Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 4 đánh giá )

Chỉ đao - Nam Kim Thạch - Chương 1 - Cuộc hẹn song hùng

↓↓

- Bình thường ta đã căn dặn các ngươi như thế nào? Đối với hoà thượng, đạo sĩ, phụ nữ và những kẻ tàn phế...đặc biệt phải cẩn thận. Ngươi tuổi tác cũng đã lớn, tại sao lại hồ đồ như vậy?

bạn đang xem “Chỉ đao - Nam Kim Thạch” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Liễu Nguyên khuyên ngăn:


- Việc đã như vậy, không cần phải trách móc lão. Hay là để mọi người uống chút nước, rồi hãy sớm lên đường.


Long Bá Đào nghi ngờ hỏi:


- Nước trà này có thể uống được không?


Liễu Nguyên mỉm cười:


- Tại sao không thể được? Tiểu đệ đã nói Hoắc Vũ Hoàn không phải là người chuyên dùng độc.


Thế rồi Liễu Nguyên vẫy tay gọi bốn tên bảo tiêu đến lấy nước ra phân phát cho mọi người uống. Người ngựa uống nước và nghỉ ngơi một hồi, quả nhiên trong nước không bị bỏ độc.


Liễu Nguyên lại nói:


- Từ đây đi thẳng về phía trước phải vòng qua núi Hồ Yên, rồi tiến vào khu vực Lữ Lương Sơn. Đoạn đường này nguy hiểm nhất, phải có dự tính trước mới được.


Long Bá Đào nói:


- Tuỳ Liễu huynh điều động.


Liễu Nguyên nói:


- Bây giờ trước tiên chọn ra mười tên tiêu sư, chia thành hai toán đi trước dò đường.


Mỗi toán gồm năm tên, khoảng cách hai toán không quá ba dặm và phải thường xuyên liên lạc với nhau. Ngoài ra, chọn thêm hai vị tiêu đầu cùng năm tiêu sư bọc hậu phía sau.


Khoảng cách cũng không quá ba dặm. Tất cả phải đi thật nhanh, trước nửa đêm phải đến cho được Lữ Lương Sơn.


Long Bá Đào nói:


- Như vậy ở trong núi qua đêm sao?


Liễu Nguyên nói:


- Có thể. Tiểu đệ biết dưới ngọn Lữ Lương Sơn có một ngôi làng tên là Hồi Hồi. Cư dân ở đấy sống bằng nghề nuôi ngựa. Vị trưởng làng ở đó và tiểu đệ là chỗ quen biết.


Chúng ta nghỉ ngơi ở đấy một đêm, trước khi trời sáng, chúng ta phải rời khỏi khu vực Lữ Lương Sơn và bước vào đại lộ của huyện Ly Thạch.


Mọi người nghe xong đều phấn chấn. Trang chủ Từ Đạt của Cửu Hoè trang liền hối thúc:


- Nếu vậy thì không nên chần chừ, Long huynh hãy mau phái người đi làm những việc ấy, sau đó chúng ta mau mau lên đường.


Long Bá Đào lập tức y theo lời của Liễu Nguyên mà truyền lệnh, túc thời các toán tuần tự lên đường, Biện pháp này quả nhiên rất hữu hiệu, trên đường bọn thám thính đưa tin tấp nập.


Trước sau trong phạm vi mười dặm, bất cứ động tịnh gì cũng đều không lọt được qua mắt bọn họ.


Cả ngày hôm đó, ngoài những lúc nghỉ ngơi cần thiết, có thể nói là ngựa không dừng bước, người không rời khỏi yên. Họ đi được bốn năm trăm dặm đường ngày hôm đó.


Đến xế chiều, ngọn núi chính của dãy Lữ Lương Sơn đã xuất hiện.


Long Bá Đào hỏi:


- Ngôi làng kia còn bao xa?


Liễu Nguyên đáp:


- Gần đến rồi, ở ngay dưới chân núi kia.


Mọi người nhìn theo hướng Liễu Nguyên chỉ, thì thấy dưới những dãy núi xa xa, quả nhiên có những làn khói nhạt bay lên.


Long Bá Đào phất tay gọi lớn:


- Sắp đến làng Hồi Hồi rồi, anh em hãy ráng lên!


Tinh thần mọi người trở nên vô cùng phấn chấn, họ liên tục ra roi thúc ngựa tiến về phía trước.


Ai ngờ lúc ấy, bỗng thấy một tên tiêu sư đi đầu dò đường, giơ cao cây hồng kỳ phi nhanh trở lại.


Liễu Nguyên vội vàng cho đoàn người dừng lại, quát lớn:


- Đã xảy ra chuyện gì?


Tên tiêu sư dò đường thở hổn hển đáp:


- Có người khắc chữ cảnh cáo!


- Đó là chữ gì?


Tên tiêu sư lắc đầu đáp:


- Không biết ai đã khắc chữ trên một tảng đá lớn ở đầu làng, cảnh cáo tiêu xa không được vào trong làng.


Liễu Nguyên cũng lộ vẻ ngạc nhiên:


- Có chuyện này sao? Long lão đại, chúng ta cùng nhau đi xem thử.


Cả hai liền phi ngựa lên trước, quả nhiên cách trước cổng làng không xa, bên cạnh đường có một tảng đá lớn, trên tảng đá có ghi mấy hàng chữ:


"Trong làng có bố trí cạm bẫy, xe tiêu tuyệt đối không được vào. Từ đây đi về hướng Tây, trên đường sẽ ít nguy hiểm. Xin thận trọng" Long Bá Đào đưa mắt nhìn, hỏi:


- Chữ này do ai để lại? Xem ra giọng dường như là bằng hữu của chúng ta.


Liễu Nguyên không trả lời, nhảy xuống ngựa quan sát cẩn thận, kỹ càng những nét chữ trên tảng đá và những đám cỏ gần bên, sau đó lại đưa mắt nhìn bốn phía, một hồi lâu vẫn chưa lên tiếng.


Long Bá Đảo hỏi:


- Liễu huynh nhận ra điều gì không?


Liễu Nguyên lắc lắc đầu:


- Tiểu đệ cảm thấy rất kỳ quái. Người khắc chữ này, cuối cùng là hảo ý hay ác ý?


- Hắn để chữ lại cảnh giới nhắc nhở chúng ta phải cẩn thận, như vậy đương nhiên là hảo ý?


Liễu Nguyên hơi mỉm cười nói:


- Chỉ sợ... Chưa chắc.


- Tại sao?


Liễu Nguyên chỉ những dấu chân trên đám cỏ gần đó nói:


- Ở đây vốn không có đá, người này vì muốn để chữ lại, nên đã đi xa hơn mười trượng mang tảng đá này đến. Hơn nữa, hắn dùng công phu Đại Lực Kim Cương chỉ để khắc chữ trên đá cảnh giới. Công lực người này rất cao thâm, trong võ lâm không có mấy người.


Long Bá Đào gật đầu:


- Không sai!


Liễu Nguyên tiếp:


- Người này có một thân pháp cao cường như vậy, nếu như viết chữ để lại là có thiện ý, thì tại sao ngay cả tên hiệu cũng không chịu để lại?


Long Bá Đào nói:


- Có lẽ hắn làm điều tốt mà không muốn người khác biết đến, chỉ muốn ngấm ngầm giúp đỡ chúng ta mà thôi.


- Nếu thật sự là vậy, thì hắn sẽ không đợi đến khi trời tối mới khắc chữ trên đá ngoài cổng làng này. Thử nghĩ, bây giờ đã là ban đêm, gần đây lại không có thôn trang nào khác, chúng ta không vào làng này. Tất nhiên là phải dừng lại trong núi, thế không phải càng nguy hiểm hơn sao?


- Nói như vậy thì người khắc đá để lại chữ, có thể chính là Hoắc Vũ Hoàn cố bày nghi trận để chúng ta không dám vào làng nghỉ ngơi đổi ngựa, rồi thừa cơ hội ra tay.


- Đương nhiên, điều này rất có thể. Nhưng mà nếu như hắn ta đã có bố trí sẵn những cạm bẩy ở trong làng để đợi chúng ta tự mình chui vào lưới, thế thì cả hai sự nguy hiểm cũng đều như nhau.


Long Bá Đào không biết phải làm sao, làm thế nào, bèn nói:


- Thế thì... chúng ta vào hay không vào làng?


Liễu Nguyên trầm ngâm một hồi, rồi bất chợt lên tiếng:


- Tiểu đệ cho rằng hay là chúng ta cứ y theo kế hoach đã định. Vào trong làng nghỉ ngơi đổi ngựa khác, sau đó lên đường đi suốt đêm.


Long Bá Đào nói:


- Lỡ như Hoắc Vũ Hoàn thật sự đã bố trí cạm bẫy ở trong làng...


Liễu Nguyên liền ngắt lời:


- Trong hai cách, chúng ta phải chọn cách nào ít nguy hiểm hơn. Chúng ta đành phải cẩn thận đề phòng, không nên ở lại lâu trong làng, thì Hoắc Vũ Hoàn sẽ không có cơ hội ra tay. Ngược lại, nếu như chúng ta ngủ lại trong hoang sơn, thì đêm nay nhất định khó bình yên vô sự.


Long Bá Đào suy nghĩ một hồi rồi nói:


- Liễu huynh đã cho rằng vào trong làng là tốt hơn, thế thì chúng ta vào trong làng vậy.


Liễu Nguyên nói:


- Xin Long lão đại truyền lệnh cho mọi người tạm thời đứng ngoài làng chờ lệnh. Hai chúng ta vào hỏi thăm trưởng làng trước rồi hãy quyết định.


Long Bá Đào y theo lời cũa Liễu Nguyên, ra lệnh cho mọi người đứng chờ ngoài cổng làng. Đích thân lão và Liễu Nguyên mang theo bốn tiêu sư, cởi ngựa vào trong làng.


Làng Hồi Hồi thực tế chỉ là một sơn cốc, bên phải, bên trái có núi bao quanh, ôm lấy một vùng thảo nguyên rộng lớn. Trong cốc khí hậu ấm áp, cây cỏ xanh tươi. ngoài cửa cốc có dựng hàng rào bằng gỗ, bên trong là đồng cỏ thiên nhiên tuyệt đẹp.


Trong làng có chừng bảy, tám trăm hộ dân cư, tất cả đều sống bằng nghề nuôi ngựa.


Trưởng làng họ Bạch, năm nay đã ngoài bát tuần, cũng là chổ quen biết của Liễu Nguyên.


Liễu Nguyên đứng ngoài cửa cốc xưng danh tánh. Một lát sau Bạch trưởng làng đích thân ra nghinh đón. Vừa gặp hai người, ông ta liền lên tiếng:


- Khách quí! Khách quí! Rượu thịt đều đã nguội hết, tại sao chư vị giờ này mới đến?


Liễu Nguyên nghe những lời này không khỏi ngạc nhiên.


Tiếp theo, Bạch trưởng làng quay về phía Long Bá Đào mỉm cười thi lễ:


- Có lẽ vị này là Long cục chủ của tiêu cục Song Long. Quý khách quang lâm đến đây, xin thứ lỗi không kịp nghinh đón, Trong làng đã chuẩn bị sẵn chỗ cho xe tiêu và ngựa nghỉ ngơi cả rồi, tại sao không để mọi người và xe tiêu vào luôn một thể?


Long Bá Đào kinh ngạc đứng ngẩn người ra!

Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Trúng lô

Trúng lô

Hắn rẽ đám người đứng lố nhố trước cửa Hội Đồng Xổ Số tỉnh cố len vào

23-06-2016
Yêu tinh rừng sâu

Yêu tinh rừng sâu

Từ nhỏ tôi vốn khác người, không thích nghe kể truyện cổ tích mà chỉ thích chuyện

30-06-2016
Chuộc lương tâm

Chuộc lương tâm

Audio - Câu hỏi của bố nhen lên một tia hy vọng trong lòng tôi. Rất nhanh trí, tôi bịa ra

01-07-2016

XtGem Forum catalog