Polly po-cket
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 33 đánh giá )

Chỉ đao - Nam Kim Thạch - Chương 1 - Cuộc hẹn song hùng

↓↓

Bạch trưởng làng là một người nhiệt tình, lão liền sai người mở rào cửa cốc ra, phái người đi dọn sạch sẽ những chuồng ngựa, chuẩn bị chỗ cho xe tiêu đậu và ân cần mời Liễu Nguyên cùng mọi người vào nhà mình để khoản đãi yến tiệc.

bạn đang xem “Chỉ đao - Nam Kim Thạch” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Liễu Nguyên không nhịn được liền hỏi:


- Lão huynh hình như biết trước chúng tại hạ sắp đến?


Bạch trưởng làng cười ha hả:


- Lão đâu phải là thần tiên, làm sao đoán trước được. Tin này là do một bằng hữu đến báo trước.


Liễu Nguyên nói:


- Dám hỏi lão huynh, vị bằng hữu đó là...


Bạch trưởng làng đắc ý nói:


- Nhắc đến vị bằng hữu này của lão, nhất định các vị cũng nghe qua danh hiệu rồi.


Người này chính là hiệp đạo nổi danh trong thiên hạ, Chỉ Đao Hoắc Vũ Hoàn.


Long Bá Đào nghe xong, trong lòng thất kinh, gần như kêu thất thanh lên.


Liễu Nguyên cũng hơi biến sắc, nhưng cố tình làm tĩnh, mỉm cười hỏi:


- Lão huynh cùng vị Hoắc Vũ Hoàn kia là hảo bằng hữu?


Bạch trưởng làng đáp:


- Ngài không chỉ là bằng hữu của toàn bộ cư dân trong làng chúng tôi, mà còn là đại ân nhân của chúng tôi. Có một năm khu núi này bị hạn hán, nước suối khô cạn, cây cỏ không sinh trưởng được. Nếu như không phải Hoắc đại hiệp ra tay cứu giúp, vận chuyển nước, lương thực và cỏ từ xa xôi trăm dặm đến đây, thì có lẽ toàn bộ người và gia súc trong làng này đã bị đói, bị khát mà chết hết rồi.


Liễu Nguyên "ồ" một tiếng:


- Thì ra là vậy!


Bạch trưởng làng dường như rất cung kính và khâm phục Hoắc Vũ Hoàn, lão nói tiếp:


- Nhắc đến vị Hoắc đại hiệp này, thật sự không biết chúng tôi phải dùng lời lẽ gì đề cám ơn. Hai bên bờ sông Hoàng Hà ở đại Giang Nam này, ai mà chưa được sự giúp đỡ của ngài? Chúng tôi tuy chưa ai gặp qua mặt của người, nhưng mà nhà nhà đều phụng thờ bài vị còn sống của ngài. Nếu như chư vị không tin, thì lát nữa vào trong làng có thể xem thử Liễu Nguyên im lặng không lên tiếng, còn Long Bá Đào sắc mặt chuyển từ xanh sang trắng.


Bạch trưởng làng nói tiếp:


- Sau giờ Ngọ hôm nay, Hoắc đại hiệp đột nhiên giá lâm vào trong làng. Chính miệng người nói với lão là các người đang áp giải xe tiêu và chiều tối sẽ đến đây. Người còn bảo chúng tôi tiếp đãi chu đáo các vị. Người trong làng biết các vị là bằng hữu của Hoắc đại hiệp nên đều rất vui mừng. Họ chỉ lo đợi các vị giá lâm đến. Thức ăn thức uống, cả nước và nhà ở đều đã chuẩn bị sẵn cho các vị.


Liễu Nguyên hỏi:


- Hoắc đại hiệp hiện giờ ở đâu?


Bạch trưởng làng nói:


- Người còn có việc không thể ở lâu, chỉ ngồi một lát rồi đi.. Nhưng các vị cứ yên tâm, các vị là bằng hữu của Hoắc đại hiệp cũng là bằng hữu của chúng tôi. Các vị đến trong làng cũng như các vị trở về nhà của các vị. Đêm nay các vị cứ việc nghỉ ở lại đây. Sáng mai chúng tôi sẽ tiễn các vị lên đường.


Đang lúc nói chuyện, bỗng nhiên nghe tiếng chân ngựa. Thì ra xe tiêu và đoàn người ngựa đã được người trong làng đang dẫn vào cổng làng. Cư dân cả làng từ già đến trẻ đứng thành hai hàng nghinh đón họ vô cùng nồng nhiệt.


Long Bá Đào kéo nhẹ tay Liễu Nguyên thấp giọng:


- Bây giờ tính sao đây? Chúng ta đã lọt vào ổ cướp rồi!


Liễu Nguyên phẩy phẩy tay nói khẽ:


- Đã đến đây thì phải vào. Long lão đại cứ đi theo lão họ Bạch, nhưng đừng để lộc sắc mặt, để tiểu đệ đi bố trí một lát.


Thế rồi lão ra lệnh xe tiêu dừng lại ở khoảng đất trống bên trong cổng làng. Dùng ngựa bao bọc xung quanh, cách ly với những cư dân trong làng. Ở giữa đốt đuốc sáng trưng, bốn phía bố trí tám tay súng hoả mai, mấy mươi tên tiêu sư bố trí sẵn sàng, ngựa không tháo yên.


Ngoài ra còn ngầm phái những tên bảo tiêu khống chế lối ra vào cổng làng, để đề phòng biến cố.


Bạch trưởng làng thấy thế, có vẻ không hiểu liền hỏi:


- Các vị từ xa đến, chắc cũng đã mệt. Tại sao không để mọi người vào trong nhà nghỉ ngơi?


Liễu Nguyên nghiêm túc nói:


- Không dám dấu gì lão huynh, số hàng chúng tại hạ áp tải vô cùng quan trọng. Nếu như có chuyện gì xảy ra, thì không chỉ chúng tại hạ bị tổn thất, mà còn liên luỵ đến tính mạng của các cư dân trong làng. Vì vậy cẩn thận một chút là tốt nhất.


Bạch trưởng làng nói:


- Về điểm này thì chư vị cứ yên tâm. Xe tiêu đã vào trong làng, chúng tôi phải có trách nhiệm bảo vệ an toàn. Các vị là bằng hữu của Hoắc đại hiệp, ai cũng không dám tự ý chạm tay vào hàng hoá trên xe.


- Ý tốt của lão huynh, chúng tại hạ xin nhận lãnh, nhưng phòng bị vẫn tốt hơn.


- Lẽ nào không để cho bọn họ nghĩ một chút. Cả đêm thức giữ xe tiêu hay sao?


Liễu Nguyên lắc đầu:


- Không, cả đoàn chỉ nghĩ chân một lát, trước nữa đêm phải khởi hành lên đường.


Bạch trưởng làng ngạc nhiên:


- Làm gì mà gấp vậy?


Liễu Nguyên nói:


- Trên người mang trọng trách, khó mà do mình tự chủ được. Tại hạ còn một việc muốn nhờ lão huynh giúp đỡ cho, không biết có được hay không?


Bạch trưởng làng vui vẻ nói:


- Có chuyện gì các vị cứ sai bảo, chỉ cần chúng tôi làm được, thì nhất định sẽ cố gắng hết sức.


- Chúng tại hạ phải lên đường gấp. Người tuy không sao nhưng ngựa thì không chịu nổi.


Nếu như lão huynh có thể đổi cho một đoàn ngựa khác, thì thật không biết lấy gì cảm ơn.


Bạch trưởng làng cười một tràng dài:


- Đây là chuyện nhỏ. Những thứ trong làng có toàn là ngựa. Để lát nữa, lão sẽ cho người mang đến một trăm con ngựa tốt để các vị lựa chọn.


Liễu Nguyên vội vàng cảm ơn, rồi cùng với Bạch trưởng làng bước vào trong nhà. Quả nhiên, trong gian nhà chính giữa đã chuẩn bị đầy đủ rượu thịt.


Mọi người cùng ngồi vào bàn cầm đũa nhập tiệc.


Long Bá Đào và mọi người hoài nghi, không dám ăn uống trước. Họ đưa tay cầm ly mà trong lòng hết sức cẩn thận. Kết quả đã chứng minh cho sự hoài nghi của họ. Trong thức ăn không có thuốc mê, cũng không có thuốc độc.


Việc này càng làm thêm mọi người nghi hoặc.


Xem tình hình, thì Bạch trưởng làng quả thật rất nhiệt thành, lão không hề có chút ác ý nào. Lẽ nào lão không biết kế hoạch cướp tiêu của Hoắc Vũ Hoàn?


Hoắc Vũ Hoàn có ân với cư dân trong làng này, nếu như hắn muốn ra tay cướp tiêu tại đây thì vô cùng có lợi, nhưng tại sao cho đến giờ này vẫn chưa thấy động tịnh gì?


Người khắc chữ để lại trên đá bên ngoài làng thật sự là ai?


Liễu Nguyên trong lòng hơi bồn chồn, liền mượn cớ bận công việc rút lui ra khỏi bàn tiệc, âm thầm đi tuần sát khắp nơi, lão không hề phát hiện có điều gì khả nghi Xe tiêu vẫn an toàn vô sự. Những tiêu sư giữ xe và những tên bảo tiêu thay phiên nhau ăn cơm, cũng không hề xảy ra biến cố gì.


Liễu Nguyên lại trở vào bàn tiệc, đem tình hình vừa rồi kể lại cho Long Bá Đào nghe.


Long Bá Đào chau mày nói:


- Theo ta đoán, Hoắc Vũ Hoàn không muốn liên luỵ bá tánh trong làng, cho nên không đem kế hoạch cướp tiêu nói cho lão họ Bạch biết.


Liễu Nguyên lắc đầu:


- Nhưng hắn vào trong làng để làm gì? Cho dù hắn không cố ý ra tay ở trong làng, thì cũng không cần phải tiếp đãi bọn ta. Điều này thật là kỳ quặc.


Long Bá Đào nói:


- Hay hắn cố ý để ho lão họ Bạch giữ chân chúng ta, để hắn có thời gian bố trí ở phía trước đợi ta.


Liễu Nguyên đáp:


- Tiểu đệ cũng hoài nghi hắn có mưu đồ gì khác. Tóm lại, chúng ta cứ theo kế hoạch ban đầu, khởi hành đi suốt đêm là hay nhất.


Long Bá Đào gật đầu:


- Đúng vậy.


Thương lượng xong xuôi, bọn họ lập tức đứng dậy cáo từ.


Bạch trưởng làng giữ họ ở lại không được, trong lòng cảm thấy áy náy nói:


- Các vị đã cương quyết muốn đi, lão cũng không dám giữ lại. Bây giờ lão đi sai người chuẩn bị đổi ngựa cho quý vị.


Thế rồi không bao lâu, ngựa đã được mang đến địa diểm chỉ định, ngựa này do đích thân Long Bá Thương đích thân lựa chọn.


Bạch trưởng làng tiễn họ ra đến tận bên ngoài cổng làng, lưu luyến nói:


- Khi nào các vị từ phủ Diên An trở về, xin mời quý vị ghé lại trong làng nghỉ ngơi vài ngày.


Liễu Nguyên vái chào nói:


- Nhất định là thế. Nếu như lão huynh gặp được Hoắc đại hiệp, cũng xin thay chúng tại hạ nói lời cảm tạ.


Long Bá Đào tiếp lời:


- Chúng tôi và Hoắc đại hiệp hắc bạch khác đường, nên ít có khi qua lại, không ngờ đêm nay được sự quan tâm chiếu cố của người.


Bạch trưởng làng cười nói:


- Hoắc đại hiệp tuy xuất thân là lục lâm, nhưng lại là một vị quân tử nhiệt thành thẳng thắng. Nếu các vị qua lại thường với Hoắc đại hiệp, thì sẽ biết được tính tình của ngài.


Liễu Nguyên cũng mỉm cười:


- Nguyện có một ngày, tại hạ sẻ hiểu rõ hơn về vị lục lâm quái kiệt này.


Long Bá Đào vẫy tay một cái, đoàn người ngựa thứ tự lên đường, từ từ rời khỏi làng Hồi Hồi.


Vừa rời khỏi làng, Liễu Nguyên ra lệnh cho mọi người ra roi liên tục. Đường nhỏ lại thêm khúc khuỷ khó đi, đêm khuya lại càng khó nhận ra con đường. Thế mà dường như Liễu Nguyên muốn trốn chạy cái gì đó. Lão luôn miệng hối thúc tiến nhanh về phía trước.


Mới đó mà họ đã đi được hơn bốn mươi dặm đường. Trên đường đi, thỉnh thoảng vài chú chim đang ngủ bị họ làm kinh động bay lên, tuyệt nhiên không có chuyện gì xảy ra.


Long Bá Đào bất chợt thở dài một tiếng nói:


- Xem ra chỉ là do chúng ta đa nghi mà thôi...

Chương sau

↑↑
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Vợ tôi ốm nghén

Vợ tôi ốm nghén

Được khoảng một tuần vợ chưa có biểu hiện gì nên mình cũng yên tâm lắm. Nghĩ

29-06-2016
Hạnh phúc không muộn

Hạnh phúc không muộn

Từ ngày chia tay Long, Linh trở nên ít nói hẳn, cô thấy mọi thứ xung quanh như sụp đổ,

28-06-2016
Kẻ bại trận

Kẻ bại trận

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Chỉ tại cái cục mụn

Chỉ tại cái cục mụn

Chỉ tại cái cục mụn  Chỉ từ cách nặn mụn, bạn có thể dự đoán được đối

05-10-2016
Làm bạn cũng được...

Làm bạn cũng được...

Làm bạn cũng được mà, có thể chém gió hàng giờ, có thể lắng nghe chuyện của nhau,

24-06-2016
Biệt thự máu

Biệt thự máu

Tôi gặp ông Thịnh trong lúc ngồi chờ một chuyến bay. Chuyến bay tôi đi hôm đó bị

24-06-2016