Ring ring
Ân thù kiếm lục - Cổ Long

Ân thù kiếm lục - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 60
5 sao 5 / 5 ( 77 đánh giá )

Ân thù kiếm lục - Cổ Long - Chương 56 - Càng già càng sống dai

↓↓
Hồ Bất Sầu co người lại, hai đầu gối kẹp lấy đầu khoanh mình như con gấu trúc.


Hắn muốn thu nhỏ thân mình, càng nhỏ càng tốt, hoặc giả thu mãi tới biến mất càng hay.


Nhưng lời nói của Vạn Lão phu nhân vang bên tai, như một ma lực. Hắn không muốn nghe, nhưng chẳng biết làm sao chống không nổi ma lực đó, thành ra lại lắng tai nghe tiếp.


Nhưng cho dù hắn không lắng tai nghe, thì những lời nói đó của xoáy mãi bên tai, làm sao đẩy bật ra được.

bạn đang xem “Ân thù kiếm lục - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Vạn Lão phu nhân tiếp lời:


- Chỉ cần ngươi nói thôi, cứ nằm đó mà nói thì... hì hì... không phải chỉ một đùi gà này vào miệng ngươi, còn nửa con nữa, còn thịt nướng, cá tươi hấp, thịt lợn thịt gà thịt bò, thứ gì cũng có. Thật hấp dẫn, tất cả sẽ là của ngươi.


Bà ta lại cười nói không ngừng:


- Tội gì không nói? Tội gì nhịn? Ai cấm ngươi nói mà ngươi không dám nói để phải chịu hành hạ như thế? Người ta sống là phải ăn, có ai sống mà để nhịn không? Có cái ăn mà chịu nhịn thì thật ngốc quá.


Hồ Bất Sầu hận mình quá, hận vì mình cố chống chọi lại mà không nổi.


Hắn không có ai để trút sự uất ức, ngoài bà ra.


Do đó, Vạn lão phu nhân hứng tất cả.


Hắn gào lên:


- Câm! Câm ngay. Ngươi câm miệng lại cho ta.


Vạn Lão phu nhân mỉm cười đắc ý:


- Ngươi xem đây, thịt nướng thật thơm, thơm quá. Ngươi ngửi thử xem. Ngon lắm Hồ Bất Sầu à. Tất cả những món ngon này đều đang chờ ngươi, ngươi cứ nói một tiếng là được ăn ngay, vừa nói vừa ăn cũng được mà, ta không cần ngươi nói hết ngay đâu...


Hồ Bất Sầu quằn quại một lúc nữa, lăn lộn một lúc nữa, rồi hắn hét lên:


- Nói! ...Ta nói!


Vạn Lão phu nhân mừng hết chỗ nói, song còn e dè:


- Ngươi thật bằng lòng nói ư?


Hồ Bất Sầu đấm ngực thình thịch, gật gật đầu như chày giã gạo, ra sức gào lên:


- Ta bằng lòng nói. Đúng thế đấy, ta không còn là con người nữa rồi!....


Bọn cướp biển mang Thủy Thiên Cơ tới tận lái thuyền, nơi đó có một khoảng rộng kín gió.


Chúng cùng cười vang ầm lên. Đứa nào đứa ấy hớn hở. Giọng cười thô kệch, giọng nói thô kệch, và đương nhiên là tục tằn.


Kẻ cướp có tên nào là thanh lịch?


Một hán tử bước ra, hắn có gương mặt rỗ chằng, vành tai trái có móc một chiếc kim hoàn lắc lư theo điệu bộ vung vít của hắn, bên hông lủng lẳng một lưỡi đao cong sáng chóe.


Hắn có dáng ngụy dị hơn tất cả bọn kia.


Giờ hắn bước ra, vừa cười vừa nói:


- Thật không ngờ lão bất tử chết bầm đó, già đến độ cúp mình như tôm, vẫn còn thói phong tình hoa nguyệt. Thấy trai là mê tít đến híp mắt. Lão chẳng thèm đợi đến xong bữa nữa, vội vội vàng vàng đuổi chúng ta ra ngay rồi đóng cửa lại mà hú hí...


Lại một gã khác tiếp lời. Gã này hình vóc to lớn, đầu lại bé nhỏ quá. Người gã lớn như vậy lại mặc một chiếc áo chẽn chẹt ngang cộc tớn, thật khôi hài. Đầu gã đội một chiếc khăn đỏ trông như tiểu ở chùa.


- Nhưng lão bất tử đó thật không có mắt. Mụ ta chọn chi một tên to đầu như thế. Đầu to mà thân lại nhỏ, làm gì mà thoa? mãn được mụ háu đói đấy chứ. Phải đầu nhỏ mình to thì mới có ích trong cái việc đó chứ.


Lại một gã thứ ba tiếp:


- Ngươi thật chẳng biết gì cả. Phàm là còn trẻ, sức lực mới sung, chứ già rồi còn bao nhiêu khí lực đâu. Mụ này cũng tinh khôn lắm, làm việc gì cũng tính toán cả. Thuyền nhỏ sao chịu nổi cơn giông lớn? Mụ cũng phải liệu sức mình mà chọn lựa chứ? Nếu là ngươi chắc ngươi dám cố ăn để cho bung cái bụng lắm.


Tên đầu nhỏ mình to vừa rồi xì một tiếng:


- Có ngươi không biết cái gì. Con người ta càng già càng dẻo càng dai. Đừng tưởng mụ ta gì rồi mà khinh.


Gã kia không chịu thôi:


- Đã thế sao ngươi không nhập cuộc?


Gã đầu nhỏ lại nói:


- Ai gọi đến ta mà ta nhập cuộc chứ.


Gã đảo mắt nhìn Thủy Thiên Cơ một cách trơ tráo, cười dâm đãng mà rằng:


- Huống chi ở đây có sẵn một tiểu mỹ nhân, ta nhập cuộc với tiên nữ không hay hơn là với mụ chồn già bẩn thỉu đó hay sao?


Gã lại nói tiếp:


- Nếu các anh em tốt với ta, xin hãy nhường nàng cho ta. Ta nhận lãnh xung phong, có gì nguy hiểm ta cam chịu.


Gã mặt rỗ bây giờ mới lên tiếng:


- Nguy hiểm gì chứ cái nguy hiểm đó có ai không thích gặp. Thôi đi, phiên đầu nhất định không dành cho ngươi rồi.


Một tên khác nói:


- Không phải hắn, cũng không phải ngươi. Trận đầu để cho ta đi.


Bọn chúng còn đang tranh cãi thì một giọng như lệnh vỡ vang lên:


- Tất cả các ngươi dẹp hết sang một bên cho ta.


Người này mang giày đen, vấn khăn đen, quần đen, ống quần lại quấn bằng bố đen, mặt mũi cũng đen như lọ ghẹ. Con mắt hữu của hắn có gắn một tròng đen thay cho con mắt đã hỏng.


Hắn là Độc Nhãn Long trong hàng hải tặc.


Tuy hắn có một con mắt, nhưng con mắt đó lại sáng dị thường.


Mắt hắn chiếu tới đâu, bọn hải tặc im bặt tới đó. Ánh mắt hắn là một thứ ánh sáng tàn bạo, thích nhìn màu máu.


Một tên vội cười vuốt, nói:


- Long lão ca đã muốn thì bọn tiểu đệ sẽ hai tay dâng lên cho lão ca.


Độc Nhãn Long lạnh lùng:


- Ta chỉ nói các ngươi dẹp qua một bên, ta không nói sẽ giành phần với các ngươi.


Gã kia mừng rỡ:


- Long lão ca thật sự không muốn ạ? Thế thì tiểu đê.....


Độc Nhãn Long quát:


- Đừng léo nhéo nữa. Vào trong mang thức ăn ra đây nhanh lên.


Thức ăn ngon đấy nhé.


Gã kia giật mình lí nhí:


- Nhưng...Nhưng...chúng ta đâu thể cho ả ăn ?


Độc Nhãn Long trừng mắt:


- Ai nói với các ngươi không thể? Hay ngươi tự ý định đoạt?


Gã kia ấp úng:


- Chính...lão...lão...


Độc Nhãn Long giận sôi lên:


- Ngươi nghe mụ ấy, hay nghe ta?


Gã kia xanh mặt, chẳng dám nói thêm. Hắn liếc qua Thủy Thiên Cơ, vẻ tiếc rẻ hiện rõ trong mắt. Thế rồi gã cũng cố một câu chót:


- Nếu cho ả ăn, khi ả khôi phục lại khí lực thì e ả ăn sống chúng ta hết.


Độc Nhãn Long cười lạnh:


- Thật vậy à?


Gã kia lại nói:


- Ả hồi phục sức lực thì chúng ta không ai có thể động tới một sợi lông chân của ả.


Độc Nhãn Long lại cười:


- Chúng ta không động tới nàng. Chúng ta không động tới nàng thì nàng cũng sẽ không ăn sống chúng ta làm gì.


Bọn cướp giật mình.


Thủy Thiên Cơ đã lả người ra rồi.


Từ nãy tới giờ, nàng nằm nghe bọn chúng tuôn ra những lời thô tục, biết là bọn chúng sắp hại tới mình, nhưng cũng chẳng đủ sức làm gì nữa. Nay nàng nghe câu nói này thì cũng hết sức ngạc nhiên.


Nếu nàng mở mắt ra hẳn nàng sẽ thấy thần sắc bọn cướp còn kinh ngạc hơn gấp mười lần. Bọn chúng trong sự kinh ngạc cũng hiện rõ sự thất vọng. Gã đối thoại với Độc Nhãn Long vừa rồi hẳn là tên can đảm nhất trong bọn. Vẫn chưa chịu thôi:


- Nhưng... Long lão cạ.. Thịt đã dâng lên tới miệng, lẽ nào lại chỉ vờn mà không táp.


Độc Nhãn Long lạnh lùng:


- Ngươi muốn chạm tới nàng?


Gã kia cười vuốt:


- Lão ca nên thương xót tất cả anh em. Cả năm nay rồi có ai được lên bờ? Tay không được sờ vào con đàn bà nào, nhịn thèm nhịn khát.


Đã không có mồi thì thôi, nay có rồi sao lại chỉ nhìn mà không được...


Gã còn chưa nói xong đã im bặt. Bàn tay to như cái quạt của Độc Nhãn Long tát qua mặt gã cắt đứt luôn câu nói. Gã này không những ngã nhào mà còn lăn tròn ra xa mấy vòng.


Độc Nhãn Long quắc mắt nhìn bọn còn lại đang co rúm người, trầm giọng:


- Còn đứa nào muốn nói nữa không?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Bản năng diệu kỳ

Bản năng diệu kỳ

Bố mẹ của tôi gặp nhau tại Úc khi cả hai đang du học. Cả hai đã quyết định kết

25-06-2016
Mưa Sài Gòn

Mưa Sài Gòn

Nhưng mẹ biết, dù mưa hay nắng, còn có một Sài Gòn khác có thể che mưa che nắng cho

24-06-2016
Bạn tôi ơi...!!!

Bạn tôi ơi...!!!

(khotruyenhay.gq) Nó! Một anh chàng có dáng người cao ráo, da dẻ trắng trẻo, khuôn mặt

28-06-2016
Cái nắm tay siết

Cái nắm tay siết

Đã một thời gian rất dài San không gặp lại Nam, nhưng tình yêu trong San có vẻ chưa bao

24-06-2016
Yêu và trọng

Yêu và trọng

Sáng đầu tuần, cô tạp vụ nghỉ ốm, thế là mất suất cà phê sáng. Cố nhịn, rồi

29-06-2016
Nắng gắt - Cố Mạn

Nắng gắt - Cố Mạn

Văn án: - Nếu như nhiều hơn thích một chút gọi là yêu, thì nhiều hơn yêu

11-07-2016 41 chương
Rồi trái tim sẽ ổn

Rồi trái tim sẽ ổn

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không") Tôi

25-06-2016