XtGem Forum catalog
Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 32
5 sao 5 / 5 ( 94 đánh giá )

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long - Chương 14 - Liều thân cứu bạn

↓↓
Mạnh Tinh Hồn không sao ngủ được, lòng băn khoăn với nhiều ý nghĩ.


Y chợt nhận thấy Lão Bá không phải là người khó gần như mình nghĩ, và không quá thông minh như lời đồn đại.


Lão Bá cũng là người chứ chẳng phải thần thánh không thể đánh bại.


Ông ta vốn rất tự hào vì trong đời kết giao với nhiều bằng hữu.

bạn đang xem “Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Thế nhưng Lão Bá lại không biết rằng người bằng hữu gần gũi nhất đã phản bội mình, chẳng những đã không giúp Lão Bá thẩm tra Mạnh Tinh Hồn mà trái lại còn giúp Mạnh Tinh Hồn thoát khỏi sự nghi ngờ.


Mạnh Tinh Hồn cảm thấy bất bình thay cho Lão Bá.


Y rất ghét những người bán rẻ bằng hữu của mình, khinh bỉ hạng người phản phúc.


Sau đó ý nghĩ của Mạnh Tinh Hồn quay về với Tiểu Điệp, và lập tức thấy lòng dịu đi. Lúc này nàng đang làm gì? Còn ôm hài tử ngủ ngon lành hay đang nhớ đến mình?


Nghĩ đến nàng đang nằm trong căn lều ẩm thấp và bề bộn, ôm một hài nhi nằm trên chiếc giường cứng lạnh mà lòng nhớ đến mình, Mạnh Tinh Hồn chợt trào lên một nỗi xót thương vô biên.


Y tự thề rằng chỉ cần làm xong việc này, mình sẽ lập tức quay về bên nàng và không bao giờ rời xa nàng nữa.


Chợt y nhớ tới câu nói của Lục Hương Xuyên :


- Trên đời rất ít nữ nhân đáng được nam nhân phải hy sinh.


Tuy vậy y không hề lưu tâm đến điều này, vì biết Lục Hương Xuyên không biết gì về nàng cả.


Y thở dài và chẳng bao lâu chợt bình tĩnh, tự nhủ :


- Ta sẽ trung thành với nàng và nhất định suốt đời nàng sẽ trung thành với ta như vậy! Một khi hai người yêu thương và tin tưởng nhau thì thật là hạnh phúc!


Đột nhiên có tiếng động bên ngoài cửa sổ.


Mạnh Tinh Hồn như con linh miêu đứng bật dậy nhẹ nhàng đến bên cửa quan sát.


Một người đứng ngoài cửa đang vẫy tay vào nhà, chính là Lục Mãn Thiên.


Mạnh Tinh Hồn không ngờ tới sự việc này. Y liền nhảy ra cửa sổ đôi chân trần giẫm lên những luống hoa còn ướt đẫm sương đêm.


Lục Mãn Thiên đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn Mạnh Tinh Hồn hồi lâu chợt trầm giọng nói :


- Ngươi biết ta là ai rồi chứ?


Mạnh Tinh Hồn gật đầu.


Lục Mãn Thiên lại hỏi :


- Ngươi là ai?


Mạnh Tinh Hồn đáp :


- Chắc rằng ông cũng biết tôi là ai rồi.


Lục Mãn Thiên chú mục nhìn đối phương hồi lâu rồi chậm rãi gật đầu :


- Biết. Nhưng vì sao bây giờ ngươi mới tới? Lẽ ra ngươi phải có mặt ở đây từ tháng trước mới phải.


Mạnh Tinh Hồn cười nhạt :


- Sớm hay muộn thì kết quả cũng như nhau cả. Có thể nói lúc này tôi đã đặt một chân vào quan tài rồi.


- Ngươi là người rất thận trọng!


- Nếu mạo hiểm, tôi không sống được tới bây giờ!


Lục Mãn Thiên nói :


- Nhưng thực ra ngươi không nên quá thận trọng như vậy. Bây giờ ở đây đã có ta chiếu cố, ngươi còn sợ gì chứ?


Nụ cười của lão lạnh lùng, vẻ mặt rất khó nhìn.


Trong lòng Mạnh Tinh Hồn chợt trào lên một nỗi chán ghét.


Y lạnh giọng nói :


- Thì ra ông là người đã bán rẻ Lão Bá. Tôi không ngờ người thuê giết Lão Bá lại là một bằng hữu thân cận nhất của ông ta!


Lục Mãn Thiên không có phản ứng gì, vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng và nụ cười không chút biểu lộ tình cảm nào như trước, thản nhiên nói :


- Ngươi còn trẻ nên không hiểu nhiều điều. Bản tính người ta là như vậy. Khi người ta muốn leo lên cao hơn thì có khi phải đạp lên đầu người khác.


Mạnh Tinh Hồn "hừ" một tiếng :


- Việc đó tôi quả thật không hiểu, và không muốn hiểu.


Lục Mãn Thiên hỏi :


- Cao lão đại không nói trước cho ngươi biết sao?


- Không.


- Ngươi chấp hành nhiệm vụ?


Mạnh Tinh Hồn gật đầu, không đáp.


Lục Mãn Thiên cũng gật đầu :


- Rất tốt! Ngươi định lúc nào thì động thủ.


- Chờ khi có cơ hội.


Lục Mãn Thiên xua tay nói :


- Vĩnh viễn không bao giờ có cơ hội đâu! Lão Bá không bao giờ để ai có cơ hội. Dù ngươi có đợi thêm mười năm cũng vô ích! Vì thế ngươi hãy tự tạo lấy cơ hội.


- Thật ư?


Lục Mãn Thiên không để ý đến thái độ lãnh đạm của đối phương, nói tiếp :


- Vì thế ngươi chẳng cần đợi gì cả. Bất cứ thời gian nào cũng phải tạo ra cơ hội.


Mạnh Tinh Hồn hỏi :


- Ông muốn khi nào tôi động thủ?


- Ngay hôm nay!


Mạnh Tinh Hồn nhíu mày hỏi lại :


- Ngay hôm nay?


Lục Mãn Thiên gật đầu :


- Phải!


Rồi nói thêm :


- Tốt nhất vào lúc hoàng hôn.


- Đó là kế hoạch của ông?


Lục Mãn Thiên không đáp, chậm rãi nói :


- Có những việc chẳng những không thể chờ đợi mà cần hết sức khẩn trương, càng làm nhanh càng tốt!


Mạnh Tinh Hồn không nói gì cả, chỉ đưa mắt nhìn đối phương đầy ác cảm.


Lục Mãn Thiên không lưu tâm, nói tiếp :


- Lão Bá rất thích tự mình chăm sóc hoa. Hàng ngày cứ đến hoàng hôn, thế nào lão ta cũng ra vườn đi dọc theo các luống hoa để ngắm nhìn và tỉa lá. Đó là thói quen của lão, mười mấy năm nay chưa bao giờ bỏ lấy một ngày, ngoại trừ lão ta không có mặt ở hoa viên.


Mạnh Tinh Hồn hỏi :


- Chỉ một mình ông ta thôi ư?


- Phải! Không bao giờ lão ta cho phép ai đi theo mình. Bởi vì lão lợi dụng thời gian đó để suy ngẫm đến công việc. Thực tế đó là lúc lão ta quyết định nhiều vấn đề.


- Nhưng trong hoa viên nhất định có nhiều cơ quan mai phục và những trạm gác bí mật?


Lục Mãn Thiên gật đầu rồi chợt vẫy tay nói :


- Ngươi hãy theo ta!


Lúc này trời còn chưa sáng rõ. Hai người đi trong ánh sáng le lói đến Cúc Hoa viên nơi mà tối qua Mạnh Tinh Hồn đã đụng đầu với thủ hạ của Lão Bá.


Mạnh Tinh Hồn hỏi :


- Có thể Lão Bá nhận ra chúng ta không?


Lục Mãn Thiên lắc đầu :


- Không. Lão Bá ngủ rất ngon và thường đến sáng bạch mới dậy, thói quen đó không bao giờ thay đổi.


Lão chợt dừng lại bên một khóm hoa cúc nói :


- Hằng ngày lão ta đến đúng chỗ này thì quay lại.


Mạnh Tinh Hồn nhận xét :


- Như vậy ở đây phải có một cạm bẫy hoặc trạm canh bí mật.


- Đúng thế. Nhưng ta có thể biến thành không có.


Mạnh Tinh Hồn không ngạc nhiên trước câu này.


Lục Mãn Thiên bỗng đưa tay nhổ một khóm hoa lên.


Mạnh Tinh Hồn thấy lão không dùng lực nhiều, vậy mà khóm hoa bị bật cả gốc bên dưới lộ ra một cửa hang nhỏ.


Lục Mãn Thiên chỉ tay vào miệng hang nói :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Phù phiếm

Phù phiếm

 Chợt muốn thốt lên một câu, xã hội phù phiếm. *** Cách đây mấy hôm, gần nhà

24-06-2016
Sếu, cua và bầy cá

Sếu, cua và bầy cá

Ở ven hồ kia, có một con sếu rất tinh ma xảo quyệt. Hằng ngày sếu kiếm ăn quanh

24-06-2016
Phù thuỷ cô đơn

Phù thuỷ cô đơn

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

26-06-2016
Tiếng khóc thiên thần

Tiếng khóc thiên thần

Ba mẹ thường hay giận nhau suốt cả tuần, không nói chuyện, không điện thoại, chỉ vì

23-06-2016