Thất chủng binh khí 3 - Bích ngọc đao - Cổ Long

Thất chủng binh khí 3 - Bích ngọc đao - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 5
5 sao 5 / 5 ( 32 đánh giá )

Thất chủng binh khí 3 - Bích ngọc đao - Cổ Long - Hồi 4 - Đêm trăng đi câu con rồng xanh

↓↓

- Vì vậy ta mà là Châu nhị gia, ta không chọn y làm con rễ còn chọn ai bây giờ ?

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 3 - Bích ngọc đao - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Gương mặt của Hoa Hoa Phong bỗng sa sầm xuống, cô lạnh lùng nói:


- Chỉ tiếc là ông không phải.


Nghiêm Cửu ho khẽ lên mấy tiếng, chầm chậm đứng lên.


Trời hình như đã tối, gió tựa hồ đem lại chút hơi lạnh.


Ông ta đứng trong gió, nhìn chăm chú vào quan tài, chầm chậm nói:


- Người nằm trong này, là con trai của ta.


Không ai nói gì, không ai biết phải nói gì.


Nghiêm Cửu chầm chậm nói tiếp:


- Tuy nó không thông minh lắm, cũng không thể nói là thành thực, nhưng ta cũng chỉ có mình nó là con.


Con mình dù gì cũng là tốt, không cần ông ta nói, bất cứ ai cũng hiểu chuyện đó.


Nghiêm Cửu lại nói tiếp:


- Mẹ nó hiểu nó nhất, mẹ nó biết thằng bé này trời sinh tính khí rất quật cường, rất hiếu thắng, vào giang hồ sẽ rất dễ dàng chịu thiệt thòi, vì vậy lâm tử có cầu ta mấy lần, xin ta chiếu cố cho nó cẩn thận.


Gương mặt ông ta càng trắng bệch ra, giọng nói cũng ra vẻ nghẹn ngào, rồi lại buồn rầu nói tiếp:


- Bà ấy mười sáu tuổi vào làm dâu nhà họ Nghiêm, cần kiệm khắc khổ, xây dựng gia đình mười mấy năm, cho đến chết, chỉ bất quá xin ta có bao nhiêu chuyện đó, mà ta ... ta không làm được.


Đoàn Ngọc cúi đầu xuống.


Y hiểu cái tâm tình đó, y cũng có một bà mẹ.


Nghiêm Cửu chăm chú nhìn y, chầm chậm nói:


- Ta nói cho chú nghe những lời này, chỉ bất quá muốn cho chú biết ta cũng hy vọng tìm cho ra được hung thủ chân chính, vì thằng bé này báo thù, ta hy vọng tấm lòng phục thù còn mãnh liệt hơn cả chú.


Đoàn Ngọc cúi đầu nói:


- Tôi hiểu.


Nghiêm Cửu nói:


- Nhưng hiện tại không có bằng cớ gì thực tiễn, chúng ta không thể nào hoài nghi bất cứ ai là hung thủ.


Đoàn Ngọc nói:


- Tôi hiểu.


Nghiêm Cửu nói:


- Chú không hiểu.


Đoàn Ngọc hỏi:


- Tại sao ?


Nghiêm Cửu nói:


- Ý của ta là, tuy Thanh Long hội hành động bất nghĩa, chúng ta cũng không thể hoài nghi họ được.


Đoàn Ngọc nhịn không nổi phải hỏi:


- Tại sao ?


Nghiêm Cửu nói:


- Bởi vì trong lòng chúng ta nếu có thành kiến, có khi sẽ không khỏi làm chuyện lỗi lầm, nhưng Thanh Long hội thật tình quá mạnh, quá lớn, chúng ta mà lầm lẫn một chuyện, sẽ không khỏi cũng bị nó nuốt chửng luôn.


Đoàn Ngọc nghiêm mặt nói:


- Lão nhân gia muốn nói gì, hiện tại tôi đã hoàn toàn hiểu rồi.


Nghiêm Cửu nói:


- Chú hiểu rồi thì tốt lắm.


Ông ta chẳng nói gì thêm, lấy khăn che miệng, khẽ ho lên, chầm chậm bước ra ngoài.


Gió thổi lại, thổi trên người ông ta.


Ông ta gập người lại, ngay cả một trận gió tựa hồ cũng chịu không nổi.


Đi đến trước cửa, ông ta ho lên đến cả khom lưng xuống không thẳng người lại được.


Bấy giờ trong gió bỗng đưa lại một trận thở dài thật nặng nề.


Nơi để linh cửu, là một bên điện chùa Phong Lâm, ngoài điện là một cái sân nho nhỏ, trong sân có trồng một bụi tử trúc và một cây bồ đề.


Nghe tiếng thở dài đó, Nghiêm Cửu bỗng biến hẳn sắc mặt, la khẽ lên một tiếng:


- Ai đó ?


Ông ta vừa la, người đã bắn ra như mũi tên.


Con người già lão bệnh hoạn này, chỉ trong khoảnh khắc, bỗng biến thành một con chim ưng.


Cũng trong cái khoảnh khắc đó, chỉ nghe có tiếng trúc loạt xoạt vang lên, một bóng người cũng từ trong bụi trúc xông ra, thân hình thoáng qua một cái đã đến ngoài tường.


Thân pháp của Nghiêm Cửu tuy nhanh, người này cũng không chậm.


Ngoài tường cũng là một khu rừng, cành lá rất là rậm rạp, đợi đến lúc Nghiêm Cửu ra tới nơi, người này đã chẳng còn thấy đâu.


Không biết từ lúc nào, mặt trời đã bị mây đen che kín, trong gió hơi lạnh nghe càng nồng đậm.


Bây giờ chỉ mới là đầu xuân.


Nghiêm Cửu nhìn dãy núi xa xa, đứng đó như ngây như dại, gương mặt ông ta đầy vẻ gì đó thật kỳ quái, không ai biết được ông ta đang nghĩ gì trong lòng.


Đoàn Ngọc cũng nhìn không ra, vì vậy y nhịn không nổi hỏi:


- Ông có thấy y là ai không ?


Nghiêm Cửu ngẩn ngơ, gật gật đầu, rồi bỗng lại lắc lắc đầu ! Đấy rốt cuộc ý nghĩa ra sao, vẫn còn không ai hiểu được.


Người này rốt cuộc là ai ? Tại sao lại núp trong rừng trúc lén lút nhìn trộn ? Rồi lại thở dài ?


Không lẽ Nghiêm Cửu đã nhận ra y là ai, nhưng lại không muốn nói ra ?


Đoàn Ngọc thở ra nói:


- Bất kể ra sao, tôi thấy người này không hề có ác ý.


Hoa Hoa Phong nói:


- Không có ác ý tại sao lại phải bỏ chạy ?


Đoàn Ngọc giải thích:


- Không chừng y chỉ bất quá không muốn bị người ta thấy mặt thế thôi.


Nhưng tại sao y lại không muốn bị người ta thấy mặt, không lẽ y cũng có chuyện gì khổ ải không nói được cho người khác nghe ?


Hoa Hoa Phong bỗng nói:


- Em thấy y có vẻ rất giống một người.


Đoàn Ngọc hỏi:


- Giống ai ?


Hoa Hoa Phong nói:


- Tuy em không thấy rõ gương mặt của y, nhưng trên người y bộ y phục đang mặc là của ai, em đại khái cũng thấy được ra.


Đoàn Ngọc hỏi:


- Y mặc y phục ra sao ?


Hoa Hoa Phong hỏi lại:


- Không lẽ anh không nhận ra y đang mặt bộ đồ của ai thật sao ?


Đoàn Ngọc bỗng không nói gì nữa.


Dĩ nhiên y không phải là không nhận ra đó là y phục của ai, thật ra y thấy rất rõ ràng, người này mặc bộ đồ của Hoa Hoa Phong mặc lúc cải trang thành đàn ông, bộ đồ màu tím nhạt.


Lúc cô nhảy xuống nước, vẫn còn mặt bộ đồ này, về nhà mới đổi bộ khác, thuận tay ném ra sau cửa.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
Bán bia

Bán bia

Năm giờ chiều, em bắt đầu công việc như thường lệ. Quán em làm ở gần bờ kè vốn

28-06-2016
Một ngày nắng đẹp

Một ngày nắng đẹp

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Thời gian qua

27-06-2016
Tấm lòng...

Tấm lòng...

Vào một buổi đầu đêm của Sài Gòn, khi những ngọn đèn rực rỡ thắp lên. Đêm Sài

24-06-2016
Hoa Anh Đào trong gió

Hoa Anh Đào trong gió

God bless Japan. Ganbatte Kudasai, we all pray for you. *** Minami Sankiru Phương tản bộ dọc bờ

28-06-2016
Đôi tai của tâm hồn

Đôi tai của tâm hồn

Một cô bé vừa gầy vừa thấp bị thầy giáo loại ra khỏi dàn đồng ca. Cũng chỉ tại

01-07-2016
Nhẹ nhàng như mây

Nhẹ nhàng như mây

Vậy là chồng chị Tư chết thiệt rồi. Nghe đâu chết vì ăn nhầm mấy cái nấm độc

25-06-2016
Đưa em về nhà

Đưa em về nhà

Mọi lần, khi Thư giận bỏ đi tôi đều chạy theo níu lại, nhưng hôm nay tôi ngồi yên

30-06-2016

XtGem Forum catalog