Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 67 đánh giá )

Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long - Chương 13 - Những kẻ ra đi

↓↓

Hoa Mãn Thiên thở dài:

bạn đang xem “Biên Thành lãng tử (Phong Vân đệ nhất đao) - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Thuộc hạ hiểu.


Vạn Mã Đường cũng thở dài:


- Thế là tốt.


Hoa Mãn Thiên thốt:


- Hiện tại thuộc hạ còn muốn hỏi thêm một câu.


Vạn Mã Đường gật đầu:


- Cứ hỏi.


Hoa Mãn Thiên bỗng ngẩng đầu lên nhìn đăm đăm Vạn Mã Đường, cao giọng


hỏi:


- Thuộc hạ gian lao khổ nhọc, phấn đấu hơn mười năm dài, hiện tại tay trắng vẫn hoàn tay trắng, kiếp nô tài vẫn chẳng thay đổi mảy may. Nếu đổi lại là thuộc hạ thì đường chủ có làm như vậy chăng?


Vạn Mã Đường không cần suy nghĩ, đáp liền:


- Có chứ, ta cũng làm như ngươi vậy đó. Bất quá...


Aùnh mắt chợt sắc bén, chớp chớp, lão tiếp:


- Bất quá nếu ta hành sự không kín đáo để bị phát hiện bí mật rồi thì có chết ta cũng không oán hận.


Hoa Mãn Thiên ngẩng mặt lên không, bật cười dài:


- Tốt. Tốt. Chết không oán hận. Rất tiếc là vị tất thuộc hạ chết nơi tay đường chủ .


Hắn vung kiếm. Đồng thời hắn cao giọng thốt:


- Đường chủ cứ xuất thủ. Thuộc hạ có chết cũng chẳng oán hận gì.


Vạn Mã Đường gật gù:


- Nói được câu đó mới đáng mặt nam tử hán.


Hoa Mãn Thiên hỏi:


- Sao đường chủ chưa đứng lên?


Vạn Mã Đường điềm nhiên:


- Ta ngồi vẫn thừa sức giết ngươi, cần chi đứng?


Hoa Mãn Thiên ngưng cười. Bàn tay cầm kiếm gồng mạnh, gân xanh nổi vòng.


Vạn Mã Đường còn ngồi nguyên tại chỗ, bình tĩnh như không.


Thay vì nhìn đối phương thì lão lại nhìn bàn tay còn nắm chuôi thanh loan đao.


Lão xem thường Hoa Mãn Thiên quá.


Hoa Mãn Thiên từ từ bước tới, từng bước từng bước, mũi kiếm rung lên vì tay cầm kiếm rung.


Bỗng hắn nạt lên một tiếng, kiếm biến thành mống dài, người theo kiếm bay đi.


Nhưng hắn không tấn công Vạn Mã Đường. Hắn vọt mình qua khung cửa sổ thoát


đi.


Vạn Mã Đường thở dài:


- Đáng tiếc.


Đến lúc đó lão mới chớp mình.


Loan đao cũng biến thành cái mống bạc.


Một tiếng coong vang lên, đao và kiếm chạm nhau, đao lệch qua, rọc theo kiếm, đi xuống.


Nhưng Hoa Mãn Thiên không quá hèn đến phải thất bại ngay ở phút đầu.


Hắn biến thế liền.


Biến thế là có dùng một thế trước, bây giờ định thay bằng một thế mới. Như vậy có hai lần dụng lực, cách khoảng bởi cái biến đó.


Lực cũ vừa tàn, lực mới chưa phát xuất. Vạn Mã Đường tấn công đúng cái phút giây chuyển tiếp chưa thành hình của hai khí lực, thành ra cái cũ tàn luôn mà cái mới cũng không phát xuất được.


Đồng thời gian, ánh đao chớp lên trước mặt hắn. Đao ảnh trùng trùng, ngăn chận luôn hô hấp của hắn.


Vạn Mã Đường cười lạnh thốt:


- Nếu ngươi có dũng khí giao thủ với ta thì có thể ta tha cho ngươi khỏi chết.


Câu nói đo là câu nói cuối cùng mà Hoa Mãn Thiên nghe từ cửa miệng một đồng


loại.


Sấm chớp đình lại rồi.


Bầu trời càng u ám.


Vạn Mã Đường bình tĩnh ngồi tại chỗ, phảng phất vẻ mệt nhọc cực độ.


Lão lộ niềm thương cảm, bâng khuâng.


Trước mắt lão có ba xác chết, xác của Công Tôn Đoạn, Vân Tại Thiên và Hoa Mãn Thiên.


Ba người đó là bằng hữu thân cận nhất của lão, là bộ hạ đắc lực nhất của lão.


Lão đâu phải là con người vô tình cảm.


Hai đại hán trực bước vào, trông cảnh trạng đó, cả hai cùng nín thở.


Vạn Mã Đường quay đầu lại, bảo:


- Hạ lệnh cho toàn thể huynh đệ trong Vạn Mã Đường cử tang, thọ chế, chuẩn bị hậu sự cho nhị vị trường chủ và Công Tôn tiên sinh.


Giữa cánh đồng cỏ có một toà trà đình.


Bọn mã sư thích gọi là An Lạc Đình, bởi nó là một nơi duy nhất giúp họ tránh mưa giữa vùng bao la man mác.


Nó chỉ là ngôi lều lợp cỏ không hơn không kém.


Lúc trời bắt đầu mưa thì Diệp Khai và Mã Phương Linh đã vào toà trà đình đó rồi.


Mã Phương Linh ngồi trên tấm gổ, nhìn mưa rơi xuất thần.


Lâu lắm nàng không nói gì cả.


Nàng không nói, Diệp Khai cũng không nói, mà cũng không gợi nàng làm chi.


Mặt nàng heo hắt quá, có lẽ nàng mất ngủ nhiều, có lẽ vì nàng ưu tư quá nặng.


Nơi đó có sẵn trà, Diệp Khai rót một chén, uống một ngụm. Uống trà mà chàng hy vọng nó biến thành rượu.


Chàng đâu phải là con quỷ rượu nhưng lắm lúc cũng muốn có rượu để cho khung cảnh, tâm tình được đầy đủ ý vị hơn.


Mã Phương Linh vụt thốt:


- Gia gia vốn không tán thành cho chúng ta đi lại với nhau.


Diệp Khai chớp mắt:


- A.


Mã Phương Linh tiếp:


- Nhưng hôm nay ông bảo ta đưa ngươi đi dạo quanh vùng này.


Diệp Khai điềm một nụ cười:


- Lệnh tôn tuyển người thì thật đúng giá trị nhưng chọn thời gian thì lại sai.


Mã Phương Linh cắn răng rồi hỏi:


- Ngươi biết tại sao ông cải biến chủ ý chăng?


Diệp Khai lắc đầu:


- Không biết.


Mã Phương Linh nhìn chàng:


- Sáng sớm hôm nay hẳn ngươi có nói gì đó nhiều lắm với ông.


Diệp Khai mỉm cười:


- Cô nương nên biết lệnh tôn không phải là người lắm miệng mà tại hạ cũng không phải là kẻ lắm mồm.


Mã Phương Linh nhảy choi choi, hét lên:


- Nhất định là hai người có nói với nhau nhiều chuyện lắm, những chuyện mà hai người không muốn cho ta nghe. Nếu chẳng như vậy thì ngươi đã nói với ta rồi.


Diệp Khai trầm nhâm một lúc, đoạn từ từ hoỉ:


- Cô nương thật sự muốn tại hạ nói?


Mã Phương Linh hừ một tiếng:


- Không thật thì giả à?


Diệp Khai nhìn thẳng vào mặt nàng:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Hạnh phúc mong manh

Hạnh phúc mong manh

(khotruyenhay.gq) - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Vết sẹo

Vết sẹo

Vào buổi họp mặt, mọi người có ấn tượng rất đẹp về sự dịu dàng và vẻ đẹp

29-06-2016
Mẹ có lạnh không?

Mẹ có lạnh không?

Khi đến nơi, cậu bảo mẹ nuôi đợi ở xa trong lúc cậu cầu nguyện. Cậu bé đứng

01-07-2016
Thời đại số

Thời đại số

"Tắt hết! Thoát hết! Ra ngoài mà hít thở không khí của cuộc đời!"   *** "Bỏ cái

26-06-2016
Em rơi

Em rơi

Có những lúc em đứng chông chênh trên gờ đá bằng một chân, tự thích thú khi chìm vào

24-06-2016
Lớp Trưởng Và Tôi

Lớp Trưởng Và Tôi

Lớp Trưởng Và Tôi là một truyện teen mình mới sưu tầm được muốn chia sẻ với các

23-07-2016 36 chương

Teya Salat