XtGem Forum catalog
Ảo ma bộ pháp - Trần Thanh Vân

Ảo ma bộ pháp - Trần Thanh Vân


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 34
5 sao 5 / 5 ( 91 đánh giá )

Ảo ma bộ pháp - Trần Thanh Vân - Chương 31 - Ngục tù tăm tối. Thân phận tỏ tường

↓↓

- Lão và tiểu điệt nào đã kịp nói gì với nhau đâu? Vậy lão đi đâu được kìa?

bạn đang xem “Ảo ma bộ pháp - Trần Thanh Vân” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Hỏi như thế nhưng Cao Nhẫn mường tượng ra được nơi lão đến 'Ảo Ma cung'. Cao Nhẫn nói lẩm nhẩm :


- Làm như thế, chẳng khác nào xua dê vào miệng sói dữ.


Lã Nguyên Sinh vội hỏi :


- Hiền điệt nói gì? Ai? Ai xua dê vào miệng sói?


Lắc đầu, Cao Nhẫn nói cho qua :


- Không, không có gì đâu! Bá bá, bá bá vào đây có bị phế võ công không? Hay là có bị lão Quân chủ điểm huyệt cầm chế gì không?


Được nhắc đến Lã Nguyên Sinh mới nhớ, lão nói :


- Chưa bị phế, chỉ bị cấm chế mà thôi. Theo lời mấy tên Chuyên lệnh sứ nói thì Quân chủ lúc này rất đại lượng, không giết ai cả, mà cũng không cần phế võ công của ai cả! Lão chỉ điểm huyệt cấm chế, sau một thời gian trừng phạt, lão sẽ giải huyệt và sai xử sau.


Cao Nhẫn gật đầu nói :


- Lão không làm như thế thì phải làm sao khác được?


Lã Nguyên Sinh thắc mắc :


- Hiền điệt nói vậy là ý gì?


Cao Nhẫn cười gằn :


- Lão đã là Quân chủ thì ắt phải cần có thần tử chứ! Nếu không thì lão làm Quân chủ với ai đây?


Lã Nguyên Sinh gật đầu :


- Hiền điệt nói chí lý!


Lão lại hỏi :


- Còn hiền điệt? Hiền điệt có bị cấm chế không? Hay là đã...


Lắc đầu, Cao Nhẫn đáp :


- Cũng như bá bá, tiểu điệt bị cấm chế mà thôi. Lão hạn cho tiểu điệt một tháng phải thuần phục lão, bằng không lão sẽ giết bỏ.


Nhìn sững Cao Nhẫn, Lã Nguyên Sinh nói :


- Lão sợ hiền điệt cũng phải! Hiền điệt định sao đây?


Đã định trả lời thì lại có người đến :


- Cơm tối đây!


Đưa tay nhận hai giỏ cơm cho hai người, Cao Nhẫn bỗng nghe :


- Cao đại ca! Có phải là Cao đại ca không?


Sửng sốt, Cao Nhẫn lên tiếng :


- Là Cao Nhẫn đây! Ai đó? Ai hỏi ta thế?


Tiếng nói bên ngoài không giấu được sự vui mừng :


- Cao đại ca! Là tiểu đệ đây, Hoàng Nhân đây! Đại ca có nhớ không?


Cao Nhẫn hỏi lại :


- Hoàng Nhân? Sao đệ lại ở đây? Đệ mang cơm tới, vậy đệ là...


Hoàng Nhân phân bua :


- Cao đại ca! Chuyện này để sau sẽ nói. Có thơ cho đại ca đây! Đại ca đọc qua sẽ biết.


Kinh ngạc, Cao Nhẫn nói :


- Thơ à? Của ai? Ai mà gởi cho ta?


Hoàng Nhân ở phía ngoài lúng túng nói :


- Đệ phải đi đây. Hẹn gặp lại sau.


Vất đại một miếng giấy đã vo tròn qua chấn song, Hoàng Nhân bước đi.


Cao Nhẫn tiến sát hàng chấn song nhìn theo, thấy quả đúng là Hoàng Nhân, đệ tử thứ hai của Truy Phong Tẩu Cái Mã Hoàng, Trưởng lão chấp pháp của Cái bang. Hoàng Nhân đang đưa thức ăn vào một phòng giam khác.


Đưa mắt nhìn lại hướng khác của lối đi trước cửa phòng giam, Cao Nhẫn thấy có một người đang đứng mờ mờ ở phía đầu kia, người này hình như đang đứng nhìn và giám sát mọi hành vi của Hoàng Nhân.


Cao Nhẫn bước lùi vào, thấy Lã Nguyên Sinh đã nhặt viên giấy rồi, nhưng lão chưa vội mở ra xem mà nắm chặt trong lòng bàn tay, nhìn Cao Nhẫn như để hỏi ý.


Lắc đầu, Cao Nhẫn hạ thấp giọng :


- Hãy khoan, bá bá hãy dùng cơm đã.


Ăn xong, Lã Nguyên Sinh hỏi :


- Gã ấy là ai?


Cao Nhẫn bèn kể qua cho Lã Nguyên Sinh nghe về Hoàng Nhân, nghe xong sự tình, Lã Nguyên Sinh nói :


- Đã hai năm nay Cái bang bị bấn loạn, nhưng ta không còn nghe ai nhắc đến Tẩu Cái. Ta ngỡ lão đã bị Hiệp Thiên bang sát hại, không hiểu bây giờ lão ở đâu? Còn tên Hoàng Nhân này tại sao lại vào đây làm tên đưa cơm? Dáng vẻ của hắn, khó mà biết được thực ý của hắn. Ta phải tìm cách đọc được thơ này.


Cao Nhẫn hỏi :


- Lã bá bá! Trong người của bá bá có hỏa tập không?


Lã Nguyên Sinh lắc đầu.


Cao Nhẫn bồn chồn hỏi :


- Vậy làm cách nào xem được? Ở đây dù là giữa trưa cũng không có một chút ánh sáng nào cả, chỉ trừ...


Lã Nguyên Sinh thấy Cao Nhẫn chần chừ, vội hỏi :


- Trừ khi... sao?


Cao Nhẫn lắc đầu :


- Cũng không thể nào được, vì muốn cũng không xem kịp.


Nóng nảy, Lã Nguyên Sinh hỏi :


- Thì hiền điệt cứ nói thử xem nào?


Nhìn vẻ nóng nảy của Lã Nguyên Sinh, khác hẳn Lã Nguyên Sinh ngày nào Cao Nhẫn đã biết.


Biết Lã Nguyên Sinh vì lo cho mình mà mới có sự nóng nảy này, Cao Nhẫn vội vàng nói cho Lã Nguyên Sinh về phụ nhân điên, đêm nào cũng soi đuốc đi từng phòng giam mà kêu, mà hỏi...


Cao Nhẫn nói thêm, sau khi đã thuật tự sự :


- Tiểu điệt lúc đầu có ý định mượn ánh đuốc của bà để xem thơ, nhưng sau nghĩ lại thấy không được. E bà ta lớn tiếng làm chuyện lớn lộ hết.


Hiểu rõ ý của Cao Nhẫn, Lã Nguyên Sinh ngồi bóp trán suy tính.


Bỗng lão bật lên nói :


- Vậy là theo hiền điệt nói, bà ta có đứng lại nhìn vào và hỏi có phải là nhị sư huynh của bà ấy không à?


Gật đầu, Cao Nhẫn đáp :


- Lần nào cũng vậy, bà ta đều dừng lại từng phòng và hỏi cũng từng câu ấy mà thôi. Xong rồi lại bỏ đi.


Lã Nguyên Sinh vỗ tay nói :


- Có rồi! Ta đã có cách!


Cao Nhẫn hỏi nhanh :


- Cách nào? Bá bá nói nhanh cho tiểu điệt nghe xem.


- Ta tính như thế này, đêm nay khi bà ta đến đây, sau khi nghe bà ta hỏi có phải là nhị sư huynh của bà không, thì ta sẽ nhận là nhị sư huynh của bà ta. Cố liệu cách mà kéo dài thời gian đủ cho hiền điệt xem thơ, được không?


Cao Nhẫn trầm ngâm :


- Thế nhỡ bà ta mừng quá, la lớn thì sao?


Gật đầu, Lã Nguyên Sinh trấn an :


- Không sao đâu, việc này để ta lo, còn hiền điệt cố mà xem cho thật nhanh nhé.


Vẫn còn băn khoăn nhưng thấy chỉ còn cách này mà thôi, Cao Nhẫn đành phải ưng thuận :


- Ừ, thử thì thử! Bá bá cố đừng để lỡ chuyện.


Lã Nguyên Sinh lại hỏi :


- Khi nào bà ta mới bắt đầu đi?


Cao Nhẫn nhẫm tính rồi trả lời :


- Sau bữa tối chừng ba khắc!


Lã Nguyên Sinh cũng tính thử :


- Vậy là bà ta sắp bắt đầu rồi! Nếu hiền điệt nhớ đúng.


Đưa tay chỉ ra ngoài chấn song, Cao Nhẫn nói :


- Bá bá xem kìa, đã có ánh đuốc rồi đấy thôi.


Lã Nguyên Sinh đưa mắt nhìn theo hướng tay Cao Nhẫn chỉ, gật đầu, lão nói :


- Chuẩn bị nhé!

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Mưa đêm

Mưa đêm

Góc phố nhỏ ướt át, cơn mưa lấp lánh những giọt vàng. Phố đêm vẫn ồn, vẫn tráng

24-06-2016
Chim manh manh

Chim manh manh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện " Rồi sẽ qua hết phải không?") Đừng

25-06-2016
Ông lão bán tăm bông

Ông lão bán tăm bông

Không ai biết họ đang sắp làm gì... *** Đèn đỏ, xe dừng ở ngã tư, ngay góc công

27-06-2016
Hai mặt của đồng xu

Hai mặt của đồng xu

Cô bé và cậu bé là hàng xóm từ thuở nhỏ. Trò chơi thuở bé của 2 đứa là chạy ra

01-07-2016
Dải ngân hà đã xa

Dải ngân hà đã xa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tôi tự hỏi

27-06-2016