pacman, rainbows, and roller s
Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 131 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 7 - Sau trước hoàng hôn

↓↓

Công Tôn Đoạn thở dài:

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Rất tiếc là hắn chưa làm được việc gì mà đã chết oan.


Vạn Mã Đường trầm gương mặt:


- Nếu hắn không nắm được một vài manh mối thì đâu đã phải chết gấp như vậy.


Công Tôn Đoạn chớp mắt:


- A !


Vạn Mã Đường tiếp:


- Vì hắn có phát hiện bí mật của hung thủ cho nên hắn phải bị giết. Người ta giết hắn để diệt khẩu.


Công Tôn Đoạn trừng mắt:


- Cho nên nếu chúng ta tìm ra được người hạ sát hắn là chúng ta tìm ra kẻ đang gây phiền phức cho Vạn Mã Đường .


Vạn Mã Đường lạnh lùng:


- Và bàn tay của hắn nắm manh mối đó. Quan hệ trọng đại nằm gọn trong bàn tay của hắn.


Công Tôn Đoạn gằn mạnh:


- Thuộc hạ sẽ hỏi Diệp Khai xem hắn có đoạt vật đó hay không?


Vnd lắc đầu:


- Bất tất.


Công Tôn Đoạn trố mắt:


- Tại sao?


Vạn Mã Đường đáp:


- Lúc hắn chết thì Diệp Khai đang ở tại thị trấn. Cho nên hung thủ hạ sát hắn chẳng phải là Diệp Khai.


Rồi lão lạnh lùng tiếp:


- Hà huống, giả như Diệp Khai quả thật có lấy vật gì đó nơi tay của Phi Thiên Tri Thù thì đừng hòng ai hỏi cho ra lẽ.


Công Tôn Đoạn đặt tay lên chuôi đao, cười lạnh. Rõ là y không phục lời nói của Vạn Mã Đường .


Vạn Mã Đường trầm ngâm một lúc rồi hỏi:


- Trước khi hắn chết, ai quây quần bầu bạn với hắn?


Vân Tại Thiên đáp:


- Lạc đại tiên sinh, Mộ Dung Minh Châu, Phó Hồng Tuyết. Vạn Mã Đường tiếp: - Hiện tại những người đó ở đâu?


Vân Tại Thiên đáp: - Phó Hồng Tuyết trở về thị trấn, còn Lạc Lạc Sơn và Mộ Dung Minh Châu thất


tung.


Vạn Mã Đường suy tư một lúc:


- Đi tìm họ. Dẫn theo bốn mươi người làm cái việc đó.


Vân Tại Thiên tiếp lịnh:


- Vâng !


Vạn Mã Đường phân phó:


- Mười người một toán, phân làm bốn toán, đem theo thức ăn và nước uống. Không tìm ra manh mối thì đừng về.


Vân Tại Thiên gật đầu:


- Vâng.


Vô luận Vạn Mã Đường bảo gã làm gì thì gã cũng cúi đầu vâng lệnh. Trước mặt Vạn Mã Đường thì tay chọc trời khuấy nước thuở xa xưa đó biến thành một nô lệ ngu trung.


Bỗng Công Tôn Đoạn thốt:


- Thuộc hạ đi tìm Phó Hồng Tuyết.


Vạn Mã Đường khoát tay:


- Bất tất.


Công Tôn Đoạn căm hận:


- Tại sao lại bất tất? Chẳng lẽ lại không tìm được tiểu tử đó?


Vạn Mã Đường thở dài:


- Chẳng lẽ ngươi không nhận ra Phi Thiên Tri Thù chết cách nào à?


Công Tôn Đoạn nhìn thanh loan đao, hậm hực:


- Chẳng lẽ có một quy định là người mang đao phải dùng đao mỗi khi giết người?


Vạn Mã Đường đáp vội:


- Tất cả lui ra.


Vân Tại Thiên biết ý, vội lui ra, đóng cửa lại.


Công Tôn Đoạn ngẩng đầu lên, tiếp:


- Ai quy định điều đó chứ?


Vạn Mã Đường đáp:


- Chính người mang đao.


Công Tôn Đoạn trầm giọng:


- Tự hắn?


Vạn Mã Đường gật đầu:


- Nếu quả thật hắn đến đây để báo phục mối thâm cừu thì thanh đao của hắn phải là vật biểu tượng mối cừu. Hắn muốn giết người là phải dùng đao. Thanh đao đó chỉ dùng để trả thù, đúng như biểu tượng của nó.


Lão cười lạnh mấy tiếng, đáp luôn:


- Nếu hắn không tìm thù mà đến thì chúng ta hà tất tìm hắn.


Công Tôn Đoạn không nói gì. Y quay mình bước ra. Chân nặng nề vang mạnh chứng tỏ y hết sức tức uất.


Nhìn theo y, Vạn Mã Đường lộ vẻ lo âu, hơi khiếp sợ. Chừng như lão thấy cái gì bất tường bắt đầu manh nha từ con người đó.


Bất tường cho lão.


Bốn mươi người là bốn mươi ngựa, bốn mươi túi da to đựng nước uống và thức ăn. Đao phải bén và tên phải sẵn sàng giương cung.


Vân Tại Thiên kiểm điểm kỹ rồi, y lấy làm đắc ý luôn luôn gật gù. Nhưng giọng nói của gã vẫn oai nghiêm: - Mười người một toán ! Không tìm được thì chớ về !


Công Tôn Đoạn trở về gian nhà riêng của y.


Bên trong gian nhà, vật dụng không được sắp xếp với một trật tự tối thiểu. Được cái là diện tích khá rộng nên xem cũng không bừa bãi lắm.


Trên tường có rất nhiều da thú treo la liệt. Trên các mặt bàn có niều loại bình đựng rượu.


Giả như một đêm nào đó, y cao hứng thì có người đưa từ thị trấn đến nhiều nữ nhân từ mười sáu đến ba mươi tuổi, bất đồng sắc, vóc.


Y sống để mà hưởng thụ.


Ýù thích của y hay Vạn Mã Đường muốn thế?


Y hưởng thụ bởi máu và mồ hôi của y đã đổ quá nhiều. Nhưng y chưa mãn nguyện. Bởi trong tâm của y còn một ám ảnh: một thanh đao và một ngọn roi.


Hai vật đó, y chôn dấu, đè nén trong tâm. Tuy bàn tay y luôn luôn sờ đao, sờ roi song cái hồn đao, hồn roi y chôn dấu trong tâm. Bất cứ y làm việc gì thì hồn đao, hồn roi cũng bốc mạnh, vùng lên. Và cứ mỗi lần như vậy là y dằn xuống.


Cho nên tay sờ đao, sờ roi nhưng đao và roi chưa vung lên, chưa đẫm máu địch như ngày nào.


Ngày nào trong tương lai, y lại dùng đao, dùng roi đó khơi dòng máu chảy như thuở xa xưa? Ám ảnh đó vẫn nặng nề như ngày hôm qua.


Địch ngày xưa là ai? Địch ngày nay là ai?


Theo lịch trình ám ảnh, ngược dòng thời gian, y nhìn về dĩ vãng...


Ngày đó tuyết xuống nhiều. Tuyết lợp trắng cánh đồng hoang bao la...


Trên tuyết, Bạch Thiên Vũ dãy dụa, máu đổ ra nhuộm đỏ một khoảng tuyết...


Cho đến ngày nay, sau đúng mười tám năm, Công Tôn Đoạn vẫn còn nghe rõ bên tay tiếng kêu gào thê thảm, tiếng rên rỉ não nùng của một người sắp chết.


Có một câu trách hờn mà y không bao giờ quên:


- Tại sao các ngươi đối xử với ta như thế đó. Các ngươi là loài súc sinh mà. Các ngươi là trâu là chó mà. Ta dù chết đi vạn lần của quyết hiện hồn về báo phục mối thù này.


Công Tôn Đoạn nắm chặt đôi tay. Bỗng y nghe lợm giọng muốn mửa. Y sẽ mửa ra cái gì đây? Và cái gì làm cho y buồn nôn?


Trên bàn, chén vàng to đầy rượu. Y uống một hơi cạn sạch.


Rượu cay y gắng uống nên lệ đoanh tròng hay vì một lý do gì khác mà lệ đoanh tròng?


Bây giờ đã có người đến đây, bắt đầu làm cái việc phục thù như người chết đã phát thệ ngày xưa trên mặt tuyết.


Mà y thì biến thành con người bị bắt quả tang đang làm tội lỗi, như một dâm phụ ngồi che mặt thẹn mà khóc thầm trong phòng kín.


Rồi tại sao dâm phụ khóc?


Có phải vì hối hận chăng?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Bánh rán và Su

Bánh rán và Su

"Su đẻ trứng, con gửi mẹ cất vào tủ lạnh. Con sẽ đi làm siêng năng. Khi nào có

29-06-2016
Gọt giũa yêu thương

Gọt giũa yêu thương

Có thể mọi người sẽ nghĩ rằng đó là một điều khó chấp nhận khi tình yêu xuất

29-06-2016
Hoàn thành một tình yêu

Hoàn thành một tình yêu

Bạn có thể không biết Lâm Dĩ Thông là ai, nhưng bạn không nên xem nhẹ Lâm Dĩ Thông. Ôi

30-06-2016
Đám đông nhỏ bé

Đám đông nhỏ bé

"Không vì những điều như thế này mà người ta thôi sống và tận hưởng cuộc sống.

24-06-2016
Vụ cướp thế kỉ

Vụ cướp thế kỉ

- Đoàng! Phát súng nổ vang. Viên đạn trúng vào chiếc điện thoại trên bàn khiến nó

01-07-2016
Sự trung thực

Sự trung thực

- Không, vấn đề là ở đấy - người đàn ông kia lập tức quát lên - Vợ tôi đang ở

01-07-2016