Polaroid
Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 32
5 sao 5 / 5 ( 150 đánh giá )

Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long - Chương 12 - Đồng bệnh tương liên

↓↓

Như vậy tình thương và sự quan tâm của Cao lão đại xuất phát từ kế hoạch đã sắp sẵn từ trước?

bạn đang xem “Lưu tinh hồ điệp kiếm - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Đã đôi lần Mạnh Tinh Hồn hoài nghi như thế, nhưng chưa lần nào dám nghĩ quá nhiều.


Bởi vì y không phải là kẻ vong ơn bội nghĩa.


Chợt thấy Cao lão đại lấy ra hai cuốn vở ngoài bọc bìa thiếp vàng trông rất đẹp, chìa ra một quyển nói :


- Đây là gia phả họ Tần, Tần gia ở Lỗ Đông là một đại tộc, người rất đông. Tốt nhất là ngươi phải nhớ cho hết. Đặc biệt một người có tên Tần Hùng là phụ thân Tần Trung Đình. Tần Hùng chết khi Tần Trung Đình mới mười tuổi.


Mạnh Tinh Hồn hỏi :


- Vì sao mà chết?


- Bị bệnh!


- Bệnh gì vậy?


Cao lão đại lắc đầu :


- Người ta bảo rằng Tần Hùng mắc một chứng bệnh chẳng hay ho gì lắm nên không muốn để ngoại nhân biết. Ngươi có thể từ chối trả lời nếu có người muốn hỏi.


Mạnh Tinh Hồn lại hỏi :


- Còn cuốn kia là gì?


- Đây là cuốn nhật ký của Tần Trung Đình, người mà ngươi phải nhập vai. Trong này ghi lại những sinh hoạt của hắn ở trên thương thuyền, quen biết những người nào và những địa phương đã từng đi qua. Cuốn nhật ký rất quan trọng, vì thế ngươi nên đọc thật kỹ.


Mạnh Tinh Hồn tần ngần nói :


- Như vậy những người quen của hắn không ít...


Cao lão đại ngắt lời :


- Ngươi yên tâm đi, tất cả đều đang ở hải ngoại buôn bán, trong vòng hai ba năm quyết không thể trở về Trung Nguyên đâu. Đừng sợ họ bóc trần diện mạo của ngươi.


- Tôi chỉ lo một điều...


- Có phải ngươi sợ rằng Lão Bá sẽ tìm thấy chính Tần Trung Đình thật?


Mạnh Tinh Hồn đáp :


- Chính thế!


Cao lão đại cười nói :


- Đừng lo, sẽ không ai tìm được Tần Trung Đình nữa.


Mạnh Tinh Hồn buột miệng :


- Sao vậy?


Nhưng vừa thốt ra, y chợt đỏ mặt vì hiểu rằng câu hỏi của mình là thừa.


Cao lão đại đã muốn một người mất tích thì đó chẳng phải là chuyện khó khăn.


Cao lão đại cũng hiểu ý đối phương, lại hỏi :


- Ngươi còn vấn đề gì nữa không?


Mạnh Tinh Hồn lắc đầu :


- Không.


- Vậy ta hỏi ngươi, ngươi định đi hay không?


Mạnh Tinh Hồn không đáp, quay người nhìn ra cửa sổ.


Trong gió đã mang hơi hướng của mùa xuân. Bóng non xa hiện ra xanh biếc.


Mạnh Tinh Hồn chậm rãi nói :


- Nếu không có đại thư tôi không thể sống tới bây giờ. Đại thư cũng biết rằng bất cứ lúc nào tôi cũng sẵn sàng vì đại thư mà chết.


Ánh mắt Cao lão đại bỗng dịu hẳn lại, giọng nói cũng trở nên dịu dàng :


- Nhưng ta không hy vọng ngươi vì ta mà chết, ngược lại hãy vì ta mà sống.


- Tôi không cha không mẹ, cũng không còn ai thân thích, thậm chí cả bằng hữu cũng không. Tôi có thể vì đại thư mà sống hoặc chết. Nhưng bây giờ...


Cao lão đại ngắt lời :


- Bây giờ thì sao?


Mạnh Tinh Hồn đưa tay mân mê chấn song cửa sổ, chậm rãi nói :


- Bây giờ tôi muốn vì bản thân mình mà sống một thời gian.


Nét dịu dàng trong ánh mắt Cao lão đại đột nhiên biến mất, giọng nói cũng trở nên lạnh băng :


- Có phải ngươi định lìa bỏ ta?


Mạnh Tinh Hồn đáp :


- Tôi thật không có ý đó, chỉ là...


Cao lão đại phũ phàng ngắt lời :


- Ý ngươi thế nào ta đã quá rõ.


Rồi chợt mỉm cười mỉa mai hỏi :


- Có phải ngươi đã có ý trung nhân?


Mạnh Tinh Hồn không đáp. Như vậy nghĩa là thừa nhận.


Cao lão đại tiếp :


- Ngươi đừng giấu ta. Việc đó chẳng phải hỷ sự hay sao? Ta mừng cho ngươi. Chỉ là... nha đầu đó có đáng để ngươi hành động như thế không?


Mạnh Tinh Hồn khẽ nói :


- Cô ấy rất tốt...


Cao lão đại cười to :


- Tuyệt lắm! Ta thật muốn gặp nha đầu đó xem thế nào. Người đã khiến ngươi nặng tình đến khuynh đảo như thế tất phải đặc biệt xuất sắc!


Mạnh Tinh Hồn hỏi :


- Đại thư không phản đối ư?


- Tại sao ta phản đối chứ? Quả thật ngươi cũng nên thành gia lập thất rồi. Chỉ cần ngươi thật sự yêu người đó, nhất định ta sẽ chúc mừng.


Mạnh Tinh Hồn quay lại, ánh mắt lộ vẻ cảm động, đến nỗi cổ họng nghẹn lại không nói nên lời.


Cao lão đại quay mặt đi, nói khẽ :


- Các ngươi định đi đâu?


Mạnh Tinh Hồn trầm ngâm một lúc mới trả lời :


- Trước mắt còn chưa biết, nhưng chúng tôi muốn đến một nơi nào thật yên tĩnh.


- Các ngươi định lúc nào thì lên đường?


Mạnh Tinh Hồn nhìn hai cuốn vở trên tay mân mê nói :


- Chỉ sau khi giải quyết xong việc này thì mới quyết định được, có thể đi ngay.


Cao lão đại quay lại nhìn y, ánh mắt trở nên vô cùng dịu dàng thân thiết :


- Lần này nhiệm vụ hết sức nguy hiểm, và thời hạn không còn nhiều. Dù ngươi thoái thác, ta cũng không trách ngươi đâu!


Mạnh Tinh Hồn lắc đầu :


- Không, tôi sẽ làm! Tôi đã nhận lời với đại thư.


Cao lão đại cố vặn :


- Có vẻ ngươi không được tin chắc sẽ hoàn thành nó?


Mạnh Tinh Hồn gượng cười đáp :


- Đại thư không cần lo cho tôi. Người đáng phải để ý phải là Tôn Ngọc Bá.


Xưa nay bao giờ y cũng tự tin. Dù nhiệm vụ khó khăn nguy hiểm thế nào y cũng tự tin sẽ hoàn thành.


Và lần này niềm tin ấy lại càng sâu sắc hơn. Có lẽ đó là kết quả của tình yêu.


Tình yêu thường làm cho người ta kiên cường, can đảm và tự tin hơn.


Khi mang trong mình tình yêu, người ta có thể làm được bất cứ việc gì.


Chỉ tiếc một điều rằng tình yêu chỉ có thể cải biến được bản thân mình mà không làm người khác thay đổi được.


Cao lão đại bỏ đi, mang theo một nụ cười trên môi.


Cách đó khá xa có một chiếc xe ngựa rất mỹ lệ chờ sẵn.


Vẫn nụ cười đó, thị ngồi vào xe.


Phu xe đã chờ quá lâu, không giấu được vẻ sốt ruột nhưng thấy nụ cười đó, tinh thần chợt phấn chấn hẳn lên.


Hắn nghĩ thầm :


- Chủ nhân hôm nay có tin tức gì rất vui, nhất định một cuộc làm ăn thuận lợi.


Chưa bao giờ hắn thấy nữ chủ nhân có nụ cười đáng yêu đến thế. Bất luận người nào trông thấy nụ cười đó, tâm hồn tất cũng ấm áp lên.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Just brother

Just brother

Thật khó để chấp nhận sự thật nhưng khi đã muốn làm người yêu của Trang anh cũng

23-06-2016
Tiểu Thanh

Tiểu Thanh

Tôi ngây ngất gắn chặt tia nhìn lên người con gái trước mặt. Khuôn mặt này, nụ

24-06-2016
Làm bạn thôi anh nhé

Làm bạn thôi anh nhé

Tôi nhắn cho anh 1 sms khi anh chưa kịp nói những câu tôi cần nghe...vì tôi biết rằng có

23-06-2016
Đồng tiền của mẹ

Đồng tiền của mẹ

Ba mẹ chia tay nhau từ khi tôi còn rất bé, khoảng thời gian thơ ấu không hề dễ

24-06-2016
Mưa đêm

Mưa đêm

Góc phố nhỏ ướt át, cơn mưa lấp lánh những giọt vàng. Phố đêm vẫn ồn, vẫn tráng

24-06-2016
Định kiến

Định kiến

Hãy bắt đầu một ngày mới không định kiến.    *** Tôi xin bắt đầu bài viết

24-06-2016
Anh Chàng Ngọt Ngào

Anh Chàng Ngọt Ngào

Trích đoạn:Anh biết, cổ cô là nơi rất nhạy cảm, chỉ cần anh phà hơi thở vào, nó

21-07-2016 12 chương