XtGem Forum catalog
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 32 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 2 - Đồng bệnh tương lân

↓↓

Độc Cô Mỹ quả thật nghĩ không ra, không ai có thể nghĩ ra được.

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Độc Cô Mỹ hỏi :


- Ngươi không giết ta?


Diệp Cô Hồng nói :


- Không.


Độc Cô Mỹ lại càng kinh ngạc, lão ta hỏi :


- Nhưng ngươi vốn...


Diệp Cô Hồng ngắt lời lão :


- Ta quả thật vốn đã quyết tâm để ngươi chết dưới lưỡi kiếm của ta.


Độc Cô Mỹ hỏi :


- Hiện tại sao ngươi thay đổi chủ ý?


Diệp Cô Hồng nói :


- Bởi vì hiện tại ta biết ngươi không phải là kẻ còn sống.


Câu nói này lại càng kỳ lạ, càng làm cho người ta khó hiểu, Độc Cô Mỹ ngược lại hình như đã hiểu, lão thở ra một hơi dài :


- Không lẽ ngươi cũng là người trong sơn trang?


Diệp Cô Hồng nói :


- Ngươi không ngờ được?


Độc Cô Mỹ thừa nhận :


- Ta nằm mộng cũng không nghĩ ra.


Ánh mắt của Diệp Cô Hồng bỗng lộ ra một nụ cười châm chọc, một hồi thật lâu, y mới chầm chậm nói :


- Dĩ nhiên là ngươi không ngờ được, có những người làm những chuyện chính y còn không ngờ được.


Độc Cô Mỹ cũng đang than thở, lão nói :


- Người trong sơn trang, hình như không ai ngờ tới được.


Diệp Cô Hồng nói :


- Chính vì như vậy, mà nó mới còn tồn tại được.


Độc Cô Mỹ chầm chầm gật đầu, bỗng đổi qua chuyện khác, lão hỏi :


- Ngươi đã thấy Lục Tiểu Phụng xuất thủ lần nào chưa?


Diệp Cô Hồng nói :


- Chưa.


Độc Cô Mỹ hỏi :


- Ngươi có biết vũ công của y cao thấp thế nào không?


Diệp Cô Hồng nói :


- Không biết.


Độc Cô Mỹ hỏi :


- Ngươi biết gì về người này?


Diệp Cô Hồng nói :


- Ta biết y đã từng đỡ được nhát kiếm Thiên Ngoại Phi Tiên của Bạch Vân thành chủ.


Độc Cô Mỹ nói :


- Nhưng hiện tại y đã bị thương dưới lưỡi kiếm của Tây Môn Xuy Tuyết.


Diệp Cô Hồng nói :


- Ta nhìn ra.


Độc Cô Mỹ nói :


- Hiện tại ta hỏi thêm ngươi một câu, ngươi nhất định phải suy nghĩ cho kỹ, rồi mới trả lời.


Biểu tình trên gương mặt của lão rất nghiêm trang, lão nói dằn từng tiếng một :


- Hiện tại ngươi có chắc sẽ giết được y không?


Diệp Cô Hồng trầm ngâm một hồi. ánh mắt của y lại lộ ra một nụ cười châm chọc, trán y gân xanh nổi lên, một hồi thật lâu nữa, y mới chầm chậm nói :


- Ta không phải là Tây Môn Xuy Tuyết.


Độc Cô Mỹ nhìn y, cũng một hồi thật lâu, rồi mới quay mặt lại nhìn Lục Tiểu Phụng.


Gương mặt của Lục Tiểu Phụng không có lấy một tí biểu tình, bọn họ nói chuyện với nhau, chàng làm như không nghe thấy gì.


Độc Cô Mỹ bỗng cười lên một tiếng nói :


- Lúc nãy ngươi không xuất thủ cứu ta.


Lục Tiểu Phụng trầm mặc.


Độc Cô Mỹ nói :


- Chúng ta vốn không hề quen biết, chưa hề gặp nhau, bây giờ cũng vẫn là vậy.


Lục Tiểu Phụng rốt cuộc mở miệng ra nói :


- Nhưng lúc nãy bọn ta còn đang đi chung một đường.


Độc Cô Mỹ hững hờ nói :


- Chuyện đời như mây trôi, tùy thời tùy lúc đều có thể thay đổi, huống gì là ta và ngươi.


Lục Tiểu Phụng nói :


- Có lý.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Ông tính đi đâu?


Độc Cô Mỹ nói :


- Dĩ nhiên là ta có đường để đi.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Đường nào? Đường đến sơn trang?


Độc Cô Mỹ sa sầm nét mặt, lạnh lùng nói :


- Ngươi đã nghe vậy, sao còn hỏi nữa?


Nhưng Lục Tiểu Phụng cứ muốn hỏi :


- Ông muốn đi lại sơn trang nào vậy?


Độc Cô Mỹ nói :


- Tới một sơn trang ngươi tới không được.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Tại sao tới không được?


Độc Cô Mỹ nói :


- Bởi vì ngươi không phải là người chết.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Sơn trang đó chỉ có người chết mới lại được?


Độc Cô Mỹ nói :


- Đúng vậy.


Lục Tiểu Phụng hỏi :


- Ông đã chết rồi?


Độc Cô Mỹ nói :


- Đúng vậy.


Lục Tiểu Phụng cười nói :


- Các ông đi đi.


Chàng mỉm cười vẫy tay :


- Tôi không muốn đến sơn trang của người chết, cũng không muốn làm người chết, chỉ cần còn sống được, sống thêm nửa tiếng đồng hồ cũng là sống.


Chàng bỏ đi xem ra rất thung dung, bỏ đi vào trong đám cây màu xám tro đó.


Đợi đến lúc bóng của chàng đã biến đi rồi, Độc Cô Mỹ mới làm như bỗng giật mình lên, lớn tiếng nói :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Âm Láy Ma Quỷ

Âm Láy Ma Quỷ

Nếu bạn muốn tìm một cuốn truyện mà bạn không thể cưỡng lại sức hút của nó,

19-07-2016 72 chương
Ma

Ma

Ma....ma.................. Tiếng thằng Tuấn la thất thanh khi đi qua bụi duối trước cửa

24-06-2016
Hóa đơn

Hóa đơn

Ngày kia Peter nghĩ : mình cũng viết một hóa đơn gửi cho mẹ, trong đó viết rõ những

01-07-2016
Là em không tốt

Là em không tốt

"Anh có biết, điều mà em hối hận nhất là gì không?" "..." "Là em không thể yêu anh

23-06-2016
Một tiếng "em"

Một tiếng "em"

Trăm ngàn tình yêu đều sun cả lại, cụt cả hứng. *** Chồng thức suốt đêm chăm sóc

26-06-2016
Một ngày cúp điện

Một ngày cúp điện

Đã lâu rồi Huế mới có một ngày cúp điện. *** Trưa nóng như đổ lửa chợt cúp

24-06-2016