Polly po-cket
Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 66 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 13 - Những kẻ ra đi

↓↓

- Nếu tại hạ nói rằng lệnh tôn muốn gả cô nương cho tại hạ thì cô nương có tin chăng?

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Mã Phương Linh đáp:


- Đương nhiên là không tin.


Diệp Khai hỏi:


- Tại sao?


Mã Phương Linh thốt:


- Ta...


Bỗng nàng dậm chân, quay mình hằn học:


- Người ta đang bấn loạn tâm thần muốn chết đây mà ngươi còn đùa cợt được à?


Diệp Khai hỏi:


- Tại sao tâm thần bấn loạn?


Mã Phương Linh lắc đầu:


- Ta cũng chẳng biết tại sao. Nếu biết được thì ta đâu có bối rối.


Diệp Khai cười nhẹ:


- Cái đó mới nghe qua mường tượng là có lý lắm.


Mã Phương Linh hừ một tiếng:


- Chẳng lẽ sau khi nghe rồi ngươi thấy không có lý?


Bỗng nàng quay mình lại, trầm giọng tiếp:


- Cái tâm của ngươi không hề bấn loạn lần nao?


Diệp Khai lắc đầu:


- Rất ít.


Mã Phương Linh hỏi:


- Chẳng lẽ không bao giờ ngươi động tâm?


Diệp Khai lắc đầu:


- Rất ít.


Mã Phương Linh cắn môi rồi tiếp:


- Đối với ta thì ngươi có động tâm cah8ng?


Diệp Khai thản nhiên đáp:


- Có động.


Mã Phương Linh mường tượng kinh hãi song mặt nàng đỏ bừng. Đầu cúi xuống, tay mân mê tà áo. Lâu lắm, nàng mới thoốt:


- Trong phút giây này, giữa cảnh này nếu thật tình yêu ta thì ngươi đã ôm ta rồi.


Diệp Khai không nói gì, chỉ rót một chenùn trà.


Mã Phương Linh chờ mãu, không dằn lòng đưoợc hỏi:


- Ta nói gì ngươi có nghe không?


Diệp Khai lắc đầu:


- Không nghe.


Mã Phương Linh gắt:


- Ngươi điếc?


Diệp Khai lắc đầu:


- Không điếc.


Mã Phương Linh lại hắt:


- Không điếc sao không nghe?


Diệp Khai thở dài, cười khổ:


- Bởi vì tuy tại hạ không mang tật điếc mà cũng như người điếc mất rồi.


Mã Phương Linh ngẩng đầu lên, trừng mắt nhìn chàng. Bất thình lình nàng nhào tới, ngã vào lòng chàng, vòng tay ôm ghì lấy chàng.


Nàng ghì mạnh quá.


Diệp Khai nhè nhẹ đẩy nàng ra.


Trong lúc này mà chàng xô nàng ra được à?


Mã Phương Linh trừng mắt nhìn chàng. Rồi nàng cắn môi, mường tượng muốn khóc.


Nàng thốt:


- Ngươi... ngươi thay đổi mất rồi...


Diệp Khai dịu giỏng:


- Tại hạ không thay đổi.


Mã Phương Linh lắc đầu:


- Ngươi bây giờ khác xa với ngươi ngày trước.


Diệp Khai nín lặng, lâu lắm mới thở dài đáp:


- Có lẽ ngày nay tại hạ hiểu rõ cô nương hơn ngày trước.


Mã Phương Linh hỏi:


- Ngươi hiểu nơi ta cái gì?


Diệp Khai đáp:


- Cô nương không thật tâm yêu tại hạ.


Mã Phương Linh kêu lên:


- Ngươi điên à?


Diệp Khai tiếp:


- Sở dĩ cô nương có thái độ đó đối với tại hạ là vì cô nương quá sợ.


Mã Phương Linh hỏi:


- Sợ cái gì?


Diệp Khai tiếp:


- Sợ tịch mịch, sợ cô độc. Cô nương cảm thấy trên đời này không ai thành thật quan tâm đến cô nương.


Đôi mắt của Mã Phương Linh đỏ lên. Nàng vung tay tát thật mạnh vào mặt chàng một cái. Đoạn nàng thốt:


- Dù ta có như vậy đi nữa thì cũng phải đối xử tốt với ta.


Diệp Khai trầm giọng:


- Tại hạ phải đối xử như thế nào với cô nương mới cho là tốt? Thừa dịp quanh mình không có ai, ôm ngay cô nương, đòi cô nương phải...


Mã Phương Linh lại đánh một tát tay vào mặt chàng. Nàng đánh mạnh đến độ tay nàng tê buốt nhưng Diệp Khai chẳng nghe đau đớn gì cả.


Chàng lạnh nhạt nhìn nàng, nhìn lệ trào ra mí mắt của nàng, chảy xuống má.


Nàng dậm chân rít lên:


- Ngươi không phải là con người. Bây giờ ta mới biết ngươi không phải là con người. Ta hận ngươi. Ta hận ngươi đến chết.


Nàng vọt mình ra ngoài, chạy di trong mưa.


Mưa đang rơi nặng hạt.


Diệp Khai không chạy theo.


Chàng không hề nhích động. Tuy nhiên nơi gương mặt của chàng, niềm thống thổ hiện ra quá lộ liễu.


Thống khổ vì chàng cố gắn dằn cơn dục vọng đang sôi động trong lòng. Cơ hồ chàng muốn chạy theo, ôm nàng, mang nàng trở lại trà đình.


Nhưng chàng không làm như vậy nên phải khổ.


Mưa dai dẳng một chút rồi tạnh.


Diệp Khai trở lại thị trấn, lội trên con lộ sủng nước, bùn lầy, lách mình qua khung cửa hẹp.


Trong nhà im vắng, chỉ trừ một âm thanh.


Aâm thanh của các quân bài chạm vào nhau.


Tiêu Biệt Ly không quay đầu nhìn chàng, lão để hết tâm trí vào các quân bài.


Diệp Khai ngồi xuống.


Tiêu Biệt Ly vẫn nhìn chăm chú các quân bài. Chúng như làm lão ưu tư trầm trọng.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Học Viện Glamour

Học Viện Glamour

Học Viện Glamour là một truyện teen khá hay các bạn cùng đọc và cho cảm nhận nhé

21-07-2016 18 chương
Bản tình ca tháng 6

Bản tình ca tháng 6

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Ba năm

25-06-2016
Cuộc tình rỉ máu

Cuộc tình rỉ máu

Cô vốn là người hiền lành, hiền đến mức khờ khạo. Ấy vậy mà giờ lại hồn

24-06-2016
Những chiếc răng....!

Những chiếc răng....!

- "Em phải nhổ cái răng đó đi nó mới hết đau, em mà không nhổ đi răng mới cũng sẽ

24-06-2016
Ác khẩu và quả báo

Ác khẩu và quả báo

Ngày xưa trong thành Xá Vệ có một người nhà rất giàu, tên gọi là Sư Chất, đã hơn 40

28-06-2016