Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 32
5 sao 5 / 5 ( 30 đánh giá )

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long - Chương 25 - Tiểu nhân đắc chí

↓↓

Cô ta không nói ra từ đó.

bạn đang xem “Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Cô ta để cho nam nhân tự nghĩ ra từ đó và mặc sức tưởng tượng.


Đó là nghệ thuật mà cô ta học được.


Vẫn không có tác dụng.


Tiếp theo :


- Tôi xin anh... đừng làm thế! Tôi sợ... tôi còn là một hài tử.


Đó không phải là cầu cứu mà gợi ý. Gợi ý rằng mình có thể đưa đến lạc thú như thế nào.


Đó là vũ khí cuối cùng, cũng là vũ khí hữu hiệu nhất.


- Chân tôi gãy mất... tôi thật chịu không nổi nữa!


Cũng là lời gợi ý, vì chân cô ta không mang giày, trắng muốt, mịn và thơm...


Nhưng trên đời nếu có một nam nhân có thể cự tuyệt tất cả những lời mời mọc đó thì chính là người bí ẩn này.


Mắt người đó lến lạnh lùng, như hai mũi đao!


Cuối cùng Phượng Phượng đã hiểu ra mình gặp phải đối tượng đáng sợ thế nào.


Có thể người này không uy nghiêm như Lão Bá, không thâm độc như Lục Hương Xuyên, nhưng so với họ còn đáng sợ hơn.


Bởi vì cô ta bỗng nhìn ra trong ánh mắt đối phương có sát khí.


Thông thường, khi người ta có sát khí, vẻ mặt đều điên cuồng hoặc tàn khốc.


Nhưng người này lại không kèm theo hai yếu tố đó, trái lại vẻ mặt hoàn toàn bình tĩnh, bình tĩnh lạ lùng.


Phượng Phượng thấy máu mình như đông lại, không nói nữa.


Thật lâu sau, người kia mới bắt đầu lên tiếng :


- Ngươi còn nói gì nữa không?


Phượng Phượng thở hắt ra :


- Không!


Bấy giờ cô ta đã hiểu dù mình có dùng biện pháp nào để đối phó đều không có tác dụng.


Người kia lạnh lùng tiếp :


- Rất tốt! Bây giờ ta hỏi một câu thì ngươi trả lời một câu.


Phượng Phượng thều thào hỏi :


- Nếu như... tôi... không trả lời... thì sao?


- Nếu ngươi không trả lời, trước hết ta sẽ bóp vỡ đôi chân này!


Tuy giọng nói khá bình tĩnh, nhưng không ai dám hoài nghi hiệu lực của câu đó.


Người đó lại nói tiếp :


- Nếu không chịu trả lời câu thứ hai, ta sẽ bót nát cả hai tay!


Phượng Phượng toát mồ hôi, run giọng :


- Tôi... tôi hiểu. Anh hỏi đi!


Câu hỏi đầu tiên :


- Ngươi là ai?


- Tôi họ Hoa, tên là Phượng Phượng.


- Vì sao ngươi tới được đây và đến làm gì?


Phượng Phượng hơi do dự.


Không phải cô ta do dự vì sợ tiết lộ bí mật về Lão Bá mà chỉ vì không thể đoán được sau khi nói ra mình sẽ chịu hậu quả thế nào.


Nếu người này là bằng hữu của Lão Bá, nói ra những bí mật về ông ta đối với cô ta là việc hết sức nguy hiểm.


Nhưng không nói thì hậu quả đã được báo trước.


Phượng Phượng rất giỏi nói dối, vì đó là một bộ phận của nghề nghiệp cô ta.


Nhưng trước mặt con người đáng sợ này, nói dối có làm hắn tin không thì cô ta không dám chắc.


Người kia thốt :


- Ngươi để ta chờ lâu rồi đó!


Đột nhiên người kia nhíu mày rồi bất ngờ giộng mạnh Phượng Phượng xuống đất đồng thời tung mình lao vút lên.


Phượng Phượng bị một cú đau tưởng chừng gân cốt vỡ nát cả và chút nữa ngất đi.


Chỉ thấy người kia lao mình vào bóng tối.


Ngay lúc ấy từ đêm đen hiện ra hai nhân ảnh.


Hai người này động tác cực nhanh, chớp mắt ánh đao đã lấp lánh, không nói một lời vung đao chém tới người kia, một nhằm vào yết hầu, một chém xuống tiểu phúc.


Hai thanh đao một thượng một hạ, không những nhanh mà còn được phối hợp rất nhịp nhàng.


Chỉ cần nhìn đao pháp đủ xác định hai tên kia là người sát nhân chuyên nghiệp.


Chỉ tiếc rằng chúng chưa phải thuộc hạng nhất lưu.


Cả hai thanh đao vừa chém xuống đã bật ngược lên băng vào bóng tối.


Tiếp đó là hai thân hình bắn cao lên rồi rơi huỵch xuống đất, nằm thẳng cẳng.


Phượng Phượng đã chú ý quan sát khi biết mình được cứu viện, nhưng thậm chí người kia xuất thủ thế nào cũng không nhận thấy, ngay cả tiếng kêu của hai nạn nhân cũng không kịp phát ra.


Nhưng cô ta lại nghe được một âm thanh rất kỳ dị làm người ta phải rùng mình thất đảm, đó là tiếng xương vỡ vụn.


Phượng Phượng chưa từng nghe những thanh âm đó.


Ánh sao rất hiền hòa, đêm rất yên tĩnh và thanh bình, nhưng âm thanh đó làm ánh đao và đêm tối trở nên tàn khốc.


Phượng Phượng bỗng run cầm cập, hai hàm răng đánh vào nhau và cô ta sắp sửa mửa ra.


Người kia xách hai tử thi ném vào phòng gần đó, còn hai thanh đao thì vứt xuống giếng.


Phượng Phượng nhận ra chỗ mà người kia giấu tử thi là phòng bếp của nhà họ Mã.


Những động tác mà người kia thực hiện hết sức nhanh và chuẩn xác, không lãng phí thời gian chút nào.


Chỉ chốt lát, người kia đã hoàn thành, lại đứng đối diện với Phượng Phượng.


Thậm chí cô ta không đủ thời gian để phản ứng, nói cho chính xác là không dám phản ứng.


Bỗng nhiên Phượng Phượng nghĩ đến một người :


- Mạnh Tinh Hồn! Hắn là Mạnh Tinh Hồn!


* * * * *


Cô ta chưa từng gặp Mạnh Tinh Hồn.


Chàng xưa nay không thích đến Khoái Hoạt Lâm để tìm nữ nhân và hầu như chưa từng xuất hiện ở đó.


Mà dù chàng xuất hiện thì vào lúc mà không ai biết được.


Trước đây có một số người ở Khoái Hoạt Lâm, nhất là các kỹ nữ, xì xầm về một nhân vật bí ẩn có quan hệ mật thiết với Cao lão đại, tên là Mạnh Tinh Hồn, là một thích khách vô cùng đáng sợ.


Tuy vậy không ai gặp Mạnh Tinh Hồn, cũng không ai biết diện mạo nhân vật bí ẩn đó ra sao, như một bóng ma ẩn hiện đâu đó.


Mãi đến khi chàng gặp Tiểu Điệp, người ta mới biết nhiều về Mạnh Tinh Hồn.


Phượng Phượng tuy chưa từng gặp nhưng lại biết chàng!


Cô ta từng ở Khoái Hoạt Lâm rất lâu. Khi cô ta còn nhỏ mới mười ba, mười bốn tuổi từng nghe lời đồn rất thần bí rằng ở Khoái Hoạt Lâm có một thứ u linh không ai nhìn thấy, có tên là Mạnh Tinh Hồn.


Gần đây cô ta lại nghe Lão Bá nói đến nhân vật đó.


Chính Phượng Phượng đã gợi nên chuyện này với Lão Bá.


Trước tiên, cô ta hỏi :


- Ông có thân nhân nào không?


- Có... có một nhi nữ.


- Chị ấy lấy chồng rồi ư?


Lão Bá miễn cưỡng gật đầu.


- Vậy chàng rể là ai?


- Mạnh Tinh Hồn!


Lão Bá chỉ thuận miệng mà thốt ra cái tên ấy, không ngờ lại làm cho Phượng Phượng kinh dị đến như vậy.


Cô ta lặng đi một lúc rồi mới hỏi :


- Ông không muốn đi tìm họ hay sao?


- Không! Ta không muốn để chúng liên lụy.


* * * * *

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Món quà

Món quà

Rất bận rộn nhưng tuần nào cũng vậy, ông dành ra một buổi tối ăn mặc như một

29-06-2016
Nắng lên rồi em đi nhé

Nắng lên rồi em đi nhé

Em có thói quen mỗi khi giận anh thì viết một status trên Facebook. Facebook của em vỏn vẹn

26-06-2016
Bài toán tình yêu

Bài toán tình yêu

Nhỏ thấy chưa, anh cũng có trách nhiệm lắm chứ, anh chả thích ăn không ngồi rồi, đi

29-06-2016
Mưa nửa đêm

Mưa nửa đêm

Tài muốn leo lên căn hộ của Thu, hỏi em và người kia có quan hệ gì? Nhưng tự ti đã

28-06-2016
Kế Hoạch Phá Hoại

Kế Hoạch Phá Hoại

Kế Hoạch Phá Hoại là truyện teen của tác giả Himasu Rin mình thấy rất hay nên giới

21-07-2016 25 chương

Old school Swatch Watches