Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 2 đánh giá )

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long - Hồi 19 - Anh hùng bất tử (Hết)

↓↓

Tiểu Cao không cười, cũng không có phản ứng gì, trải qua những ngày vừa qua, chàng đã tự huấn luyện mình thành một người như nham thạch, thậm chí cả trên mặt cũng không có một chút biểu tình gì.

bạn đang xem “Anh hùng Vô lệ - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Châu Mãnh hét lớn:


- Ngươi tại sao còn chưa qua ? Còn đợi gì nữa ?


"Ta không gấp, ngươi hà tất phải gấp ?" Tiểu Cao điềm đạm đáp:


"Ta chịu đợi, ngươi cũng nên đợi".


Chàng đột nhiên quay mình đối diện Tư Mã Siêu Quần:


- Ngươi đương nhiên càng nên biết ta đang đợi cái gì.


Qua một hồi rất lâu, họ Tư Mã mới chầm chậm ngẩng đầu, chừng như đây là lần thứ nhất nhìn thấy người ta vậy, chừng như mọi chuyện và mọi người trong quá khứ đều đã hoàn toàn quên hết.


Lại qua một hồi rất lâu, y mới dùng một thứ thanh âm rất kỳ quái hỏi Tiểu Cao:


- Ngươi đang đợi cái gì ?


- Đợi thanh toán một món nợ cũ giữa ngươi và ta.


"Tốt, rất tốt". Trong thanh âm của họ Tư Mã rươm rướm một nỗi bi thương khôn tả:


"Hiện tại đích xác đã đến lúc hạch toán, người thiếu ta, ta thiếu người, hiện tại đều nên thanh toán cho xong".


"Bằng vào tình huống của ngươi hiện tại, ta vốn không nên bức ngươi xuất thủ".


Cao Tiệm Phi lạnh lùng thốt:


"Nhưng lần trước lúc ngươi đánh bại ta, tình huống của ta cũng tịnh khong tốt đẹp gì hơn ngươi".


Tư Mã Siêu Quần không người lại cười cười:


- Ta căn bản không trách ngươi, ngươi hà tất phải nói gì nhiều.


"Đợi một chút". Châu Mãnh đột nhiên hét lớn:


"Lẽ nào ngươi bây giờ lại đã quên lời ước hẹn giữa ta và ngươi ?" Tư Mã Siêu Quần trầm mặt:


- Ngươi tốt hơn hết là đi cho xa, đây là chuyện giữa ta và Cao Tiệm Phi, ai muốn nhúng tay vào, ta duy chỉ có nước chết.


Trác Đông Lai thở dài nhè nhẹ:


- Anh hùng tuy đã mạt lộ, tất vẫn còn là anh hùng. Châu Đường chủ, ngươi cũng là nhất thế anh hùng, ngươi cũng nên biết ý tưởng của y, tại sao lại muốn khiến cho thanh danh cả đời y chôn sâu dưới lòng đất ?


Hắn cả nhìn cũng không thèm nhìn Châu Mãnh một lần, bước qua rút thanh kiếm khỏi lồng ngực Công Tôn Khất Nhi.


Trên kiếm vẫn không có máu, chỉ có một điểm lệ ngân.


Trác Đông Lai dùng ngón cái và ngón trỏ cầm mũi kiếm, đưa cán kiếm tới trước mặt Cao Tiệm Phi:


- Đây là kiếm của ngươi.


Tiểu Cao tịnh không giơ tay tiếp kiếm:


- Ta biết đó là kiếm của ta, nhưng ta cũng biết y không có kiếm.


- Y không có, ngươi có.


Tiểu Cao cười:


- Không sai, y không có, ta có, tình huống hiện tại xem chừng là như vậy.


Trác Đông Lai điềm đạm thốt:


- Trên thế giới này nguyên lai có rất nhiều chuyện đều như vậy.


"Ta đã minh bạch". Tiểu Cao thốt:


"Ý của ngươi ta đã hoàn toàn minh bạch".


Chàng chung quy đã giơ tay ra.


Tay chàng chung quy đã nắm vào cán kiếm của chàng.


Giữa một tích tắc đó, nụ cười trên mặt chàng đột nhiên tiêu tán, trong mắt đột nhiên lộ xuất sát cơ.


Giữa một tích tắc đó, chàng đã đẩy thanh kiếm của mình đâm tới.


Khoảng cách từ mũi kiếm tới lồng ngực của Trác Đông Lai tuyệt không quá một thước, mũi kiếm vốn đã nhắm đúng vào tâm tạng của hắn. Hắn không ngờ chỉ dùng hai ngón tay nắm giữa, không ngờ lại giao cán kiếm cho người ta.


Không ai có thể phạm vào thứ sai lầm đó, người phạm vào thứ sai lầm đó nhất định phải chết dưới kiếm của người ta.


Trác Đông Lai cũng không thể là ngoại lệ.


Dưới tình huống đó, hắn căn bản đã hoàn toàn không chừa cho hắn một con đường tránh né nào.


Cao Tiệm Phi một mực đang đợi, chực chờ một cơ hội như vậy.


Ánh mắt chàng một mực đinh đinh ghim trên mặt Trác Đông Lai, bởi vì mỗi một chuyện chàng làm đều là vì đợi chờ một sát na đó.


Một sát na lúc lưỡi kiếm đâm phập vào tâm tạng của Trác Đông Lai.


-- Giữa một sát na đó, trên mặt hắn có thể có biểu tình gì ?


Trên mặt Trác Đông Lai cả một chút biểu tình cũng không có.


Bởi vì mỗi một chuyện đều nằm trong tầm dự liệu của hắn, một kiếm đó đâm tới, thân người của hắn đã lần theo kiếm mà lui về phía sau.


Kiếm thế không ngưng, vẫn đâm thẳng về phía trước.


Hắn vẫn đang lui về phía sau.


Một kiếm đó đã dụng toàn lực, dư lực liên miên bất tận.


Hắn vẫn lui.


Mũi kiếm vẫn đang bị hai ngón tay của hắn cầm giữ, vẫn bảo trì khoảng cách tới lồng ngực của hắn như trước.


Tiểu Cao dừng tay.


Lúc chàng dừng tay, y phục đã ướt đẫm.


Trác Đông Lai lạnh lùng nhìn chàng, dùng một thanh âm vừa ôn hòa vừa lãnh đạm nói với chàng:


- Lần này thật khổ tâm cho ngươi quá. Vì muốn đợi chờ một cơ hội như vậy, ngươi đích xác đã phí rất nhiều tâm cơ, bỏ ra rất nhiều khí lực, ngươi thật đã làm rất tốt, ta thật đáng lẽ nên để ngươi giết ta.


Trong thanh âm của hắn tịnh không có ý tứ chế giễu gì, bởi vì lời hắn nói cũng chỉ bất quá là sự thật.


"Nhưng ta nhất định bắt ngươi biết, muốn giết một người như ta tịnh không phải là chuyện dễ, ta không thể để ngươi dễ dàng thành công như vậy". Trác Đông Lai thốt:


"Hà huống ngươi cho dù có giết ta cũng vô dụng".


Cao Tiệm Phi đang lắng nghe.


Chàng chỉ còn nước lắng nghe.


Giờ khắc đó, mọi người đều chỉ còn nước lắng nghe một mình Trác Đông Lai nói, ngoại trừ hắn ra, người khác có thể nói gì sao ?


Hắn chợt nói ra một câu khiến cho mọi người đều giật mình.


"Nếu quả ngươi giết ta, ngươi cũng nhất định phải chết". Trác Đông Lai nói với Tiểu Cao:


"Nếu quả một kiếm đó của ngươi đâm phập và lồng ngực ta, chỉ trong tích tắc, ngươi cũng nhất định phải chết, không còn nghi ngờ gì nữa, hơn nữa rất có thể ngươi chết còn nhanh hơn".


Trác Đông Lai luôn luôn là một người rất ít không nói láo, nhưng lần này lời nói của hắn lại thật sự rất khó lòng khiến cho ai tin được.


Tiểu Cao nhịn không được phải hỏi:


- Ngươi có phải muốn nói nếu quả một kiếm đó của ta đâm chết ngươi, cái chết của ta trái lại còn xảy ra nhanh hơn cả ngươi ?


- Phải.


- Tại sao ?


"Bởi vì ta biết trên thế gian tối thiểu có năm thứ ám khí quả thật có thể kiến huyết phong hầu, có thể chỉ trong tích tắc dồn người ta vào tử địa". Trác Đông Lai đáp:


"Trong giang hồ tối thiểu có ba người có thể sử dụng loại ám khí đó".


- Ồ ?


"Điểm quan trọng nhất là ta cũng biết trong ba người đó đã có một người đến đây, đã chuẩn bị dùng một trong năm thứ ám khí đó phóng vào lưng ngươi". Trác Đông Lai thốt:


"Nếu quả một kiếm đó của ngươi đâm phập vào ngực ta, lúc đó nhất định rất cao hứng, đắc ý cực kỳ, vô luận là ai lúc đó đều khó tránh khỏi có sơ xuất, ngươi cũng không ngoại lệ".


Chuyện đó, không còn nghi ngờ gì nữa, cũng là sự thật.


"Đang lúc ngươi cao hứng đắc ý nhất, ngươi có thể bất chợt phát giác sau lưng chừng như bị kiến cắn". Trác Đông Lai nói:


"Ngươi có thể đột nhiên ngã quỵ xuống, tới lúc ngươi ngã xuống là tim ngươi cũng ngừng đập, lúc đó ta đại khái còn chưa chết".


Trên lưng Tiểu Cao đã thấm đẫm mồ hôi lạnh.


Trác Đông Lai thản nhiên thốt:


- Nhưng hiện tại ngươi có thể an tâm, bởi vì hiện tại ta còn chưa chết, y đại khái tạm thời còn chưa dám xuất thủ, bởi vì người đó cũng giống như ta, một mực không chịu làm chuyện gì không nắm chắc.


- Người đó là ai ?


- Ngươi muốn biết người đó là ai, trước tiên phải nghĩ ra ba chuyện.


- Ba chuyện gì ?


"Thứ nhất, Công Tôn huynh đệ tại sao lại có tài tiên tri bốc số, năm ngày trước đã biết trong Đại Tiêu Cục tất có phát sinh biến hóa trọng đại, kịp thời đến đây ?" Trác Đông Lai đáp:


"Thứ hai, vũ giả dùng khinh sa che mặt kia từ đâu đến ? Tư Mã Siêu Quần vốn vì Châu Mãnh mà muốn xông tới giết ả, tại sao nghe ả nói lí nhí lại thoái lui ? Hơn nữa chừng như đã biến thành một người khác".


Tiểu Cao không nghĩ ra, hai chuyện đều không nghĩ ra.

Chương trước

↑↑
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Em còn yêu anh

Em còn yêu anh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Mối tình 60 năm

Mối tình 60 năm

Nếu từng bao giờ bạn thấy một cô dâu 76 tuổi và chú rể 79 tuổi cư xử với nhau như

30-06-2016
Tóc đỏ

Tóc đỏ

"Xin mẹ cha hiểu được rằng, niềm vui của con là đây..." Qua thời gian, qua những yêu

24-06-2016
Học trò đầu tiên

Học trò đầu tiên

Vào đại học được 2 tháng tôi tình nguyện dạy kèm tiếng Anh cho 4 học sinh lớp 6 ở

24-06-2016
Chuyện tình invisible

Chuyện tình invisible

Đôi mắt em ngây thơ, trong trắng, anh làm sao dám nói yêu em... anh sợ sẽ làm vỡ

25-06-2016
Nước Chát Chấm Đậu Hũ

Nước Chát Chấm Đậu Hũ

Truyện có nội dung nhẹ nhàng đơn giản nhưng hấp dẫn được đăng tải miễn phí tại

20-07-2016 59 chương
Hoa bên kia đồi

Hoa bên kia đồi

Bàn thờ nhà chị đầy hoa trắng, trắng toát cả một đời chị! *** - Gôn ơi...! Tuyết

26-06-2016

Old school Easter eggs.