- Không những vậy, còn sợ người khác không thấy cô ta, bèn đặc biệt lại ngồi ở song cửa, còn vén rèm cửa lên, mở cửa sổ ra.
bạn đang xem “Thất chủng binh khí 3 - Bích ngọc đao - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Cố đạo nhân đang trầm ngâm, y nói:
- Đây đúng là có chỗ không hợp lý lắm.
Đoàn Ngọc nói:
- Môn hạ của Thiết Thủy, cũng tấu xảo vào lúc đó thấy cô ta, tấu xảo tìm lại cô ta trước mặt tôi.
Cố đạo nhân nói:
- Chú nghĩ là chuyện này vốn do bọn họ đã an bày sẵn đâu vào đó rồi ?
Đoàn Ngọc nói:
- Thật tình tôi không thể tin rằng thiên hạ có chuyện gì tấu xảo quá như vậy.
Cố đạo nhân suy nghĩ một thoáng rồi nói:
- Nói vậy, Thiết Thủy và Hoa Dạ Lai không lẽ đã quán thông sẵn với nhau từ lâu ?
Đoàn Ngọc gật gật đầu nói:
- Bọn họ chắc là đã chú ý đến hành tung của tôi từ lâu, biết tôi lại đây, bèn đặc biệt an bày một màn kịch, diễn ra cho tôi xem.
Cố đạo nhân nối lời:
- Nhưng nếu lúc đó chú không lại xen vào chuyện bất bình đó thì sao ?
Đoàn Ngọc thở ra, y cười khổ nói:
- Bọn họ chắc cũng tính đúng là tôi nhất định không thỏng tay đứng nhìn một bên.
Hoa Hoa Phong bỗng nhiên cũng thở ra, hừ lên một tiếng nói:
- Một gã trai trẻ huyết khí phương cương, cho mình là tay phi phàm, lại uống thêm chút rượu, nếu thấy mấy gã hòa thượng hung hăng đi khinh lờn một người đàn bà cô thân, lại đẹp đẽ như thế, làm sao còn để lỡ cơ hội tốt làm anh hùng cứu mỹ nhân ?
Đoàn Ngọc cười khổ nói:
- Huống gì lúc đó, dù tôi không ra tay, bọn họ cũng nhất định không chịu ngừng tay ở đó.
Hoa Hoa Phong lấy đuôi mắt liếc qua y, nói:
- May là Đoàn công tử của chúng ta là tay hảo hán anh hùng chuyên môn xen vào chuyện bất bình, vì vậy bọn họ cũng không đến nổi phải phí công làm gì thêm.
Xem ra đàn bà nếu có cơ hội nuốt phải giấm, cô ta nhất định không chịu bỏ qua.
Cố đạo nhân chau mày nói:
- Bọn họ làm vậy, mục đích là thế nào ?
Đoàn Ngọc nói:
- Thứ nhất, bọn họ vốn muốn trừ khử Nghiêm Tiểu Vân, rồi giá họa cho tôi.
Cố đạo nhân dỏng tai nghe.
Đoàn Ngọc nói:
- Vì vậy tối hôm đó bọn họ bèn kêu Hoa Dạ Lai trộm thanh đao của tôi, đi giết Nghiêm công tử.
Cố đạo nhân nói:
- Bọn họ cho là Nghiêm Cửu gia nhất định sẽ giết chú để báo thù cho Nghiêm công tử ?
Đoàn Ngọc trả lời:
- Đúng vậy, đây gọi là kế Nhất Thạch Lưỡng Điểu, Tá Đao Sát Nhân.
Cố đạo nhân nói:
- Trân châu và ngọc bài trên người của Nghiêm công tử, không lẽ cũng là Hoa Dạ Lai cố ý đưa cho chú ?
Đoàn Ngọc nói:
- Đấy chắc không phải đâu, nếu cô ta đưa cho tôi, tôi chắc chắn sẽ không nhận đâu.
Y lại thở ra một hơi, cười khổ nói:
- Cô ta dùng một cách thật xảo diệu, lúc đó ngay cả tôi cũng bị cô ta gạt luôn.
Đến bây giờ, y mới phát hiện ra, Hoa Dạ Lai không phải ngu ngốc như y tưởng tượng.
Cô cố ý trộm ngân phiếu và thanh Bích Ngọc Đao của Đoàn Ngọc, cố ý giấu vào trong chậu hoa, cố ý để Đoàn Ngọc thấy.
Sau đó cô mới cố ý ngủ vùi, để Đoàn Ngọc trộm lại mấy thứ đồ đó.
Dĩ nhiên cô cũng tính đúng, Đoàn Ngọc được chuyện rồi, nhất định sẽ rón rén bỏ đi, trong lúc vội vã, Đoàn Ngọc đương nhiên cũng sẽ không phát hiện mấy thứ đồ có thêm một vài thứ nữa, huống gì, những thứ đó vốn ở trong cùng một cái bọc. Đợi đến lúc Đoàn Ngọc phát hiện ra mấy món đồ dư này, dù y có lập tức trở lại, cô nhất định đã không còn ở đó.
Vì vậy, Đoàn Ngọc sẽ không cách nào tìm ra được người nào chứng minh giùm y tối hôm đó y đã ở đâu.
Huống gì, bất cứ ai cũng biết Nghiêm Tiểu Vân là kình địch của y. Một người nếu vì muốn lấy được cô vợ vừa đẹp vừa giàu, bèn lén lút trong bóng tối giết quách tình địch của mình đi, đó cũng chẳng phải là chuyện gì kỳ quái.
Đợi đến lúc Nghiêm Cửu phát hiện ra trân châu và ngọc bài cũng nằm trong người của Đoàn Ngọc, dĩ nhiên ông ta sẽ nhận định chắc, y là kẻ hung thủ.
Cố đạo nhân than thở một hồi nói:
- Xem ra cái kế này của y, vốn thật có thể nói là không có một kẽ hở, văn võ nhất thất vậy.
Đoàn Ngọc nói:
- Chỉ tiếc là bọn họ còn tính sai một chỗ.
Cố đạo nhân nói:
- Sao ?
Đoàn Ngọc nói:
- Bọn họ không ngờ rằng, Nghiêm Cửu gia lại nhận được con người tôi trên chiếu bạc, không những vậy, còn nhận tôi làm bạn bè.
Nghiêm Cửu nãy giờ đang lắng nghe, vẻ mặt thống khổ và nghiêm trang, bấy giờ bỗng nói:
- Thiết Thủy vốn cũng là bạn của ta.
Đoàn Ngọc nói:
- Tôi biết.
Nghiêm Cửu nói:
- Lúc nhỏ y vốn là hàng xóm của ta, mười hai tuổi mới vào chùa Thiếu Lâm.
Thật ra Thiết Thủy vốn là con của người nhà của ông ta, vì cảm thấy mình xuất thân thấp hèn, vì vậy mới nuôi thành cái tính khí vừa thiên khích vừa tự đại như vậy.
Người ta vì muốn giấu diếm cái nhược điểm trong tâm lý của mình, thường thường sẽ làm những chuyện kỳ quái.
Nghiêm Cửu nói:
- Y không tiếc xuất gia làm hòa thượng, chỉ vì muốn học vũ công của chùa Thiếu Lâm, để lộ mặt với đời, vì vậy lúc y học võ ở Thiếu Lâm, chuyên cần khắc khổ hơn cả ai.
Đoàn Ngọc nói:
- Vì vậy y mới luyện được thành một thân vũ công cao cường như vậy.
Nghiêm Cửu nói:
- Trước giờ tôi rất hiểu y, tôi cũng tin là y không đi làm chuyện gì xấu xa với những hạng đàn bà như Hoa Dạ Lai.
Đoàn Ngọc nối lời:
- Nhưng chắc ông chưa gặp y đã lâu lắm rồi ?
Nghiêm Cửu nói:
- Đúng là đã quá lâu năm rồi, vì vậy lần này y mời ta lại gặp nhau ở đây, ngay cả ta cũng cảm thấy hơi bất ngờ.
Đoàn Ngọc nói:
- Trải qua bao nhiêu năm tháng, con người ta thường thường sẽ đổi.
Nghiêm Cửu nói:
- Dù y có biến đổi, nhưng chùa Thiếu Lâm trước giờ rất trọng thanh quy giới luật, y ở trong chùa hai mươi năm nay, gần đây mới nhập giang hồ, làm sao mà đi quen biết mấy đứa nữ tặc như Hoa Dạ Lai.
Đoàn Ngọc trầm ngâm một hồi rồi nói:
- Lấy tính cách của y, dĩ nhiên là không kết giao với Hoa Dạ Lai.
Nghiêm Cửu nói:
- Nhất định không thể nào.
Đoàn Ngọc nói:
- Y kết giao, không phải là Hoa Dạ Lai, mà là Thanh Long hội.
Nghiêm Cửu chau mày hỏi:
- Thanh Long hội ?
Đoàn Ngọc nói:
- Y giận dữ bỏ ra khỏi chùa Thiếu Lâm, chỉ vì biết mình ở chùa Thiếu Lâm không còn cách nào nở mày nở mặt được, vì vậy muốn ra ngoài đời làm chuyện kinh thiên động địa, oanh liệt một phen.
Nghiêm Cửu nói:
- Nhưng một mình y rốt cuộc là khó làm nên được gì, huống gì y xuất gia đã lâu, người và chuyện trong giang hồ, y đều rất bỡ ngỡ, muốn làm đại sự, nhất định phải tìm một tay trợ thủ.
Chương trước | Chương sau