Old school Easter eggs.
Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 28 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 13 - Những kẻ ra đi

↓↓
Thời gian vào giữa ngọ. Cái nóng ở Biên Thành lên đến độ thiêu người.


Vân Tại Thiên không ngừng lau mồ hôi. Mồ hôi không ngừng đổ và gã vừa lau mình vừa nốc nước.


Gã không kham nỗi cái khổ của vùng này. Mà chừng như gã thuộc hạng hưởng thụ hơn là chịu đựng


Hoa Mãn Thiên khá hơn, có vẻ chịu đựng dẻo dai hơn.

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Trong trường hợp đó, không ai có hứng nói năng với ai một tiếng nào.


Vừa lúc đó, một con ngựa từ đâu chạy về. Ngựa chạy thẳng vào trại.


Trên mình ngựa có người nằm, thay vì ngồi.


Một vài con ruồi đậu trên những vệt đen đen nơi mình kỵ sĩ.


Máu. Máu khô mau dưới ánh nắng thiêu người.


Và kỵ sĩ là ai ?


Kỵ sĩ là cái xác chết. Xác của Công Tôn Đoạn, nhìn từ xa với thân hình hộ pháp, với thanh loan đao còn lủng lẳng ở hông.


Xác chết được người tại cục trường đặt lên lưng ngựa, ngựa quen đường cũ chạy trở về trại.


Ngựa về đến đây rồi, bất ngờ cơn mưa đổ xuống ào ào.


Dưới cơn mưa, Vạn Mã Đường tối dần, tối dần. Bên ngoài u ám, bên trong phải


tối.


Hoa Mãn Thiên và Vân Tại Thiên tối mặt như không gian u ám, như Vạn Mã Đường tối tăm.


Hai đại hán mang xác Công Tôn Đoạn vào đặt lên mặt chiếc bàn dài. Chúng âm thầm làm, xong việc rồi lại lặng lẽ lui ra.


Không một tiếng động.


Vạn Mã Đường chứng kiến sự tình mà không ai thấy mặt lão ta. Một phần do lão đứng sau bức bình phong, nơi đó tối tăm hơn chỗ khác. Một phần là không ai dám nhìn lão.


Cho nên chẳng ai biết thần sắc lão lúc đó như thế nào.


Lão đứng đó một lúc lâu, rồi từ từ ngồi xuống cạnh xác Công Tôn Đoạn, nắm bàn tay lạnh cứng của Công Tôn Đoạn.


Lão không rơi lệ.


Song gương mặt của lão thì bi thảm hơn lúc lão khóc.


Lão nhìn đôi mắt của Công Tôn Đoạn. Đôi mắt mở thao láo, lòi ra ngoài, đôi mắt biểu hiện sự thống khổ lẫn khiếp hãi và uất hận.


Suốt đời y, y sống giữa niềm sợ hãi bvà niềm thống khổ. Thỉnh thoảng lại nổi nóng, căm hờn và hò hét.


Có thế thôi, y chẳng hưởng thụ được gì cả.


Rất tiếc người ta chỉ chú ý đến vẻ tàn bạo của y. Không ai nhìn sâu vào lòng y để nhận thức cái chân giá trị của y.


Mưa nhẹ hạt dần dần nhưng không gian còn u ám.


Vạn Mã Đường chợt thốt :


- Con người này là huynh đệ của ta. Chỉ có y mới là huynh đệ của ta.


Chẳng rõ lão tự lẩm nhẩm hay hướng về Hoa Mãn Thiên, Vân Tại Thiên ?


Rồi lão tiếp :


- Nếu không có y thì ta khó sống đến ngày nay.


Vân Tại Thiên không im lặng được lâu hơn, buông tiếng thở dài, buồn buồn thốt :


- Bọn thuộc hạ đều biết y là một người tốt.


Vạn Mã Đường tiếp :


- Đích xác y là một người tốt. Luận về trung hậu, thành thực thì không ai sánh được với y. Luận về dũng cảm thì không ai sánh được với y. Nhưng suốt đời y không có lấy một ngày vui đẹp.


Vân Tại Thiên chỉ có nghe, chỉ có thở dài chứ không làm gì hơn.


Vạn Mã Đường như nức nở, tiếp :


- Đáng lẽ y không nên chết. Song hiện tại y đã chết rồi.


Không nên chết hay không thể chết ? Thật khó hiểu cho cái ý tứ của lão ta.


Vân Tại Thiên căm hận :


- Nhất định là Phó Hồng Tuyết giết y.


Vạn Mã Đường nghiến răng, rồi gật đầu tiếp :


- Ta có lỗi với y. Đáng lẽ ta nên nghe lời y, trước hết hạ sát bọn nó.


Vân Tại Thiên chụp cơ hội liền :


- Hiện tại...


Vạn Mã Đường nặng giọng :


- Muộn rồi. Quá muộn rồi.


Vân Tại Thiên hừ một tiếng :


- Nhưng chúng ta không thể buông tha cho Phó Hồng Tuyết. Chúng ta nhất định phải phục cừu.


Vạn Mã Đường gật đầu :


- Đương nhiên là phải phục cừu. Chỉ bất quá...


Bỗng lão ngẩng mặt lên, cao giọng thốt :


- Bất quá trước khi phục cừu, ta còn phải làm mấy việc.


Vân Tại Thiên chớp mắt, hỏi dò :


- Việc chi ?


Vạn Mã Đường gọi :


- Ngươi lại gần đây. Ta nói cho nghe.


Đương nhiên là Vân Tại Thiên bước tới.


Vạn Mã Đường tiếp :


- Ta nhờ ngươi thay ta làm một vài việc.


Vân Tại Thiên nghiêng mình :


- Xin đường chủ cứ phân phó.


Vạn Mã Đường buông nhanh :


- Ta muốn ngươi chết.


Bàn tay lão nhanh hơn câu nói. Bàn tay hoành qua, chụp lấy đao của Công Tôn Đoạn. Thanh đao đó chớp lên với tôc độ nhanh hơn ý nghĩ.


Aùnh đao xẹt xuống mình Vân Tại Thiên.


Kỳ quái !


Mường tượng Vân Tại Thiên có đề phòng trước. Khi Vạn Mã Đường chụp đao là gã đã nhích động thân hình rồi. Khi đao chớp lên thì gã đã tung mình lên không rồi.


Song dù sao thì gã cũng phải kém hơn Vạn Mã Đường. Gã dù nhanh nhưng Vạn Mã Đường vẫn nhanh hơn.


Nhát đao tuy không giết chết gã nhưng đã chặt đứt bàn tay hữu của gã.


Máu từ cổ tay rơi xuống.


Vân Tại Thiên cũng đáp xuống luôn. Gã chưa ngã. Gã đâu có thể ngã dễ dàng với một nhát đao tầm thường.


Gã tựa lưng vào tường. Mặt cắt không còn hạt máu. Aùnh mắt lộ vẻ kinh khiếp lẫn ngạc nhiên.


Vạn Mã Đường không đuổi theo. Lão bình tĩnh ngồi tại chỗ. Điềm nhiên nhìn từng giọt máu rỏ từ thanh đao xuống mặt nền.


Hoa Mãn Thiên đứng cạnh đó lạnh lùng, mặt không biểu hiện một cảm xúc nào.


Nhát đao đó có chớp lên, có chặt đứt một bàn tay, song không phải bàn tay hắn thì hắn lo nghĩ làm gì.


Tuyệt đối hắn không hề xao xuyến khi hắn chẳng bị thiệt thòi.


Lâu lắm, Vân Tại Thiên mới mở miệng. Gã cắn răng, gã run run giọng, thốt :


- Thuộc hạ không hiểu... Thực sự thuộc hạ không hiểu nổi...


Vạn Mã Đường lạnh lùng :


- Ngươi nên hiểu. Đáng lẽ ngươi phải hiểu.


Lão ngẩng đầu lên nhìn bức tranh đàn ngựa phi đằng nơi vách, ung dung tiếp :


- Địa phương này là của ta. Vô luận là ai cũng đừng mong đoạt nơi tay ta. Kẻ nào nuôi cuồng vọng thì kẻ đó phải chết.


Vân Tại Thiên trầm lặng rất lâu.


Bỗng gã thở dài, thốt :


- Thì ra đường chủ đã biết hết rồi.


Vạn Mã Đường thản nhiên :


- Ta biết từ lâu lắm rồi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
"Vàng Anh" ơi

"Vàng Anh" ơi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tôi không

27-06-2016
Me hài ola ngày 24-06-2016

Me hài ola ngày 24-06-2016

Những điều tưởng chừng như chỉ bạn mới có được, nhưng ai cũng có được niềm vui

24-06-2016
Đàn ông tốt ở đây

Đàn ông tốt ở đây

Phụ nữ hay than phiền đàn ông tốt ở đâu? Tìm hoài chẳng thấy. Đàn ông tốt còn

24-06-2016
Một cách khóc

Một cách khóc

"Nhưng không sao cả, mai này nhìn nó, bạn sẽ nhớ một con đường một hàng cây. Không

24-06-2016
Mưa và nước mắt

Mưa và nước mắt

Anh là một chàng trai rất phong lưu. Với vẻ bề ngoài điển trai cùng một tính cách

30-06-2016