80s toys - Atari. I still have
Lục Tiểu Phụng - Cổ Long

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 08-07-2016
Số chương: 151
5 sao 5 / 5 ( 113 đánh giá )

Lục Tiểu Phụng - Cổ Long - Chương 2 - Đồng bệnh tương lân

↓↓

- Ngươi để cho y đi thật sao?

bạn đang xem “Lục Tiểu Phụng - Cổ Long ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Diệp Cô Hồng lạnh lùng nói :


- Y đã đi rồi.


Độc Cô Mỹ nói :


- Ngươi không sợ y tiết lộ bí mật sao?


Diệp Cô Hồng nói :


- Y không biết bí mật gì nhiều, huống gì, trong hoàn cảnh này, y rất có thể không sống được quá nửa tiếng đồng hồ.


Độc Cô Mỹ nói :


- Ít ra hiện tại y còn chưa chết, còn có thể lén theo chân chúng ta.


Diệp Cô Hồng hỏi :


- Chúng ta sẽ đi đâu?


Độc Cô Mỹ nói :


- Dĩ nhiên là tới sơn trang.


Diệp Cô Hồng nói :


- Ngươi lầm rồi, không phải là chúng ta muốn tới sơn trang, là ngươi muốn tới, ngươi tới đi!


Độc Cô Mỹ hỏi :


- Ngươi không đi?


Diệp Cô Hồng nói :


- Tại sao ta muốn đi?


Độc Cô Mỹ biến hẳn sắc mặt.


Diệp Cô Hồng nói :


- Ta biết ngươi có hiệp ước với sơn trang, dĩ nhiên không giết ngươi được, nhưng ta không nói là phải đem ngươi theo.


Diệp Cô Hồng nói :


- Đấy là chuyện của ngươi, có liên hệ gì đến ta?


Y bỗng rút kiếm ra, tước một miếng vỏ cây, đặt xuống mặt đất chỗ có vẻ khô ráo một tí, rồi xếp bằng ngồi xuống.


Độc Cô Mỹ hằn học nhìn y đăm đăm, rốt cuộc nhịn không nổi nói :


- Tại sao ngươi còn chưa đi?


Diệp Cô Hồng nhẫn nha nói :


- Tại sao ta phải đi?


Độc Cô Mỹ nói :


- Ngươi đang tính chờ xem ta chết trước?


Diệp Cô Hồng nói :


- Ngươi có thể chết từ từ, ta không vội vã gì.


Xem ra không những y rất nhàn nhã, mà còn rất thoải mái, bởi vì trên người y còn đem theo một miếng thịt bò đựng trong bọc giấy dầu, thậm chí còn có bình rượu.


Đối với một người đã hai mươi sáu tiếng đồng hồ vật vã đói khát mà nói, cái mùi rượu thịt, không còn là dụ hoặc mà đã thành ra ngược đãi.


Bởi vì lão chỉ nhìn được thôi, mỗi lúc mùi rượu thịt bốc lại là mỗi lần như có cây kim kích thích da thịt của lão run bần bật lên.


Diệp Cô Hồng hớp một miếng rượu, thở ra một cách thỏa mãn, bỗng nói :


- Ta biết hiện giờ trong lòng ngươi đang hối hận, lúc nãy không nên để Lục Tiểu Phụng bỏ đi, nhưng có chuyện ngươi không thể nào biết được.


Độc Cô Mỹ đang tính nói chuyện để làm tan đi sức chú ý của mình, lão lập tức hỏi :


- Chuyện gì?


Diệp Cô Hồng nói :


- Ta không giết Lục Tiểu Phụng, không phải vì ta không chắc giết được y, chỉ bất quá ta tình nguyện để y chết dưới tay Tây Môn Xuy Tuyết.


Độc Cô Mỹ nói :


- Sao?


Diệp Cô Hồng ngạo mạn nói :


- Hiện tại nếu y còn dám lại đây, ta sẽ rút kiếm ra khỏi vỏ, cho máu y đổ ra trong vòng năm bước.


Độc Cô Mỹ nói :


- Ý của ngươi có phải là, thiên hạ không còn ai cứu được ta, cũng không còn ai cứu được Lục Tiểu Phụng.


Diệp Cô Hồng nói :


- Nhất định không.


Ba chữ ấy vừa nói ra bỗng có một bàn tay từ sau gốc cây thò ra, chụp lấy bình rượu của y.


Phản ứng của y không chậm tí nào.


Bàn tay ấy vừa thụt lại, người của y đã ra tới sau gốc cây.


Sau gốc cây không có người.


Đợi đến khi y quay người lại, bình rượu đã ở trong tay Độc Cô Mỹ, lão đang đổ miếng rượu cuối cùng vào trong miệng của mình.


Miếng thịt trong bao giấy dầu lúc nãy còn đang ở trên mặt đất, bây giờ chẳng còn thấy đâu.


Diệp Cô Hồng không động đậy nữa, thậm chí ngay cả hô hấp cũng ngừng lại, khu rừng xám xịt, yên lặng như trong mộ phần.


Ngay cả gió cũng không có, trên cây bỗng có thứ gì đang rơi xuống.


Diệp Cô Hồng rút kiếm, kiếm xuyên thủng.


Dính trên mũi kiếm của y, là bao giấy dầu lúc nãy dùng để bao thịt.


Độc Cô Mỹ bật cười, cười lớn, cười muốn rớt cả nước mắt ra.


Diệp Cô Hồng hình như không nghe tiếng cười, gương mặt y đã xanh lè ra, y từ từ lấy miếng giấy trên mũi kiếm xuống.


Độc Cô Mỹ cười nói :


- Trên giấy không có máu, ngươi thổi gì bây giờ?


Diệp Cô Hồng vẫn còn không nghe thấy gì, ánh kiếm lóe lên, kiếm đã được tra vào vỏ.


Y lại ngồi xuống trên lớp vỏ cây để trên mặt đất, hít vào thở ra hai lần thật sâu, từ trong ống tay áo lấy ra một cuốn giấy, dùng một cây kim cắm lên thân cây phía sau lưng, lạnh lùng nói :


- Đây là bản đồ ra vào khu rừng này, ai có bản sự, cứ việc lại lấy.


Sau đó y vẫn xoay lưng lại thân cây, ngồi yên đó không cử động, thậm chí ngay cả cặp mắt cũng nhắm lại, như một lão tăng đang nhập định.


Tiếng cười của Độc Cô Mỹ cũng đã ngừng lại, lão trừng cặp mắt ra nhìn vào thân cây có miếng giấy đang dính trên đó.


Lão biết đó chính là con mồi Diệp Cô Hồng dùng để câu cá.


Vũ Đương vốn là nội gia chính tông, Diệp Cô Hồng bốn tuổi đã vào Vũ Đương, nội công nhất định đã vào hạng đăng đường nhập thất.


Hiện tại y ngồi bình tức hướng vào trong, tâm thần hợp nhất, tuy mắt đang nhắm, nhưng khuôn viên năm chục trượng, một cây kim một chiếc lá rơi, đều không thoát khỏi tai mắt của y.


Con mồi của y đã an bày đâu ra đó, còn cá đâu?


Cá có bị mắc câu không?


Hô hấp của Độc Cô Mỹ bỗng nhiên cũng ngưng lại, lão đã thấy một bàn tay rón rén từ sau gốc cây thò ra.


Bàn tay đó động tác nhẹ nhàng mà lanh lẹ, bàn tay vừa thò ra, lập tức đã chụp lấy tấm bản đồ trên cây.


Chính ngay lúc đó, ánh kiếm lóe lên, như chớp giật, bỗng nghe soạt một tiếng, mũi kiếm nhập vào thân cây, cắm dính bàn tay vào trên thân cây.


Độc Cô Mỹ biến sắc, Diệp Cô Hồng cũng biến sắc.


Y không thấy có máu.


Bàn tay không phải là tờ giấy, tại sao lại không có máu?


Độc Cô Mỹ thở phào ra một hơi dài, lão đã thấy ra, bàn tay đó không bị mũi kiếm đâm dính, mà là mũi kiếm đã bị bàn tay đó kẹp dính.


Dùng hai ngón tay kẹp dính.


Diệp Cô Hồng mặt mũi đang xanh lè bỗng đỏ hồng lên, mồ hôi chảy ròng ròng trên mặt xuống, y đã dùng hết sức lực của mình để rút lại thanh kiếm.


Thanh kiếm ấy hình như đã bị hòn Thái Sơn đè cứng, ngay cả động đậy cũng không động đậy nổi.


Đây là ngón tay của ai? Ngón tay của ai lại có thứ ma lực kỳ diệu như vậy?


Lục Tiểu Phụng!


Dĩ nhiên chỉ có Lục Tiểu Phụng.


Nụ cười lại hiện ra trên mặt Độc Cô Mỹ, lão mỉm cười nói :


- Hiện tại kiếm của ngươi đã ra khỏi vỏ, hình như không thấy có đổ máu trong vòng năm bước gì cả.


Diệp Cô Hồng cắn chặt răng, y bỗng buông thanh kiếm trong tay ra, xông tới sau thân cây.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Tiếng họa mi

Tiếng họa mi

- Ông có biết rằng chính sự lừa dối của ông đã giết chết thằng cháu ông và việc

30-06-2016
Cafe không dấu vết

Cafe không dấu vết

Ngón tay cái lên tiếng lúc đầu ngày, vỏn vẹn hai chữ "Cafe ?!". Ngón tay cái nào đó

24-06-2016
Phù thủy mèo

Phù thủy mèo

Tôi thấy mẹ (lại) lén lút thầm cười và mặt sáng chói niềm hạnh phúc. Tôi vẫn nhớ

26-06-2016
Nhan sắc

Nhan sắc

Người đàn bà đứng tuổi hỏi đàn bà trẻ: – Em đã ngủ với chồng chị chưa? Đàn

30-06-2016
Nô Lệ Của Vợ

Nô Lệ Của Vợ

Nô Lệ Của Vợ là một tiểu thuyết ngôn tình khá hay của tác giả Kim Cát - tác giả

23-07-2016 10 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Vũ cầu

Vũ cầu

Chị chui ra khỏi bụng mẹ trước em chỉ 5 phút. Nhưng chị đã hưởng hết vẻ đẹp

29-06-2016
Hai thằng bạn thân

Hai thằng bạn thân

Sao? Là Linh ư? Tôi như không tin vào mắt mình, ngực thì đánh từng nhịp một rõ

25-06-2016