XtGem Forum catalog
Ảo ma bộ pháp - Trần Thanh Vân

Ảo ma bộ pháp - Trần Thanh Vân


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 34
5 sao 5 / 5 ( 13 đánh giá )

Ảo ma bộ pháp - Trần Thanh Vân - Chương 31 - Ngục tù tăm tối. Thân phận tỏ tường

↓↓

Lão vừa dứt tiếng thì đã nghe người đàn bà kia vừa đi vừa lảm nhảm :

bạn đang xem “Ảo ma bộ pháp - Trần Thanh Vân” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Chồng ta đâu? Con ta đâu?


Theo sao tiếng lảm nhảm, phụ nhân nọ và đuốc trên tay cũng vừa đi đến. Đến chỗ giam của hai người, phụ nhân dừng lại, tay đưa cao ngọn đuốc, nhìn vào cả hai mà nói :


- Nhị sư huynh, nhị sư huynh, phải nhị sư huynh đó không?


Đưa mắt ra hiệu cho Cao Nhẫn, Lã Nguyên Sinh hướng về phía phụ nhân mà nói :


- Ai, ai hỏi ta đó?


Bà ta liền nhìn ngay Lã Nguyên Sinh mà hỏi nữa :


- Nhị sư huynh, phải nhị sư huynh đó không?


Vẫn nhìn ra, Lã Nguyên Sinh hỏi :


- Tôn giá là ai? Hỏi ta để làm gì?


Phụ nhân nọ, mắt đã lạc thần, vẫn lảm nhảm :


- Nhị sư huynh, chắc không phải là nhị sư huynh rồi.


Bà ta định bỏ đi, sợ Cao Nhẫn chưa xem thơ xong, Lã Nguyên Sinh lại lên tiếng hỏi :


- Ai là nhị sư huynh của tôn giá? Nhị sư huynh của tôn giá tên gọi là gì?


Câu hỏi như gợi lại phần nào trí nhớ của phụ nhân, bật ngay câu trả lời :


- Là Văn nhị sư huynh, ta làm sao quên được tên gọi của nhị sư huynh.


Rồi bà ta quay người đi tiếp, miệng vẫn lảm nhảm :


- Chồng ta đâu? Con ta đâu?


Bà ta vừa đi khuất, Cao Nhẫn đã nói ngay :


- Bá bá, hay quá, tiểu đệ đã xem xong hết rồi.


Thấy Lã Nguyên Sinh không tỏ vẻ vui mừng gì cả. Cao Nhẫn hỏi :


- Sao thế? Bá bá đã làm sao rồi?


Vừa hỏi, Cao Nhẫn vừa tiến lại gần Lã Nguyên Sinh, chỉ thấy Lã Nguyên Sinh đứng thừ người ra, lão lẩm bẩm :


- Nhị sư huynh... Văn nhị sư huynh... Văn nhị sư huynh...


- Bá bá! Bá bá nói gì vậy? Bá bá nói ai?


Giật mình, Lã Nguyên Sinh nhìn Cao Nhẫn, sực nhớ ra, lão nói :


- Thế nào? Hiền điệt xem xong chưa? Trong thơ nói gì?


Cao Nhẫn vẫn còn ngạc nhiên, hỏi nữa :


- Thế từ nãy giờ, bá bá không nghe tiểu điệt nói gì sao? Lúc nãy bá bá nói gì mà có Văn nhị sư huynh? Bá bá định nói ai thế?


Thở ra một hơi dài, Lã Nguyên Sinh thoáng trầm ngâm nói với Cao Nhẫn :


- Phụ nhân đó vừa nhắc đến Văn nhị sư huynh, làm ta nhớ đến nhị đệ của ta. Nhị đệ của ta nổi danh cùng thời với ta, họ là Văn, cùng với ta được giang hồ xưng tụng là Hồng Bạch nhị kiếm.


Lại thở ra một hơi dài nữa, lão tiếp :


- Mới đó mà đã mười tám năm rồi. Đã mười tám năm mà ta không nguôi được nhớ thương.


Cao Nhẫn lần đầu tiên nghe nói đến bốn chữ Hồng Bạch nhị kiếm nên hiếu kỳ hỏi :


- Hồng Bạch nhị kiếm? Sao gọi là Hồng Bạch nhị kiếm thế hở bá bá?


Lã Nguyên Sinh giải thích :


- Ta là Hồng Nhật Tảo Kiếm, còn nhị đệ ta là Bạch Nguyệt Truy Kiếm Văn Thiên Linh. Dựa theo biệt hiệu của chúng ta mà giang hồ gọi là Hồng Bạch nhị kiếm.


Cao Nhẫn lại hỏi nữa :


- Thế Bạch Nguyệt Truy Kiếm tiền bối đi đâu rồi mà bá bá lại nói đã mười tám năm không gặp?


Bùi ngùi xúc động, Lã Nguyên Sinh nói :


- Còn đâu nữa mà mong gặp lại, nhị đệ ta cùng toàn gia đã bị kẻ thù sát hại, đến nay là được mười tám năm rồi.


Thất sắc Cao Nhẫn gằn giọng hỏi :


- Kẻ nào mà tàn ác vậy, bá bá?


Lắc đầu, nước mặt của Lã Nguyên Sinh đã rơi, lão nói thật khẽ :


- Không một tung tích nào, kẻ địch không một dấu vết nào để từ đó mà ta có thể đoán biết kẻ đó là ai. Làm đại ca như ta thật là vô dụng.


Lây nỗi buồn của Lã Nguyên Sinh, Cao Nhẫn hỏi nhỏ :


- Thế toàn gia của Văn tiền bối không một ai sống sót cả sao bá bá?


- Ta cũng từng tự hỏi như vậy. Địch nhân sau khi giết hại đã phóng hỏa phi tang. Hai ngày sau ta mới về đến thì chỉ còn là một đống tro tàn. Thu nhặt hài cốt, ta không thể phận biệt được ai là ai cả...


- Thế tại sao bá bá lại cho là Văn tiền bối đã chết?


- Nhị đệ ta khi chết, tay vẫn còn cầm Bạch Nguyệt Kiếm. Hơn nữa, nơi bàn tay cầm kiếm thiếu đi một lóng tay. Do đó ta đã quyết nhị đệ ta đã cùng địch nhân tham chiến. Và tham chiến cho đến chết.


- Thế qua các hài cốt khác, bá bá không nhận được người nào sao?


Lắc đầu, lão đáp :


- Ngoài nhị dệ có bàn tay thiếu đi một lóng, còn nhận dạng được. Các người khác, ta làm sao biết được là ai. Duy chỉ có giọt máu của nhà họ Văn...


- Làm sao bá bá?


- Đứa bé ấy vừa được hai tuổi, ta tìm mãi mà vẫn không thấy hài cốt một đứa bé nào cả. Do đó... do đó, đã mười tám năm nay, ta không thôi tìm tung tích của cháu ta... Nhưng không sao tìm được! Đứa bé ấy nếu còn sống, chắc không lớn hơn hiền điệt đâu, có khi lại bằng nữa, không biết chừng!


- Anh ấy... anh ấy chắc còn sống!


- Sao? Sao hiền điệt lại biết?


- Là... là tiểu điệt chỉ nói vậy mà thôi! Chứ bá bá không mong cho anh ấy còn sống sao? Thế bá bá đã không nói là không tìm được hài cốt của anh ấy sao?


Gật đầu, lão nói cho chính lão nghe :


- Phải! Đã mười tám năm qua, ta không ngừng hy vọng... Ta không ngừng tìm kiếm.. ta sẽ còn kiếm nữa... đến khi nào tìm được mới thôi!


Lắc đầu, lão hỏi qua chuyện khác :


- Thế nào? Hiền điệt xem trong thư của gã Hoàng Nhân có nói gì không?


Nhớ đến bức thư, Cao Nhẫn phấn khích nói :


- Bá bá, bá bá có biết hai năm qua, Mã tiền bối ở đâu không?


Rồi không đợi cho cho Lã Nguyên Sinh ức đoán, Cao Nhẫn nói luôn :


- Mã Hoàng tiền bối, hai năm qua, theo lệnh của Độc Mục Cái tiền bối, đã tiềm nhập vào Hiệp Thiên bang, với ý đồ tìm hiểu xem lão Quân chủ là ai? Nhưng Mã tiền bối chỉ tiềm nhập được vào đến đây mà thôi! Hiện nay Mã tiền bối là một trong hai tay quản ngục ở đây! Hà hà... Mã tiền bối bây giờ đường đường là một Ngân lệnh sứ đấy!


Gật đầu, Lã Nguyên Sinh lại hỏi :


- Ngoài ra, trong thư còn nói gì không?


- Mã tiền bối có nói, đến nay mới biết tiểu điệt bị giam ở đây! Mã tiền bối hỏi tiểu điệt có cần gì không? Mã tiền bối sẽ tìm cách giúp đỡ.


- Thế hiền điệt định lẽ nào? Nghe hay không lời lão Quân chủ? Có cơ hội để thoát thân không? Liệu thoát thân rồi, hiền điệt có phương thế nào để diệt được lão hay không?


Một loạt những nan đề, Lã Nguyên Sinh nói ra làm Cao Nhẫn thấy nhức đầu!


Cao Nhẫn tuần tự đáp :


- Đương nhiên là không thể nghe theo lời lão rồi, còn việc thoát thân thì tiểu điệt đang liệu tính. Trước mắt cứ lo thoát thân trước, việc diệt được lão hay không còn phải tính sau. Điều quan trọng là phải thoát thân trước hạn do lão đề ra.


- Thời hạn? Lão lại đề ra thời hạn à? Bao lâu?


- Một tháng! Mà nay đã mười tám ngày rồi, chỉ còn mười hai ngày nữa thôi.


Lã Nguyên Sinh ngơ ngẩn hỏi :


- Làm sao được đây? Có Mã Hoàng ở đây, việc thoát thân may ra còn có hy vọng, nhưng công lực của hiền điệt đang bị cấm chế thì sao?


Cao Nhẫn cố nói thật khẽ :


- Bá bá, bá bá nghe tiểu điệt nói đây, tiểu điệt đã biết phương pháp giải huyệt, hiện giờ chỉ cần hai ngày nữa là có cơ tiểu điệt sẽ phục hồi công lực.


- Nói sao? Hiền điệt tự giải huyệt được? Ai chỉ? sao đến nay hiền điệt không lo giải huyệt đi, còn chờ gì nữa?


Cao Nhẫn bèn thuật lại việc mẫu thân của Nam Cung Ngọc đã chỉ phương pháp và những khó khăn trở ngại của phương pháp này, nó đòi hỏi phải là người có nội công thật thâm hậu mới giải được cấm chế! Còn nếu người này tự mình giải lấy thì đòi hỏi sự nhẫn nại và kiên trì.


Nghe xong, Lã Nguyên Sinh mừng cho Cao Nhẫn, lão nói :


- Thế hiền điệt đã giải được bao nhiêu phần rồi?


- Ngay từ lúc tiểu điệt bị đưa vào đây cho đến nay đã đi được tám phần đường, chỉ còn hai phần nữa thôi là tiểu điệt sẽ thành công.


Lã Nguyên Sinh hối thúc :


- Vậy thì hiền điệt hãy mau mau hành công đi, đừng vì sự hiện diện của ta mà bê trễ.


Nghe theo lời, Cao Nhẫn bắt đầu tĩnh tọa mà vận hành công lực.


Hai ngày sau đó, do sự có mặt của Lã Nguyên Sinh, Cao Nhẫn không phải bận tâm về việc lấy thức ăn, hoặc việc phụ nhân điên xuất hiện lảm nhảm, cũng như không phải đề phòng có người bất chợt đến, Cao Nhẫn đã hoàn toàn hồi phục công lực.


Vừa xả công, đã thấy thần tình của Lã Nguyên Sinh có điều khác lạ, Cao Nhẫn hỏi :


- Bá bá, bá bá đã sao rồi?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Thư gửi má

Thư gửi má

(khotruyenhay.gq) Nhiều lúc nghe má cằn nhằn con bực tức nên lấy tai phone gắn vào, đôi

29-06-2016
Mười bốn ngày yêu

Mười bốn ngày yêu

"mình quen nhau chỉ mấy ngày, quen qua điện thoại thì chia tay cũng chỉ qua điện thoại

25-06-2016
Me hài ola ngày 30-06-2016

Me hài ola ngày 30-06-2016

Có những câu nói vô cùng đơn giản nhưng nó luôn khiến chúng ta, những người hằng

30-06-2016