Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 19 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 6 - Tay trắng hóa giàu

↓↓

Nói ra câu này, hiển nhiên gã đã tự nhận mình là Tư Không Trích Tinh.

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Lục Tiểu Phụng điềm nhiên đáp:


- Ta ngửi ra cái mùi ăn trộm của ngươi.


- Ta mà có mùi trộm cắp ?


- Bất luận kẻ trộm lớn hay trộm nhỏ, trên mình đều có mùi trộm cắp, ngươi là vua ăn trộm, dĩ nhiên phải nặng mùi hơn, vả lại ...


- Vả lại sao ?


- Ta dù có say đến bất tỉnh nhân sự, thì trừ những kẻ cắp như ngươi ra, kẻ khác đừng hòng lẻn vào phòng đánh cắp y phục của ta.


Y phục của Lục Tiểu Phụng vốn để đầu giường, bây giờ đã không cánh mà bay mất cả.


Tư Không Trích Tinh cười nói:


- Bất quá ta chỉ cho ngươi cái cớ để nằm trong chăn, chứ ai thèm mấy bộ y phục của ngươi ?


- Ngươi cũng không muốn lấy đầu của ta ?


- Ðầu ngươi lớn quá, mang trên mình thêm nặng, để trong nhà cũng tốn chỗ.


- Vậy ngươi muốn gì ?


- Muốn ngắm ngươi.


- Bộ ngươi ngắm chưa đủ à ?


- Nếu ngươi tưởng là ta muốn ngắm ngươi thì lầm to rồi, ta chỉ nhìn ngươi một lần cũng đủ ớn lắm rồi.


- Vậy ai muốn ngắm ta ?


- Là Giả Lạc Sơn.


- Giả Lạc Sơn thật ?


Tư Không Trích Tinh gật đầu:


- Y muốn xem thử quái vật có bốn chân mày là một người như thế nào, lợi hại đến mức nào.


Lục Tiểu Phụng hỏi:


- Tại sao tự y không đến đây ?


- Ðã đến rồi đấy chứ.


- Y ở trong phòng này sao ?


- Ðúng là ở trong phòng này, xem thử ngươi có nhận ra y chăng.


Trong phòng tổng cộng có chín người. Trừ Lục Tiểu Phụng và Tư Không Trích Tinh ra, còn người áo đen đeo cổ kiếm, tay phóng ám khí từ nóc nhà xuống, lão già để móng tay thực dài, thiếu nữ áo tím, trung niên mỹ phụ, và hai đại hán khiên chiếc rương. Trong bảy người còn lại, ai là Giả Lạc Sơn thật ?


Lục Tiểu Phụng ngắm người áo đen một lúc rồi bảo:


- Túc hạ thân đeo cổ kiếm, võ công không thấp, lại không dám lộ mặt thật, vậy có phải là Giả Lạc Sơn chăng ?


Người áo đen không trả lời.


Lục Tiểu Phụng bỗng lắc đầu nói:


- Không thể được.


Người áo đen không nhịn được lên tiếng:


- Tại sao không thể được ?


- Bởi vì kiếm pháp của túc hạ tuy nhạy bén, nhưng thiếu bá khí (ngang ngược).


- Làm sao biết chắc Giả Lạc Sơn có bá khí ?


- Nếu không có bá khí, làm sao khi xưa y có thể xưng bá bốn bể, sai khiến quần hào.


Người áo đen không nói nữa.


Lục Tiểu Phụng lại ngắm tới lui, nhìn qua ám khí cao thủ, lập tức lắc đầu nói:


- Túc hạ cũng không phải là y.


- Vì sao ?


- Bởi vì với cung cách của Giả Lạc Sơn, không thể nào treo ngược từ nóc nhà xuống như khỉ vậy.


Người này cũng làm thinh không hỏi nữa.


Kế đến là lão già để móng tay dài. Lục Tiểu Phụng nói:


- Với thân phận nô bộc của lão, đâu được để móng tay dài như thế, còn chiếc móc bạc lão dùng để khêu tim đèn, chẳng những chế biến tinh vi, mà vốn là để khách giang hồ dùng để thử độc. Nhãn thần của lão sung mãn, bước đi vững vàng mà nhẹ nhàng, chứng tỏ nội công không kém.


Lão già sắc mặt không đổi, hỏi lại:


- Ngươi nghĩ lão phu là Giả Lạc Sơn ?


Lục Tiểu Phụng cười nói:


- Lão cũng không phải.


- Tại sao ?


- Bởi vì lão không xứng.


Lão già biến sắc:


- Không xứng ?


- Giả Lạc Sơn năm xưa xưng bá trên biển, bây giờ là một đại hào một cõi, đồ ăn của y có độc hay không, đương nhiên đã có tay chân của y thử qua, tự bản thân y đâu cần đem theo đồ thử độc dư thừa kia.


Lão già ngậm miệng không nói nữa.


Nhìn hai đại hán khiên rương kia cũng không giống, bọn họ chân tay thô kệch, tuy cao lớn nhưng không đủ uy, ai nhìn vào cũng thấy không phải.


Bây giờ Lục Tiểu Phụng chăm chú nhìn thiếu nữ áo tím.


Tư Không Trích Tinh hỏi:


- Ngươi nghĩ nàng ấy có thể là Giả Lạc Sơn chăng ?


- Nàng cũng có thể là y.


Tư Không Trích Tinh kêu lên:


- Nàng cũng có thể sao ?


- Với sắc đẹp của nàng, đủ khuynh đảo các nam nhân cam tâm tình nguyện để cho nàng sai khiến, gần trăm năm nay trong số các đại đạo xưng hùng trên biển, cũng có một vị là một mỹ nhân tuyệt sắc khuynh thành khuynh quốc, chỉ có điều ...


- Ðiều gì ?


- Chỉ hiềm nỗi nàng này tuổi quá nhỏ, cao lắm cũng chỉ là con gái Giả Lạc Sơn.


Tư Không Trích Tinh nhìn Lục Tiểu Phụng, trong mắt bắt đầu lộ vẻ bội phục:


- Vậy bây giờ chỉ còn lại một người.


Còn lại là mỹ phụ trung niên.


- Chẳng lẽ bà ấy là Giả Lạc Sơn ?


- Dĩ nhiên là không thể được.


Lục Tiểu Phụng nói tiếp:


- Ba mươi năm trước Giả Lạc Sơn đã xưng hùng trên biển, bây giờ ít ra cũng đã năm, sáu chục tuổi, mà mỹ phụ này nhìn không quá bốn mươi. Lại nghe nói Giả Lạc Sơn chẳng những trời sinh thần lực, uy dũng vô cùng, mà mỹ phụ này nhìn rất nhã nhặn, yếu đuối.


Tư Không Trích Tinh mỉm cười:


- Giả Lạc Sơn là đàn ông, mỹ phụ này là đàn bà, làm sao là y được ?


Lục Tiểu Phụng đáp:


- Ðiểm này không quan trọng. Hiện nay trong giang hồ kẻ tinh thông thuật dị dung cũng nhiều, nam giả nữ, nữ giả nam cũng dễ thôi.


- Nói gì thì nói, ngươi cũng thấy bà ấy không thể nào là Giả Lạc Sơn được.


Lục Tiểu Phụng thừa nhận.


- Nhưng mà ta biết chắc Giả Lạc Sơn có mặt trong căn phòng này, cả bảy người họ đều không thể là Giả Lạc Sơn, vậy y là ai ?


Lục Tiểu Phụng cười nhẹ:


- Ðúng ra ngươi không nên nói câu đó. Chính ngươi cũng biết, thế sự cũng như ván cờ, biến hóa ra bao nhiêu thế, những chuyện không thể xảy ra cũng đã từng xảy ra, làm sao đoan chắc được ? Cho nên bà này vẫn có thể là Giả Lạc Sơn.


- Ngươi nói là y giả nữ nhân à ?


- Ðúng vậy!


- Giả Lạc Sơn có khi nào nhìn thanh tú như vậy ? Nếu thật vậy quần hào năm xưa làm sao chịu phục y ?


- Ngươi quên mất ngoại hiệu năm xưa của y sao ? Thuở ấy y có ngoại hiệu là Thiết Diện Long Vương, bởi vì y lúc nào cũng mang mặt nạ bằng đồng đen.


Tư Không Trích Tinh làm thinh.


Mỹ phụ trung niên thở dài, lên tiếng:


- Hảo nhãn lực!


Lục Tiểu Phụng đáp:


- Không hay lắm, chỉ vừa vừa thôi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Nhện và gián

Nhện và gián

Có con nhện và con gián cùng sống trong một ngôi nhà. Một hôm nhện bực bội bảo: –

24-06-2016
Dù là gió thoảng

Dù là gió thoảng

Tôi chưa bao giờ thấy ai buồn như vậy! Cảnh vật của một ngày đẹp trời như thế

01-07-2016
Ngọng nước mắm

Ngọng nước mắm

Hai đứa yêu nhau chắc không ai trong xóm trọ biết, mọi người vẫn thấy nó gọi anh

24-06-2016
Tớ nhớ cậu!

Tớ nhớ cậu!

"Tớ nhớ cậu. Vậy cậu có nhớ tớ không?" Một chiều cuối đông, cái lạnh rét buốt

24-06-2016
Lời cha dặn con gái

Lời cha dặn con gái

Một người không tốt với con, con không nên quá bận tâm. Trong cuộc sống của con, không

30-06-2016
Bữa cơm gia đình

Bữa cơm gia đình

Thế đó, nhà là nơi gửi gắm yêu thương, là nơi chào đón và che chở cho tôi khi bị

24-06-2016
Con cá sông yêu thương

Con cá sông yêu thương

Anh Hai kể Trung nghe chuyện nhà trong làn khói bếp nghi ngút của nồi bánh tét đêm

24-06-2016

XtGem Forum catalog