Pair of Vintage Old School Fru
Bất Tử Thần Long - Cổ Long

Bất Tử Thần Long - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 33
5 sao 5 / 5 ( 51 đánh giá )

Bất Tử Thần Long - Cổ Long - Hồi 4 - Theo dấu thần long

↓↓

Thạch Trầm cũng ra chiều hết sức kích động, vẻ kích động của sự vui mừng.

bạn đang xem “Bất Tử Thần Long - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Vương Tố Tố khẽ nói:


- Sư phụ lão nhân gia chưa ...


Nàng quá vui mừng, đưa tay áo lên che mặt sụt sịt khóc.


Quách Ngọc Hà mắt đảo quanh, bỗng buông tiếng thở dài thậm thượt.


Long Phi ngạc nhiên hỏi:


- Sư phụ chưa chết, sao Hà muội lại thở dài ?


Quách Ngọc Hà buông giọng não nề:


- Khi sư phụ đến đây thì chưa chết, nhưng lên trên kia cực kỳ nguy hiểm, chả lẽ Phi ca không nhận thấy đây rõ ràng là một cạm bẫy ?


Long Phi run giọng:


- Cạm bẫy ?


Quách Ngọc Hà gật đầu:


- Đúng vậy !


Nàng co ngón tay đếm và nói tiếp:


- Trước hết dùng lời nói khích động, rồi còn giảm sút công lực của sư phụ, sau đó dẫn dụ sư phụ đến đây, ba điều này nối tiếp nhau sắp xếp hết sức chặt chẽ ...


Bỗng buông tiếng thở dài rồi nói tiếp:


- Chẳng trách sư phụ đã bị mắc bẫy !


Trong thoáng chốc vui mừng trên mặt Vương Tố Tố, Long Phi và Thạch Trầm đều biến thành lo âu.


Thạch Trầm ra chiều băn khoăn:


- Vậy thì thiếu nữ họ Diệp bảo Đơn Phụng đã chết, hay cũng là giả dối ?


Quách Ngọc Hà gật đầu:


- Rất có thể, y thị đã viện vào đó làm giảm công lực và đồng thời cũng làm giảm thế lực của sư phụ, khiến sư phụ trở nên đơn thân cô thế rồi dẫn dụ đến đây, ôi ... với tính khí của lão nhân gia ấy, dù trước mặt là núi kiếm rừng đao thì cũng xông tới, thế là ... Ôi, thế là đã sa vào cạm bẫy.


Quách Ngọc Hà vừa dứt lời, Vương Tố Tố đã tung mình vọt lên, hai tay bám vào vách núi, hai chân hơi dạng ra, người từ từ cất lên hệt như một áng mây.


Thạch Trầm vội cất tiếng nói với lên:


- Tứ muội, để tiểu huynh lên cho.


Sải bước đến sát chân núi, song Vương Tố Tố đã cách mặt đất vài trượng. Quách Ngọc Hà vội nắm tay Thạch Trầm giữ lại, khẽ nói:


- Trong tầm cao mười trượng, với khinh công của tứ muội thì không có vấn đề gì đâu, tam đệ hãy yên tâm cứ để tứ muội lên trên ấy xem thử dòng chữ kia là gì.


Thạch Trầm gật đầu, chau chặt mày ngước lên nhìn, mặt ngập vẻ lo lắng quan tâm.


Càng lên cao ánh sáng càng tối, động tác của Vương Tố Tố cũng chậm chạp dần.


Quách Ngọc Hà ngước mặt nói:


- Có trông thấy chưa ?


Vương Tố Tố chững người:


- Ở đâu ?


- Có trông thấy không ?


- Trông thấy rất rõ !


Thạch Trầm dương hanh:


- Tứ muội hãy hết sức thận trọng.


Vương Tố Tố không đáp. Quách Ngọc Hà nói:


- Xem xong hãy xuống mau !


Chưa dứt lời đã thấy Vương Tố Tố lại tiếp tục cất người lên.


Long Phi chau mày lớn tiếng gọi:


- Tứ muội còn lên tiếp làm gì nữa vậy ?


Bỗng hoảng hốt la lên:


- Ô, nguy mất !


Chỉ thấy Vương Tố Tố từ trên rơi xuống. Thạch Trầm tái mặt, vội tiến tới dang hai tay ra.


Long Phi và Quách Ngọc Hà cùng hét lớn:


- Tứ muội cẩn thận !


Vương Tố Tố tuy giữ được một hơi chân khí, song từ trên cao như vậy rơi xuống cũng rất là nguy hiểm.


Thạch Trầm hai chân hơi co, cong người vận hết chân lực toàn thân đón lấy Vương Tố Tố, bật lùi ra sau ba bước mới đứng vững lại được.


Nào ngờ Vương Tố Tố chân vừa chạm đất, lập tức đưa tay xô Thạch Trầm dang ra ba thước, đứng thừ ra tại chỗ, sắc mặt thoạt xanh thoạt trắng, chứng tỏ trong lòng hết sức đau khổ.


Vương Tố Tố liếc nhanh về phía Thạch Trầm, bỗng buông tiếng thở dài, cúi gầm mặt khẽ nói:


- Xin lỗi, đa tạ tam ca.


Lòng dạ nàng vốn hiền lương, không bao giờ muốn làm buồn lòng kẻ khác, huống hồ Thạch Trầm hoàn toàn là vì nàng, lòng nàng cũng không khỏi có phần áy náy.


Quách Ngọc Hà đưa mắt nhìn Thạch Trầm, rồi lại nhìn Vương Tố Tố, còn Long Phi thì chẳng chú ý đến sự tế nhị của tình cảm nam nữ, lớn tiếng hỏi:


- Tứ muội, trên kia đã viết những gì ? Tứ muội có nhìn rõ chăng ?


Vương Tố Tố ngẩng lên khẽ nói:


- Tiểu muội đã xem rõ rồi !


Long Phi nóng ruột hỏi:


- Viết gì vậy ?


Vương Tố Tố khẽ buông tiếng thở dài:


- Long ...


Nàng không đọc tên sư phụ ra, nói tiếp:


- "Ông đã lên đây rồi ư ? Vậy là võ công của ông không hề hoang phế, từ đây thẳng xuống, tạt sang trái mười bảy bước, nơi chân núi có một bụi dây leo, vén lên sẽ thấy có một khe nứt vừa đủ chui lọt một người, đi thẳng đến nơi tận cùng thì sẽ gặp tôi." Vương Tố Tố thoáng dừng, Long Phi đã cất bước sang trái, miệng đếm:


- Một, hai, ba ...


Vương Tố Tố lại khẽ buông tiếng thở dài rồi nói:


- Đại ca khoan đi đã, còn tiếp nữa.


Long Phi chững bước, ngoái lại nói:


- Còn gì nữa ? Tứ muội chưa đọc hết ư ?


Vương Tố Tố gật đầu:


- Còn một dòng nữa, "nếu ông còn thừa lực, hãy lên tiếp năm trượng nữa, trên ấy còn dòng chữ, ông muốn xem chăng ?" Nàng đọc xong, Long Phi quay lại, Quách Ngọc Hà thở dài, chậm rãi nói:


- Với tính của sư phụ, dù có táng mạng thì cũng phải lên.


Vương Tố Tố cúi đầu chán nản:


- Nhưng tiểu muội không lên tiếp được nữa.


Long Phi ngơ ngẩn:


- Khinh công tứ muội trội hơn đại ca, muội không lên được thì đại ca đành chịu.


Thạch Trầm bỗng nói:


- Để tiểu đệ tử xem.


Long Phi nhẹ lắc đầu:


- Khinh công của đại tẩu khá hơn tam đệ, để đại tẩu lên thì hơn.


Vương Tố Tố lắc đầu:


- Khỏi phải thử nữa, đại tẩu cũng không lên nổi đâu. Tiểu muội khi lên cao mười trượng, lên thêm thước nữa còn khó hơn một trượng trước đó, nếu lên thêm năm trượng, tiểu muội dù có luyện tập mười năm nữa cũng không sao thực hiện được.


Quách Ngọc Hà gật đầu:


- Tứ muội không nói thì đại tẩu cũng biết.


Phải biết môn khinh công Tùy Vân Phù cũng như Bích Hổ Du Tường hoàn toàn bằng vào một hơi chân khí, mấy trượng đầu tương đối dễ dàng, nhưng càng lên cao càng khó khăn hơn, nếu đã hết sức, dù còn một tấc nữa thì sẽ đạt tới mục đích cũng không sao lên được.


Long Phi và Thạch Trầm đưa mắt nhìn nhau, trong lòng cũng hiểu như vậy. Im lặng hồi lâu, Long Phi bỗng buông tiếng thở dài nặng nề rồi nói:


- Vậy thì phải làm sao ?


Thạch Trầm nói:


- Nếu không có cách, lành dữ gì tiểu đệ cũng phải lên thử một phen.


Long Phi gật đầu:


- Đúng vậy, đúng vậy !

Chương trước | Chương sau

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Một đêm mùa xuân

Một đêm mùa xuân

Canh khuya đêm đó gió rất ấm áp. Một mình ra ngoài tản bộ, đi rất lâu, cứ đi mãi

24-06-2016
Anh và cô

Anh và cô

Cô trễ kinh 3 ngày. Mừng quýnh, cô vội mua que thử. 1 vạch. Cô tự nhủ chắc còn sớm

23-06-2016
Cụ già ven đường

Cụ già ven đường

Trên một con đường mòn người ta đang làm đường dở, xe cộ đi lại đông nghịt,

23-06-2016
Chưa bao giờ kết thúc!

Chưa bao giờ kết thúc!

Em cũng bình thản đi bên tôi suốt khoảng thời gian hai năm ấy như một người bạn,

30-06-2016
Kiều Thê 19 Tuổi

Kiều Thê 19 Tuổi

Anh là một quân nhân anh tuấn khí phách, phụ nữ si mê anh còn nhiều hơn cả sao trên

23-07-2016 9 chương