XtGem Forum catalog
Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 31 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 4 - Chẳng chừa một món

↓↓

Diệp Khai chớp mắt:

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Hỏi đúng người ? Đúng câu đáng hỏi ?


Vạn Mã Đường chủ không đáp ngay, chỉ tiếp:


- Đao và mã, đất Quan Đông, trong thiên hạ không nơi nào bằng ! Các vị có nghe lời truyền thuyết đó chứ ?


Diệp Khai trầm giọng:


- Quan Đông đao mã, thiên hạ vô song ? ... Giữa đao và mã, có quan hệ gì với nhau chăng ?


Vạn Mã Đường chủ tiếp:


- Nào chỉ quan hệ mà thôi ! Quan hệ phi thường nữa đấy !


Diệp Khai kêu lên:


- Ạ ?


Vạn Mã Đường chủ tiếp:


- Hai mươi năm trước, trong võ lâm, thiên hạ chỉ biết Đao Mã Môn, chứ không biết đến Vạn Mã Đường !


Diệp Khai thốt:


- Rồi hai mươi năm sau, người ta chỉ biết Vạn Mã Đường chứkhông biết đến Đao Mã Môn !


Nụ cười nơi miệng của Vạn Mã Đường chủ đã tắt. Thần sắc của y trầm trầm.


Lâu lắm, y mới thở dài, tiếp nối:


- Bởi toàn thể các nhân vật trong Thần Đao Đường đều chết hết cách đây mười bảy năm !


Một vài vết nhăn hiện ra nơi gương mặt y, từ các vết nhăn đó, phảng phất sát khí chập chờn bốc.


Nhìn y lúc này, ai ai cũng nghe lạnh xương sống ít nhiều.


Diệp Khai vẫn còn nhìn y, vẫn còn hỏi:


- Người trong Thần Đao Đường chết cách nào ?


Vạn Mã Đường chủ đáp gọn:


- Dưới nhát đao !


Lạc Lạc Sơn chợt đập tay xuống bàn, rồi lẩm nhẩm:


- Băng giá tan, chảy về nước, nước biển, sông, rạch, hồ, ao. Băng giá do nước mà thành ! Đao thủ thần đao môn chết về đao, thật đúng cái đạo lý của đất trời, trở về nguyên thủy !


Lão tiếp luôn:


- Từ nguyên thủy mà ra, rồi trở về nguyên thủy ! Nổi danh vì đao, lập nghiệp trên đó ! Trả danh cho đao, trả sự nghiệp cho đao ! Đúng ! Đúng lắm ! ... Rượu đâu ! ...


Vạn Mã Đường chủ nhìn bàn tay của y bị đao chém đứt bốn ngón nghe Lạc Lạc Sơn nói.


Khi Lạc Lạc Sơn dứt lời, y gằn tiếng:


- Mỗi người của Thần Đao Đường là một bằng hữu, một huynh đệ của người trong Vạn Mã Đường. Mỗi người trong Thần Đao Đường đều bị đao chặc đứt đầu lâu, họ chết giữa mùa tuyết giá lạnh lùng. Món nợ máu đó, các huynh đệ trong Vạn Mã Đường hằng ghi nhớ suốt mười mấy năm qua, không ngày nào, không phút giây nào quên lãng.


Y ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mặt Diệp Khai, ánh mắt uy hiếp, câu hỏi cũng uy hiếp luôn:


- Sự tình như vậy đó, các hạ đã nghe rõ rồi. Bây giờ, bổn đường xin hỏi, tại sao các hạ thích cái câu đao gãy bảng ?


Diệp Khai không hề tránh ánh mắt của Đường chủ. Chàng vẫn thản nhiên như lúc mới vào đây.


Chàng trầm ngâm một chút, thay vì đáp, lại hỏi ngược:


- Mười bảy năm qua, Đường chủ chưa tra cứu ra hung thủ sao ?


Vạn Mã Đường chủ lắc đầu:


- Chưa !


Diệp Khai lại hỏi:


- Bàn tay của Đường chủ ...


Vạn Mã Đường chủ chận lời:


- Một nhát đao tiện lìa mấy ngón ! Loại đao đó !


Đao đó là đao nào ? Loại cổ quái của Phó Hồng Tuyết hay loại loạn đao củ Công Tôn Đoạn ?


Diệp Khai cau mày:


- Nhận được thanh đao, sao lại không nhận ra người cầm đao ? Ít nhất, cũng thấy phảng phất dáng dấp như thế nào chứ ?


Vạn Mã Đường chủ đáp:


- Bởi đao không mang nạ, nên nhận được !


Diệp Khai mỉm cười:


- Đao không mang nạ mới giết được người chứ ! Dùng lụa vải bao bọc bên ngoài, còn chém chết ai được !


Phó Hồng Tuyết nhìn xuống thanh đao của y, bỗng lạnh lùng hỏi:


- Nếu đao nằm trong vỏ ?


Diệp Khai đáp:


- Nằm trong vỏ cũng như được lụa vải bao kín, đao không giết được người !


Phó Hồng Tuyết lại hỏi:


- Đao nằm trong vỏ có phải là sợ bị nhận ra chăng ?


Diệp Khai lắc đầu:


- Cái đó thì tại hạ không được hiểu. Tôi chỉ hiểu một điều này !


Phó Hồng Tuyết chờ nghe.


Diệp Khai mỉm cười, tiếp:


- Tại hạ chỉ biết, là nếu mình có liên quan đến vụ án mười bảy năm về trước, thì chẳng bao giờ mang đao vào Vạn Mã Đường.


Rồi chàng lại cười, đoạn tiếp luôn:


- Trừ khi là kẻ ngu si, chứ nếu khôn một chút, tại hạ mang kiếm, hoặc thương, hoặc vũ khí nào khác, chẳng khi nào mang đao !


Phó Hồng Tuyết nhìn Diệp Khai với ánh mắt kỳ quái.


Lần thứ nhất, y nhìn một người lâu như vậy.


Biết đâu lần thứ nhất mà cũng là lần cuối ?


Mộ Dung Minh Châu đã uống khá rồi, men rượu bắt đầu tạo ảnh hưởng nơi y.


Y cao giọng thốt:


- Cũng may, vụ lưu huyết xảy ra mười bảy năm về trước cho nên giờ đây, dù mang kiếm hay đao, cũng chẳng quan hệ gì.


Diệp Khai cười lạnh:


- Chỉ sợ vị tất !


Mộ Dung Minh Châu hỏi:


- Hiện diện tại đây, trừ một Lạc tiên sinh ra, tất cả chỉ là những đứa bé con mười tám mười bảy năm trước ! Trẻ con làm gì có bản tính giết người !


Chợt Hoa Mãn Thiên chuyển hướng vấn đề, hỏi:


- Chẳng hay các hạ đã kết hôn rồi, hay chưa ?


Mộ Dung Minh Châu không hiểu hắn hỏi như vậy là có ý tứ gì.


Y gật đầu.


Hoa Mãn Thiên hỏi tiếp:


- Có con chưa ?


Mộ Dung Minh Châu đáp:


- Một trai một gái.


Hoa Mãn Thiên tiếp:


- Nếu các hạ có kẻ thù, trở về già không còn sức lực hoạt động nữa, thì ai thay thế các hạ báo thù ?


Mộ Dung Minh Châu đáp:


- Con của tại hạ chứ ai !


Hoa Mãn Thiên mỉm cười, không nói gì nữa.


Hắt bất tất phải nói gì nữa !


Mộ Dung Minh Châu trầm ngâm một lúc, rồi gượng điểm một nụ cười, hỏi:


- Cac hạ nghi ngờ trong bọn tại hạ, có kẻ là con cái chi của hung thủ ?


Hoa Mãn Thiên nhất định không đáp câu hỏi đó.


Mộ Dung Minh Châu đỏ mặt, tiếp:


- Như vậy là Đường chủ cho mời bọn tại hạ đến đây với một dụng ý đặc biệt !

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Mầm của quá khứ

Mầm của quá khứ

(khotruyenhay.gq) Ta đau đớn hay hạnh phúc, cũng là cái mầm của quá khứ mà

28-06-2016
Giếng cạn

Giếng cạn

"Bống em ơi! Em ở nhà chăm nom anh Lăng thay chị nhé. Lăng con trai tồ lắm, ăn uống,

28-06-2016
Điệp khúc trên tóc em

Điệp khúc trên tóc em

"Nơi ấy từng in dấu chân,Có mấy lần trên phố quen, em đến và mang phút giây diệu kì,

23-06-2016