Sâm nói:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Hạnh phúc vô hình

Hạnh phúc vô hình

Bạn liệu có phát hiện ra rằng, khi mất đi hoặc thiếu thứ gì đó bạn sẽ luôn nhớ

30-06-2016
Trầu cau

Trầu cau

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện kinh dị số 1) Cô có một năng lực

28-06-2016
Anh hai

Anh hai

Bây giờ, khi đã lớn tôi mới hiểu rõ cảm giác muốn về với thời ấu thờ, về với

24-06-2016
Quyền được khóc

Quyền được khóc

Trong vùng ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn bên bàn ăn, bao quanh là cả gian nhà đang ngủ

30-06-2016