Bất Tử Thần Long - Cổ Long

Bất Tử Thần Long - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 33
5 sao 5 / 5 ( 36 đánh giá )

Bất Tử Thần Long - Cổ Long - Hồi 4 - Theo dấu thần long

↓↓

Thạch Trầm liếc mắt nhìn nàng, ấp úng nói:

bạn đang xem “Bất Tử Thần Long - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Lẽ nào ngu huynh lại không chịu nói ?


Quách Ngọc Hà bật cười khúc khích:


- Vậy thì tam đệ hãy nói đi !


Thạch Trầm hắng giọng rồi nói:


- Chỉ sợ ... dấu chân này ...


Lại đằng hắng hai tiếng, Vương Tố Tố khẽ nhíu mày, ngẩng đầu lên, Thạch Trầm vội nói tiếp:


- Do sư phụ lúc lâm ... lâm ...


Quách Ngọc Hà tiếp lời:


- Ý tam đệ là sợ sư phụ bị trọng thương, công lực tản mác, lúc lâm chung đã để lại chứ gì ?


Thạch Trầm cúi đầu:


- Đúng vậy !


Vương Tố Tố bật lên một tiếng thảng thốt, toàn thân run rẩy. Long Phi tay vuốt râu, mắt trợn trừng lẩm bẩm:


- Lúc lâm chung vì công lực tản mác ...


Bỗng hét lớn:


- Sư phụ ... chả lẽ lão nhân gia đã chết thật rồi ư ?


Bàn tay siết chặt, một chòm râu đen lả tả rơi xuống.


Phải biết phàm là người nội công đã có căn cơ, chiêu phát ra lúc sắp chết hẳn là dồn hết công lực bình sanh, và người có công lực thâm hậu lúc tản công sắp chết, dấu vết để lại do tay chân lại càng hết sức ghê gớm.


Long Phi tòng sư từ thuở bé, tất nhiên rất hiểu lý lẽ ấy, bất giác bi phẫn ngập lòng, hai giòng lệ nóng trào tuôn.


Thạch Trầm quét mắt nhìn, ấp úng nói:


- Tiểu đệ chỉ nói bừa, đại ca ...


Quách Ngọc Hà cười nhẹ:


- Không sai, tam đệ quả đúng là đã nói bừa.


Thạch Trầm trố mắt:


- Nhưng ...


Quách Ngọc Hà ngắt lời:


- Nhưng cái gì ? Chả lẽ lập luận của tam đệ quả có căn cứ gì ư ?


Long Phi đưa tay quệt nước mắt, ngạc nhiên nói:


- Lập luận của tam đệ chả lẽ không có căn cứ ?


Vương Tố Tố ngẩng lên, mặt ràn rụa nước mắt, Quách Ngọc Hà chậm rãi nói:


- Nếu dấu chân này là do sư phụ để lại lúc tản công sắp chết thì tại sao xung quanh lại không có vết tích giao đấu ?


Mọi người đều ngơ ngẩn, Quách Ngọc Hà lại nói tiếp:


- Lại nữa, di ngôn do sư phụ để lại, làm sao có thể viết được trong tình huống ấy.


Long Phi thừ ra một hồi, bỗng nhướng mày lớn tiếng nói:


- Đúng vậy, nếu sư phụ sau khi bị tản công thì làm sao có thể viết được những lời như vậy.


Vương Tố Tố thở dài não ruột:


- Vậy thì dấu chân này là của ai ? Đại tẩu có thể trả lời được chăng ?


Quách Ngọc Hà cười tủm tỉm:


- Tẩu tẩu chỉ suy luận bằng vào thực tế chứ không cố tình phản đối nhận xét của tứ muội đâu !


Vương Tố Tố hốt hoảng:


- Đại tẩu ... tiểu muội đâu có ý như vậy ...


Chớp mắt hai cái nói tiếp:


- Bộ lời lẽ của tiểu muội có ý như vậy ư ?


Khép mắt lại, nước mắt cơ hồ lại muốn trào ra.


Quách Ngọc Hà nhoẻn miệng cười:


- Nếu không có ý như vậy thì đại tẩu đã trách lầm.


Đoạn trìu mến đặt tay lên vai Vương Tố Tố, với giọng hết sức dịu dàng nói tiếp:


- Tứ muội cho ngu tẩu xin lỗi nhé.


- Đại tẩu ...


Vương Tố Tố nghẹn lời, quay người sà vào lòng Quách Ngọc Hà.


Quách Ngọc Hà khẽ thở dài, một tay đặt lên vai Vương Tố Tố, tay kia vuốt tóc nàng, dịu dàng nói:


- Hiền muội có điều gì trong lòng cứ nói ra với đại tẩu.


Vương Tố Tố chầm chậm ngước lên nói:


- Đại tẩu, tiểu muội nghĩ ...


Bỗng đổi giọng:


- Tiểu muội còn bé dại dột nên đã lỡ lời, xin đại tẩu đừng trách.


Quách Ngọc Hà cười thông cảm, kề tai Vương Tố Tố khẽ nói:


- Hiền muội lại nghĩ đến Bình đệ chứ gì ?


Vương Tố Tố thoáng ngẩn người, đoạn lặng thinh cúi đầu.


Quách Ngọc Hà mỉm cười, bỗng ngước lên lớn tiếng nói:


- Dấu chân này thật ra do ai để lại, hiện tại ai cũng không biết, song người ấy hẳn có liên quan đến sư phụ ...


Long Phi ngạc nhiên:


- Dựa vào đâu mà Hà muội nói vậy ?


Quách Ngọc Hà lườm y một cái, đoạn nói tiếp:


- Và nhất định có ám chỉ một điều bí mật.


Long Phi đằng hắng hai tiếng, lúng búng nói::


- Tại sao người để lại dấu chân này lại có liên quan đến sư phụ ? Ta ... ta thật không hiểu nổi !


Quách Ngọc Hà khẽ lắc đầu, buông tiếng thở dài rồi nói:


- Bởi nếu đối phương không phải nhắm vào Đơn Phụng, Thần Long, lẽ nào lại có cao thủ như vậy đến vùng hoang vắng này ?


Long Phi chau mày, cúi đầu ngẫm nghĩ một hồi, lại lẩm bẩm nói:


- Cũng ... chưa hẳn là vậy.


Quách Ngọc Hà vẻ phật ý:


- Tất nhiên là chưa hẳn, trên đời đâu có gì là tuyệt đối. Tuy nhiên dấu chân này hẳn không phải đã vô ý để lại.


Long Phi vội tiếp lời:


- Tất nhiên, dấu chân này hẳn là ám chỉ một điều bí mật.


Vương Tố Tố cúi mặt mỉm cười, Quách Ngọc Hà lại lườm mắt nhìn Long Phi, sau cùng không nén được phì cười.


Long Phi nhướng mày, ra chiều phấn chấn, lớn tiếng nói:


- Nếu dấu chân này quả đúng ám chỉ một điều bí mật, chi bằng chúng ta hãy chờ ở đây để xem sự thật như thế nào.


Đoạn đắc ý rướn ngực, liếc nhìn Quách Ngọc Hà và nói tiếp:


- Hà muội thấy sao ?


Quách Ngọc Hà mỉm cười:


- Được, chúng ta hãy ở đây chờ, chốc nữa dấu chân này sẽ lộ rõ ra điều bí mật.


Long Phi thoáng chau mày, lúng búng nói:


- Chả lẽ dấu chân này tự sẽ lộ rõ bí mật ư ? Ta ... ta chẳng thể nào hiểu nổi.


Quách Ngọc Hà nghiêm mặt:


- Dấu chân này tuy xem ra rất bình thường, nhưng kỳ thực vô cùng linh dị, chờ chốc lát ...


Nói đến đây nàng không nén được hé nở nụ cười.


Long Phi vốn thật thà chất phác, vẫn không hiểu ngắt lời:


- Một dấu chân sao lại có sự linh dị, ta chẳng thể nào tin được.


Vương Tố Tố càng cúi thấp đầu hơn, bởi nàng đã không còn nén được, muốn bật cười thành tiếng. Ngay như Thạch Trầm vốn rất ít khi cười đùa, giờ đây cũng không khỏi nở nụ cười trên môi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Rất xa, rất gần

Rất xa, rất gần

Tôi không còn nhớ mình đã bắt đầu biết yêu từ khi nào. Nhưng trong trí óc của tôi

24-06-2016
Vị của nụ hôn

Vị của nụ hôn

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Câu chuyện mùa đông

Câu chuyện mùa đông

Trên phố, một bà cụ đi chân đất đang nặng nhọc lê từng bước trên tuyết, đến

30-06-2016
Khúc tình

Khúc tình

Tối qua, vì giận nhau, Hoàng để mẩu giấy bên điện thoại của vợ: Sáng mai anh đi

29-06-2016

Snack's 1967