XtGem Forum catalog
Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 52 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 4 - Chẳng chừa một món

↓↓

- Còn Diệp Khai ?

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Đến lượt Vân Tại Thiên suy nghĩ, lâu lắm gã mới đáp:


- Con người đó phảng phất có võ công cực cao, mà cái tâm cơ cũng cực sâu ! Nếu quả thật là hắn, thì ... chúng ta gặp đối thủ không vừa !


Công Tôn Đoạn cười lạnh:


- Các vị suy tới đoán lui, có suy đoán ra được ai chưa ?


Vân Tại Thiên lắc đầu:


- Chưa !


Công Tôn Đoạn buông gọn:


- Nào ... không đoán được, thì cứ kể như cả năm người đều là hung thủ, cứ giết cả năm người ! Có gọn cho chúng ta không chứ ?


Vạn Mã Đường chủ cau mày:


- Nếu cả năm không phải là hắn ?


Công Tôn Đoạn trầm giọng:


- Thì tìm những kẻ khả nghi mà giết nữa ! Giết mãi thế nào cũng gặp hung thủ chân chánh !


Vạn Mã Đường chủ hừ một tiếng:


- Giết mãi ? Báo phục một mối thù, để tạo ra trăm ngàn mối thù khác, một cách vô lý, hồ đồ ?


Công Tôn Đoạn nắm chặt đôi tay, gân xanh vồng lên phát sợ !


Bỗng có giọng nói của thiếu nhi vang lên:


- Tứ thúc ơi ! Tôi không ngủ được ! Tứ thúc vào, kể chuyện xưa tích cũ cho tôi nghe đi !


Công Tôn Đoạn thở dài, mường tượng biến đổi thành con người khác.


Sự căng thẳng trong thân thể lơi đi, hắn đứng lên, từ từ bước ra ngoài.


Trống canh điểm hai tiếng.


Đêm đã sang canh hai.


Vạn Mã Đường chủ thong thả thốt:


- Cứ theo lý họ đã bằng lòng ở lại, là không bao giờ làm điều chi đáng cho chúng ta lo ngại. Tuy nhiên, chúng ta vẫn đề cao cảnh giác, phòng những cái cần phải phòng !


Vân Tại Thiên gật đầu:


- Phải !


Gã tiếp luôn:


- Thuộc hạ đã truyền lệnh tăng cường sự canh phòng đêm nay thành tám ban. Cứ mỗi nửa giờ lại đổi ban, luân lưu đến khi có lịnh mới, gặp kẻ đáng nghi, phải đánh kiểng báo hiệu.


Vạn Mã Đường chủ gật đầu.


Y chợt nghe mỏi mệt vô cùng, bèn đứng lên, bước về phía cửa, nhìn ra cánh đồng hoang bị màn đêm phủ kín.


Y cảm thấy lòng se thắt !


Vân Tại Thiên bước ra theo, thốt:


- Chỉ mong đêm nay không việc gì xảy ra, cho Đường chủ nghỉ ngơi. Cuộc đối phó ngày mai hẳn là khó khăn lắm đó.


Vạn Mã Đường chủ vỗ nhẹ lên đầu vai gã, thở dài, đáp:


- Qua cuộc chiến này, chúng ta sẽ được thảnh thơi trường kỳ.


Gió thu vẫn rít, trăng thu nửa mảnh vẫn lạnh lùng.


Vân Tại Thiên nhìn trăng, ánh mắt ngời niềm sợ hãi.


Vạn Mã Đường có giống như ngọn đèn tro nơi cột cờ chăng ? Đèn treo cao, chiếu sáng, ngoài mấy dặm đường, người ta còn thấy rõ ?


Song ai biết được nó sẽ tắt lúc nào ?


Đêm cứ xuống, trăng cứ mông lung. Vạn Mã Đường chìm trong tử tịch lạnh lùng.


Vùng hoang địa ngoài Biên thành, thê lương ảm đạm làm sao dưới trời đêm có gió


lạnh.


Trong khung trời đó, lại nặng niềm tâm sự, có ai ngủ được chăng ?


Diệp Khai mở to mắt, nhìn cảnh đêm bên ngoài cửa sổ.


Chàng không cười nữa, dù cái cười là một trong những lẽ sống của chàng.


Nụ cười của chàng chỉ nở khi đối diện với người. Nụ cười đó biến mất khi hình đối bóng, khi cô đơn !


Chàng không ngủ, bằng cớ là đôi mắt mở.


Chàng gõ nhẹ ngón tay của bàn tay này vào lòng bàn tay kia, lòng bàn tay chai cứng. Chai cướng vì luôn luôn cầm đao, sử dụng đao.


Nhưng, thanh đao của chàng đâu ?


Chàng không mang đao ! Ít nhất cũng không mang lộ liễu.


Thế thì chàng giấu đao ở đâu ? Trong tâm ?


Phó Hồng Tuyết luôn luôn đặt tay lên chuôi đao, y cũng không ngủ, đến cả đôi giày, y cũng không cởi ra.


Trăng mờ nhạt, buông ánh sáng nhạt xuống gương mặt nhợt nhạt của y, trăng chiếu tà tà, bóng trăng rung, mặt y tựa hồ giật giật.


Thanh đao nằm lỳ trong vỏ, hay phải tuốt vỏ ? Tuốt lúc nào ? Ngay đêm nay, hay ngày mai, hay sau đó một thời gian nào nữa ?


Trống canh điểm ba tiếng ...


Rồi bốn tiếng.


Bỗng, có tiếng kiễng vang rền. Từ phía sau Vạn Mã Đường bốn bóng người lao vút lên không, như bốn mũi tên.


Bốn bóng bay về phía tây.


Gió lạnh cuốn qua, phảng phất có mùi tanh máu trong gió.


Đèn trong phòng của Diệp Khai đốt trước. Rồi một lúc lâu sau, chàng từ từ bước ra ngoài.


Mộ Dung Minh Châu và Phi Thiên Tri Thù đồng thời mở cửa.


Cửa phòng của Lạc Lạc Sơn còn đóng, bên trong có tiếng thở ồ ồ.


Chỉ có gian phòng của Phó Hồng Tuyết im lặng.


Mộ Dung Minh Châu hỏi:


- Chừng như có tiếng kiễng đỗ vừa rồi ?


Diệp Khai gật đầu:


- Phải.


Mộ Dung Minh Châu hỏi tiếp:


- Các hạ có biết việc gì xảy ra chăng ?


Diệp Khai lắc đầu:


- Không !


Vừa lúc đó, hai bóng người từ xa lao vút đến. Một trong hai người cầm kiếm, thép kiếm chớp ngời. Còn người kia thì thân pháp khinh linh như điện.


Hai người đó, là Hoa Mãn Thiên và Vân Tại Thiên.


Hoa Mãn Thiên quét ánh mắt qua bọn Diệp Khai, rồi vọt mình đến trước cửa phòng Lạc Lạc Sơn.


Hắn đã nghe tiếng thở ồ ồ trong phòng.


Vân Tại Thiên thì lướt mình đến trước phòng của Phó Hồng Tuyết. Gã đưa tay đẩy cánh cửa. Cửa mở vô theo tay.


Phó Hồng Tuyết đứng sừng sửng tại cửa, tay vẫn nắm chặt chuôi đao, hai mắt quắc sáng đáng sợ.


Vân Tại Thiên không tự chủ nỗi, lùi lại mấy bước, mặt biến sắc xanh dờn.


Gã hỏi:


- Vừa rồi, các vị không ai rời khỏi phòng chứ ?


Không ai đáp.


Câu hỏi đó đáng lý không nên nêu lên giữa lúc này. Bởi có hỏi cũng bằng thừa. Nếu có người rời phòng, người đó chắc gì nói thật ?


Hoa Mãn Thiên trầm giọng:


- Có ai nghe động tịnh chi chăng ?


Không ai đáp.


Mộ Dung Minh Châu cau mày. Y muốn nói chi đó, chợt y khom mình, ụa mửa.


Mùi máu tanh theo gió cuốn đến nghe nặng nề.


Rồi ngựa hí vang rền.


Ánh trăng chừng như cũng mờ hơn trước.


Trời mênh mang ! Đất thênh thang ! Lệ máu lai láng ! Vầng trăng nhạt sáng !

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Bán trinh

Bán trinh

Tôi thoát ra khỏi bàn tay dơ nhếch của Long, thoát ra cái mùi ghê tởm trên con người

30-06-2016
Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh

Nhẹ Bước Vào Tim Anh là một trong những truyện teen rất hay mà các bạn không nên bỏ

21-07-2016 120 chương
Hồn ma báo tử

Hồn ma báo tử

Với hai bàn tay trắng muốt và những ngón tay thon dài, với một thân hình nẩy nở tự

29-06-2016
Hai con dê qua cầu

Hai con dê qua cầu

Trong một khu rừng nọ có hai con dê sinh sống, một con dê trắng, một con dê đen.

24-06-2016
Đi tìm ký ức

Đi tìm ký ức

Nhưng rồi thời gian có để ai sống mãi với tuổi thơ đâu, đứa nào cũng phải lớn,

26-06-2016
Vẹt và châu chấu

Vẹt và châu chấu

Khoa La là tên một con vẹt, mỏ nó vừa đẹp vừa linh hoạt. Nó có thể mổ châu chấu

24-06-2016
Hoa hồng tặng Rose

Hoa hồng tặng Rose

Hoa hồng đỏ là loại hoa cô thích nhất, tên cô cũng là Rose, nghĩa là hoa hồng. Mỗi năm

30-06-2016
Nếu nhà mình giàu...

Nếu nhà mình giàu...

Cứ để em đặt giả thiết nhé! Nếu có tiền, em sẽ thay con laptop rùa bò bằng một

28-06-2016