Teya Salat
Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 11
5 sao 5 / 5 ( 32 đánh giá )

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long - Chương 9 - Hổ tử 1

↓↓

Dẫn dụ mai phục cho chàng, yểm hộ cho chàng lại có hai người, người kia là ai?

bạn đang xem “Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Vô Kỵ lại cảm thấy rối loạn.


Không những hỗn loạn, mà còn hối hận!


Đêm hôm qua chàng thật không nên mạo hiểm.


Sự khinh cử vọng động của chàng không những làm cho "Tây Thi" chịu liên lụy, mà còn liên lụy một cách vô cớ.


Nếu quả Đường Khuyết muốn giết người của Đường gia, không cần biết giết lầm bao nhiêu người, hắn cũng không khó chịu.


Hai mươi chín thương lữ và du khách từ ngoài đến, nếu quả cũng vì vậy mà chết...


Chàng không muốn nghĩ ngợi nữa.


Chàng phát thệ, từ nay về sau, tuyệt không làm chuyện không nắm chắc nữa.


Nhưng cơ hội "nắm chắc" phải đợi đến bao giờ mới đến?


Chàng phải dùng phương pháp nào mới có thể tiếp cận Thượng Quan Nhẫn?


Cho dù có cơ hội, có thể nắm chắc sẽ dồn được Thượng Quan Nhẫn vào tử địa không?


Chàng vẫn không nắm chắc, hoàn toàn không tin chắc.


Hiện tại chàng tuy đã đến Đường Gia Bảo Phố, cự ly giữa chàng và mục tiêu vẫn còn rất xa.


Trước mặt còn có một đoạn đường dài phải đi, đoạn đường đi, không còn nghi ngờ gì nữa, càng gian nan, càng nguy hiểm hơn xa đoạn đường lúc trước chàng đã đi.


Chàng có thể vượt qua được không?


Vô Kỵ chợt cảm thấy đầu óc mệt mỏi, mệt mỏi đến mức thậm chí muốn buông xuôi tất cả, mệt mỏi đến mức thậm chí muốn khóc.


Chàng không thể buông xuôi tất cả, cũng không thể khóc.


Nhưng chàng ít ra có thể ngủ một giấc.


Chàng nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy cả người chìm đắm, chìm rất chậm, lại rất sâu, rất sâu...


Song cửa sổ mở hé.


Bên ngoài song cửa một màu xanh rờn, không khí trong lành tươi tắn.


Đột nhiên một người như yến tử bay qua mảng xanh rờn đó lọt vào song cửa.


Y phục hoa lệ bó sát, bộ mặt anh tuấn, hành động khinh tiệp linh hoạt, còn mau mắn hơn xa biểu hiện lúc bình thường của gã.


Trong tay gã nắm chặt một thanh đao.


Gã từng bước nhón chân đi đến đầu giường Vô Kỵ, lưỡi đao trong tay gã chỉa vào yết hầu của Vô Kỵ.


Dương quang tà tà rọi qua song cửa, lưỡi đao sáng loáng lấp lánh dưới ánh mặt trời.


Nhưng lưỡi đao đó tịnh không đâm xuống.


Vô Kỵ cũng bất động.


Chàng tịnh không đang ngủ, người đó vừa tiến vào, chàng đã phát giác.


Chàng đang cảm thấy kỳ quái.


Bằng vào hành động khinh tiệp linh hoạt của người đó, một quyền của chàng lúc trước tuyệt không thể đánh trúng mũi gã.


Một quyền đó lại quả thật đã đánh trúng mũi gã, đã đánh gãy mũi gã.


Gã tại sao lại phải chịu một quyền đó? Có phải bởi vì gã cố ý muốn Vô Kỵ coi thường gã, gã mới có cơ hội hành thích?


Vô Kỵ quả thật đã coi thường gã.


Có lẽ đại đa số người đều coi thường gã, đều nghĩ Tiểu Bảo chỉ bất quá là một "bằng hữu" vô dụng của Đường Khuyết. Có lẽ "hữu dụng" đối với Đường Khuyết, đối với người khác mà nói, lại tuyệt đối vô dụng.


Nhưng hiện tại con người vô dụng đó lại biểu hiện vẻ lãnh tĩnh còn hơn xa trong tưởng tượng của bất cứ một ai.


Bàn tay cầm đao của gã tuyệt đối ổn định, trên mặt gã cả một giọt mồ hôi cũng không toát ra.


Vô Kỵ nhướng mắt, lạnh lùng nhìn gã :


- Ngươi...


- "Đương nhiên là ta" - Thanh âm của Tiểu Bảo cũng trấn định - "Ta đã có nói, ta nhất định phải giết ngươi".


Vô Kỵ thốt :


- Ta nhớ.


Tiểu Bảo nói :


- Ta hiện tại đến giết chỉ là vì ban ngày giết người dễ dàng hơn ban đêm.


Vô Kỵ thốt :


- Ồ?


Tiểu Bảo nói :


- Bởi vì vô luận là ai ban ngày cũng sơ ý hơn, cảnh giới ban đêm trái lại càng nghiêm mật hơn nhiều.


Vô Kỵ thốt :


- Có lý.


Tiểu Bảo nói :


- Cho nên hiện tại nếu quả có người đến, có người phát hiện ra ta, là ta đến giết ngươi.


Câu nói đó rất kỳ quái.


Vô Kỵ nhịn không được phải hỏi :


- Nếu quả không có ai phát hiện ngươi, cũng không có ai đến đây thì sao?


Tiểu Bảo chợt cười cười :


- Nếu ta thật muốn giết ngươi, hà tất tự mình xuất thủ.


Nụ cười của gã rất kỳ quái, cũng rất thần bí, chợt hạ thấp giọng :


- Ngươi có biết trong Đường Gia Bảo Phố có bao nhiêu người muốn lấy đầu lâu của ngươi không?


Vô Kỵ cũng cười cười :


- Bọn họ muốn lấy đầu lâu của ta làm gì?


Tiểu Bảo càng ra vẻ thần bí, thanh âm càng hạ thấp, lại hỏi :


- Ngươi có biết đầu lâu của Triệu Vô Kỵ hiện tại đáng giá bao nhiêu không?


Mặt Vô Kỵ không đổi sắc.


Chàng đã huấn luyện mình biến thành một người hoàn toàn không có biểu tình.


Nhưng tròng mắt của chàng đã co thắt lại.


- Ngươi thật ra là ai?


- "Ngươi đáng lẽ nên biết" - Tiểu Bảo gằn từng tiếng - "Ta là Tây Thi".


Vô Kỵ vẫn không có biểu tình gì.


Tuy chàng đã có tám phần tin Tiểu Bảo là Tây Thi, nhưng chàng đã quen tuyệt không để bất kỳ tình cảm nào biểu lộ trên mặt.


Tiểu Bảo nói :


- Đêm hôm qua ta đã có ghé.


Vô Kỵ thốt :


- Ồ?


Tiểu Bảo nói :


- Lúc ta đến, ngươi vừa đi ra.


Vô Kỵ thốt :


- Ồ?


Tiểu Bảo nói :


- Ta nhìn thấy ngươi đi vào rừng cây, nhưng ta biết ngươi nhất định đi không qua, bởi vì muốn xuyên qua rừng cây đó cũng có bí quyết.


Bí quyết của gã nói ra cũng là: "Tiến ba thoái một, tả ba hữu một".


Vô Kỵ bây giờ mới biết sáng sớm hôm nay chàng tại sao không thể quay trở về, bởi vì đó là phương pháp đi từ phía tiểu lâu, muốn từ ngoài đi về, phải dùng cách tương phản.


Lôi Chấn Thiên sơ ý điểm đó, cơ hồ đã lấy mạng chàng.


Vô luận sơ ý nhỏ tới cỡ nào đều có thể tạo thành sai lầm trí mệnh.


Chàng cũng từ kinh nghiệm thống khổ mà học được một bài học.


Tiểu Bảo nói :


- Lúc đó ngươi đã đi xa rồi, ta muốn chạy tới nói cho ngươi biết là ngươi đã leo lên ngọn cây rồi. Ta biết ngươi một khi vừa leo lên, hành tung sẽ bị phát hiện.


Vô Kỵ thốt :


- Cho ngươi ngươi cũng lén lên, dẫn dụ mai phục giùm ta.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Tiếng họa mi

Tiếng họa mi

- Ông có biết rằng chính sự lừa dối của ông đã giết chết thằng cháu ông và việc

30-06-2016
Lát cắt của tình yêu

Lát cắt của tình yêu

Người ta nói: Chia tay xong mong làm bạn. Nhưng với anh, tình bạn ấy quá mong manh mà

29-06-2016
Già cả rồi

Già cả rồi

Bà khẽ cầm tay ông bằng đôi tay đã nhăn nheo của bà. Tay ông to và thô ráp. Cánh tay anh

25-06-2016
Như một giấc mơ

Như một giấc mơ

Tôi nhận ra, dù thế nào, thì chị vẫn vẹn nguyên trong trái tim tôi, nó chưa bao giờ phai

23-06-2016
Rùa học bay

Rùa học bay

Trong lùm cỏ, một chú Rùa đang ra sức tập bay. Một chú chim Sẻ bay ngang qua thấy thế

24-06-2016