Old school Swatch Watches
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 27 đánh giá )

Chỉ đao - Nam Kim Thạch - Chương 1 - Cuộc hẹn song hùng

↓↓

- Xin thứ cho lão phu không tiễn.

bạn đang xem “Chỉ đao - Nam Kim Thạch” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Người mặc lam bào lại cúi đầu vái chào, rồi quay người bước ra cửa, thoáng chốc bóng dáng đã mất trong bóng đêm.


Người mặc lam bào vừa đi khỏi, Cửu đầu Long vương Dương Phàm bèn lên tiếng:


- Miêu lão ca không nên chấp nhận cho hắn ra tay trước. Hoàn Phong Thập Bát Kỳ ra tay từ trước đến giờ chưa một lần nào thất bại.


Miêu Phi Hổ hừ một tiếng:


- Nhưng lần này bọn chúng sẽ thất bại.


Âu Nhứt Bằng xen lời:


- Dám hỏi Miêu lão ca có dự tính gì chưa?


Miêu Phi Hổ nhún vai cười nói:


- Việc này không phải đơn giản sao? Trước khi xe tiêu chưa qua sông Hoàng Hà, chúng ta sẽ ngấm ngầm giúp sức tiêu cục Song Long một tay, cho dù gã họ Hoắc kia có bản lĩnh thông thiên đi nữa, thì cũng khó mà ra tay được.


Âu Nhứt Bằng vừa mới nghe nói hết sức ngạc nhiên, sau chợt hiểu ra cười ha hả.


Nhưng mà thần sắc Dương Phàm có vẻ nghiêm trọng nói:


- Tại hạ cảm thấy việc này có gì không ổn. Hoắc Vũ Hoàn đã quyết tâm chiếm đoạt số châu báu kia, nhưng tại sao lại đem bí mật nói cho chúng ta biết?


Miêu Phi Hổ cười nói:


- Đấy chính là chỗ thông minh của hắn.


Dương Phàm vội hỏi:


- Tại sao?


- Rõ ràng hắn biết giấu không được chúng ta tin tức này, vì vậy nói ra để lấy lòng chúng ta mà thôi.


- Nhưng tự một mình hắn nói ra, còn chúng ta không biết.


Miêu Phi Hổ vội cướp lời:


- Nói thật cho hai vị biết, trong tiêu cục Song Long vốn có nội tuyến của lão phu cài vào, nào việc gì có thể dấu được lão?


Nói xong, lão vỗ tay hai tiếng, và hỏi:


- Trần Bằng đã tới chưa?


Bên ngoài có tiếng đáp:


- Đã đến từ lâu, hiện đang ở phía sau chờ lệnh.


- Gọi hắn vào đây.


Ngoài cửa dạ một tiếng, không lâu từ sau nhà bước ra một gã hán tử mặc thanh y, gã hơi cúi đầu, hai tay buông xuôi, hướng về Miêu Phi Hổ nói:


- Trần Bằng tham kiến chủ nhân.


Miêu Phi Hổ nói:


- Mau hành lễ với Dương bang chủ và Âu lão đệ đi!


- Dạ!


Gã mặc thanh y cung kính cúi người vái chào Dương Phàm và Âu Nhứt Bằng, rồi từ từ ngẩng đầu lên.


Dưới ánh đèn, chỉ thấy gã mày rậm, miệng rộng và mặt dài như mặt ngựa, thì ra đó là người đã để tấm "hắc thiếp" ở toà hoa viên phía sau tiệm cầm đồ Hồng Phát.


Miêu Phi Hổ đưa mắt nhìn gã hỏi:


- Trần Bằng, ngươi đến lâu chưa?


Trần Bằng cúi đầu thưa:


- Thời gian khoảng bữa ăn.


- Tình hình vừa rồi, ngươi đều thấy cả chứ?


- Dạ có!


- Gã bịt mặt kia không hề để lộ diện mạo, ngươi thấy hắn có phải là Hoắc Vũ Hoàn thật không?


- Điều này...


Trần Bằng chần chừ một hồi rồi nói tiếp:


- Tiểu nhân cũng chưa gặp qua mặt thật của Hoắc Vũ Hoàn, nên không dám đoán mò là thật hay giả.


- Ngươi mang thiệp mời đến tiệm cầm đồ Hông Phát, tại sao chưa gặp qua người này?


- Phụng mệnh chủ nhân, tiểu nhân đến toà hoa viện phía sau hiệu cầm đồ cuả lão Triều Phụng, đặt thiệp mời vào trong ống trúc, sau đó rút lui, cho nên chưa từng gặp qua người này.


Ánh mắt của Miêu Phi Hổ như hai luồng (điện) ánh sáng chiếu thẳng vào mặt Trân Bằng, một lát sau lão mới lạnh lùng hỏi:


- Ngươi nói đều là sự thật?


Trần Bằng cung kính đáp:


- Tiểu nhân làm sao dám dấu giếm chủ nhân.


Miêu Phi Hổ mỉm cưới hỏi:


- Thế còn khi ngươi rời khỏi tiệm cầm đồ, lão Triều Phụng đã giao cho ngươi vật gì?


Trần Bằng trả lời:


- Đó là xâp ngân phiếu một ngàn tám trăm lượng, tiểu nhân vẫn còn giữ đây, xin chủ nhân xem qua.


Vừa nói gã vừa lấy trong người ra một xấp giấy, đưa hai tay trình lên, Miêu Phi Hổ hơi ngạc nhiên:


- Số tiền này có dụng ý gì?


Trần Bằng đáp:


- Nghe nói đó là luật lệ của Hoàn Phong Thập Bát Kỳ. Phàm những ai có thể tìm được những trạm dọc đường của họ, để đưa thư truyền tin, thì sẽ có tặng thưởng trọng hậu, một mặt vừa tỏ ý trả thù lao cho, mặt khác hy vọng người đưa tin giữ bi mật, đừng để loan truyền rộng rãi ra ngoài.


Miêu Phi Hở cười hà hà:


- Hoàn Phong Thập Bát Kỳ thật không hổ là đại bang phái thần bí, ra tay quả nhiên rộng rãi như vậy.


- Thật ra chỉ là thủ đoạn lấy lòng của bọn họ mà thôi.


- Tại sao không nhiều không ít mà đúng một ngàn tám trăm lượng?


Trần Bằng cười theo nói:


- Không dấu gì chủ nhân, thật ra là hai ngàn lượng, nhưng đã bị lão Triều Phụng rút bớt hai trăm lượng.


Cả ba người nghe đến đây, không hẹn mà cùng cười lớn.


Miêu Phi Hổ gật gật đầu, lấy xấp ngân phiếu trao lại cho Trần Bằng, rôi cười:


- Đây là thù lao của ngươi, ta không muốn lấy của ngươi, ngươi hãy cầm đi.


Trần Bằng đưa hai tay đón lấy, rồi cúi người nói:


- Đa tạ sự ban thưởng của chủ nhân.


Miêu Phi Hổ nói:


- Ráng cố gắng mà làm cho tốt, sau khi sự việc thành công, ta sẽ không bạc đãi ngươi đâu.


Ngưng một hồi, lão lại tiếp:


- Thời gian chính xác mà xe tiêu xuất phát lên đường là vào lúc nào?


Trần Bằng bèn đáp:


- Sáng sớm ngày mốt, chí6c xe chở số châu báu giả sẽ lên đường, đến nữa đêm, chiếc xe thật mới khởi hành.


- Thế còn Thần Toán Tử Liễu Nguyên đi theo xe nào?


- Liễu Nguyên cùng trang chủ Cửu Hoè trang cùng hộ tống chiếc xe thật. Còn Quan Lạc đại hiệp Vương Khắc Luân trước đó đã đến phía bắc huyện Đồng Quan, chuẩn bị ở bến Ngô Bảo để chờ họ đến, cùng lúc Thương Lãng Khách Diêu Kế Phong đợi ở đường tắt Tuy Đúc.


Âu Nhứt Bằng cười lớn:


- Như thế lực lượng đối phương đã bị phân tán, đây quả là cơ hội tốt. Dương Phàm hứ một tiếng:


- Ngô Bảo và Tuy Đức đều ở bờ tây sông Hoàng hà, lực lượng đối phương bị phân tán, càng thuận lợi cho Hoàn Phong thập Bát Kỳ.


Miêu Phi Hổ đưa tay ngăn cản hai người họ, rồi lại hỏi tiếp:


- Số châu báu đó có tất cả bao nhiêu hòm? Và được chở bằng mấy xe?


Trần Bằng đáp:


- Chỉ có một hòm và một xe.


Miêu Phi Hổ vô cùng ngạc nhiên:


- Cái gì? Chỉ có một chiếc hòm thôi sao?


Trần Bằng vội vàng đáp:


- Chính mắt tiểu nhân nhìn thấy. Đó là một chiếc hòm bên ngoài được bọc sắt kiên cố, dài chừng hai thuóc, cao và rộng gần một thước, nặng trình trịch, phải bốn năm người khoẻ mạnh mới nhấc lên nổi.


Âu Nhứt Bằng nuốt nước bọt thèm thuồng:


- Nếu bên trong toàn là vàng, thì nhất định không dưới mấy mươi vạn lượng.


Trần Bằng nói tiếp:

Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Vọng cổ

Vọng cổ

(khotruyenhay.gq) Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Ta đi qua đời nhau

Ta đi qua đời nhau

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Sáng nay

25-06-2016
Nhiều khi em muốn...

Nhiều khi em muốn...

Nhiều khi em muốn nói với anh rằng em nhớ anh, em nhớ anh nhiều lắm, nhưng lòng anh vẫn

30-06-2016
Ánh dương của tôi

Ánh dương của tôi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết phải không") Trước

25-06-2016
Ghen...

Ghen...

Trên đời này, nếu có cuộc thi coi ai ghen tuông dữ nhất thì chắc vợ tôi thể nào cũng

29-06-2016
Duyên

Duyên

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016