Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 11
5 sao 5 / 5 ( 73 đánh giá )

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long - Chương 7 - Hổ sơn hành

↓↓

- Dẫn đường ?

bạn đang xem “Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Đường Ngọc cười:


- Đây là địa bàn của Đại Phong Đường, nếu quả bọn ta muốn đến đây, có phải nên cần người dẫn đường không ?


Vô Kỵ đáp:


- Phải.


Đường Ngọc hỏi:


- Người còn có thể tìm người dẫn đường nào giỏi hơn Thượng Quan Nhẫn sao ?


Vô Kỵ đáp:


- Không thể.


Hiện tại chuyện này xem chừng đã nên kết thúc, Thần Tài đã vào miếu, dê đã chui vào miệng cọp.


Kỳ quái là Vô Kỵ không ngờ lại cười.


Chàng cười thật không giống một con dê trong miệng cọp.


Chàng cười đơn giản có điểm giống như một con cọp.


Chàng cười đơn giản khiến cho người ta không rõ thật ra ai là cọp, ai là sát thủ cuối cùng.


Vô Kỵ không ngờ lại đang cười.


Đường Ngọc cười rất khai tâm, bởi vì y vốn thật sự rất khai tâm.


Vô Kỵ cười không ngờ lại cũng giống như thật rất khai tâm.


Đường Ngọc không cười nữa.


Y chợt hỏi Phàn Vân Sơn:


- Ngươi có thấy được Triệu công tử của các ngươi đang làm gì không ?


Phàn Vân Sơn đáp:


- Hắn hình như đang cười.


Đường Ngọc hỏi:


- Hiện tại hắn làm sao còn có thể cười nổi ?


Phàn Vân Sơn đáp:


- Ta không biết.


Đường Ngọc thở dài:


- Ta luôn luôn cảm thấy mình là người rất thông minh, người khác cũng nghĩ ta rất thông minh, nhưng ta lại không nghĩ ra hắn sao lại có thể cười.


Vô Kỵ thốt:


- Ta vốn cũng không muốn cười, nhưng ta quả thật nhịn không được cười.


Đường Ngọc hỏi:


- Có chuyện gì khiến cho ngươi cảm thấy buồn cười như vậy ?


Vô Kỵ đáp:


- Có rất nhiều chuyện.


Đường Ngọc hỏi:


- Ngươi có thể kể một hai chuyện cho ta nghe không ?


Vô Kỵ đáp:


- Được.


Đường Ngọc thốt:


- Ngươi cứ kể, ta đang lắng nghe.


Vô Kỵ nói:


- Chuyện ta cảm thấy rất buồn cười, ngươi vị tất cảm thấy buồn cười.


Đường Ngọc thốt:


- Không hề gì.


Vô Kỵ hỏi:


- Ngươi còn muốn nghe ?


Đường Ngọc đáp:


- Ừm.


Vô Kỵ nói:


- Nếu quả ta nói có một người rõ ràng bị người ta điểm huyệt, hơn nữa còn bị trói gô bằng dây thừng, lại lúc nào cũng đều có thể đứng dậy, ngươi cảm thấy có buồn cười không ?


Đường Ngọc cười:


- Hà hà ...


Vô Kỵ lại nói tiếp:


- Nếu quả ta nói có người rõ ràng đã bị giết chết, lúc nào cũng đều có thể từ bên ngoài bước vào, ngươi cũng có thể cảm thấy rất buồn cười sao ?


Đường Ngọc cười:


- Hà hà hà ...


Y phát xuất ra tiếng cười, nhưng nụ cười ôn nhu động lòng người trên mặt y lại đã biến mất.


Vô Kỵ thốt:


- Ta nhớ ngươi có nói qua, có những chuyện nghe kể tuy không buồn cười, nhưng mình nếu tận mắt chứng kiến, sẽ cười đến bể bụng.


Đường Ngọc đương nhiên nhớ câu chuyện cười đó.


Vô Kỵ thốt:


- Có những chuyện lại tương phản, nghe thì rất buồn cười, đợi đến khi mình thật sự tận mắt chứng kiến, lại cười không nổi.


Chàng đột nhiên đứng dậy.


Chàng rõ ràng đã bị điểm huyệt, hơn nữa còn bị trói gô bằng dây thừng, nhưng chàng không ngờ thật đã đứng dậy.


Đường Ngọc tận mắt chứng kiến chàng đứng dậy.


Đường Ngọc cười không nổi.


Sau đó y nhìn thấy một người rõ ràng đã bị giết chết bước vào.


Y nhìn thấy Đinh Khí.


Người từ bên ngoài bước vào không ngờ lại là Đinh Khí.


Cán đao còn ghim trên hông gã, vết thương nơi lưỡi đao đâm vào vẫn minh hiển như hồi nãy.


Nhưng gã lại khơi khơi bước vào.


Vô Kỵ hỏi:


- Ngươi còn chưa chết ?


Đinh Khí đáp:


- Ta nhìn giống người chết sao ?


Gã không giống.


Sắc mặt gã đỏ hồng, dung quang hoán phát, nhìn không những khoan khoái, mà còn tráng kiện.


Vô Kỵ hỏi:


- Một đao đó không giết chết được ngươi ?


Đinh Khí đáp:


- Một đao đó vốn không phải để giết người.


Gã bỗng rút thanh đao ghim trên hông ra, lưỡi đao lập tức bắn ra, gã dùng một ngón tay ấn một cái, lưỡi đao lại co lại.


Vô Kỵ thốt:


- Nguyên lai đó chỉ bất quá là một vở tuồng dở hơi lừa gạt con nít.


Đinh Khí nói:


- Nhưng vở tuồng dở hơi đó không những không lừa được con nít, cả ngốc tử cũng không lừa được.


Vô Kỵ hỏi:


- Thứ vở tuồng dở hơi đó chỉ có thể lừa được người nào ?


Đinh Khí đáp:


- Chỉ có thể lừa người thông minh, có lúc người càng thông minh, trái lại, càng dễ dàng bị lừa gạt.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Vương quốc mất trí

Vương quốc mất trí

Có một ông thầy phù thuỷ rất cao tay, vì muốn tiêu diệt vương quốc nọ, đã đổ

27-06-2016
Gái Đến Ở Cùng Nhà

Gái Đến Ở Cùng Nhà

Tên truyện: Gái Đến Ở Cùng NhàTác giả: Hoang Thien AnhThể loại: Truyện VOZ, ReviewTình

18-07-2016 11 chương
Răng khểnh

Răng khểnh

Mà cũng có chuyện gì to tát lắm đâu, có một cái việc ấy thôi thế mà cứ mỗi độ

27-06-2016
Vợ đúng là cục nợ

Vợ đúng là cục nợ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016

80s toys - Atari. I still have