pacman, rainbows, and roller s
Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 106 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 7 - Sau trước hoàng hôn

↓↓

- Ngươi muốn gì? Muốn bạt đao?

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Phó Hồng Tuyết bóp mạnh chuôi đao.


Công Tôn Đoạn buông luôn:


- Chỉ có con người mới biết bạt đao. Con dê thúi thì làm gì làm được cái việc đó. Nếu ngươi là con người thì cứ rút đao cho ta xem.


Phó Hồng Tuyết nhìn đối tượng, thân hình run hơn trước.


Có hai người đang uống rượu, lúc này rút cả vào một góc nhà. Họ sợ, song vẫn nhìn hai con hổ gầm nhau.


Tiêu Biệt Ly đang cầm chén rượu, ngón tay tê cứng, cánh tay tê cứng, chén rượu không lên cũng không xuống.


Trong gian nhà rộng, tất cả mọi tiếng động đều im.


Trừ hơi thở.


Phó Hồng Tuyết thở nhẹ song gấp hơi. Công Tôn Đoạn thở nặng và dài hơn.


Bỗng Phó Hồng Tuyết quay mình bước về phía cửa, với dáng lết đi như lúc nào.


Công Tôn Đoạn nhổ phẹt một bãi nước bọt trên nền nhà nói:


- Thì ra con dê có tật thọt chân.


Phó Hồng Tuyết bước nhanh hơn


Công Tôn Đoạn bật cười ha hả:


- Cút đi là phải. Trở về chuồng đi là hơn. Nếu để cho lão gia gặp lại lần nữa là đôi chân phải cụt luôn, chứ không chỉ thọt mà thôi đâu.


Y kéo ghế ngồi xuống rồi vỗ tay xuống bàn quát:


- Đem rượu đây. Rượu ngon.


Bên ngoài cửa, một người quát:


- Đem rượu đây. Rượu ngon.


Diệp Khai bước vào, có dắt theo một con dê.


Công Tôn Đoạn trừng mắt nhìn chàng. Chàng không nhìn trả chỉ tìm ghế ngồi xuống.


Không rõ vô tình hay cố ý, chàng ngồi đối diện với Công Tôn Đoạn .


Công Tôn Đoạn cười lạnh nhưng không nói gì, lại quát:


- Rượu, đem đây gấp.


Diệp Khai cũng đập tay xuống bàn gọi:


- Rượu. Đem gấp.


Tự nhiên là phải có rượu gấp.


Diệp Khai rót đầy chén rượu song không uống mà lại xách ngửa đầu con dê lên, cho nó há mồm ra, rồi chàng đổ ụp chén rượu vào mồm nó.


Công Tôn Đoạn cau mày.


Tiêu Biệt Ly bật cười thành tiếng.


Diệp Khai ngẩng mặt lên không cười ta:


- Thì ra người uống sữa dê còn con dê lại uống rượu.


Công Tôn Đoạn biến sắc, vụt đứng lên quát:


- Các hạ nói gì?


Diệp Khai cười nhạt:


- Tại hạ nói vơí dê mà, chẳng lẽ các hạ là dê?


Tiêu Biệt Ly cười lớn:


- Nơi đây chẳng phải là chuồng dê mà sao có nhiều dê đến quá vậy.


Công Tôn Đoạn quay đầu nhìn lão trừng trừng.


Tiêu Biệt Ly vẫn còn cười:


- Công Tôn huynh muốn bẻ gãy chân tại hạ chắc? Rất tiếc đôi chân của tại hạ đã bị người ta bẻ gãy từ lâu rồi.


Công Tôn Đoạn nắm chặt đôi tay, gằn từng tiếng:


- Đáng tiếc là có kẻ còn đủ đôi chân.


Diệp Khai gật đầu:


- Phải. Tại hạ còn đủ đôi chân.


Công Tôn Đoạn hừ lạnh:


- Các hạ đứng lên xem.


Diệp Khai điềm nhiên:


- Khi nào ngồi xuốn được rồi thì tại hạ thường ít chịu đứng lên lắm.


Tiêu Biệt Ly thốt:


- Lúc còn đứng được thì tại hạ thường ít chịu ngồi xuống lắm.


Diệp Khai gật gù:


- Tại hạ có tính lười.


Tiêu Biệt Ly cũng gật gù:


- Tại hạ là người không có đôi chân.


Cả hai cùng bật cười vang.


Diệp Khai vỗ lên đầu con dê, mắt thì liếc xéo qua Công Tôn Đoạn , thốt:


- Dương huynh. Dương huynh. Tại sao Dương huynh thích đứng hơn ngồi?


Công Tôn Đoạn đang đứng.


Gân xang vồng lồ lộ trên trán, y vội hoành tay, chụp xuống chuôi đao, hét to:


- Dù ai ngồi, tại hạ cũng chặt đứt đôi chân như thường.


Ánh thép chớp lên, thanh loan đao đã tuốt ra khỏi vỏ.


Rồi một tiếng soạt tiếp nối. Mặt bàn bị đao chém xả làm hai phần, đứt ngay trước mặt Diệp Khai.


Như vậy là mũi đao phớt xuống sát mặt chàng.


Diệp Khai không nhích động, không chớp mắt, không biến sắc.


Chàng cười nhẹ thốt:


- Thì ra thanh đao của các hạ dùng chẻ gỗ.


Công Tôn Đoạn gầm lên một tiếng lớn, loan thanh đao một vòng tròn. Diệp Khai bị vòng đao bao gọn vào giữa.


Bỗng một tiếng keng vang như chuông giọng. Một chiếc nạng sắt bay ra chận thanh đao.


Còn chiếc nạng kia cắm nơi nền sâu năm tấc.


Tiêu Biệt Ly đã đứng lên chẳng rõ từ lúc nào, vung một chiếc nạng ra, còn một chiếc chỏi xuống đất để giữ thế đứng của lão.


Thì ra chiếc nạng vung lên chận đao, hút kình lực qua trung gian lão, truyền sang chiếc nạng kia, ấn chiếc nạng xuống sâu. Kình lực của Công Tôn Đoạn rút xuống đất luôn như làm sét chới bị cột thu lôi hút mất.


Nạng và đao còn tương trì nhau. Công Tôn Đoạn biến sắc, trầm giọng thốt:


- Không liên can đến tiên sinh.


Tiêu Biệt Ly lạnh lùng:


- Ở đây không phải là nơi giết người.


Công Tôn Đoạn không nói gì nữa, vận công lực dồn vào thanh đao.


Chiếc nạng thứ hai lại ấn sâu xuống thêm hai tấc nữa. Bao nhiêu kình lực của Công Tôn Đoạn đều bị hút trọn, thanh đao không làm chiếc nạng lay động mảy may.


Bỗng Công Tôn Đoạn dậm chân. Y rút thanh đao về, quay mình bước đi, chân dậm gạch nát nhừ bật kêu rạo rạo.


Rồi y đi chẳng nói một tiếng nào.


Diệp Khai thở dài, tán:


- Nội công của tiên sinh cao minh cực điểm.


Tiêu Biệt Ly thốt:


- Thẹn lắm. Thẹn lắm.


Diệp Khai cười nhẹ:


- Vô luận là ai, luyện nội công rới mức Di Hoa Tiếp Mộc rồi thì người đó không còn phải thẹn khi đối mặt với bất cứ sự việc nào trên đời cả.


Tiêu Biệt Ly bỗng cười thốt:


- Diệp huynh quả có nhãn lực cao minh.


Diệp Khai tiếp:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Hay Là Anh Cưới Em Đi

Hay Là Anh Cưới Em Đi

Hắn thoát khỏi vẻ uy nghiêm của một công tử nhà giàu ban nãy, khoác vào một vẻ phong

23-07-2016 45 chương
Mùa hạ cuối cùng

Mùa hạ cuối cùng

Làm sao có thể quên được những kỉ niệm vui buồn sau ba năm học chung với nhau? Làm sao

24-06-2016
Nhạc Trịnh trong tôi

Nhạc Trịnh trong tôi

Giá trị của một bài hát không phụ thuộc vào nhận xét hời hợt của những người

26-06-2016
Gió tháng 6

Gió tháng 6

Đôi khi tôi biết Gió có rất nhiều điều muốn nói với tôi nhưng rồi lại im lặng,

24-06-2016
Yêu thương quay về

Yêu thương quay về

(khotruyenhay.gq) Người ta vẫn thường nói rằng: "Trong tình yêu ta cần những ngọn lửa,

27-06-2016
Em nhớ anh

Em nhớ anh

16 tuổi. Em nhận thức rằng mình không đẹp. Khi còn nhỏ, em đã ngại soi gương để

29-06-2016
Nắng rơi bên thềm

Nắng rơi bên thềm

  - Hôm nay ai cũng có đôi, vì sao chúng ta không thành một đôi nhỉ? *** - Mình yêu

27-06-2016