XtGem Forum catalog
Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 32
5 sao 5 / 5 ( 52 đánh giá )

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long - Chương 14 - Liều thân cứu bạn

↓↓

- Ý của Lão Bá là từ nay gần như coi ngươi là người nhà rồi.

bạn đang xem “Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Mạnh Tinh Hồn hỏi :


- Gần như?


Lục Hương Xuyên gật đầu :


- Chưa phải là hoàn toàn, vì còn thiếu một điểm.


- Điểm nào?


- Ngươi còn chưa vì Lão Bá mà giết người!


Hắn cười nói thêm :


- Tuy vậy ngươi không cần phải lo. Rồi sẽ có cơ hội và không lâu đâu!


Mạnh Tinh Hồn cũng cười đáp :


- Nhưng khi cơ hội đó tới còn chưa rõ là tôi sẽ giết người hay bị người giết.


Lục Hương Xuyên trầm ngâm nói :


- Nếu không giết người tức bị người giết. Đã dấn thân vào chốn giang hồ tất phải tuân theo quy luật đó. Có những người cho rằng vĩnh viễn không bao giờ bị người khác giết chết, nhưng bỗng dưng một đao đâm trúng ngực, chính lúc mà hắn không hề ngờ tới. Xưa nay kẻ giết người và người bị giết đều có cơ hội như nhau.


Mạnh Tinh Hồn cười nhạt hỏi :


- Có phải nói về điều đó, Lục huynh liên tưởng đến Tôn Kiếm không?


Lục Hương Xuyên biến sắc nói :


- Ngươi biết hắn?


Mạnh Tinh Hồn đáp :


- Việc Tôn Kiếm bị giết từ lâu đã không còn là bí mật trong giang hồ nữa.


Lục Hương Xuyên thở dài, cười khổ nói :


- Không sai! Đó là chiến thắng lừng lẫy nhất của Thập Nhị Phi Bằng bang. Bởi thế chúng tuyên truyền để giương cao thanh thế là điều dễ hiểu.


Mạnh Tinh Hồn lại nói :


- Ngay cả chuyện Dịch Tiềm Long phản biến cũng đã truyền khắp võ lâm.


Lục Hương Xuyên trầm ngâm một lúc rồi lạnh giọng :


- Hắn không phản biến!


- Không phải ư?


- Hắn không đáng gọi là tên phản đồ. Làm phản đồ ít ra phải can đảm. Dịch Tiềm Long chẳng qua là một kẻ thất phu hèn nhát mà thôi!


- Nhưng người ta nói rằng Dịch Tiềm Long là một trong số ít những bằng hữu được Lão Bá tín nhiệm nhất.


Lục Hương Xuyên gật đầu :


- Có thể thật. Nhưng nên hiểu rằng hắn là kẻ nhu nhược, khi biết Lão Bá gặp nguy hiểm thì lủi mất, mang theo gia tài mấy trăm vạn lạng mà Lão Bá tặng cho lần trước.


Mạnh Tinh Hồn hỏi :


- Vì sao các người không đi tìm ông ta?


- Chúng ta đã tìm nhưng không được. Chắc là hắn đã lên thuyền đến Phù Tang. Hắn có một người vợ Phù Tang phiêu dạt vào Trung Nguyên.


Mạnh Tinh Hồn cười nói :


- Như vậy, vấn đề không phải là bằng hữu nhiều hay ít. Cái chính là bằng hữu có thật là bằng hữu chân chánh hay không.


Y chợt nhìn ra khoảng xa xăm, thở dài nói tiếp :


- Có những trường hợp nhiều thêm một bằng hữu không bằng bớt đi một bằng hữu.


Lúc đó đã sang giờ mùi.


Hai người đi qua chiếc cầu nhỏ.


Một đám mây đen kéo đến làm bầu trời tối sầm lại.


Gió cũng mạnh và lạnh hơn.


Một người bận thanh y, đầu đội mũ rộng vành che gần hết khuôn mặt, kéo cổ áo lên tận cằm đi ngang qua cầu với dáng rất vội vã.


Bên kia cầu là rừng trúc, thấp thoáng có mấy ngôi thương đình.


Mạnh Tinh Hồn chợt trông thấy Lục Mãn Thiên ngồi trên ghế trong một ngôi thương đình, trong tay cầm một quản bút.


Thanh y nhân đến gần Lục Mãn Thiên rồi đứng thẳng dậy, bấy giờ mới thấy rõ mặt.


Người đó là Phùng Hạo.


Lục Mãn Thiên lướt mặt nhanh một vòng rồi thấp giọng nói nhanh :


- Mọi việc sẽ tiến hành theo đúng kế hoạch. Hắn quyết định hôm nay vào lúc hoàng hôn sẽ hạ thủ.


Đương nhiên cả Mạnh Tinh Hồn và Lục Hương Xuyên đều không nghe được, thậm chí Mạnh Tinh Hồn không biết Phùng Hạo là ai.


Phùng Hạo hỏi thêm một câu :


- Có thể hắn sẽ thay đổi ý định không?


Lục Mãn Thiên lắc đầu :


- Tuyệt đối không! Xưa nay chưa bao giờ hắn dám kháng lệnh của Cao lão đại.


Hơn nữa...


Lão dừng lại nháy mắt cười nói thêm :


- Hắn không phải là người thông minh.


Phùng Hạo cười đáp :


- Đúng thế! Chẳng những hắn không ngờ đến điểm mấu chốt của kế hoạch mà không ai có thể ngờ được.


* * * * *


Chiều dần.


Bầu trời sẫm tối.


Trong hoa viên yên tĩnh lạ thường.


Lục Hương Xuyên và Mạnh Tinh Hồn đã dạo chơi thưởng ngoạn hơn một canh giờ, đang chuẩn bị trở về.


Hai người đã đi qua rất nhiều nơi, hầu như gần khắp khu vực phía Tây của hoa viên.


Tuy vậy, Mạnh Tinh Hồn hiểu rằng những nơi mình đã đi qua đều không có giá trị gì về bố trí chiến lược.


Mà dù có thì y cũng không hiểu được gì.


Không thấy một trạm canh, một đội tuần phòng, thậm chí không thấy bóng một người nào.


Mạnh Tinh Hồn chỉ thấy đủ các loại hoa trồng theo các dãy như mê trận, nhưng tin chắc rằng bên trong đầy những cơ quan mai phục.


Tuy là một sát thủ lành nghề có nhiều kinh nghiệm nhưng Mạnh Tinh Hồn không sao đoán biết trong đó có bao nhiêu người và các trạm canh bí mật được bố trí thế nào.


Nghĩa là hết sức khó xác định được tiềm lực của Lão Bá.


Ít ra Lục Mãn Thiên có một câu nói không sai rằng: "Lão Bá tuyệt đối không cho ai một cơ hội nào".


Nếu Lục Mãn Thiên không phản bội Lão Bá thì đúng là Mạnh Tinh Hồn không bao giờ tìm được cơ hội.


Không ai suy đoán được thực lực của Lão Bá và cũng không ai hiểu được ý nghĩ và những kế hoạch của ông.


Đột nhiên Mạnh Tinh Hồn nảy ra ý nghĩ kỳ quặc.


Y không biết giả sử mình là bằng hữu của Lão Bá thì trong tình thế này sẽ xử sự ra sao.


Lão Bá tuy là người đáng sợ nhưng không đáng hận, hơn nữa về mặt nào đó còn là người đáng yêu. Trên đời còn rất nhiều kẻ đáng hận hơn. Ít nhất Lục Mãn Thiên là một trong số đó.


Lục Mãn Thiên không những đáng khinh ghét mà còn đáng giết.


Mạnh Tinh Hồn chợt có ý nghĩ rằng nếu người mình phải giết là Lục Mãn Thiên thì sự việc đơn giản hơn, vì lòng y cũng sảng khoái hơn.


Hoa viên vẫn tĩnh mịch, không một âm thanh.


Ở đây quả giống như một mộ địa không biết đã chôn vùi bao nhiêu số phận.


Bỗng bên ngoài văng vẳng tiếng chuông.


Mạnh Tinh Hồn liền ngạc nhiên lắng nghe.


Tiếng chuông thánh thót và nghe rất có quy luật.


Lục Hương Xuyên dừng lại, cũng chăm chú nghe, mắt nhìn về phía có tiếng chuông phát ra.


Lát sau Lão Bá từ đâu bất chợt hiện ra nhìn Lục Hương Xuyên hỏi :


- Ngươi nghe được gì?


Lục Hương Xuyên đáp :


- Bên ngoài có một vị lang trung bán thuốc dạo đang rung chuông.


Lão Bá lại hỏi :


- Còn gì khác không?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Yêu thương quay về

Yêu thương quay về

(khotruyenhay.gq) Người ta vẫn thường nói rằng: "Trong tình yêu ta cần những ngọn lửa,

27-06-2016
Mầm của quá khứ

Mầm của quá khứ

(khotruyenhay.gq) Ta đau đớn hay hạnh phúc, cũng là cái mầm của quá khứ mà

28-06-2016
Những điều chưa nói

Những điều chưa nói

 Đối diện với bộ mặt đang cau có của tôi là một nụ cười rạng rỡ.

24-06-2016
Me hài ola ngày 26-06-2016

Me hài ola ngày 26-06-2016

Rất khó để kiếm tìm được những dòng me hài ola trong thời buổi như bây giờ, có

26-06-2016
Vợ và bão

Vợ và bão

 Viết cho N và những điều bất khả của tình yêu. *** Nhà tôi và vợ cùng thành phố.

27-06-2016
Tình trong nắng

Tình trong nắng

Thực ra, anh tớ là người yêu cũ của chị cậu. *** Cái nắng gay gắt của mùa hè

25-06-2016
Ngược

Ngược

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Chuyện đời sinh viên") Mọi người nói

24-06-2016