pacman, rainbows, and roller s
Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 11
5 sao 5 / 5 ( 95 đánh giá )

Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long - Chương 4 - Chôn sống, độc dược và ám khí

↓↓

Bên hông hai người đều có đeo bao da, trên tay lại mang bao tay da nai.

bạn đang xem “Bạch Ngọc Lão Hổ - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nhưng mắt Thiên Thiên đã đỏ ngầu, không thèm lo ngại gì nữa, rút nhuyễn tiên quấn trên hông xuống, phóng tới liền.


Tuy Triệu nhị gia tịnh không tán thành cho con gái luyện võ, nhưng vị đại tiểu thư đó lại đã len lén luyện tập.


Trong Hòa Phong sơn trang vốn có không ít cao thủ, ca ca của nàng cũng đã lén dạy cho nàng vài chiêu, thêm vào nàng lại đặc biệt thông minh, bao năm qua người bại dưới đường roi của mình cũng không ít.


Chỉ tiếc hai người đó tịnh không phải là môn hạ của Hòa Phong sơn trang, cũng không cần phải cố ý nhượng nàng.


Người lùn mắt như độc xà đột nhiên thò bàn tay đeo bao tay da nai của gã ra, xoay tay bấu tới, nắm lấy mũi roi.


Thiên Thiên tuy thất kinh, vẫn không quá lo lắng, đôi chân của nàng cũng đã từng đá gục không ít người.


Hai chân nàng vụt bay lên, đá tới một lượt.


Đợi đến khi nàng phát hiện võ công của mình tịnh không cao như trong trí tưởng tượng của mình, đã không còn kịp nữa.


Cả hai chân nàng đã bị một bàn tay to cầm giữ.


Người cao cao dùng một bàn tay nắm giữ lấy đôi chân thon thả của mình, chầm chậm nhấc chân nàng lên, nụ cười trên mặt càng dâm đãng, cười ngất :


- Tư thế đẹp tuyệt.


Thiên Thiên tuy vẫn còn là một cô gái thuần khiết, nhưng mấy lời nói đó không cần biết là con gái thuần khiết tới cỡ nào cũng đều hiểu được.


Nàng vừa xấu hổ, vừa khẩn trương, vừa giận dữ, phun một đống nước miếng lên mặt gã.


- Đồ heo!


Người đó biến sắc, biến thành đanh ác đáng sợ khôn tả.


Khúc Bình hét lớn :


- Không được.


Người đó lại đã một quyền đập thẳng lên ngực Thiên Thiên, một cơn đau đớn kỳ dị khiến cho nàng trào nước mắt, toàn thân quằn quại, cả kêu la cũng kêu la không nổi.


Ánh mắt của người đó lại phát sáng, lại bắt đầu cười ngất, lại muốn huy quyền đánh tới.


Quyền đầu của gã lại bị người lùn thò tay cản lại.


Người đó hỏi :


- Lão tam, ngươi để ta trước hết hành hạ con quỷ này có được không?


Lão tam đáp :


- Không được.


Người đó hỏi :


- Tại sao lại không được?


Lão tam đáp :


- Bởi vì ta nói không được.


Người đó la lên :


- Ngươi có phải nhất định muốn lão tử đem ả thịt trắng da mềm này nhường cho con rùa rút đầu kia?


Bọn chúng vốn là nói tiếng phổ thông, nhưng gã vừa nổi nóng, đã lộ ra giọng Xuyên.


Lào tam trầm mặt, lạnh lùng thốt :


- Ngươi không phải là lão tử, hắn cũng không phải là con rùa rút đầu, mà là bằng hữu của bọn ta.


Bằng hữu của bọn chúng đương nhiên là Khúc Bình.


Tên cao tuy tịnh không có ý coi Khúc Bình như bằng hữu, đối với lão tam đó lại chừng như có chút úy sợ, tuy tức đến mức cả cổ cũng đỏ lòm, lại vẫn phải buông Thiên Thiên ra.


Đường Lực thốt :


- Bọn ta không ngại đường xa ngàn dặm từ Thục Trung đến đây chỉ là vì bọn ta có món nợ muốn thanh toán với Triệu Vô Kỵ.


Thiên Thiên nhịn không được phải hỏi :


- Ngươi muốn tìm đại ca ta thanh toán nợ gì?


Đường Lực đáp :


- Bọn ta có một huynh đệ chết trong tay hắn.


Huynh đệ của bọn chúng là Đường Hồng.


Đường Lực nói :


- Đường Hồng muốn giết Triệu Vô Kỵ, cho nên Triệu Vô Kỵ đã giết gã, đó vốn là chuyện rất công bình, nhưng gã thật đã chết quá thảm.


Nghĩ đến thi thể cong oằn tàn phá và vẻ khủng bố trên mặt Đường Hồng, nét oán độc trong ánh mắt của gã càng thâm sâu :


- Ta biết các ngươi một người là vợ của Triệu Vô Kỵ, một người là em gái, ta vốn đáng lẽ đã giết chết các ngươi, khiến cho hắn đau khổ khó chịu.


Thiên Thiên hỏi :


- Ngươi tại sao lại không động thủ?


Đường Lực đáp :


- Bởi vì bọn ta và bằng hữu họ Khúc này đã làm một chuyến giao dịch.


Thiên Thiên hỏi :


- Giao dịch gì?


Đường Lực đáp :


- Dùng ngươi đổi lấy Triệu Vô Kỵ.


Hắn cười âm trầm, lại nói :


- Vụ giao dịch này cũng rất công bình, bọn ta muốn cái đầu của Triệu Vô Kỵ, hắn lại muốn ngươi, muốn ngươi lên giường với hắn.


Thiên Thiên quay đầu, trừng mắt nhìn Khúc Bình, trong mắt chừng như muốn bốc lửa.


Khúc Bình lại chừng như không nhìn thấy.


Đường Lực nói :


- Bọn ta tịnh không muốn lột quần ngươi, không muốn bắt ngươi lên giường với hắn, đó còn tùy vào hắn, nhưng các ngươi tốt nhân là nên thành thật, ngàn vạn lần không nên sinh sự gây rối loạn, càng không nên nghĩ đến chạy trốn, nếu không ta chỉ còn nước giao các ngươi cho Đường Mãnh.


Gã điềm đạm nói tiếp :


- Phương pháp Đường Mãnh đối phó nữ nhân ra sao, ta bảo đảm các ngươi có nằm mộng cũng không tưởng được.


Vừa nghĩ đến cặp mắt và đôi tay dâm đãng của Đường Mãnh, Thiên Thiên liền muốn ói.


Đường Mãnh lại cười ngất :


- Ta cũng rất thích ngươi, đặc biệt là thích đôi chân của ngươi, chân người vừa dài vừa săn chắc.


Hắn lượm một khúc củi, nhẹ nhàng vặn một cái, khúc củi cứng ngắc lập tức vỡ vụn :


- Nếu quả ngươi dám lì lợm bày kế này nọ, chân ngươi sẽ biến thành như vầy.


Thiên Thiên cũng không thể không thừa nhận công lực trên tay người đó thật rất kinh hãi.


Nhưng Đường Lực lại nhất định còn đáng sợ hơn cả gã, con gái lọt vào tay hai người như vậy thật chết còn tốt hơn.


Đường Lực thốt :


- Ta hy vọng các ngươi cũng không nên nghĩ đến chết, bởi vì ta bảo đảm các ngươi nhất định có chết cũng chết không được.


Thiên Thiên nghiến răng :


- Ngươi muốn gì?


Đường Lực đáp :


- Ta chỉ cần các ngươi ngoan ngoãn đi theo bọn ta, đợi đến khi bọn ta tìm ra Triệu Vô Kỵ, ta sẽ giao các ngươi cho Khúc bằng hữu, lúc đó không cần biết các ngươi muốn làm gì cũng không quan hệ gì đến bọn ta.


Thiên Thiên hỏi :


- Hắn có thể tìm ra Triệu Vô Kỵ?


Đường Lực đáp :


- Hắn đã đáp ứng bọn ta, nội trong ba ngày nhất định tìm ra Triệu Vô Kỵ cho bọn ta.


Gã lại dùng ánh mắt như độc xà trừng trừng nhìn Khúc Bình :


- Ngươi có phải đã nói vậy không?


Khúc Bình đáp :


- Phải.


Đường Lực thốt :


- Ta hy vọng ngươi nói được là có thể làm được.


Khúc Bình đáp :


- Ta nhất định làm được.


Đường Mãnh lại cười ngất :


- Nếu quả ngươi làm không được, không những thân thể ngươi đột nhiên biến thành hôi thúi phi thường, cả thân thể của hai ả này cũng sẽ rất khó coi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Sống Như Tiểu Cường

Sống Như Tiểu Cường

Tiểu Cường là một chàng trai sống đầy bản năng, với cái xấu có sẵn trong máu: Để

23-07-2016 44 chương
Hãy đợi anh em nhé!

Hãy đợi anh em nhé!

Hãy đợi anh em nhé... *** Lời cuối cùng đó anh nói với em tại phi trường như đặt

28-06-2016
Mặt trời tĩnh lặng

Mặt trời tĩnh lặng

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ''Tháng năm không trở lại''.) Có người

27-06-2016
Có bóng ai qua phố

Có bóng ai qua phố

Người ta kém nó hai tuổi, mãi sau này người ta mới nói với nó. Nó ngạc nhiên nhưng

29-06-2016