XtGem Forum catalog
Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 30 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 18 - Sát thủ kiếm

↓↓

- Rất tiếc người chết, không phải họ. Người chết, là những kẻ khác !

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tống Lão Bản trố mắt:


- Làm thế nào là những người khác ?


Diệp Khai giải thích:


- Họ ra khỏi quan tài, liền đưa người khác vào lấp khoảng trống cho họ.


Tống Lão Bản kêu lên:


- Họ đổi những ai vào ?


Diệp Khai tiếp:


- Hiện tại, tại hạ chỉ biết Trần Đại Quan thay thế Hoa Phong, Trương Lão Thực thay thế Phan Linh !


Tống Lão Bản hỏi:


- Họ thay thế người bằng cách nào ?


Diệp Khai thốt:


- Tại thị trấn này, hiện có một người rất sành thuật cải ửa dung mạo.


Tống Lão Bản hỏi:


- Ai ?


Diệp Khai buông gọn:


- Tây Môn Xuân !


Tống Lão Bản cau mày:


- Tây Môn Xuân là ai ? Tại sao tại hạ chưa bao giờ thấy người đó ?


Diệp Khai tiếp:


- Hiện tại, tại hạ đang tìm lão, xem lão ẩn nấp trong cái lớp giả tạo nào. Sớm muộn gì tại hạ cũng tìm ra lão.


Tống Lão Bản hỏi:


- Các hạ nói, Hoa Phong cải trang thành Trần Đại Quan, còn Phan Linh thì cải trang thành Trương Lão Thực ?


Diệp Khai gật đầu:


- Rất tiếc, thuật cải sửa dung mạo dù tinh vi đến đâu cũng không hiệu quả bên cạnh thân nhân ! Cho nên, trước hết họ chọn Trương Lão Thực.


Tống Lão Bản hỏi:


- Tại sao ?


Diệp Khai đáp:


- Vì Trương Lão Thực không có thân nhân, không có bằng hữu, lại chẳng bao giờ tắm rửa, ít khi có người dám đến gần lão, trừ những kẻ bịt cả hai lỗ mũi.


Tống Lão Bản gật gù:


- Cải trang thành con người đó thì không sợ ai tiếp cận, không sợ ai phát giác !


Diệp Khai thở ra:


- Rất tiếc, mẫu người của Trương Lão Thực, tại thị trấn này, chẳng có nhiều !


Tống Lão Bản hỏi:


- Tại sao họ lại mạo nhận Trần Đại Quan ?


Diệp Khai đáp:


- Trần Đại Quan là con người đáng ghét nhất tại thị trấn. Không một ai muốn gần lão nếu chẳng có việc tối cần thiết !


Tống Lão Bản cau mày:


- Song Trần Đại Quan có vợ !


Diệp Khai cười lạnh:


- Cho nên, vợ Trần Đại Quan cũng chết luôn theo chồng !


Tống Lão Bản thở dài:


- Nữ nhân, đóng cửa lo bề nội trợ, mà hoạn họa vẫn không buông tha, còn tìm đến !


Lão muốn ngồi lên.


Diệp Khai ấn vào vai lão, thốt:


- Tại hạ nói nhiều rồi, bây giờ đến giai đoạn hỏi.


Tống Lão Bản đáp:


- Xin chỉ giáo !


Diệp Khai hỏi:


- Trương Lão Thực là Phan Linh, Trần Đại Quan là Hoa Phong, còn Tống Lão Bản là ai ?


Tống Lão Bản giật mình, lẩm nhẩm:


- Tống Lão Bản là lão bản, chứ còn ai nữa ? Tên thực là Đại Nghiệp. Người ở đây quen gọi là Lão Bản, không còn ai nhớ tới cái tên Đại Nghiệp nữa !


Diệp Khai hỏi:


- Có phải là vì các hạ rất gian hoạt, nên người ta sợ, không dám gọi ngang tên thực chăng ?


Tống Lão Bản cười:


- Cũng may, bọn người nào đó, không chọn tại hạ để thay thế cho họ !


Diệp Khai cười lạnh:


- Ạ ?


Tống Lão Bản tiếp:


- Tại hạ nghĩ Diệp công tử chắc không tưởng rằng tại hạ cũng là người già như Trương Lão Thực giả, như Trần Đại Quan giả !


Diệp Khai lạnh lùng:


- Tại sao không tưởng ?


Tống Lão Bản hỏi:


- Người vợ mặt vàng của tại hạ kia, từng chia bùi xẻ đắng với tại hạ suốt mấy năm trường, chẳng là không phân biệt được sự chân giả ?


Diệp Khai cười mỉa:


- Nếu bà ấy đã chết rồi, thì đương nhiên người chết làm gì phân biệt được chân


giả ?


Tống Lão Bản kêu lên thất thanh:


- Chẳng lẽ tại hạ lại nằm ngủ với người chết !


Diệp Khai đáp:


- Với các vị, còn có việc gì mà cho là không được. Đừng nói là với người chết ! Với chó chết, các vị cũng ngủ được như thường !


Vừa lúc đó, nữ nhân nằm trên giường chợt buông tiếng thở dài.


Rồi bà xoay mình.


Diệp Khai còn gì được nữa !


Người chết đâu có thể xoay mình ? Người chết đâu có thể thở dài ?


Bà ấy lại nói gì, lí nhí như nói trong miệng.


Người chết đâu có mộng, dù giấc ngủ dài vô tận ?


Diệp Khai rụt tay về.


Trong ánh mắt của Tống Lão Bản, vẻ đắc ý biểu lộ.


Lão buông luôn:


- Công tử có muốn gọi thử bà ta để hỏi han chăng ?


Diệp Khai điểm một nụ cười vô nghĩa:


- Không cần !


Tống Lão Bản ngồi lên cười, thốt:


- Mời công tử ra ngoài kia, uống chén trà !


Diệp Khai lắc đầu:


- Bất tất !


Mường tượng chàng không tiện lưu lại lâu hơn, nên chuẩn bị cáo từ.


Ngời đâu Tống Lão Bản chụp cổ tay nữ nhân, quăng luôn bà ta về phía Diệp Khai.


Diệp Khai chưa kịp có phản ứng thích nghi, hoặc đưa tay tiếp đón, hay lách mình né qua một bên.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Cỏ may mắn

Cỏ may mắn

Tôi chậm chạp rời khỏi nhà và lê dài từng bước tiến về nơi hẹn. Đôi chân nặng

24-06-2016
Nụ hôn trong mơ

Nụ hôn trong mơ

…Nó nhắm mắt lại, gương mặt hơi ngửa lên khẽ ửng hồng. Chờ đợi. Hồi

29-06-2016
Đắp mền mùa đông

Đắp mền mùa đông

 Một ngày cuối năm, nhóm hùn tiền lại, ra Chợ Lớn mua hơn trăm cái mền để tặng

28-06-2016
Quyền được khóc

Quyền được khóc

Trong vùng ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn bên bàn ăn, bao quanh là cả gian nhà đang ngủ

30-06-2016