XtGem Forum catalog
Ân thù kiếm lục - Cổ Long

Ân thù kiếm lục - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 60
5 sao 5 / 5 ( 10 đánh giá )

Ân thù kiếm lục - Cổ Long - Chương 56 - Càng già càng sống dai

↓↓

Bởi đó là sự khó chịu nhất, khó chịu hơn một chứng bệnh hiểm nghèo, nhưng cũng lại chóng qua. Nhanh lắm bà ơi, nếu bà muốn biết ta nói thực hay không, cứ thử nhịn đói vài hôm xem sao.

bạn đang xem “Ân thù kiếm lục - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nhịn đói. Thì Vạn Lão phu nhân cũng đã trải qua cơn đói.


Bà đã từng nhìn Công Tôn Hồng và Mai Khiêm ăn mà rỏ giãi. Bà cũng là người từng chịu đói, sau đó ăn mấy miếng, bà lại sức ngay.


Thủy Thiên Cơ vừa nói vừa tiến tới. Nàng bước từ từ, như một con hổ đã biết chắc con mồi phải vào miệng nó, nó không vội vã. Nàng bước tới một bước, Vạn Lão phu nhân lùi một bước.


Nàng cứ bước, Vạn Lão phu nhân cứ lùi, song nàng cũng không bước tới cùng, nàng hướng sang Hồ Bất Sầu.


Vạn Lão phu nhân lúc này cũng đã lùi sát vách thuyền, không còn chỗ mà lùi nữa. Bà đứng lại, người dán vào vách như con thạch sùng, có điều là bám bằng lưng, không phải bằng bụng.


Thủy Thiên Cơ nhìn Vạn Lão phu nhân cười:


- Vạn Lão phu nhân, bà sợ cái gì. Bất quá ta chỉ lấy mạng bà mà thôi, có thể làm gì hơn? Cùng lắm ta chặt bà ra trăm mảnh, ngàn đoạn, ta có thể làm gì hơn? Ta chỉ có thể quẳng đoạn xương mảnh thịt bà xuống cho cá ăn, có thể làm gì hơn?


Vạn Lão phu nhân run giọng nói:


- Thủy cô nương, già biết già đã đắc tội với cô. Không phải, già đắc tội với cả hai người. Cô nương xem, già cũng đã bị trừng phạt rồi đây...


Bà ta buông tay ra, bàn tay không còn che khuất nửa mặt nữa, mọi người đều thấy rõ là tai bên tả của bà đã không còn vành tai nữa.


Thủy Thiên Cơ bật cười khanh khách:


- Oa, sao lại có việc hay như vậy nhỉ? Ta biết rồi, có phải Hồ Bất Sầu nói nhỏ quá, bà nghe không rõ nên kề sát tai vào miệng hắn, ngờ đâu hắn ta đang lúc đói, ngửi thấy mùi thịt thì bất kể thịt sống thịt chín thịt người thịt lợn gì cũng cắn nhai ngấu nghiến. Tai người cũng dòn lắm, hắn quả thật cũng là người sành ăn, chọn lấy miếng ngon mà cắn!


Bọn cướp biển nghe nói thấy hơi tức cười song cũng lấy làm kinh dị. Bọn chúng đều nghĩ:


- "Một nam nhân sắp chết đói mà cũng lừa cắn được một bên tai lão yêu bà, kể ra cũng là kẻ thủ đoạn cao." Vạn Lão phu nhân quả là đã lầm mưu Hồ Bất Sầu. Lúc đó hắn giả bộ đói không chịu nổi nữa, bằng lòng nói để được ăn. Hắn thì thầm nhỏ tiếng lừa cho Vạn Lão phu nhân tới gần.


Vạn Lão phu nhân cười khổ:


- Thủy cô nương thật thông minh quá. Chẳng khác nào tận mắt trông thấy.


Thủy Thiên Cơ cười:


- Bà quá khen. Lời khen dối, nhưng cũng làm ta ngượng muốn chết. Không hiều Hồ Bất Sầu nói những gì mà bà thích nghe tới nỗi như thế? Bà muốn nghe những gì từ hắn vậy?


Vạn Lão phu nhân ấp úng:


- Hắn... Hồ đại hiệp...


Thủy Thiên Cơ chặn lời:


- Để ta đoán xem nhé. Có phải hắn nói về bí quyết luyện công của Tử Y Hầu không? Có đúng thế không?


Vạn Lão phu nhân cúi mặt thở dài:


- Thật là khổ. Không gì có thể giấu nổi cô nương.


Thủy Thiên Cơ lại cười; - Bà đã nghe được bí quyết võ công của Tử Y Hầu rồi, chắc là võ công của bà phải tiến bộ nhiều lắm, chỉ e, ta cũng không còn là đối thủ của bà nữa.


Vạn Lão phu nhân lắc đầu lia lịa:


- Sau có thể nhanh như thế cô nương!


Thủy Thiên Cơ gật gù:


- Cũng may ta nhanh tay, nếu không ta đã mất mạng dưới tay bà rồi.


Vạn Lão phu nhân chối bay:


- Không có chuyện đó đâu, cô nương. Không phải vậy đâu.


Thủy Thiên Cơ điềm nhiên:


- Ta còn yêu đời lắm. Bà chắc cũng vậy chứ? Nhưng trong chúng ta chỉ có một người được sống trên đời mà thôi.


Vạn Lão phu nhân run lên, bà nói:


- Thủy cô nương, tội nghiệp cho già mà, cô nương...


Thủy Thiên Cơ dịu giọng:


- Có phải bà muốn ta phải ra tay hay không? Tự xử bà còn có thể chết nhẹ nhàng theo ý mình, chứ nếu ta đã ra tay...


Vạn Lão phu nhân sụp người xuống lạy sống Thủy Thiên Cơ, ôm chân nàng cầu khẩn:


- Thủy cô nương. Hãy thương cái thân già của già một chút. Không vì già thì cũng nể mặt con của già, tha cho già một lần đi.


Thủy Thiên Cơ lạnh nhạt:


- Con của bà là ai? Con của bà thì có liên quan gì tới ta?


Vạn Lão phu nhân kêu lên:


- Cô nương tha cho cái mạng già của già thì già sẽ nói cho cô biết một bí mật. Một điều tối mật, cô nương ạ.


Thủy Thiên Cơ chớp mắt nhìn Vạn Lão phu nhân, mỉm cười nói:


- Bà muốn nói thì ta bỏ chút thời gian nghe cũng không sao.


Nhưng trước hết hãy điểm vào các huyệt Kiên Tĩnh, Khí Huyệt, và mấy huyệt hai bên xương gối bà đã, rồi muốn nói gì thì nói.


Vạn Lão phu nhân đồng ý tức thì:


- Được, được.


Bà nhanh tay làm theo lời của Thủy Thiên Cơ. Bà ta làm mạnh tay thực sự. Thủy Thiên Cơ đứng ngay đó, bà sao dám làm dối. Thủy Thiên Cơ chờ bà xong mới cười lớn nói:


- Thật kỳ lạ. Sao bà nhát chết quá vậy, không dám động thủ với ta? Thật ra công lực của ta chưa khôi phục hoàn toàn, nếu bà động thủ thì ta tuyệt đối không thể chống đỡ.


Vạn Lão phu nhân tưởng như sét đánh ngang tai. Mặt bà ta thoắt đỏ, rồi lại chuyển qua màu trắng. Bà uất quá, thốt không ra tiếng, âm thanh như tiếng khỉ khẹt:


- Ngươi...


Bà ta không còn gọi Thủy Thiên Cơ hai tiếng cô nương nữa, chứng tỏ bà ta tức giận tới cực điểm. Thủy Thiên Cơ bật cười:


- Người trên giang hồ nói rằng Vạn Lão phu nhân thà quỳ gối xin tha mạng cũng không chịu giao đấu mà chẳng nắm chắc phần thắng trong tay. Quả thật cũng đúng. Nếu không nhờ thế bà đã không sống tới ngày hôm nay. Nhưng tiếc là đó chỉ là chuyện ngày xưa mà thôi.


Lần này bà đừng hy vọng gì nữa cho mất công. Bà chuẩn bị dọn mình làm chuyến viễn du đi là vừa.


Vạn Lão phu nhân biến sắc mặt thành xám tro. Bà ta lẩm nhẩm:


- Chịu. Ta chịu bại rồi.


Bà cao giọng một chút:


- Thủy cô nương. Cô nương quả thật lợi hại. Ta chịu thua rồi. Tâm phục khẩu phục. Cô có động thủ ta cũng không có gì không phục.


Thủy Thiên Cơ điềm nhiên:


- Vậy thì tốt. Bây giờ bà có thể kể điều bí mật cho ta nghe được rồi.


Nàng chưa giao chiến, nhưng chẳng khác nào nàng vừa trải qua một trận ác chiến. Nàng thấy mệt mỏi hơn cả khi giao chiến thực sự.


Nàng mỉm cười, nụ cười nhẹ nhàng bình thản, song mồ hôi nàng đã ướt cả tóc mai.


Nàng đã lấy lại phần nào khí lực, song chút khí lực đó đủ cho nàng đứng vững, bước vài bước, chứ nào đủ cho nàng xuất chiêu tranh thắng bại với Vạn Lão phu nhân. Nàng cũng hiểu, vừa rồi, nàng chỉ hơi run chân lảo đảo người một chút thì tất Vạn Lão phu nhân đã phát hiện ra ngay, thế nào bà cũng quyết một trận.


Nàng đã đứng trên lằn ranh sinh tử. Dáng vẻ ung dung của nàng chính là lợi thế, hoặc nàng bại, hoặc Vạn Lão phu nhân bại.


Kết cục, nàng đã thắng.


Vạn Lão phu nhân nhìn nàng một lúc lâu. Rồi bà thở dài thốt:


- Được, già nói. Già sẽ nói. Điều bí mật đó liên quan tới Thủy cô nương và Phương Bửu Ngọc.


Nước.


Là nước hồ nên trong và lạnh.


Trong, vì quanh năm suốt tháng lắng đọng, nước hồ là tịnh thủy, tịnh nên lạnh hơn nước chảy thành dòng.


Phương Bửu Ngọc dùng phép Thiên cân trụy trầm mình xuống đáy hồ.


Chàng cảm thấy đáy hồ đó không giống bất kỳ đáy hồ nào trên thế gian. Chàng tin chắc như thế, nhưng cũng vì thế mà muốn tìm xuống đáy xem thử.


Có cuộc thám hiểm nào dễ dàng. Mỗi cuộc thám hiểm là đem sinh mạng thử thách với số mệnh, xem nó ngắn dài thế nào.


Chàng xuống tới đáy rồi vận nhãn lực nhìn quanh, hiểu là mình không đoán sai.


Vùng hồ rộng lớn thật, nhưng nước hồ không sâu lắm. Chàng không tưởng được là nước hồ lại quá cạn như thế, cạn gần như không thành hồ, là vũng thì đúng hơn.


Chàng mới dùng phép Thiên cân trụy không bao lâu, thân mình vừa ướt nước đã thấy chân chạm đáy hồ rồi.


Nước rất trong, chàng nín thở đi tới, mắt nhìn rõ ràng những gì xung quanh, những gì xa xa ...


Những thứ chàng trông thấy làm chàng sững sờ.


Đó là người.


Một con người, hơn nữa, người đó lại là nữ nhân.


Phải rồi, đây là Bạch Thủy Cung, trong Bạch Thủy Cung làm gì có nam nhân.


Nữ nhân đó đi lại trong nước nhẹ nhàng lả lướt, như một mỹ nhân ngư vậy.


Cá lội tung tăng lửng lơ, còn nàng thì chân vẫn chạm đáy hồ. Tóc nàng lòa xòa dập dờn theo làn nước, xanh mướt như rong biển. Mắt nàng đen lay láy như hai hạt huyền châu.


Nàng cười, vừa cười vừa lướt tới nhập vào lòng Phương Bửu Ngọc.


Ngực nàng áp sát ngực chàng, đôi chân thon quấn quanh chân chàng chặt cứng. Trong tư thế đó, dĩ nhiên nàng đeo trọn thân mình vào thân thể Phương Bửu Ngọc.


Nhưng mặc nàng muốn làm gì thì làm, Phương Bửu Ngọc đứng yên không phản kháng.


Không hiểu chàng có thích như thế không.


Nàng nắm tay Phương Bửu Ngọc giật giật. Như thế là nàng bảo chàng đi theo nàng.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Viết cho Nhăn Mập

Viết cho Nhăn Mập

Thế Giới loài người có cái quy luật hài hước và khốn nạn vậy đó con

24-06-2016
Bà chị khó tính

Bà chị khó tính

"Kẻ mạnh là kẻ làm được những gì mình thích, kẻ yếu là kẻ chỉ làm được những

01-07-2016
Chơi vơi xứ người

Chơi vơi xứ người

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") - Nếu

25-06-2016
Như là nước mắt

Như là nước mắt

Đi bên Nghiêm, chị chỉ dám nở những nụ cười vừa phải, vì còn bận giữ ý của vợ

30-06-2016
Dư vị

Dư vị

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Nếu như trên

27-06-2016
Tin tưởng nơi anh

Tin tưởng nơi anh

(khotruyenhay.gq) Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Đưa em về nhà

Đưa em về nhà

Mọi lần, khi Thư giận bỏ đi tôi đều chạy theo níu lại, nhưng hôm nay tôi ngồi yên

30-06-2016
Mãi mãi là bao lâu?

Mãi mãi là bao lâu?

Có người nói với tôi rằng: "Chẳng có thứ gì là mãi mãi và vĩnh cửu, tất cả rút

29-06-2016
Khi xương rồng nở hoa

Khi xương rồng nở hoa

Tôi ngồi chống cằm bên cửa sổ, nhìn chậu xương rồng đặt trên bệ, nhớ lại cách

23-06-2016